Biết Trước Thiên Ý
Chương 1: Đứa trẻ lạc lõng



Nắng cuối thu mờ nhạt, không một chút độ ấm.

Căn phòng nhỏ chống chải chỉ có một chiếc giường đơn nhỏ, một chiếc bàn học cũ bên trên có hai chồng sách cổ, một chiếc đèn bàn đã hoen gỉ và một chiếc tủ đang bị mọt.

Thân hình Triệu Du nhỏ bé, hai cánh tay ôm chặt đầu gối thu mình trên chiếc giường trong ánh dương tịch mờ nhạt hắt vào từ cửa sổ.

Hôm nay dì ghẻ điêu ngoa đáng ghét lại ghen ăn tức ở vì con mình không học giỏi suất ngày ăn chơi lêu lổng hư đốn không ai bảo được trái nghược hoàn toàn với cô.Ghen thì cứ ghen, tức giận thì cứ la hét tại sao còn lôi một người đã chết là mẹ cô vào. Bà ta đã phạm đến cấm kỵ cuối cùng của cô rồi.

Nhìn vào tờ lịch, Triệu Du lặng lẽ nở nụ cười lạnh lẽo. Ngày mùng bảy tháng bảy, là ngày sinh nhật lần thứ mười tám của cô, là ngày giỗ của mẹ và cũng là ngày cô bí mật lên máy bay sang Mỹ. Còn mười lăm ngày nữa, để gạch hết mọi phiền phức sau này có lẽ món quà duy nhất mà cô tăng họ sẽ làm cho họ suốt đời không quyên.

Tất cả đều vùi trong biển lửa, mọi thứ như chưa từng tồn tại, cuộc sống của cô giờ mới chỉ bắt đầu. Ông ngoại bà ngoại và mẹ cô luôn mãi mãi bên cô.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương