REVIEW TRUYỆN: KHỦNG BỐ TU TIÊN THẾ GIỚI
Tác giả: Long Xà Chi
Thể loại: Tiên hiệp, huyền ảo, linh dị, xuyên không
Trên thế giới này, nhân loại cũng không phải là chúa tể vạn vật, ngoài trừ nhân loại, bên ngoài còn có rất nhiều bộ tộc có trí tuệ tồn tại, mà chúa tể chân chính ở thế giới này tên là Quái Quyệt, cái gọi là Quái Quyệt chính là một hệ liệt các thứ quỷ dị tồn tại lấy vạn vật làm thức ăn, vô luận là nhân loại hay là chủng tộc khác đều là thực đơn của bọn chúng, trong đó trí tuệ chủng loại cũng được xưng là Trí Quyệt.
Chu Phàm sau khi tỉnh dậy biết mình đã xuyên qua ở một địa phương nông thôn cổ đại nước Ngụy, ba mẹ thì làm nông, chính vì bị thương ở đầu nên hắn có thể viện cớ là không còn nhớ gì. Mấy ngày nay, vì vết thương mà ý thức của hắn đều là mơ mơ màng màng, ban ngày có rất ít lúc thanh tỉnh, đa số toàn là tỉnh một hồi, lại ngủ thiếp đi.
Đến ngày hôm nay, khi hắn muốn ngồi dậy để xem bên ngoài như thế nào, hắn cảm giác được bên trong khúc tối của căn phòng có ai đó đang nhìn hắn, cái loại cảm giác sợ hãi này khó mà nói nên lời, nhưng vì kiếp trước nghề nghiệp của hắn là cảnh sát cho tới bây giờ hắn cũng không phải là người nhát gan, tuy nhiên cơ thể lại phản ứng như vậy hắn liền nghĩ có lẽ nào vì trùng sinh đến cơ thể này mà mang tới tác dụng phụ?
Khi hắn đang xiêu xiêu vẹo vẹo, tựa như người say mà đi hướng về trước mở cánh cửa ra, ngay lập tức ánh sáng chói mắt chiếu vào, thì cảm giác đó không còn nữa, đang lo nghĩ một hồi, mí mắt hắn bắt đầu lại muốn đánh nhau, liền cảm thấy mệt mỏi, hắn vịn khung cửa gỗ đóng lại, khoảnh khắc khi ánh sáng biến mất nhường chỗ cho bóng đêm hắn lại cảm giác được sự run rẩy của cơ thể từ sâu trong đáy lòng hiện ra, nhưng vì quá mệt mỏi nên hắn cũng không để ý mà nằm ngủ tới chiều. Lần nữa tỉnh dậy, đi ra mở cửa thì đã là hoàng hôn, hắn nhớ lại mấy ngày này ba mẹ đều đến tối mới về nên lại đóng cửa và cũng không thắp đèn, bốn phía đen như mực.
Tỉnh dậy rồi hắn cũng không biết làm gì nên lại nằm xuống nghỉ ngơi tiếp, đúng lúc này hắn nghe thấy tiếng “kẹt kẹt” truyền đến, đó là âm thanh cửa gỗ bị đẩy ra, hắn cứ nghĩ là ba mẹ về nhưng không phải. Đột nhiên, lúc này có hai bàn tay bóp cổ hắn, bàn tay lạnh buốt khiến hắn rùng mình. Tay phải hắn nắm lại định đánh đối phương, nhưng nắm đấm đánh ra lại vào trong không khí, cái gì cũng không trúng. Hắn bắt đầu sợ hãi, hô hấp ngày càng khó khăn, liều mạng giãy dụa, đến khi hắn cứ ngỡ mình phải chết sao, thì lúc đồng tử co lại hắn thấy được trong bóng tối có một cái hình bóng ma người, bóng ma này đang dùng tay bấm cổ hắn.
May thay, lúc hắn bắt đầu mơ hồ thì gian phòng sáng lên, bóng tối biến mất, bóng ma cũng biến mất. Hắn hô một tiếng, mở miệng lớn hấp khí, không khí mới mẻ tràn vào phổi… Ba mẹ hắn nghe tiếng chạy vào lo lắng, bỗng nhiên cha hắn nói: “Là Âm quỷ, nó thừa dịp A Phàm suy yếu để mắt tới A Phàm”, rồi vội đi bưng một bát nước trở về cho hắn uống, nước uống vào hắn liền nhịn không được ho khan, vì đó không phải nước bình thường, nó mang theo vị cay gay mũi.
Lúc hắn hỏi: “Cái gì Âm quỷ?” thì ba mẹ hắn đều không nói, hắn là một kẻ vô thần, chưa bao giờ thấy qua quỷ, bây giờ lại có chút hoài nghi về thế giới này…
Sau đó, đến ngày lễ kết tóc diễn ra, hắn liền biết số 19 màu đỏ như máu hiện lên trên ngực trái hắn lúc làm lễ là gì. Chính là tuổi thọ của hắn, không sống quá 19 tuổi. Và số tuổi của hắn được liệt vào “đoản mệnh”, trừ việc gia nhập đội tuần tra, không còn bất kỳ lựa chọn nào khác, vì công việc này là cửu tử nhất sinh, nên những người đoản mệnh sẽ có nghĩa vụ vì làng mà làm ra cống hiến. Nếu muốn gia tăng tuổi thọ chỉ có thể “tu hành”…
Chu Phàm đôi khi hoài nghi hắn còn có thể sống mà đi ra khỏi nơi khủng bố này hay không? Chớ nói chi là đạp lên con đường tu hành, gia tăng tuổi thọ.
Ban ngày hắn từ chỗ tối nhận được ánh mắt tham lam thăm dò cực ác, ban đêm nằm mộng còn bị kéo vào quái dị Hôi Hà không gian. Bây giờ, còn có số mệnh tuổi thọ, y như một trái bom hẹn giờ, tích tắc đếm ngược tuổi thọ của hắn.
Nhưng khi hắn biết được, hắn có thể chất “Minh Tức Nghịch Luân Thể”, đây là một loại thể chất phục hồi, luyện đến đỉnh phong thì cho dù chỉ còn một đốt ngón tay cũng có thể tái tạo thân thể hồi sinh. Vì lúc trước, trong lúc hắn không còn ý thức bị tự nguyện hi sinh mấy chục năm tuổi thọ, từ đó tiến vào Hôi Hà không gian, cũng bởi vậy tại Thúc Phát Nhật trở thành đoản mệnh số 19. Từ đó, vì muốn đột phá cảnh giới gia tăng tuổi thọ mà hắn đạp lên con đường sát thủ quái dị, được Hôi Hà không gian Dẫn Đạo Giả xưng là Vô Mệnh Nhân.
Hệ thống tu luyện trong truyện:
- Vỏ cảnh:
+ Cơ sở tứ đoạn: Lực khí, Bạo phát, Kháng kích, Tốc độ.
+ Chân khí ngũ đoạn: Thể lực, Tẩy tủy, Hoán huyết, Khí khiếu, Liên mạch.
+ Luyện khí tam đoạn: Vũ thế, Vũ thức, Khí cương.
- Đạo cảnh: đạt tới cảnh này được xưng là tu sĩ.
Gồm có: Hóa nguyên, Nguyên dịch, Kim thân, Phù chủng, Đan kiếp, Kim đan, Bất tử, Linh niệm, Nguyên thần, Xuất du.
Phải nói đây là một bộ truyện hay, cốt truyện viết chắc tay, các bí ẩn được gài vào logic khiến khơi dậy cảm giác tò mò, các tuyến nhân vật phụ cũng không não tàn. Nhưng lại ít ai nhắc đến, nên hôm nay mình siêu tầm lại bài review gửi đến các bạn cùng tham khảo. biết đâu vô tình gửi đến bạn một bộ truyện chân ái tìm kiếm bấy lâu nay.