Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
-
Chương 9: Đả kích, từ đâu ập tới!
Nhìn thấy Lưu Chí Phong, trong nháy mắt Diệp Khuynh Thành liền biết sắp có chuyện không ổn xảy ra, cô vội vàng quát lạnh: "Lưu Chí Phong, anh đã không phải là người của tập đoàn, mời anh đi ra ngoài!"
"Ha ha, tổng giám đốc Diệp, cô vội đuổi tôi đi như vậy, là sợ tôi vạch trần chuyện xấu xa của cô sao?"
Lưu Chí Phong cười lạnh.
Diệp Khuynh Thành mày liễu dựng thẳng: "Diệp Khuynh Thành tôi làm việc quang minh lỗi lạc, không sợ người khác giội nước bẩn, chỉ là chuyện mà anh muốn nói, cùng với buổi họp báo hôm nay không liên quan đến nhau, cho nên mời anh rời đi!"
“Ha ha, chờ tôi nói xong cô sẽ biết có quan hệ hay không?”
Lưu Chí Phong tiếp tục cười đểu.
“Lưu tiên sinh, anh có thể nói rõ sự tình cụ thể đã trải qua không?" Một phóng viên hỏi.
Nhất thời, tất cả ống kính đều quay về Lưu Chí Phong, không ai chú ý đến sản phẩm mới của tập đoàn Khuynh Thành nữa.
"Đương nhiên hôm nay tôi tới đây là để vạch trần khuôn mặt dối trá của Diệp Khuynh Thành, cho mọi người nhìn xem bộ mặt xấu xa của cô ta."
Lưu Chí Phong hắng giọng, tiếp tục nói:
"Tôi tên là Lưu Chí Phong, trước kia là quản lý bộ phận nhân sự của tập đoàn Khuynh Thành, ở công ty cẩn trọng làm việc mười mấy năm..."
“Có thể nói, tập đoàn Khuynh Thành có thể có thành tựu như ngày hôm nay, tuyệt đối không thể thiếu một phần cống hiến của Lưu Chí Phong tôi.”
"Hôm nay công ty sắp đưa ra thị trường, tôi cũng rất vui, cảm thấy nỗ lực nhiều năm của mình cuối cùng cũng có hồi báo, nhưng..."
"Nhưng ả đàn bà Diệp Khuynh Thành này, qua cầu rút ván, vì nâng đỡ người tình của mình mà đem nhân vật cốt cáng là tôi đây đá ra công ty."
“Mọi người cảm thấy, như vậy có công bằng không?”
Lưu Chí Phong lớn tiếng lên án.
Các phương tiện truyền thông nghị luận sôi nổi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Khuynh Thành hoàn toàn thay đổi.
Thật sự là tri nhân tri diện bất tri tâm, nhìn người phụ nữ nữ có bộ dạng xinh đẹp như vậy, không nghĩ tới lại là tâm địa rắn rết như thế.
“Công ty như vậy còn muốn đưa ra thị trường? Đi viếng mộ còn may ra!”
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành trầm xuống:
"Lưu Chí Phong ăn nói bậy bạ, rõ ràng là ngươi cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân trước, tôi không truy cứu ngươi trách nhiệm hình sự đã là không tệ rồi, anh lại còn dám trả đũa, mặt mũi cũng không cần nữa sao?"
“Tôi cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân? Diệp Khuynh Thành, cô nói chuyện cần phải nói chứng cứ.”
"Ngày đó ở văn phòng tôi, có phải chính miệng anh thừa nhận cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân không?"
“Nực cười!”
Lưu Chí Phong hét lớn một tiếng, chỉ vào đám truyền thông nói:
“Giả sử các ngươi phản bội công ty, chính mình sẽ đứng ra thừa nhận sao?”
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
Kẻ ngốc mới có thể đứng ra thừa nhận mình cấu kết với công ty khác.
Cách nói này của Diệp Khuynh Thành quá không đáng tin rồi.
“Oan ức nhất chính là người anh em Hà Thuận của tôi.”
Lưu Chí Phong lại chỉ chỉ Hà Thuận đang ngồi trên xe lăn, tức giận bất bình nói:
"Hắn vốn là tài xế của Diệp Khuynh Thành, cũng là hắn phát hiện Diệp Khuynh Thành nuôi trai bao đầu tiên, bởi vì cậu ta nhiều chuyện khuyên bảo vài câu, kết quả, các ngươi nhìn xem cậu ta bị đánh thành bộ dáng gì!"
Tất cả ống kính trong nháy mắt di chuyển đến trên người Hà Thuận.
Hà Thuận cũng hết sức phối hợp lấy ra một tờ giấy chẩn đoán, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đây là bệnh viện chẩn đoán cho tôi, xương cổ tay phải bị gãy, dây chằng hai bên đầu gối bị rách.”
Bùm!
Giống như là một quả bom nước sâu đột nhiên nổ tung, toàn trường sôi trào.
“Thật quá đáng! Quả thực trong mắt không có vương pháp!”
"Một nữ nhân có tâm địa độc ác như vậy, lại còn có mặt mũi đứng ở trên đài tổ chức họp báo, mau cút xuống đi!"
“Diệp Khuynh Thành, cô phải cho chúng tôi một lời giải thích! Phải trả lại công đạo cho Hà Thuận tiên sinh và Lưu Chí Phong tiên sinh!”
Dư luận trong nháy mắt nghiêng sang một bên, tất cả phóng viên truyền thông đều lòng đầy căm phẫn.
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành hơi trắng bệch, thanh âm run rẩy nói:
"Lưu Chí Phong, anh luôn miệng nói tôi nâng đỡ trai bao,luôn miệng nói tôi phái người đánh Hà Thuận, chứng cớ đâu?”
Điều duy nhất cô có thể làm trước mắt, chính là yêu cầu Lưu Chí Phong đưa ra chứng cứ.
Lưu Chí Phong hừ lạnh một tiếng, cũng không đáp lại, lúc này, một người đàn ông trung niên ngồi ở hàng đầu đột nhiên đứng lên.
"Ha ha, tổng giám đốc Diệp, cô vội đuổi tôi đi như vậy, là sợ tôi vạch trần chuyện xấu xa của cô sao?"
Lưu Chí Phong cười lạnh.
Diệp Khuynh Thành mày liễu dựng thẳng: "Diệp Khuynh Thành tôi làm việc quang minh lỗi lạc, không sợ người khác giội nước bẩn, chỉ là chuyện mà anh muốn nói, cùng với buổi họp báo hôm nay không liên quan đến nhau, cho nên mời anh rời đi!"
“Ha ha, chờ tôi nói xong cô sẽ biết có quan hệ hay không?”
Lưu Chí Phong tiếp tục cười đểu.
“Lưu tiên sinh, anh có thể nói rõ sự tình cụ thể đã trải qua không?" Một phóng viên hỏi.
Nhất thời, tất cả ống kính đều quay về Lưu Chí Phong, không ai chú ý đến sản phẩm mới của tập đoàn Khuynh Thành nữa.
"Đương nhiên hôm nay tôi tới đây là để vạch trần khuôn mặt dối trá của Diệp Khuynh Thành, cho mọi người nhìn xem bộ mặt xấu xa của cô ta."
Lưu Chí Phong hắng giọng, tiếp tục nói:
"Tôi tên là Lưu Chí Phong, trước kia là quản lý bộ phận nhân sự của tập đoàn Khuynh Thành, ở công ty cẩn trọng làm việc mười mấy năm..."
“Có thể nói, tập đoàn Khuynh Thành có thể có thành tựu như ngày hôm nay, tuyệt đối không thể thiếu một phần cống hiến của Lưu Chí Phong tôi.”
"Hôm nay công ty sắp đưa ra thị trường, tôi cũng rất vui, cảm thấy nỗ lực nhiều năm của mình cuối cùng cũng có hồi báo, nhưng..."
"Nhưng ả đàn bà Diệp Khuynh Thành này, qua cầu rút ván, vì nâng đỡ người tình của mình mà đem nhân vật cốt cáng là tôi đây đá ra công ty."
“Mọi người cảm thấy, như vậy có công bằng không?”
Lưu Chí Phong lớn tiếng lên án.
Các phương tiện truyền thông nghị luận sôi nổi, ánh mắt nhìn về phía Diệp Khuynh Thành hoàn toàn thay đổi.
Thật sự là tri nhân tri diện bất tri tâm, nhìn người phụ nữ nữ có bộ dạng xinh đẹp như vậy, không nghĩ tới lại là tâm địa rắn rết như thế.
“Công ty như vậy còn muốn đưa ra thị trường? Đi viếng mộ còn may ra!”
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành trầm xuống:
"Lưu Chí Phong ăn nói bậy bạ, rõ ràng là ngươi cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân trước, tôi không truy cứu ngươi trách nhiệm hình sự đã là không tệ rồi, anh lại còn dám trả đũa, mặt mũi cũng không cần nữa sao?"
“Tôi cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân? Diệp Khuynh Thành, cô nói chuyện cần phải nói chứng cứ.”
"Ngày đó ở văn phòng tôi, có phải chính miệng anh thừa nhận cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân không?"
“Nực cười!”
Lưu Chí Phong hét lớn một tiếng, chỉ vào đám truyền thông nói:
“Giả sử các ngươi phản bội công ty, chính mình sẽ đứng ra thừa nhận sao?”
Mọi người nhao nhao lắc đầu.
Kẻ ngốc mới có thể đứng ra thừa nhận mình cấu kết với công ty khác.
Cách nói này của Diệp Khuynh Thành quá không đáng tin rồi.
“Oan ức nhất chính là người anh em Hà Thuận của tôi.”
Lưu Chí Phong lại chỉ chỉ Hà Thuận đang ngồi trên xe lăn, tức giận bất bình nói:
"Hắn vốn là tài xế của Diệp Khuynh Thành, cũng là hắn phát hiện Diệp Khuynh Thành nuôi trai bao đầu tiên, bởi vì cậu ta nhiều chuyện khuyên bảo vài câu, kết quả, các ngươi nhìn xem cậu ta bị đánh thành bộ dáng gì!"
Tất cả ống kính trong nháy mắt di chuyển đến trên người Hà Thuận.
Hà Thuận cũng hết sức phối hợp lấy ra một tờ giấy chẩn đoán, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đây là bệnh viện chẩn đoán cho tôi, xương cổ tay phải bị gãy, dây chằng hai bên đầu gối bị rách.”
Bùm!
Giống như là một quả bom nước sâu đột nhiên nổ tung, toàn trường sôi trào.
“Thật quá đáng! Quả thực trong mắt không có vương pháp!”
"Một nữ nhân có tâm địa độc ác như vậy, lại còn có mặt mũi đứng ở trên đài tổ chức họp báo, mau cút xuống đi!"
“Diệp Khuynh Thành, cô phải cho chúng tôi một lời giải thích! Phải trả lại công đạo cho Hà Thuận tiên sinh và Lưu Chí Phong tiên sinh!”
Dư luận trong nháy mắt nghiêng sang một bên, tất cả phóng viên truyền thông đều lòng đầy căm phẫn.
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành hơi trắng bệch, thanh âm run rẩy nói:
"Lưu Chí Phong, anh luôn miệng nói tôi nâng đỡ trai bao,luôn miệng nói tôi phái người đánh Hà Thuận, chứng cớ đâu?”
Điều duy nhất cô có thể làm trước mắt, chính là yêu cầu Lưu Chí Phong đưa ra chứng cứ.
Lưu Chí Phong hừ lạnh một tiếng, cũng không đáp lại, lúc này, một người đàn ông trung niên ngồi ở hàng đầu đột nhiên đứng lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook