Bjyx Abo Chi Cưỡng Chế Thụ Thai
-
2: Chương 1-2
Tiêu Chiến vẫn luôn cho rằng bản thân là một người tính tình lạnh nhạt, quả thật, có một phụ thân là quan lớn quân bộ, một mẫu thân trầm mê khảo sát khoa học một năm không thấy mặt một lần, cùng với huấn luyện cường độ cao hằng năm, làm cậu rất khó như người bình thường có cảm xúc mãnh liệt với chuyện gì.
Nhưng ngay lúc này đây, Tiêu Chiến biết rất rõ bản thân cực kì hận một người đã từng làm bảo tiêu cho cậu- Vương Nhất Bác.
Người máy Robot lái chiếc xe bự chảng trở về biệt thự của mình.
Tiêu Chiến dừng lại trước cổng mà không trực tiếp đẩy cửa vào nhà.
"Chủ nhân, anh đã trở lại!" Cảm nhận được từ trường của cậu, Lục Tiểu Bảo - người máy quản gia hết lòng vì công việc đã chạy ra mở cửa.
Dáng vẻ rất phấn khởi hoanh nghênh cậu trở về.
Tiêu Chiến hít một hơi thật sâu ở cuối cánh cửa, mặt vô biểu tình bước vào nhà, và đi thẳng đến thư phòng của mình.
Cậu nói với Lục Tiểu Bảo " Cậu đưa cơm trưa đến thư phòng của tôi, còn nữa, bất kể ai xin gặp cũng không tiếp"
Bước vào căn nhà tràn ngập tin tức tố hormone của Vương Nhất Bác, đối với cậu là tra tấn khủng khiếp, lúc này cậu đã không còn tinh lực đi đối phó mấy tên khách tới thăm nữa rồi.
Biệt thự Tiêu Chiến là một căn biệt thự song lập ba tầng, màu trắng kiểu tây, với diện tích nhỏ, mà thư phòng của cậu ở tầng hai phía đông, một vị trí cách xa tầng hầm dưới đất nhất.
Cửa sổ trong nhà đều đã mở ra hết, nhưng khứu giác của cậu vẫn không ngừng nhắc nhở cậu, trong không gian còn có một người khác tồn tại, hương vị của hắn nồng đậm như được cất chứa trong hầm rượu thượng hạng, đã ủ lâu năm, sự tồn tại ấy mãnh liệt đến mức, Tiêu Chiến có ép bản thân phân tán lực chú ý cũng không thể xem nhẹ được.
Hắn...giờ này đang bị nhốt tại tầng hầm ngầm cuối phòng giam, chắc hắn đang đắc ý rằng bản thân cậu không có biện pháp xử hắn, hoặc cũng có thể đang suy nghĩ thủ đoạn làm sao để nhục nhã cậu.
Tiêu Chiến trước tiên ở phòng huấn luyện tiến hành tập nửa giờ huấn luyện lực lượng cường độ cao, rồi lại mở âm nhạc to đến định tai nhức óc, rồi lại đem tiểu thuyết chiến lược quân sự đọc trăm lần không chán đọc một lần, chỉ là thân thể cậu không hề chuyển biến tốt đẹp chút nào, một chút cũng không.
Nếu có thể Tiêu Chiến hi vọng mình đánh mất khứu giác, như vậy có lẽ có thể xem nhẹ hương vị đặc thù tràn ngập trong không khí.
Chính là khứu giác của cậu quá mức nhạy cảm, mà tin tức tố của Vương Nhất Bác vô khổng bất nhập* ăn mòn mỗi thần kinh mạch máu mỗi tấc da thớ thịt của cậu, kêu gọi cùng khiêu khích vặn vẹo, làm cậu thống khổ bất kham trước dục niệm.
* Tận dụng mọi cơ hội
Cậu muốn giết tên hỗn đản kia! Tiêu Chiến gắt gao nắm chặt tay nhắm mắt rồi lại mở ra, hôm nay cũng giống hệt hôm trước, cậu lại lần nữa khuất phục dưới cảm ứng hormone thân thể của tên hỗn đản kia, một bên thống hận chính mình, một bên suy nghĩ, đợi cậu nghĩ ra biện pháp giải quyết thì nên dùng khổ hình gì thiên đao vạn quả, bầm thây vạn đoạn tên khốn kia.
" Thiếu tướng yêu dấu, như tôi dự đoán, em lại thua rồi, có điều kiên trì lâu hơn nửa tiếng so với hôm qua, thật đáng chúc mừng nha" Cậu vừa dùng vân tay mở cửa tầng hầm liền nghe được tiếng cười nhạo của nam nhân kia.
Lại liếc mắt nhìn quanh nam nhân với mái tóc vàng xinh đẹp, bị giam cầm trên ghế sinh học đang cười đến đắc ý, giống như hắn không phải là phạm nhân mà là chúa tể linh hồn Tiêu Chiến vậy.
Tiêu Chiến không trả lời, trên thực tế cậu khinh thường cùng tên này nói chuyện, đối với cậu đó là sự nhục nhã không hơn không kém.
Có điều không nói gì không có nghĩa Tiêu Chiến không có cách nào với tên làm người ta chán ghét kia, làm ra một động tác, ghế sinh học lập tức phóng ra một dòng điện làm người ta thống khổ bất kham, Vương Nhất Bác phát ra một tiếng tê, cau mày
" Thân ái, em đã lâu không dùng điện trừng phạt tôi, xem ra kiên trì thêm nửa tiếng làm tâm tình em táo bạo hơn nhiều nha"
Lại thêm một dòng điện không chút lưu tình nào phóng ra, thẳng đến khi nam nhân bày ra một tư thế cầu xin thương xót:
" Được được, em nói qua rằng dùng điện lưu là hình phạt vô nhân đạo nhất không phải sao, chúng ta chơi cái khác được không, vừa có thể làm em hết giận lại có thể giúp em giải toả dục vọng có được không?" Tiêu Chiến ném điều khiển xuống hít sâu một hơi rồi mới dùng ngón tay thon dài xinh đẹp cởi móc cài bộ quân trang xanh lam đệ nhất xuống.
Vương Nhất Bác lộ ra nụ cười tràn ngập hứng thú, những điện lưu tra tấn đau đớn lúc nãy giờ phút này hoàn toàn không đáng nhắc tới, như cầu vòng mĩ lệ sau mưa, mà cầu vòng xinh đẹp đó đang chậm rãi nở rộ trước mặt hắn, trở thành sự mong đợi lớn nhất mỗi ngày của hắn.
Móc cài trên quân phục từng cái từng cái bị gỡ ra, quân phục biểu tượng cho vinh dự cùng tôn nghiêm của thiếu tướng như giẻ rách bị ném qua một bên.
Người hoàn mỹ nhất được Liên Bang bầu chọn với thân thể làm người mặt đỏ tim đập nhanh đang ở trước mặt thoát trần như nhộng.
Thiếu tướng mặt có chút hồng, hormone Vương Nhất Bác đối với cậu mà nói kích thích quá lớn đặc biệt là trong căn phòng kín không kẽ hở, hô hấp toàn là khí vị của Vương Nhất Bác, có thể nhịn xuống tra tấn hắn trong chốc lát mà không gục xuống đã là cực hạn của vị thiếu tướng đáng thương.
Vương Nhất Bác nheo đôi mắt, thiếu tướng của hắn quả thật quá xinh đẹp, tuấn lãng đến làm cho biết bao Omega đem hình cậu chế thành poster dán lên đầu giường ngắm, không giống những Alpha khác cơ bắp quá mức phức tạp khoa trương cuồn cuộn mà toàn thân săn chắc không chút thịt thừa làn da mịn không chút sẹo lồi, hai chân thon dài.
Cái mông rắn chắc gợi cảm, mỗi tấc trên cơ thể đều phải dùng từ hoàn mỹ để hình dung.
Đương nhiên mê người nhất là vị trí giữa hai chân, vì bị hormone mình vây quanh mà côn th*t cương cứng, đang kêu gào chủ nhân đã mất hết lý trí thế nào, chỉ khát vọng mình một lần lại một lần hung hăng dấu hiệu cậu.
Tiêu Chiến từng bước đến gần Vương Nhất Bác, trong mắt cậu ẩn nhẫn thống khổ, nhưng càng nhiều hơn là khát vọng dục niệm tra tấn, khi khoảng cách giữa hai người chỉ còn cách nhau một cây kim, Vương Nhất Bác môi mỏng gợi cảm nhẹ nhàng thổi ra khẩu khí:
" Thả tôi ra, để tôi vừa vuốt ve em vừa thoả mãn em, tôi hứa sau khi em cao trào có thể trói tôi lại, tuyệt đối sẽ không phản kháng lại thiếu tướng xinh đẹp của tôi, em hiểu mà phải không"
Tiêu Chiến ngẩn ra, cái này làm cậu nhớ tới khoáı cảm mất hồn thực cốt nào đó, nhưng cậu cũng không nghe lời thả Vương Nhất Bác ra, trói chặt Vương Nhất Bác là phòng tuyến cuối cùng cậu nắm giữ rồi.
Đúng vậy, cậu chờ không nổi muốn lập tức cùng nam nhân này giao phối, để côn th*t hắn tiến vào cơ thể mình, ở cái nơi bị cải tạo đến bản thân cậu cũng không khống chế được bắn tinh, đợi qua cao trào, cậu được giải thoát rồi lại không ngừng lặp đi lặp lại, cậu như con nghiện thiếu hắn sẽ không sống nổi vậy.
" Thân ái, nếu em đã kiên trì vậy tôi cũng không ngại đem quyền chủ động giao cho em" Thân thể trần trụi của thiếu tướng như một con mèo, nhịn không nổi cọ cọ lên chiếc áo sơ mi đơn bạc của hắn.
Hô hấp nóng rực phun lên mặt mình, thân thể vì nhẫn nại quá độ mà nhễ nhại mồ hôi, Vương Nhất Bác ngửi mùi hormone mê người của cậu mà dục niệm trong người nhanh chóng bùng nổ.
Đây thật sự là một chuyện rất kì lạ, không nói bản thân Tiêu Chiến là một Alpha đáng lý ra không nên có sức hấp dẫn gì với mình, vậy mà mấy tháng nay, bọn họ cơ hồ mỗi ngày đều giao phối làm tình, Vương Nhất Bác lại không hề có chút ghét bỏ nào.
Thân thể thiếu tướng của hắn mỗi ngày đều cho hắn những trải nghiệm bất đồng, dụ hoặc hắn nhiệt tình thưởng thức.
Hơn nữa cậu đã trở thành cái xương sườn trong lồng ngực hắn.
Tựa như trong thần thoại viễn cổ Adam đã tạo ra Eva bằng chính xương sườn của mình rồi yêu cô ấy.
Mà hắn khai phá cơ thể Alpha mê người nhất vũ trụ, vì hắn mà mở rộng hai đùi, tiếp thu mình cưỡng chế dấu hiệu cậu, thậm chí còn vì mình mang thai đứa nhỏ.
Làm người ta tự hào biết bao, hắn chinh phục Tiêu Chiến, cải tạo thân thể cậu, làm cậu dục hoả đốt người mà vặn vẹo trên trên người mình, thậm chí Vương Nhất Bác còn cảm nhận được trên đùi đã lây dính không ít nước ẩm ướt vì động tình mà phân bố ra đầy quen thuộc, thuận tiện dụ dỗ một Alpha khác đem côn th*t hắn hoàn toàn chôn nhập vào thân thể cậu.
" Ngô--" thiếu tướng quật cường động một chút thân mình, đem côn th*t nam nhân nuốt vào cúc huyệt đầy tiếng nước, nhịn không được phát ra một tiếng rên đầy khắc chế.
Dù không muốn tin tưởng, Tiêu Chiến vẫn cứ không thể phủ nhận toàn vũ trụ cũng tìm không ra chuyện gì vui vẻ hạnh phúc hơn việc côn th*t Vương Nhất Bác hoàn toàn xâm nhập vào cơ thể mình.
Trước đó nhẫn nại nôn nóng cả ngày giờ phút này cùng tên khốn kết hợp đều biến thành hư ảo.
Tiêu Chiến theo bản năng dùng hai chân dang rộng đặt lên ghế sinh học để cái mông cậu hết mức kề sát vào phần hông Vương Nhất Bác.
Vì giữ cân bằng đôi tay cũng vòng qua bả vai nam nhân, hàm răng trắng tinh dùng sức cắn môi, rồi mới buộc chặt cơ bắp dùng cái mông ướt nhẹp cọ xát đùi Vương Nhất Bác, từng chút khống chế lực đạo đem căn côn th*t chưa vào hết chậm rãi nuốt vào chỗ sâu bên trong.
Anh: Nếu mọi người thấy fic hay thì cho em xin 1 bình chọn ???? nha.
Bình chọn là 1 trong những cách đề cử fanfic đến với nhiều người hơn trên Wattpad..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook