Editor: Kingofbattle

Nguồn: truyenyy.vip

Hắn đã từng cho rằng đạt được võ công Thiên cấp là có thể tu luyện, nhưng sau đó mới biết võ công Thiên cấp không phải là ai có được cũng có thể luyện.

Đầu tiên, cần ngộ tính cực cao, cho dù là ngộ tính của hắn, có cố gắng cũng không đủ.

Thứ hai, cần rất nhiều rất nhiều tài, không phải là Địa cấp có thể so sánh, mặc dù là bên trong tứ đại tông, cũng không cách nào đơn giản lấy ra.

Phỏng chừng chỉ có nhân vật trọng yếu trong tông môn, mới có thể được cung cấp.

"Bất quá mặc dù là võ công Thiên cấp, nhưng một chiêu này cũng chỉ có uy lực Địa cấp cao cấp, "

Trần Sương trên mặt tái nhợt hiện lên một nụ cười, "Trước đây tổ tiên sáng tạo môn võ công này, vì để cho hậu nhân có thể tự mình từng bước tiến lên, cố ý sáng tạo thêm một thức."

"Thì ra là thế."

Lục Huyền bừng tỉnh.

Thảo nào một thức này khí thế ở trên Địa cấp cao giai, nhưng lại chưa đạt đến Thiên cấp.

"Nằm xuống ah!"

Thu Nam Tình đôi mắt xanh thẳm, vỗ ra một chường .

Phía sau hư ảnh Tinh Thần nhất thời hướng phía Diệp Thiên tiếp cận vỡ ra, giống như Lưu Tinh vẫn Lạc, khí tức huỷ diệt bao phủ toàn trường.

Mặt đất nứt nẻ, xuất hiện khe rãnh lít nha lít nhít, đá vụn không ngừng tung bay khắp nơi.

Oanh!

Hư ảnh Tinh Thần cùng huyễn hải đụng vào nhau.

Toàn bộ có thể dùng suy nghĩ bình thường hình dung, huyễn hải trong nháy mắt liền vỡ nát, lại không có chút lực nào ngăn cản .

Diệp Thiên sắc mặt kịch biến.

Võ công kinh khủng như vậy thì kiếm quyết Địa cấp trung giai làm sao có thể so sánh.

hư ảnh Tinh Thần lực lượng còn sót không giảm, tiếp tục hướng hắn đè tới.

Diệp Thiên vội vã lần thứ hai giơ kiếm đón đỡ!

Phốc!

Lực lượng đánh vào cơ thể, như bị lôi kích.

Diệp Thiên phun ra một búng máu, trong cơ thể vang lên thanh âm xương cốt vỡ vụn, cả người trực tiếp té bay ra ngoài.

Nếu không phải Mộ Dung Băng Lam đi tới sau lưng, một chưởng tiếp được hắn, phỏng chừng muốn đụng xuyên tới mấy ngọn núi mới có thể dừng lại.

"Đa tạ sư muội."

Diệp Thiên vội vã dùng mấy viên đan dược, để cho cơ thể mình đang trọng thương thoáng khôi phục chút.



Sắc mặt Hắn hết sức khó coi.

Bị người một chưởng trực tiếp đánh bay, xác thực thật mất thể diện.

"Cực Đạo Tinh Lưu Chưởng."

Mộ Dung Băng Lam nhìn về phía Thu Nam Tình,trong ánh mắt bình tĩnh hiện lên một chút sóng lớn.

Đây chính là một trong những võ học chí cao Tử Vi Tinh Tông.

Không nghĩ tới hôm nay lại có thể thấy được.

Hô!

Thu Nam Tình mái tóc màu xanh chậm rãi khôi phục màu đen, cả người cũng toát ra mồ hôi rất nhiều, hơi thở nàng hổn hển, sắc mặt hồng nhuận.

Hiển nhiên một chưởng vừa rồi, tiêu hao của nàng không ít Chân Nguyên cùng tinh khí thần.

"Cực Đạo Tinh Lưu Chưởng tuy là uy lực cường hãn, nhưng cần phải trả một giá khá cao, "

Mộ Dung Băng Lam chậm rãi đi về phía trước, đi tới trước mặt Thu Nam Tình cách đó không xa dừng lại, "Chân Nguyên dễ dàng bù đắp, nhưng tinh khí thần có thể không dễ dàng như vậy, ngươi bây giờ có thể đánh với ta một trận sao?"

Thu Nam Tình hít sâu một hơi, đứng thẳng người, trên mặt hiện lên nụ cười xinh đẹp, nói ra: "Ai nói ta muốn đánh cùng ngươi ?"

Lời vừa thốt ra, không chỉ là Mộ Dung Băng Lam ngẩn ra, những người khác trong mắt cũng lộ ra nghi hoặc, không hiểu vì sao.

Thu Nam Tình là một cái mạnh nhất bên trong đoàn người Tinh Tông này.

Nàng không đánh, vậy còn có ai có thể lên sàn ?

Nói xong, Thu Nam Tình xoay người , đi tới bên người Lục Huyền, hai tay nhỏ bé chắp lại.

"Trận cuối cùng này, liền làm phiền Lục sư huynh!"

Lời này làm cho mọi người ánh mắt đều nhìn về Lục Huyền!

Cái người trẻ tuổi này ngay từ đầu sẽ không có ai quan tâm đến!

'Người này là ai ?"

Không chỉ là mộ dung thị tộc bên kia, Mộc Tộc bên này cũng giống như vậy!

Từng người trong ánh mắt nghi ngờ không thôi.

Ở tại trong nhận thức của bọn hắn, Lục Huyền dáng dấp thanh tú như thế, lại được Thu Nam Tình thích, chắc là tiểu bạch kiểm Thu Nam Tình nuôi.

Nhưng lúc này xem ra, rõ ràng không phải!

"Nhìn lầm."

Mộc Cô Hàn ánh mắt khẽ híp lại.

Lần đầu tiên cẩn thận bắt đầu quan sát Lục Huyền.



"Lục sư huynh ?"

Đệ tử Tinh Tông bên này cũng là hai mắt trừng muốn ngốc.

Bọn họ tuyệt đối không ngờ rằng cuối cùng sẽ để cho Lục sư huynh lên sân khấu.

Lục sư huynh rất mạnh sao?

Nhớ kỹ trước đây lúc nhìn thấy trên Vân Chu, cảnh giới đều so với bọn họ không cao hơn ah.

"Được."

Lục Huyền mỉm cười.

Lập tức đi về phía trước.

Đối diện Cùng Mộ Dung Băng Lam xa xa.

"Các hạ là ?"

Mộ Dung Băng Lam nhìn lấy Lục Huyền, hỏi.

"Đông. . . Ngạch, Tử Vi Tinh Tông, Lục Huyền."

Lục Huyền thiếu chút nữa quên liền đổi giọng.

Trên đường đi tới, Thu Nam Tình năn nỉ hắn một phen, hy vọng đến lúc đó nói mình là đệ tử Tinh Tông.

Tử Vi Tinh Tông dù sao cũng là bên trong tứ đại tông, nếu như cuối cùng cần những tông môn khác đến giúp đỡ, truyền đi cũng không dễ nghe.

Đối với lần này, Lục Huyền ngược lại cũng không thèm để ý, liền gật đầu đáp ứng.

"Tinh Tông ?"

Mộ Dung Băng Lam nhíu mày.

Thu Nam Tình nếu tuyển chọn tên nam tử trẻ tuổi này gọi là Lục Huyền lên sân khấu, hiển nhiên là có tự tin đầy đủ đối với thực lực của hắn.

Thế nhưng trẻ tuổi bên trong Tinh Tông, nàng chưa có nghe nói qua nhân vật này a?

Hơn nữa mấu chốt nhất là, đạo bào người này mặc cũng không phải đạo bào Tinh Tông, rất xa lạ, chưa thấy qua.

Khẽ lắc đầu, Mộ Dung Băng Lam không tiếp tục đi suy nghĩ nhiều.

Mặc kệ nó.

Nếu lên sân khấu thay Tinh Tông, đó chính là người Tinh Tông.

Chiến, cũng được!

"Thiên Địa Kiếm Tông, Mộ Dung Băng Lam, xin chỉ giáo."

Mộ Dung Băng Lam xoay tay phải lại, một thanh trường kiếm cũ kỹ nhất thời rơi vào trong tay.

Cùng lúc đó, một cỗ khí tức cực kỳ sắc bén từ trên người nàng tản ra, dường như muốn xé rách bầu trời!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương