Biến Thái! Anh Mau Tránh Ra
Chương 33: Bắt người

Khi Cung Hãng dẫn theo Cung Tố Tố đi tới, chỉ nhìn thấy Liên Hoa đang chật vật ngồi ở dưới đất .

Từ xa Cung Hãng có thể nhận thấy dáng vẻ của Mộ Trác Khải , mặc dù trên người là một cây đen, nhưng không thể che giấu được khí chất cao quý , hiểm hách đến mức bức người. Mà người này Cung Hãng vừa nhìn liền biết ,sợ rằng ngay cả người đứng đầu nhà họ Cung cũng không dám đụng vào .

'' Cung Hãng, anh nhất định phải thay em lấy lại sự công bằng''

Liên Hoa vừa nhìn thấy Cung Hãng liền bắt đầu hai hàng lệ tuông như nước lũ.Nhưng có lẽ lần này không còn là nước mắt cá sấu như sở trường của mình nữa, mà quả thật cô ta đã phải chịu đau đớn không ít.

Cung Hãng thật lòng cũng có để tâm đến Liên Hoa, khi nghe thấy cô ta gọi cũng không nỡ giả vờ như không nghe thấy,liền dẫn Cung Tố Tố đi qua .

Cung Hãng vừa nhìn thấy cánh tay đã bắt đầu sưng lên của Liên Hoa thì nhíu mày.Mặc dù anh cũng phần nào đoán ra được là do ai làm, nhưng mà vẫn bị khí thế bức người của Mộ Trác Khải làm cho e dè.

''Cảnh sát, các người đừng chỉ biết đứng yên ở đó nhìn nữa .

Không thấy hắn đánh người hay sao, còn không mau bắt lại ''

Cung Hãng không có can đảm để tiến lên, nhưng cũng không thể để người phụ nữ của mình thành ra thế này ở ngay trước mắt mà không làm gì.

Mà quả thật mấy người cảnh sát kia từ đầu đến cuối chỉ biết đứng đó nhìn, không hề có ý định sẽ đứng ra hòa giải, nói một lời công tâm.Ngoại trừ khả năng nịnh nọt là ra hồn, xem ra những tác phong còn lại đích thực chính là một đám vô tích sự.

'' Nếu muốn nói đến hai từ đánh người, vậy thì phiền Cung thiếu đây phải hỏi lại người phụ nữ của mình rồi '' Mộ Trác Khải nở một nụ cười trào phúng, nhìn Cung Hãng một cách châm chọc.

Cung Hãng đưa ánh mắt thù địch nhìn Mộ Trác Khải, muốn nhìn cho rõ rốt cuộc người này là ai ?

Lai lịch thế nào ?

Nếu như đã biết anh ta ,vậy có phải là đối thủ cạnh tranh trên thương trường, hoặc là người của băng nhóm nào phái đến.

Nhưng mà Mộ Trác Khải căn bản là không để Cung Hãng có cơ hội đó, vì vậy anh ta cũng chỉ có thể ngầm đưa ra suy đoán của riêng mình.

'' Cung Hãng anh đừng nghe hắn nói bậy, em chỉ là vì quá thương Tố Tố nên mới muốn dạy cho bọn họ một bài học thôi.Hai người bọn họ chính là người đã dám bắt cóc Tố Tố của chúng ta, họ là người xấu, nhất định anh không được nghe những gì họ nói đâu''.

Liên Hoa nhìn thấy Cung Hãng không phản ứng gì thì lo rằng anh ta thật sự tin lời Mộ Trác Khải nói. Ngay lập tức chỉ thẳng tay về phía Liêu Thanh Dạ và Mộ Trác Khải,hung hăng nói.



'' Chúng tôi thật sự là không có '' Nhìn thấy Liên Hoa đang chỉ tay về phía này, Liêu Thanh Dạ lập tức muốn đứng ra để nói rõ.

''Không có ?

Cô nghĩ chỉ cần một câu nói '' không có'' thì chính là muốn qua mặt tất cả mọi người.

Cung Hãng anh nhất định phải khiến họ vào tù, vĩnh viễn không được ra khỏi đó '' Liên Hoa muốn dùng lời nói của mình để ngăn Liêu Thanh Dạ lại.Sau đó quay sang nhìn Cung Hãng, muốn anh ta thay mình trả lại họ sự đau đớn vừa rồi.

'' Cảnh sát, các người bị điếc hết rồi phải không hả .Nếu các người không mau tống cổ bọn họ vào tù , vậy thì từ đây đừng mơ nhà họ Cung sẽ bố thí cho cái sở cảnh sát vô tích sự này dù là một đồng hay một cắc''. Cung Hãng nghe thấy những lời của Liên Hoa kích động, chút e dè lúc nãy cũng bị anh ta ném qua một bên. Hùng hổ hét vào mặt người cảnh sát vừa rồi, như đang ra lệnh cho chính thuộc hạ của mình.

'' Người đâu, hai người này có tội lại còn cố ý ra tay đánh người, các cậu còn không mau bắt họ lại,tống cổ họ vào tù cho tui ''

Người cảnh sát lúc nãy vừa nghe Cung Hãng nói không cho họ chút lợi ích kia, chỉ nghĩ thôi ông ta cũng đã tiếc hùi hụi.Vội sai thuộc hạ của mình làm theo như lời Cung Hãng ,đi qua bắt Liêu Thanh Dạ và Mộ Trác Khải lại.

''Đau...

Các anh làm gì vậy chứ?

Còn chưa điều tra rõ ràng đã vội bắt người, thật là quá đáng ''.

Liêu Thanh Dạ vì không đủ sức chống cự nên một thoáng tay đã bị bắt chéo ra phía sau .Mấy người cảnh sát kia ai nấy cũng vô cùng thô bạo , làm cô vừa bị đau, mà vừa cảm thấy tức giận với thái độ quá đáng này của bọn họ.Trong lòng lại không thể không lo lắng, sợ rằng mình cứ như vậy mà thật sự bị nhốt vào tù.

'' Điều tra? Tội của các người đã quá rõ ràng còn cần phải điều tra.

Chẳng phải lúc nãy tôi đã cảnh báo rồi sao?

Giờ thì hay rồi,mang thêm tội cố ý đánh giá, để xem lần này các người còn cứng họng đến đâu ''

Người cảnh sát kia tỏ ra rất đắc ý, lại nhìn sang Mộ Trác Khải

'' Còn không mau bắt hắn ta lại ''

Nhìn thấy mấy người cảnh sát kia vẫn chần chừ ở đó mà chưa chịu bắt Mộ Trác Khải lại , anh ta liền đứng đó thúc giục.



''Ba à, đừng bắt anh đẹp trai và chị ngốc có được không ?'' Cung Tố Tố nhìn thấy ba mình muốn bắt Mộ Trác Khải và Liêu Thanh Dạ thì muốn ngăn lại.

''Chị ngốc ?'' Liêu Thanh Dạ bị hai từ này lọt vào tai liền chớp chớp mắt,thầm hiểu danh xưng này là dành cho mình.

'' Tố Tố con vẫn còn là trẻ con, những chuyện của người lớn con không được xen vào''

Cung Tố Tố mở to đôi mắt trong veo như hai viên bi nhỏ nhỏ, ôm nhẹ một chân Cung Hãng lại như đang muốn cầu xin giúp Mộ Trác Khải và Liêu Thanh Dạ.

Cung Hãng khi nhìn thấy thái độ này của Cung Tố Tố, còn nghĩ rằng là do Cung Tố Tố còn quá nhỏ, không phân biệt được ai tốt,ai xấu nên ngay lập tức lớn tiếng từ chối lời cô bé .

"Cung Thiếu,tuy rằng Tố Tố còn nhỏ, nhưng cô bé lại rất thông minh,anh sao lại có thể nói vậy với cô bé ''

Liêu Thanh Dạ nhìn thấy Tố Tố bị Cung Hãng thái độ như vậy, cô cũng không nghĩ rằng Tố Tố vậy mà lại muốn xin giúp mình và người đàn ông kia.Cô vì vậy cũng không đành lòng,muốn nói giúp cô bé một lời thật lòng, mặc kệ tình cảnh hiện tại của bản thân.

''Đúng đó Cung Hãng, Tố Tố chắc chắn là đã bị hai người bọn họ mê hoặc, vậy nên mới có thể dại dột đi tin lời mà nói giúp họ thế kia ''

Liên Hoa nghe thấy Liêu Thanh Dạ nói giúp Cung Tố Tố, bắt đầu sợ rằng Cung Hãng thật sự sẽ bị mềm lòng , nên cũng cố ý nói vào mấy lời . Còn không quên nhấn mạnh hai từ '' mê hoặc '' này, chính là muốn úp thêm cái tội danh này lên người Liêu Thanh Dạ và Mộ Trác Khải.

Cung Hãng bị Liên Hoa đứng bên cạnh không ngừng kích động, cũng bắt đầu không còn sáng suốt để phân biệt đúng sai.Mà Liên Hoa trong lòng cũng đã tự cười đắc ý,ban đầu cô ta còn lo rằng là người của mình thuê, nếu như đều tra ra được vậy thì mọi chuyện rắc rối to.Nhưng thật may mắn khi nhìn thấy Liêu Thanh Dạ và Mộ Trác Khải hai người này cô ta không quen biết.Nhưng nếu như họ đã bị bắt đến đây, mà vừa hay cô ta lại để Liêu Thanh Dạ và Mộ Trác Khải nhận thay mình tội danh này ,vậy thì chẳng phải là quá tốt rồi hay sao?

Mộ Trác Khải chỉ ngồi đó, ánh mắt lạnh lẽo , anh thật sự cảm thấy rất chướng mắt với cái người tên Liên Hoa này.Nếu như không phải muốn xem trò vui, anh cũng không rảnh mà ngồi đây, cũng rất sẵn lòng để thuộc hạ của mình ném cô ta vào chuồng cá sấu.

Nhìn thấy mấy người cảnh sát kia bắt đầu manh động, bọn họ cùng nhau quay quanh Mộ Trác Khải, lại chưa có người nào có dũng khí áp sát.

Mà Mộ Trác Khải cũng không vội,anh dùng mấy đầu ngón tay của mình tùy ý gõ nhẹ trên mặt bàn, tạo ra những âm thanh theo nhịp.

'' Khoang đã....''

Từ đâu một người đàn ông mặc quân phục đang vội vã đi vào, vội ngăn những người cảnh sát kia lại.

Mọi người đều nhận thấy trên áo ông ta đang mặc có tới tận mấy vạch đen , tất cả đều biết những vạch đen này có ý nghĩa gì,xem ra người này cấp bậc không nhỏ.

Liêu Thanh Dạ vừa nghĩ đến đây, trong đầu lập tức nghĩ ngay đến một câu ''Xong rồi, thật sự lần này cô xong đời rồi ''.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương