REVIEW TRUYỆN ĐÔ THỊ CHI BẤT TỬ THIÊN TÔN
Ở trong biển máu quật khởi, theo tịch diệt trung sống lại, làm lôi đình cắt trường khoảng không, Diệp Hiên theo trong biển máu đi ra . . .
Truyện: Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn
Tác giả: Manh Manh Đát Tiểu Mập
Thể loại: Huyền Huyễn
Nếu như bạn đã chán với những truyện có motip cũ kỹ, mong muốn truyện có nhân vật chính trong truyện không thánh mẫu, không tiểu bạch, nội tâm u ám, không từ thủ đoạn, tâm ngoan thủ lạt, vậy thì xin mời đọc thử bộ truyện hắc ám văn Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn.
Main tên Diệp Hiên, là một thanh niên bị bệnh ung thư giai đoạn cuối, vì không muốn người thân đau khổ vì cái chết của mình mà đi đến núi Đoạn Tràng, hi vọng có thể tại một nơi không người biết đến an nghỉ. Thế nhưng Diệp Hiên lại ở chỗ này gặp được một người thần bí, đối phương nhận hắn làm đồ đệ, vì hắn chữa bệnh, sau đó đem hắn ném tới Huyết Hải chiến trường, để hắn tự sinh tự diệt. Bốn năm thời gian, Diệp Hiên một mực ở trên chiến trường chém giết, giết đến kẻ địch khiếp sợ, đạt được Bất Tử Thiên Tôn phong hào, cuối cùng có cơ hội quay lại thế giới cũ.
Diệp Hiên biết thế giới mà mình đang sống chỉ là một cái cấp thấp thế giới, vì thế hắn muốn rời khỏi nơi này để đến một cái cao cấp hơn thế giới, trở thành cường giả đệ nhất thiên hạ, khiến cho chúng sinh quỳ lạy dưới chân hắn.
Tác giả viết khá chắc tay, diễn biến truyện tương đối nhanh, truyện đọc ngày càng hấp dẫn, kịch tính, main không hề có tính cách giả heo ăn thịt hổ, ngược lại cực kỳ lãnh khốc vô tình, là hổ thì cứ để mọi người biết mình là hổ, bá đạo tuyệt luân, lúc cần mới phải ẩn nhẫn để âm thầm hố đối phương, vì thế trong truyện chẳng bao giờ có lấy một tình tiết cẩu huyết nào.
Bộ truyện này ma tính khá nặng, tuy không đến mức khủng bố như Cổ Chân Nhân nhưng main cũng là dạng người giết người như ngóe, tựa hồ bất kỳ ai cũng có lý do để hắn chém giết, từ trẻ con cho đến người già, từ người lạ, kẻ thù, cho đến bằng hữu huynh đệ, thậm chí ngay cả chính hồng nhan tri kỷ cũng chết trong tay hắn.
Main đầu óc tốt, tâm ngoan thủ lạt, để đạt được mục đích thì thủ đoạn nào cũng có thể dùng, thậm chí không ngại đồ sát ức vạn thương sinh để tăng lên tu vi của mình.
Truyện rất nhiều hố, bí mật nhiều vô số kể, các nhân vật đều không phải là vật bài trí, trong đó mình ấn tượng nhất với sư phụ của main, có thể nói, một thân tư duy của Diệp Hiên là kế thừa từ vị này, chẳng qua hắn so với sư phụ hắn càng ác, càng hiểm mà thôi.
Main không đặt nặng chuyện tình cảm nam nữ, hắn tự tay giết thanh mai trúc mã của mình, khi đến thế giới Hồng Hoang thì cũng có hai đoạn tình duyên với Thường Nga và Cửu Thiên Huyền Nữ, nhưng mà đừng hiểu lầm, main không tin vào tình yêu, ban đầu cũng không yêu các nàng, nói thẳng ra là chỉ có dục vọng với sắc đẹp của nàng như mọi nam nhân khác mà thôi. Nhiều đọc giả khi đọc truyện này hẳn sẽ không hài lòng với lối nhìn nhận tình yêu của lão tác. Kết cục hai nữ nhân này cũng chẳng tốt đẹp gì.
Nói như vậy không có nghĩa là main chỉ là một cái ma đầu, hắn vẫn có điểm mấu chốt, vẫn biết cách chiêu hiền đãi sĩ, vẫn có không ít huynh đệ, thuộc hạ trung thành với hắn.
Truyện có map rộng lớn, khoảng 200 chương đầu là nói về cuộc sống của main ở đô thị, có thể xem như một lần hồng trần luyện tâm, sân khấu thực sự của main là ở thế giới Hồng Hoang hay còn gọi là Tiên giới. Đây cũng hẳn là phần hay nhất, kịch tính nhất của bộ truyện cho đến thời điểm hiện tại, main có nhiều đất diễn, từ bày mưu tính kế cho đến chiến đấu, tất cả đều diễn biến rất nhanh, không có chuyện câu chương rườm rà. Ở map này cũng xuất hiện rất nhiều những nhân vật thời Hồng Hoang như Bàn Cổ Đại Thần, Hồng Quân Đạo Tổ, Tam Thanh, Tây Phương Nhị Thánh, Nữ Oa, Ma Tổ La Hầu, Phong Đô Đại Đế, Thập Nhị Tổ Vu, v.v. Mỗi một nhân vật ít nhiều cũng để lại dấu ấn trong truyện.
Truyện vẫn có một ít tình tiết không hợp lý để cho người đọc khi đọc cảm thấy có chút gượng ép. Main đôi khi vẫn cho người ta cảm giác tự tin thái quá, thậm chí có nhiều hành động sai lầm nhưng theo mình đều này có thể chấp nhận được bởi vì main không phải lão quái trọng sinh, hắn cũng cần thời gian để trưởng thành. Một điểm trừ nữa đó là các cường giả siêu cấp trong truyện tuy không phải là không có não nhưng đôi khi lại khá kém thông minh, đến nỗi main tu vi yếu kém vẫn có thể dắt mũi bọn họ, đối với những cường giả sống vô số năm mà lại thua một kẻ không đáng tuổi chắt của bọn hắn như main thì khá là khó chấp nhận.
Đánh giá chung: Truyện có lẽ không sánh được với những siêu phẩm ma đạo như Cổ Chân Nhân hay Tử Nhân Kinh, nhưng vẫn có thể xem là tinh phẩm trong số những bộ truyện hắc ám văn hiện nay. Nếu bạn muốn một bộ truyện sát phát quyết đoán, không từ thủ đoạn thì Đô Thị Chi Bất Tử Thiên Tôn chính là một lựa chọn không tồi cho bạn. Phần hay nhất của truyện hẳn là khi main ở Tiên giới, theo một số đọc giả đánh giá thì phần này của truyện có thể xem như là một tác phẩm Phong Thần mới !