Bình Vương Thần Cấp
C17: Để cho tôi gọi một cuộc điện thoại trước đã

“Cái gì cơ? Người kia từ chối sự trợ giúp của chị à?”

Nghe được báo cáo của Triệu Cẩn Du, vẻ mặt của Tân Quân Dao hoàn toàn là không thể nào tin được, đến cả giọng nói của cô cũng trở nên sắc bén hơn hẳn.

Triệu Cẩn Du không nhịn được mà nhướng mày rồi nhìn Tân Quân Dao bằng ánh mắt tràn đầy thâm ý, Tân Quân Dao vốn cao cao tại thượng mà không ngờ lại chủ động quan tâm đến một nhân viên mới như vậy sao? Thậm chí cô ấy lại còn kích động như vậy chỉ vì nhân viên mới đó ư? Rốt cuộc quan hệ giữa hai người kia trước đây là gì? Lâm Trạch Dương từng nói răng Tân Quân Dao là mẹ của con cậu ta đúng không nhỉ?

Chẳng qua vừa mới thoáng nghĩ đến việc này thì Triệu Cẩn Du đã không nhịn được mà lắc đầu thật mạnh, Tân tổng có tiêu chuẩn cao như vậy, làm sao có thể coi trọng loại người hành xử giống hệt một tên côn đồ như Lâm Trạch Dương chứ, huống chỉ cậu ta còn nói cô ấy đã sinh con cho cậu ta?

Tân Quân Dao hoàn toàn không nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt của Triệu Cẩn Du, cô hỏi dò: “Chị nghĩ liệu một nhân viên mới có thể hoàn thành được nhiệm vụ trị giá một triệu hay không?”

Triệu Cẩn Du không nhịn được mà lắc đầu cười khổ rồi trả lời cô: “Tân tổng à, đừng nói là một nhân viên mới, ngay cả tôi cũng rất khó có thể hoàn thành được. Thậm chí kỳ tích bậc. này cũng chỉ thi thoảng tình cờ xuất hiện trên người nhân viên giỏi nhất trong bộ phận kinh doanh của công ty chúng ta là Trình Mạnh Cường thôi:

Tân Quân Dao không nhịn được mà lắc đầu thật mạnh, có vẻ như cô đang không biết bản thân nên xử lý chuyện này ra sao.

“Sao thế? Sao Tân tổng lại quan tâm đến nhân viên mới kia quá vậy? Rốt cuộc quan hệ giữa hai người là như thế nào?” Triệu Cẩn Du thực sự không giấu nổi sự tò mò của mình nữa, cô liên tục đặt ra những câu hỏi.

Chỉ trong nháy mắt mà khuôn mặt của Tân Quân Dao lại trở nên cực kỳ nghiêm túc, cô trả lời: “Ai mà thèm có quan hệ với cái tên bám váy đàn bà chỉ biết ăn no chờ chết kia cơ chứ! Kệ đi kệ đi, nếu như anh ta đã muốn tự tìm đường chết thì chị cứ để anh ta tự sinh tự diệt là được”


Triệu Cẩn Du vừa mới chuẩn bị rời đi thì Tân Quân Dao lại gọi cô quay lại, thậm chí lúc nói chuyện thì Tân Quân Dao còn có vẻ ấp a ấp úng, không giống Tân tổng quyết đoán của ngày xưa một chút nào.

“Ừm thì... Ừm thì, chị nhớ thử cân nhắc một chút xem, nếu như chị không quá bận rộn thì hãy giúp đỡ anh ta một chút.” Tân Quân Dao nói.

Triệu Cẩn Du lại lần nữa bước ra ngoài cửa, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhất định là hai người này có quan hệ gì đó rồi! Có điều... Bà chủ của tôi ơi, đây chính là nhiệm vụ tiêu thụ trị giá một triệu đấy, nếu tôi có thể hoàn thành nó một cách dễ dàng thì có phải tôi đã sớm phát tài rồi không?”

Lâm Trạch Dương hoàn toàn không có bất cứ khái niệm gì về tình hình của bản thân hiện tại.

Lâm Trạch Dương ngồi thảnh thơi chơi bời ở chỗ này hết nửa buổi sáng, sau đó cuối cùng cũng mở được máy tính ra, nhưng mục đích của anh không phải là liên lạc với khách hàng hay kiểm tra lại số liệu gì trong công việc mà là mở Cừu Vui Vẻ ra xeml

Lâm Trạch Dương ngồi xem Cừu Vui Vẻ, khi thì hồi hộp năm chặt hai tay lại, khi thì cười ha ha, không ngừng phát ra những âm thanh vô cùng quái dị.

Đến lúc này rồi thì Trình Mạnh Cường không thể nào nhìn nổi nữa, hắn ta bước tới trước mặt Lâm Trạch Dương rồi gõ mạnh xuống bàn một cái, nói với vẻ mặt cực kỳ tức giận: “Mày. đang làm cái gì đấy! Có biết bây giờ đang là giờ làm việc hay không!”

Lâm Trạch Dương chỉ nhìn thoáng qua Trình Mạnh Cường một cái rồi trả lời băng điệu bộ vô cùng thản nhiên: “Đang là giờ làm việc thì không được xem Cừu Vui Vẻ hay sao? Nhưng mà tôi lại nghe nói rằng người của bộ phận kinh doanh chỉ cần có được một thành tựu nào đó thì có thể ở nhà mà không cần đến công ty làm việc cũng được.”


“Mày!” Trình Mạnh Cường nghẹn họng không thể nói thêm được một câu nào nữa, quả thật là trong bộ phận kinh doanh có một quy định như vậy, nhưng điểm mấu chốt là trước tiên Lâm Trạch Dương phải đạt được một mức tiêu thụ sản phẩm nào đó đã chứt

“Nhiệm vụ của mày trị giá những một triệu đấy, mày đã đạt được con số đó chưa? Tao nói cho mày biết nhé, loại người như mày thì tao gặp nhiều lắm rồi. Cái loại người mà bản lĩnh thì không có bao nhiêu, lại không biết nhờ vả quan hệ ở đâu mà có thể bước vào Kiều Lan Nữ của bọn tao để làm đẹp hồ sơ làm việc của mày! Loại người như mày căn bản

không có tư cách đặt chân vào trong công ty của bọn tao!

Cơn giận của Trình Mạnh Cường như bùng nổ, hẳn ta lớn tiếng quát to một tràng dài.

Chỉ trong giây lát, sự chú ý của tất cả mọi người lại đổ dồn về phía Lâm Trạch Dương, kế tiếp người kia sẽ làm như: thế nào đây? Nếu dựa theo những gì mà cậu ta vừa biểu hiện ban nãy thì sợ là cậu ta có thể phân tài cao thấp với Trình Mạnh Cường đấy nhỉ?

Lâm Trạch Dương thì lại không hề có ý định phân tài cao. thấp với Trình Mạnh Cường, ngược lại anh còn nghiêm túc suy nghĩ một lúc lâu rồi quay mặt về phía Trình Mạnh Cường mà gật đầu rồi đáp: “Anh nói cũng đúng đấy, trước tiên phải lập được thành tích rồi mới được phép khoanh chân chơi bời ở đây chứ nhỉ.”

Trình Mạnh Cường không nhịn được mà sửng sốt ngạc. nhiên, hắn ta hoàn toàn không ngờ được rằng phản ứng của Lâm Trạch Dương lại là như vậy, vừa định mở miệng nói câu gì đó thì đã thấy Lâm Trạch Dương đi thẳng ra ngoài.

Trình Mạnh Cường lại có cảm giác lồng ngực của mình vừa căng tức vừa đau nhói, người kia căn bản không coi hắn †a ra cái gì hết!


Trình Mạnh Cường hung hăng đấm một cái thật mạnh xuống bàn, sau đó nghiến răng nghiến lợi nhìn theo bóng lưng của Lâm Trạch Dương mà nói: “Tốt nhất là mày đừng để tao tóm được bất cứ điểm yếu nào của mày, nếu không thì tao sẽ cho mày không được chết tử tế đâu!”

Lâm Trạch Dương bước vào trong phòng nghỉ ngơi rồi lấy điện thoại di động ra, sau đó bắt đầu nhập một dãy số điện thoại tuyệt đối không phải là số điện thoại trong nước.

Ở đầu dây bên kia nhanh chóng có người nhận điện thoại, một giọng nói vô cùng ngọt ngào vang lên, nhưng ngôn ngữ mà người phụ nữ kia sử dụng cũng không phải là tiếng Trung.

“Tôi tìm Alice, cô hãy bảo cô ấy nghe máy đi.” Lâm Trạch Dương không sử dụng tiếng Anh mà trực tiếp nói bằng tiếng Trung một câu như vậy.

Người ở đầu dây bên kia là một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh đến từ nước Mỹ, trên người mặc bộ quần áo công sở, khuôn mặt được trang điểm rất tinh xảo và tỉ mỉ, không ngờ cô ta cũng hiểu được câu nói tiếng Trung của Lâm Trạch Dương, sau đó cầm điện thoại bước thật nhanh về phía trước.

Sau khi đi qua một hành lang dài dằng dặc, lại đi qua thêm hai căn phòng, người phụ nữ có bộ dạng như một thư ký bước vào trong một gian phòng hội nghị.

Gian phòng hội nghị này vô cùng rộng lớn, tuy bên trong chỉ có hơn mười người nhưng cô thư ký kia lại có vẻ vô cùng. hồi hộp.

Tất cả là vì mười mấy người đang có mặt ở đây lúc này, tuy tất cả bọn họ đều ăn mặc theo phong cách cực kỳ giản dị và dễ gần, nhưng nếu bất kỳ người nào trong số bọn họ xuất hiện ngoài đường phố thì chäc chẳn xung quanh sẽ đông nghịt dân chúng tụ lại đứng xem. Bởi vì mười mấy người này đều là những nhân vật thường xuyên có mặt trên trang bìa của tờ tạp chí viết về tài chính và kinh tế có quyền lực lớn nhất trên toàn nước Mỹ!

Phải đấy! Những nhân vật thường xuyên có mặt trên trang bìa của tờ tạp chí viết về tài chính và kinh tế cũng chỉ nằm trong mười mấy người hiện đang có mặt ở nơi này mà thôi!

Mà vào lúc này thì người ngồi ở vị trí chủ trì lại là một người phụ nữ.


Người phụ nữ này cũng có mái tóc màu vàng và đôi mắt màu xanh, cũng mặc một bộ đồ công sở kín mít màu đen, bởi vì vóc dáng của cô ta thực sự quá tốt nên tuy rẵng có vẻ bộ quần áo này mang cỡ nhỏ hơn cỡ của thư ký một chút nhưng vẫn có thứ gì đó đang bị trói buộc đến mức muốn bùng nổ.

Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều chăm chú nghe những gì mà người phụ nữ kia đang nói, không dám bỏ lỡ bất cứ một chữ nào, bởi vì một người phụ nữ thoạt trông vô cùng xinh đẹp và trẻ trung kia lại đang nắm trong tay hơn năm trăm siêu xí nghiệp có giá trị rất lớn trên toàn thế giới!

Quan trọng hơn cả là, dưới sự quản lý của cô ta, chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi mà những xí nghiệp này lại có thể tăng giá trị cổ phần lên gấp năm lần so với khi trước! Có thể nói trên thương trường thì người phụ nữ này chính là một kỳ tích!

“Có chuyện gì vậy?” Người phụ nữ đó đưa mắt nhìn về phía thư ký, trên người cô ta tỏa ra một loại khí chất cao cao. tại thượng khiến người khác không dám ngẩng đầu nhìn vào mắt cô ta.

Thư ký do dự một vài giây rồi mới trả lời: “Alice, chị có điện thoại.”

Alice không nhịn được mà hơi nhướng mày một cái, hiển nhiên có chút không vui, cô ta hỏi: “Cô không biết tôi đang chủ trì một cuộc họp như thế nào à? Tại sao đang trong thời điểm này mà cô còn dám tới đây làm phiền tôi?”

Thư ký cắn môi mình thật mạnh, cơ thể không nhịn được. mà run rẩy khe khẽ, đừng thấy người phụ nữ kia xinh đẹp mảnh mai mà nhầm, chưa chắc cô ta đã là một người dịu dàng hiền lành đâu!

“Nhưng mà... Đây là cuộc gọi tới từ Trung Quốc ạ, người gọi là một người đàn ông còn rất trẻ, lúc trước chị từng bảo tôi...”

Thư ký còn chưa kịp dứt lời thì Alice đã tỏ ra vô cùng sốt ruột, cô ta đứng phắt dậy khỏi chỗ ngồi chỉ trong nháy mắt, lập tức bước đến giật lấy cái điện thoại, trông có vẻ hồi hộp không gì sánh nổi, dường như thứ mà cô ta đang cầm không phải điện thoại mà là một thứ có liên quan đến mạch máu kinh tế của cả tập đoàn tài chính này.

Tất cả mọi người có mặt tại đó lúc này đều ngẩn ra, bọn họ đã bao giờ thấy Alice như thế này chưa? Người phụ nữ này thực sự là Alice, một người dù có tổn thất cả mấy trăm triệu đô la Mỹ vẫn không thèm biến sắc một chút nào à?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương