- Chúng ta nên rời khỏi đây, - Langdon nói với Katherine - Chẳng chóng thì chầy họ cũng sẽ bới ra chỗ này.

Anh hy vọng Bellamy đã tìm được cách trốn thoát.

Katherine vẫn chăm chú quan sát cái chóp bằng vàng, chừng như không tin nổi là dòng chữ khắc lại chẳng hề có tác dụng gì như vậy.

Cô đã lấy cái chóp ra khỏi hộp, kiểm tra kỹ từng mặt, và giờ lại cẩn thận đặt nó trở vào.

Bí mật giấu trong Tổ Chức, Langdon nghĩ bụng. Hay ghê.

Anh tự hỏi phải chăng Peter đã hiểu sai về nội dung cái hộp. Kim tự tháp và chóp vàng được tạo ra từ rất lâu trước khi Peter ra đời, và Peter chỉ đơn giản là tuân thủ những điều tiền nhân dặn dò, giữ kín một bí mật mà với bản thân ông có lẽ cũng huyền bí chẳng kém gì với Langdon và Katherine.

Mình kỳ vọng điều gì nhỉ? Langdon tự hỏi. Tối nay, càng biết thêm về truyền thuyết Kim tự tháp Tam điểm, anh càng thấy nó hoang đường. Mình phải tìm kiếm một cầu thang xoáy ẩn kín với một tảng đá lớn chắn lối chăng? Có điều gì đó mách bảo Langdon rằng anh đang đuổi theo những cái bóng. Tuy nhiên, giải mã kim tự tháp xem ra là cơ hội tốt nhất để cứu Peter.

- Robert, năm 1514 có ý nghĩa gì với anh không?

Mười lăm-mười bốn ư? Câu hỏi nghe chừng vô thưởng vô phạt.

Langdon nhún vai.

- Không. Nhưng sao cơ?

Katherine đưa cho anh cái hộp đá.

- Nhìn này. Cái hộp có ngày tháng. Anh xem kỹ dưới ánh đèn ấy.

Langdon ngồi xuống một chỗ bên chiếc bàn và ngắm nghía cái hộp vuông vức dưới ánh sáng. Katherine đặt bàn tay mềm mại lên vai anh, cúi sát vào để chỉ cho anh thấy dòng chữ nhỏ xíu khắc ngoài hộp, gần góc bên dưới của một mặt mà cô vừa phát hiện ra.

- Mười lăm-mười bốn A.D. - cô nói, trỏ vào trong cái hộp.

- Đúng, dòng chữ khắc ghi rõ con số 1514, sau đó là một dạng cách điệu rất lạ hai chữ cái A và D.

- Ngày tháng này, - Katherine nói, giọng đầy hy vọng - có lẽ là mắt xích chúng ta đang thiếu chăng? Khối vuông có khắc ngày tháng trông rất giống một hòn đá móng của Hội Tam điểm, biết đâu nó sẽ dẫn tới một hòn đá móng thật sự thì sao? Có lẽ là một công trình được xây dựng năm 1514 sau Công nguyên chăng?

Langdon không chú ý đến lời cô.

Mười lăm mười bốn A.D, không phải là ngày tháng.

Bất kỳ học giả về nghệ thuật trung cổ nào cũng có thể nhận ra hình vẽ này là một biểu ký rất nổi tiếng. Nhiều triết gia, nghệ sĩ và tác giả ngày xưa ký tên tác phẩm của mình bằng những biểu tượng độc đáo riêng thay vì dùng tên chính thức. Thói quen này làm tăng thêm sức hấp dẫn bí ẩn đối với tác phẩm của họ và cũng để bảo vệ họ khỏi bị ngược đãi nếu như các tác phẩm nghệ thuật ấy bị xếp vào loại đi ngược lại truyền thống. Trong trường hợp biểu ký này, các chữ cái A.D, không phải là Anno Domini (sau Công nguyên)… mà là chữ cái tiếng Đức, chứa đựng một hàm nghĩa hoàn toàn khác.

Langdon lập tức nhận thấy tất cả các tình tiết ăn khớp đâu vào đó. Chỉ trong vài giây, anh đã tin chắc mình biết chính xác cách giải mã kim tự tháp.

- Katherine, chị cừ lắm, - anh nói và thu dọn đồ đạc - Chúng ta đã tìm được thứ mình cần ròi. Đi nào. Tôi sẽ giải thích trên đường đi.

Katherine có vẻ ngạc nhiên.

- Ngày tháng 1514 sau Công nguyên có nghĩa gì đó với anh thật à?

Langdon nháy mắt với cô và tiến thẳng ra cửa.

- A.D, không phải là ngày tháng đâu. Katherine ạ. Nó chỉ một con người đấy..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương