Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Chương 8: Nam Giang Vương, bái kiến Vân Thiên Thần Quân!

“Vương, có gì phân phó?”

Sau khi điện thoại được kết nối, truyền đến một thanh âm vô cùng cung kính.

“Giúp tôi xâm nhập một mạng tư nhân, tôi muốn tất cả tài liệu và ảnh chụp trong máy tính của hắn, thời gian nhanh nhất cho tôi.”

“Tuân lệnh!”

Lục Vân lời ít ý nhiều, sau khi cúp điện thoại, gửi cho đối phương một bản sơ yếu lý lịch cá nhân.

Chủ nhân sơ yếu lý lịch, chính là Lưu Chí Phong.

Ngày hôm qua lúc Diệp Khuynh Thành khai trừ Lưu Chí Phong, Lục Vân ở hiện trường đã thông qua quan sát, phát hiện Lưu Chí Phong này không đơn giản.

Đầu tiên, đối mặt với chất vấn của Diệp Khuynh Thành, ngay cả giải thích hắn cũng lười giải thích, trực tiếp thừa nhậ có cấu kết với tập đoàn Lệ Nhân.

Tiếp theo, lúc hắn rời đi, khóe miệng rõ ràng hiện ra một tia cười lạnh, tựa hồ đang chuẩn bị âm mưu nào đó.

Kết hợp với hướng đi gần đây của tập đoàn Khuynh Thành, Lục Vân cảm thấy có khả năng xảy ra vấn đề nhất, chính là buổi họp báo sản phẩm mới ngày mai.

Vì thế Lục Vân từ trong kho thông tin của công ty, sao chép sơ yếu lý lịch cá nhân của Lưu Chí Phong.

Chỉ cần tìm người hack máy tính của Lưu Chí Phong, nhất định có thể tìm được một ít nhược điểm, phòng ngừa hắn giở trò xằng bậy trong buổi họp báo.

Đây là chiến lược của Lục Vân.

Ăn xong bữa sáng. Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm

Lục Vân chuẩn bị xuống lầu tản bộ, đi tới vườn hoa biệt thự, đã thấy ngoài cửa viện, một bóng người đứng thẳng tắp.

Đó là một nam nhân chừng bốn mươi tuổi, mặt chữ quốc, để râu ngắn, khuôn mặt thoạt nhìn rất có vài phần uy nghiêm.

Tên hắn là Lôi Áo.

Người của Giang Thành, càng quen gọi hắn là Nam Giang Vương.

“Nam Giang Vương Lôi Áo, bái kiến Vân Thiên Thần Quân!”

Giọng nói của Lôi Áo vang dội, ngay khi nhìn thấy Lục Vân, cơ thể anh ta đã cong đến 90 độ.

Hắn đã chờ ở đây hơn một giờ.

Toàn bộ quá trình sống lưng thẳng tắp, tựa hồ chỉ cần có một khắc lười biếng, cũng không đủ để biểu đạt tôn kính của hắn.

Cho đến khi Lục Vân xuất hiện, mới cúi người chào.

“Tin tức của anh cũng nhanh đấy.”

Lục Vân liếc Lôi Áo một cái, thản nhiên nói.

Hắn không biết ai là Nam Giang Vương, nhưng hắn có thể cảm giác được, đối phương có một ít công phu mèo cào.

“Tôi có một huynh trưởng, là bộ hạ của Thiên Cơ tướng quân, cố ý dặn dò tôi phải chăm sóc tốt cho Thần Quân."

“Chăm sóc? Hay là đến để lấy lòng tôi!" Lục Vân hừ lạnh một tiếng.

“Lôi Áo không dám!”



Trong khoảnh khắc Mồ hôi lạnh trên người Lôi Áo như thác nước rơi xuống, trong lòng cũng giống như bị một ngọn núi lớn gắt gao ngăn chặn, không thở nổi.

Khí thế của Vân Thiên Thần Quân, thật là đáng sợ.

Người bình thường có thể sẽ cảm thấy khí chất của hắn bình thường, nhưng chỉ cần hơi hiểu hắn liền biết, càng bình thường, càng đáng sợ.

Lôi Áo chính là như thế.

Nếu như không biết trước thân phận của Lục Vân, hắn sẽ cảm thấy Lục Vân chính là một thanh niên bình thường không có gì lạ, nhưng sau khi biết thân phận của Lục Vân, mỗi lời nói cử chỉ kia, đều có thể mang đến cho hắn cảm giác áp bách cực lớn.

“Không cần khẩn trương, mặc kệ là chăm sóc cũng được, lấy lòng cũng được, anh tới cũng đúng lúc.”

Ngay tại thời điểm Lôi Áo cảm giác sắp hít thở không thông, một câu nói của Lục Vân, làm cho hắn trong nháy mắt lấy lại được cuộc sống mới.

“Nguyện nghe Thần Quân điện hạ sai khiến!”

“Được.”

Lục Vân gật đầu:

“Có vài chuyện, tôi cần anh giúp tôi đi làm.”

"Thứ nhất, trận hỏa hoạn mười lăm năm trước của cô nhi viện Dương Quang, tôi nghi ngờ có liên quan đến bất động sản Trác Tuyệt, anh đi điều tra đi."

“Thứ hai, ngày mai công ty chị tôi, tập đoàn Khuynh Thành, có một buổi họp báo sản phẩm mới, tôi hy vọng anh có thể làm chút chuyện.”

“Thứ ba......”

Lục Vân dặn dò xong, Lôi Áo cung kính rời đi, tâm tình kích động dị thường.

Có thể thay Vân Thiên Thần Quân làm việc, là việc mà vô số người tha thiết ước mơ, Lôi Áo may mắn lấy được này vinh hạnh đặc biệt này, không biết có bao nhiêu người ghen ghét.

Mà sau khi Lôi Áo rời đi không lâu, Lục Vân liền nhận được một tin nhắn nhắc nhở qua hòm thư.

Trở lại phòng, dùng máy tính của chị cả đăng nhập vào hòm thư, tải tập tin nén bên trong xuống.

Khóe miệng Lục Vân không khỏi hiện ra một tia cười lạnh: "Rất biết chơi nha!”

Ngày mai nếu Lưu Chí Phong biết điều không gây chuyện còn tốt, nếu là không biết tốt xấu, chỉ cần dựa vào những văn kiện này, cũng đủ để cho hắn thân bại danh liệt.

Ngày hôm sau.

Phòng hội nghị, tầng mười ba cao ốc Khuynh Thành.

Truyền thông liên tục vào vị trí , mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàg.

Diệp Khuynh Thành nhiều lần nhấn mạnh nói: "Nhất định phải kiểm tra thật tốt thẻ công tác của bọn họ, đừng cho người không liên quan vào phá rồi."

Bộ trưởng an ninh Quách Huy vỗ ngực cam đoan: "Diệp tổng, tôi làm việc cô cứ yên tâm.”

Nhưng lúc chuẩn bị ở hậu trường, Diệp Khuynh Thành vẫn cảm thấy lo sợ bất an.

Lục Vân nhéo nhéo lòng bàn tay cô hỏi: "Sao vậy chị?”

"Chị không biết, mí mắt phải của chị đã nhảy từ sáng sớm, luôn cảm thấy có điều gì đó không tốt sắp xảy ra."

“Không sao đâu, có em ở đây, cho dù trời sập em cũng sẽ giúp chị chống đỡ.”



"Em sẽ an ủi chị."

Diệp Khuynh Thành trừng Lục Vân một cái, mặc dù biết thật sự có chuyện phát sinh, Lục Vân cũng không giúp được gì, nhưng có những lời này của hắn, chẳng biết vì sao trong lòng an tâm hơn rất nhiều.

Đúng mười giờ, buổi họp báo diễn ra đúng giờ.

Diệp Khuynh Thành sửa sang lại một chút, đi tới trước đài, nhất thời làm vô số truyền thông kinh ngạc .

Bọn họ trước kia ít nhiều đã nghe nói qua tên Diệp Khuynh Thành, biết Giang Thành có một vị mỹ nữ tổng giám đốc như vậy, nhưng phần lớn mọi người đều cảm thấy nói quá sự thật.

Đầu năm nay, chỉ cần là ăn mặt trang điểm, tỉ mỉ ăn mặc một chút đều được gọi là mỹ nữ.

Nhưng khi nhìn thấy Diệp Khuynh Thành xuất hiện, bọn họ phát hiện mình sai rồi.

Diệp Khuynh Thành dáng người cao gầy, khí chất xuất chúng, nhất là khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành của cô, không giống những cô hot girl mạng trang điểm đậ cà qua app.

Quả thật người cũng như tên - khuynh thành.

Các phóng viên trong nháy mắt tỉnh táo lại.

Biểu hiện của Diệp Khuynh Thành cũng không làm cho bọn họ thất vọng, hào phóng khéo léo, đâu vào đấy giới thiệu sản phẩm mới của công ty, hoàn toàn nhìn không ra lúc cô khẩn trương dưới đài.

Nửa chặng đầu buổi họp báo tiến hành vô cùng thuận lợi.

Diệp Khuynh Thành âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy mình buồn lo vô cớ.

Nhưng cũng không lâu sau đột nhiên phát sinh sự cố.

Chỉ thấy một nữ phóng viên đột nhiên đứng lên hỏi: "Có tin tức nói, Diệp tổng vì để cho trai bao thượng vị, không tiếc đá rớt người cũ của công ty, xin hỏi tin tức có phải là thật hay không?"

Bá!

Sắc mặt mọi người của tập đoàn Khuynh Thành lập tức chùn xuống.

“Phóng viên này não xảy ra vấn đề à? Ai bảo cô hỏi ra vấn đề vô tri như vậy?”

Vài gã bảo vệ tập đoàn chuẩn bị đuổi nữ phóng viên này ra khỏi hội trường, nhưng bộ trưởng bảo vệ Quách Huy lại ngăn cản bọn họ.

“Mời Diệp tổng giám đốc trả lời câu hỏi của tôi." Nữ phóng viên nhất quyết không buông tha.

Những phương tiện truyền thông khác cũng gắt gao đem ống kính tập trung ở trên mặt Diệp Khuynh Thành, so với sản phẩm mới của tập đoàn Khuynh Thành, bọn họ càng muốn biết đời sống riêng tư của mỹ nữ tổng giám đốc hơn.

Diệp Khuynh Thành mặt lạnh băng nói: "Vấn đề này không liên quan đến nội dung buổi họp báo hôm nay, tôi từ chối trả lời.”

Sao lại không liên quan chứ?

Lúc này, cửa phòng họp đột nhiên bị người đẩy ra, Lưu Chí Phong cười lạnh đi vào.

Đi cùng hắn, còn có Hà Thuận.

Hà Thuận ngồi trên xe lăn với hai chân đầy thạch cao và một cánh tay cũng được quấn bằng băng, treo trên ngực.

Bộ trưởng An ninh Quách Huy nhìn thấy một màn như vậy, chẳng những không có ngăn cản, ngược lại chủ động tiến lên giúp Hà Thuận đẩy xe lăn.

Lập tức liền có phóng viên đem microphone đưa tới bên miệng Lưu Chí Phong: "Xin hỏi vị tiên sinh này, anh có ân oán gì với tập đoàn Khuynh Thành sao?"

“Đương nhiên, tôi chính là vị nhân viên kỳ cựu bị Diệp Khuynh Thành sa thải kia.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương