Từ khi quen biết Vương Nhất Bác tới nay, được rồi, tùy rằng thời gian không tính là dài, người nam nhân này vẫn luôn là sự tồn tại cường mạnh.

Làm một Alpha cường đại, Tiêu Chiến rất dễ dàng có thể cảm nhận được tinh thần lực của những Alpha nhỏ yếu hơn cậu, nhưng cậu vẫn luôn không cảm nhận được tinh thần lực của Vương Nhất Bác.
Ngay từ đầu chỉ là vì bản thân đắc tội tinh đạo, bị phụ phân ép buộc yêu cầu sắp xếp một bảo tiêu bên người, cho dù Tiêu Chiến cảm thấy việc này không cần thiết, nhưng cuối cùng vẫn nghe mệnh lệnh của phụ thân, mà Vương Nhất Bác là xuất hiện khi đó.
Xuất ngũ bộ đội đặc chủng, làm chiến sĩ siêu cấp mười năm, lực lượng so với phần lớn Alpha đều mạnh mẽ hơn, đây là sự hiểu biết lúc đầu của Tiêu Chiến đối với hắn.
Trước khi hắn xé bỏ lớp ngụy trang kia ra,hắn trung thành, chính trực, tiếp nhận nhiệm vụ, làm việc nhất đẳng, hơn nữa luôn nói gì nghe nấy, ngoan ngoãn với cậu.

Hắn trung thành như vậy làm một chút nghi ngờ của Tiêu Chiến đều biến mất không còn.

Mãi đến khi hắn để lộ bộ mặt thật, hạ lưu lại bá đạo kia cùng với thủ đoạn kì quái không dám để người biết.
Mặc kệ thế nào, Tiêu Chiến chưa từng gặp qua bộ dáng yếu ớt như vậy của Vương Nhất Bác, cho dù hắn bị nhốt ở tầng hầm, mỗi ngày cậu chỉ cho hắn những thứ căn bản để sinh tồn mà thôi, thì hắn vẫn tinh thần lai láng, có sức lực để đùa giỡn chính mình, thậm chí còn có thể lực thoả mãn yêu cầu động dục của mình.
Lúc này, Vương Nhất Bác trên ghế sinh học tái nhợt mà gầy yếu, sinh mệnh giống như tùy thời đều có thể đứt gánh giữa đường vậy.

Mà tâm tình Tiêu Chiến thật phức tạp, thật sự, đáng lí ra cậu nên vì bất hạnh của hắn mà sung sướng, vậy mà tại sao tâm tình cậu hiện tại lại không thể lấy vui vẻ lại hình dung cơ chứ.
Nhất định là lực cảm ứng giữa bọn họ quá mạnh mẽ.

Chỉ là trao đổi giao phối thân thể vậy mà có thể làm hai thân thể không tương quan sinh ra cảm ứng, số lần giao phối của bọn họ tuyệt đối không tính ít, thân thể mình chỉ sợ đã vì loại hành vi này sinh ra dị biến.
Từ lúc nãy cậu đụng vào Vương Nhất Bác liền cảm nhận được đau đớn thống khổ thì biết, nếu mặc kệ Vương Nhất Bác đau đớn như vậy thì đau đớn trên người mình cũng sẽ không ít hơn Vương Nhất Bác.
Nếu Vương Nhất Bác tồn tại quan hệ mật thiết với sự khoẻ mạnh của chính mình, vậy nhất định phải cứu hắn.


Ít nhất chờ đến khi chính mình tìm được phương pháp thoát khỏi Vương Nhất Bác thì hắn mới có thể chết.
Tiêu Chiến trải qua một phen suy tư, tìm được nguyên nhân để cậu cứu Vương Nhất Bác rồi, làm tâm tư rối bời của cậu hơi hơi thoải mái hơn một chút.

Lại lần nữa đưa tay thật cẩn thận mà xem xét trán của Vương Nhất Bác, nóng rừng rực, người nam nhân này đang phát sốt, hơn nữa bị sốt cũng không nhẹ.

Trừ bỏ thân thể nóng rực, một trận bất an cùng lo âu từ đầu ngón tay truyền đến cho Tiêu Chiến.
Cậu buông tay, hít một hơi thật sâu hạ quyết tâm, lấy qua truyền tin khí:" Tiểu Bảo, dọn dẹp lại một căn phòng rồi đưa tì phạm lên.

Còn nữa, mời bác sĩ Jonhson đến khám gấp"
Từ tầng hầm lạnh lẽo trở lại phòng ngủ giường lớn mềm mại có lò sưởi ấm áp, sinh mệnh Vương Nhất Bác mới từ từ có xu thế hoà hoãn, chỉ là nhiệt độ thân thể vẫn cứ cao không giảm.

Lúc chờ Jonson đến, Tiêu Chiến không để người máy hỗ trợ mà ngồi trước giường Vương Nhất Bác, dùng phương thức cổ xưa giúp hắn hạ nhiệt độ, không ngừng giúp hắn đổi khăn lạnh trên trán.
" Tiêu Chiến, cậu xảy ra chuyện gì mà gọi ta tới trễ như vậy? Là bụng cậu có vấn đề hả?" Lúc Jonhson nhận được điện thoại của biệt thự họ Lục là lúc anh đang tắm rửa, nghe nói là Tiêu Chiến, ngay cả bọt xà phòng trên người còn chưa tẩy kĩ mà lập tức chạy lại đây.
Giờ phút này nhìn thấy Tiêu Chiến hoàn hảo ngồi đây, trên giường một người khác đang nằm, anh nhẹ nhàng thở ra:" Ông trời phù hộ, cậu không có việc gì"
" Jonhson, tôi biết sở trường của anh là sản khoa nhưng mà thân phận hắn đặc biệt, tôi chỉ có thể nhờ anh.

Làm ơn." Tiêu Chiến đứng lên khẩn thiết mà nói, cho dù thân phận thật sự của Vương Nhất Bác không phải em trai thủ lĩnh tinh đạo, cậu cũng sẽ không để Vương Nhất Bác lộ ra ngoài ánh sáng, người có thể trị liệu được chọn tốt nhất cho Vương Nhất Bác chỉ có thể là người bạn học cũ này của cậu.
" Cậu yên tâm tôi sẽ cố gắng hết sức" Jonhson đi đến trước giường quan sát các chỉ số của Vương Nhất Bác, mày nhăn lại:" Hắn là một Alpha đi? Sao đột nhiên yếu ớt như vậy? Là xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì? Không giống có ngoại thương thì phải?"
Môi Tiêu Chiến giật giật, có chút không biết trả lời thế nào.


Rốt cục cậu cũng chỉ được vài chữ từ miệng Vương Nhất Bác, hắn lần này hôn mê có liên quan tới việc cậu sử dụng huyết thanh của hắn.

Nhưng đến cùng là liên quan gì thì cậu lại không rõ ràng.

Dừng một chút chỉ có thể lắc đầu:" Hắn nói chỉ cần nghỉ ngơi một đêm là sẽ tốt hơn"
" Đây là chứng Alpha suy kiệt cấp tính, cơ năng thân thể không có vấn đề gì, chỉ là tinh thần lực vì nguyên nhân nào đó mà ào ạt mất đi.

Giống như gặp phải phóng xạ hoặc là bị người khác đánh cắp tinh thần lực, tôi cảm nhận được hắn rất cường đại, ai mà có thể đánh cắp được tinh thần lực của hắn vậy?"
Jonhson lắc lắc đầu như chú gấu Teddy:" Mặc kệ như thế nào, tôi trước bổ sung cho hắn chút dinh dưỡng tề.

Cái này không phải bị bệnh, cũng không có dược liệu gì có thể trị được"
" Tinh thần lực?" Tiêu Chiến nhíu mày, Vương Nhất Bác nói không thể sử dụng huyết thanh của hắn nữa, chẳng lẽ có liên quan tới việc mình rút máu hắn để chống lại kì động dục?
" Đúng.

Tinh thần lực là nơi phát ra tất cả năng lượng của Alpha, chỉ cần tinh thần lực không khô kiệt, thân thể sẽ không suy nhược"
" Này có liên quan gì đến máu? Tôi nói là, nếu có người rút máu hắn?"
" Máu từ trình độ nào đó mà nói chỉ là môi giới, đương nhiên máu là chất dẫn tốt nhất tiên đề là hắn và người hắn cho máu phải có độ phù hợp rất cao, hơn nữa hắn nguyện ý để đối phương sử dụng tinh thần lực của hắn, cái này có nghĩa là thân thể bọn họ có liên kết, hắn trở thành kho cung cấp năng lượng có thể bị đối phương tùy ý cướp lấy tinh thần lực"
Tiêu Chiến sắc mặt trắng vài phần, hoá ra cái gọi là lấy máu Vương Nhất Bác kháng kì động dục trên thực tế là sử dụng tinh thần lực của hắn đè nén khát vọng giao phối hormone của mình? Chả trách cậu mấy ngày nay tinh thần lực cực kì tốt, hoàn toàn không có băn khoăn về kì động dục.
" Làm thế nào mới ngăn chặn loại liên kết này?" Tiêu Chiến hỏi một cách nhanh chóng mà quyết đoán.

" Cái này rất khó nói" Jonhson chớp chớp mắt:" Cậu cũng biết máu sau khi truyền vào người sẽ dung hợp lại, người nhận máu không có cách nào tách máu của người truyền máu ra, có điều nếu bọn họ có thể thông qua biện pháp khác lần nữa liên kết, hơn nữa người nhận máu đồng ý đem tinh thần lực phân cho hắn, Alpha đáng thương này hẳn là sẽ nhanh chóng khôi phục thôi"
" Rút máu cho hắn?"
" Cũng là một biện pháp, nhưng mà có điều chưa chắc hắn chịu tiếp thu đâu" Jonhson vừa nói vừa đem dinh dưỡng tề cần thiết toàn bộ tiêm vào chai kim điện tử, lắc đầu:
" Hắn xem ra còn có chút thiếu dinh dưỡng, thiếu ánh mặt trời chiếu, giống một người chịu ngược đãi.

Chăm sóc tốt cho hắn đi, chỉ cần người nhận máu không tiếp tục cướp đoạt tinh thần lực của hắn, hắn sẽ nhanh hồi phục thôi, nếu không, thượng đế cũng không cứu nổi"
"....." Một cảm giác tội lỗi mạc danh kì diệu làm Tiêu Chiến quay đầu đi:" Cảm ơn"
" Không có gì, tôi đi trước đây.

Nếu gặp tình huống khác thì nhớ liên hệ tôi.

Bạn học cũ, cậu biết tôi vì cậu, trên người vẫn còn mùi bọt xà phòng hương anh đào đây nè"
Lục Tiểu Bảo đưa bác sĩ Jonhson ra cửa, Tiêu Chiến đóng cửa phòng lại, ngồi lại mép giường gần bên Vương Nhất Bác.
Cậu cần chút thời gian tiêu hoá tin tức Jonhson cung cấp, cướp đoạt tinh thần lực, thông qua máu mà thân thể liên kết, Vương Nhất Bác chịu qua ngược đãi, còn có bản thân hận chết hắn đi được, nhưng lại không thể không chữa khỏi cho hắn.
Tiêu Chiến nhìn đôi mắt nhắm chặt của Vương Nhất Bác, kì thật, hắn xem như một Alpha lớn lên không tệ, từ góc độ này nhìn, cùng ca ca của hắn cái tên thủ lĩnh tinh đạo đáng giận kia có chút giống, có điều hắn càng có vị nam nhân hơn một chút, hắn tóc vàng mắt xanh, lông mi rất dài, cái trán rộng lớn mũi cao thẳng, ngay cả môi cũng rất gợi cảm.
Trời ạ, chính mình đang suy nghĩ cái gì vậy?? Cậu vậy mà cảm thấy Vương Nhất Bác gợi cảm?!!!
Tiêu Chiến kinh hoảng mà đứng dậy, muốn tránh xa Vương Nhất Bác nhưng nhìn hắn một cái, nam nhân trên giường nhăn lại đôi lông mày, bộ dáng rất khó chịu, loại khó chịu này lần nữa truyền đến cho Tiêu Chiến, làm cậu không có cách nào động đậy một chút.

Cậu lại lần nữa ngồi xuống, dùng tay xoa xoa ấn đường Vương Nhất Bác, có chút biệt nữu mà nói:" Tôi không phải cố ý"
" Tôi không phải cố ý dùng huyết thanh của anh, cũng không biết bản thân thế nào mà lại cướp đoạt tinh thần lực của anh.

Có điều gia khoả nhà anh cũng quá yếu đi, nếu anh không nguyện ý có thể cự tuyệt cùng tôi liên kết mà.

Như vậy không phải anh càng đẹp lòng vừa ý sao? Huyết thanh vô dụng với tôi, tôi sẽ còn động dục, sẽ còn rên rỉ xin tha dưới chân anh không phải sao? Hỗn đản!?!"

Vốn là lời nói mang chút ý vị sám hối đột nhiên lại mang theo chút oán hận, Tiêu Chiến trở tay cho Vương Nhất Bác một bàn tay, nhìn gương mặt trắng nõn của hắn đỏ lên, chính mình cũng cảm nhận được đau đớn, giúp hắn xoa nhẹ một chút:.

truyện kiếm hiệp hay
" Có điều tôi cũng không phải không bồi thường cái gì, tôi để anh nằm trong phòng ngủ, mời bác sĩ tới trị liệu cho anh.

Chờ anh tỉnh rồi tôi sẽ đem tinh thần lực trả lại cho anh"
Tiêu Chiến chưa bao giờ muốn chiếm tiện nghi người khác, huống chi là nam nhân này.

Cho dù hắn muốn một nửa máu của toàn bộ cơ thể này cậu cũng không mảy may nhăn mày mà cho hắn.
" Ngay cả như vậy, anh cũng đừng nghĩ tôi sẽ tha thứ hành động anh đã làm với tôi.

Tôi không tin anh có thể khống chế thân thể tôi cả đời.

Còn nữa, anh có một ca ca tốt đang tâm tâm niệm niệm muốn gặp anh kia kìa, bộ dáng bị tôi ngược đãi quá độ như vầy làm sao mà gặp người được? Vì không để lần nữa dẫn đến chiến tranh bùng nổ, anh mau mau khôi phục lại nguyên trạng cho tôi.
Bọn cường đạo làm người ta chán ghét các anh, trăm phương ngàn kế thiết kế tôi, tôi hiện tại vậy mà phải lo lắng cho an nguy của anh" Cậu lại muốn đánh Vương Nhất Bác một phát, nhưng nhìn bộ dáng đáng thương của hắn, cuối cùng vẫn nhịn không ra tay.
Tiêu Chiến thiếu tướng từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên đối với một người đánh không được mắng cũng không được.

Nôn nóng đi đi lại lại trong phòng, đem tất cả những lời cả đời này chưa từng nói trong đêm nay lải nhải ra hết.

Trời mới biết, cậu lại có nhiều lời muốn nói với cái tên không phản ứng trên giường này như vậy.
Có điều không phải trong tình huống vô thức cướp đi tinh thần lực của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến vẫn là ngồi xuống, để bản thân chợp mắt một chút, tận lực giảm bớt tiêu hao thể năng, vậy mà bất tri bất giác ngủ mất, chờ tới khi tóc bị một bàn tay to xoa xoa vuốt ve nhẹ, Tiêu Chiến mới cảnh giác tỉnh lại, chỉ thấy nam nhân kia ôn nhu như nước cười:
" Nằm như vậy sẽ toàn thân đau nhức đó, sao em không nằm ngủ bên người tôi?".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương