Ngụy Anh mắt mở tròn xoe.

- Anh mới mua nó à? Định tặng em sao?

Lam Phong gật đầu. Ngụy Anh lại tiếp.

- Sao anh biết em thích thỏ?

Lam Phong đặt lại thỏ con xuống nền cỏ xanh mướt, nhìn cậu.

- Có lần anh tình cờ nhìn thấy cuốn sổ tay của em, trong đó em vẽ mấy bức hình thỏ rất đáng yêu nên anh đã dặn người tìm giống thỏ tốt nhất gửi về đây.

Ngụy Anh nhẹ nhàng đặt thỏ con trong lòng mình xuống cạnh con thỏ của Lam Phong, chúng liền ngay lập tức quấn quýt đùa nghịch với nhau.

Lam Phong chìa tay kéo cậu đứng dậy, Ngụy Anh bất chợt ôm qua eo anh, đầu áp vào vai anh.

- Vậy anh có thích thỏ không?

Lam Phong bị hành động của cậu làm cho bất ngờ, anh mỉm cười ôm cậu.

- Thích.

Ngụy Anh lại hỏi tiếp.


- Còn người, anh có thích không?

Lam Phong.

- Rất thích.

Ngụy Anh.

- Ai?

Lam Phong.

- Em.

Xong anh kéo cậu ra, nhìn sâu vào đôi mắt đen láy.

- Anh rất thích em, rất rất thích.

Rồi cúi xuống đặt lên môi cậu nụ hôn dài say đắm. Ngụy Anh nhắm mắt cảm nhận hương vị ngọt ngào của nụ hôn đó. Mùi đàn hương thanh mát tỏa ra trên người anh càng cuốn hút cậu khiến cho nụ hôn đáp trả càng thêm cuồng nhiệt.

Buổi chiều, Lam Phong không đến công ty mà ngồi làm việc ở nhà. Ngụy Anh cũng ngồi làm việc của mình ngay bên cạnh anh. Cậu vừa di chuyển chuột vừa nói.

- Mai em đi làm nhé.

Lam Phong dừng bút viết, nhìn sang cậu.

- Em chưa khỏe hẳn, nghỉ thêm vài ngày đi.

Ngụy Anh.

- Em khỏe rồi mà, với lại đợt này nghỉ lâu quá, mất hơn một tuần rồi.

Lam Phong.

- Nhưng em vẫn hoàn thành công việc rất xuất sắc còn gì.

Ngụy Anh.

- Dù là thế nhưng đến công ty vẫn hơn.

Lam Phong đành miễn cưỡng nhượng bộ.


- Vậy được, nhưng ở nhà hết ngày mai, ngày kia hãy đi.

Ngụy Anh gật đầu, cười tươi.

- Tuân lệnh.

Lam Phong kéo ghế của cậu sát gần ghế mình. Tay đặt sau gáy cậu kéo lại hôn.

- Anh chỉ muốn em ở bên anh suốt thôi.

Ngụy Anh đôi mắt mơ màng, mỉm cười.

- Em cũng vậy.

Tối đến, chờ Lam Phong ra khỏi phòng tắm thì Ngụy Anh mới đi vào, một lúc sau cậu từ phòng tắm bước ra, cậu mặc áo choàng ngủ bằng lụa. Thấy Lam Phong đang ngồi tựa lưng trên giường đọc sách, cậu đi đến gần.

- Muộn rồi sao anh còn đọc sách?

Lam Phong.

- Anh đợi em.

Đột nhiên đèn trong phòng tắt ngóm, bên ngoài rả rích mưa. Ngụy Anh đến bên cửa kính nhìn.

- Hình như mất điện rồi anh, mà dạo này hay mưa bất chợt thế nhỉ.

Lam Phong bật đèn pin điện thoại soi ra chỗ cậu.

- Em ở đây chờ anh đi lấy nến nhé.


Lam Phong vừa ra gần đến cửa thì bên ngoài có tiếng gõ, anh mở ra, Cố Hạo đưa cho anh cây nến.

- Nghe nói tủ điện bên ngoài bị chập nên mất điện tạm thời, lát sẽ có người đến kiểm tra, cậu dùng tạm nến này nhé.

Lam Phong nhận lấy.

- Ừm, cảm ơn cậu.

Nói rồi anh khép cửa, mang nến đặt trên mặt tủ nhỏ cạnh giường, bên ngoài thỉnh thoảng lại có từng tia chớp lóe sáng. Lam Phong ngồi lên giường tiếp tục cầm sách lên, nhìn cậu.

- Em qua đây đi.

Ngụy Anh đi đến bên giường, trèo lên, không nói không rằng rút sách trên tay anh ra đặt xuống mặt tủ rồi ngồi lên đùi anh, chân để hai bên. Lam Phong hơi ngạc nhiên.

- Em làm gì thế?

Ngụy Anh một tay đặt trên vai anh, một tay nghịch ngợm kéo đai áo ngủ của anh ra, tay đưa vào xoa nhẹ nhàng lên ngực anh. Toàn thân Lam Phong cứng lại, cậu giống như đang mê hoặc anh khiến cho dục vọng trong anh thức dậy. Lam Phong nắm chặt bàn tay không an phận kia, hơi thở có hơi bất ổn định.

- Em muốn làm gì hả?

Ánh nến lung lay, bập bùng khiến gương mặt cậu trở nên tà mị. Ngụy Anh hai tay gạt áo ngủ của anh xuống, thân hình săn chắc hiện ra trước mắt cậu, Ngụy Anh cúi xuống hôn lên ngực anh, giọng nói có chút hơi run nhưng lại đầy mê hoặc..

- Thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương