Dưới sự kiên trì của Bạch Ngọc, Giang Lâm Vụ chỉ có thể mở chân ra cho hắn “thử”.Đầu Bạch Ngọc kề sát, nhìn hai mảnh cánh hoa phấn nộn loé lên thuỷ quang trong suốt, tựa như ngưng tụ sương sớm đọng trên cánh hoa.

Bạch Ngọc nhìn đến miệng đắng lưỡi khô.Lưỡi to linh hoạt trực tiếp chui vào trong hoa huyệt, đầu lưỡi xoay tròn liếm láp ở trong đó, dùng sức bú mút dâm thuỷ ở chỗ sâu nơi hoa huyệt, giống như ý đồ xấu xa hành hạ nàng.Giang Lâm Vụ bị hắn trêu chọc, cắn chặt môi đỏ mọng nức nở không kêu ra tiếng, nàng trong nháy mắt mềm nhũn, suýt nữa đứng không vững thân thể.Bạch Ngọc đưa cánh tay mạnh mẽ lên giữ chặt eo ngọc, ổn định thân thể nàng.Khoái cảm tê dại lan khắp tiểu huyệt, Giang Lâm Vũ cảm giác chính mình sắp ra nước, bàn tay nhỏ bé của cô đẩy đầu Bạch Ngọc hỏi, “Được không?” Thanh âm run rẩy không ít.Bạch Ngọc từ giữa hai chân ngẩng đầu lên, nhếch môi cười, “Còn chưa được, vẫn chưa tốt.”Đôi môi mỏng của hắn dính vệt nước trong suốt, Giang Lâm Vụ không cần nghĩ cũng biết là gì.Bạch Ngọc nói xong nâng chân Giang Lâm Vụ lên cao, lần thứ hai vùi đầu vào giữa hai chân.Môi mỏng ngập toàn bộ hoa huyệt vào miệng , đầu lưỡi bắt chước động tác đâm chọc đảo lộng bên trong, một bên liếm mút không ngừng hút mật dịch tiết ra.Giang Lâm Vụ liền biết Bạch Ngọc đã biết mình khỏi rồi, chỉ đang trêu đùa nàng, đáng tiếc đã muộn rồi.Bạch Ngọc cực kì quen thuộc với thân thể Giang Lâm Vụ, lưỡi mềm linh hoạt tấn công những điểm nhạy cảm của nàng.Giang Lâm Vụ bị liếm đến không chịu nổi, thân thể vui sướng run rẩy,nàng hạ lưng, tay nhỏ ôm lấy đầu Bạch Ngọc, đầu óc trắng xoá.“Ư ...!a —-!” Thân thể nặng nề run lên, mật dịch phun ra, leo lên cao trào.Đôi chân trắng nõn còn đặt trên vai Bạch Ngọc, cơ thể còn thất thần trong dư vị cao trào, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, ngửa đầu thở dốc.Bạch Ngọc hài lòng với phản ứng của Giang Lâm Vụ, đỡ lấy thân thể mềm nhũn sau cao trào ôm lấy nàng đi đến giường.


Sau khi đặt nàng lên giường, hắn cũng không lấn thân mà lên, chỉ thấm ướt khăn vải lau sạch mật dịch giữa đùi nàng.Giang Lâm Vụ ánh mắt mộng lung, tránh khăn vải trên tay hắn, nghi hoặc hỏi, “Không làm sao? Ngươi không muốn?”Bạch Ngọc tất nhiên muốn, hắn tuổi trẻ tinh lực dồi dào, nam căn trong tiết khố sớm đã dựng đứng lên, nhưng rốt cuộc vẫn lo lắng cho thân thể Giang Lâm Vụ.Giang Lâm Vụ thoáng cái đã hiểu được băn khoăn của hắn, lúc trên giường tuy rằng hắn luôn chủ động cường thế, nhưng nếu Giang Lâm Vụ không thoải mái, hắn liền khẩn trương dừng lại nhẫn nhịn không làm nữa.Giang Lâm Vụ luôn mềm lòng với Bạch Ngọc, nàng đau lòng.

Lại bị hắn nắm được tâm tư, đối với người mình yêu sao có thể không phạm dục niệm, trong tiểu huyệt hiện lên trống rỗng.Giang Lâm Vụ không nói hai lời, bắt đầu câu dẫn.

Hai tay nàng đan chéo ôm lấy cổ, hai chân kẹp eo, giống như con gấu túi ôm chặt hắn.Vặn vẹo eo mông, cách lớp vải cọ xát nam căn to lớn của hắn.


Giọng nói mềm mại, “Bạch Ngọc, cắm vào, ta muốn ngươi.”Bạch Ngọc bị nàng cọ đến vừa sảng khoái vừa trướng, nghe lời cầu xin mềm mại của nàng, trong đầu bốc cháy hừng hực, hắn không chịu nổi sự dụ dỗ của nàng.Hồn trí bay lên, nam căn trướng đau, Bạch Ngọc lại xác nhận Giang Lâm Vụ quả thật không sao, lập tức xoay người đè nàng lên giường.Bởi vì vừa rồi Giang Lâm Vụ đã tiết một lần, hoa huyệt phiếm thuỷ quang trong suốt, có vôi trơn Bạch Ngọc trực tiếp cắm vào trong.

Vừa mới vào, vách thịt ướt sũng đã hút chặt lấy nam căn, nàng thật sự đã động tình.Bạch Ngọc đẩy đùi nàng lên ngực, đâm vào, cúi người hôn nàng, thắt lưng luật động liên tục.Nam căn thẳng tắp đâm xuống, quy đầu cọ cọ thịt mềm ướt át, cắm thật sâu vào bên trong, đâm vào cửa tử cung mềm mại.Hai người cùng hôn nhau, tiểu huyệt bị Bạch Ngọc tàn nhẫn cắm, vừa sảng khoái vừa tê dại, miệng nhỏ bị chặn không ngừng rên rỉ.Bạch Ngọc sợ nàng nghẹn, buông cái miệng nhỏ nhắn hồng thuận ra.


Tách chân nàng sang hai bên, cúi người liếm mút hai quả anh đào đang run rẩy, như hoa mai rơi xuống đỉnh núi tuyết cao chót vót..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương