Khi còn trẻ, hắn và Lý Diên đã gặp nhau nhiều lần trong một vài yến hội của thế gia, tuy rằng Bạch Ngọc tuổi nhỏ hơn Lý Diên, nhưng giữa hai người đều thưởng thức lẫn nhau.Khi hắn tỉnh lại, nghe tin Lý Đình Đình chạy tới núi Bồng Quả Sơn, hắn tức giận thiếu chút nữa lại ngất đi, may mắn muội muội nhà mình được người cứu bình an trở về.Sau đó tu sĩ Bạch Gia thường xuyên cùng muội muội nhà mình lui tới, Lý Diên liền biết muội muội mình có thể bình an trở về, chính là Bạch Ngọc trợ giúp.Bốn người ngồi lại với nhau, bắt đầu nói về chuyện Lý Diên “nhập tiên”.Thông qua lời kể của Lý Diên cùng với Lý Đình Đình bổ sung, đại khái đã khôi phục lại toàn bộ sự tình.Lý Diên khác với những tu sĩ kia, hắn không phải bị bắt cóc làm thí nghiệm dược nhân, thậm chí cũng không ăn qua bất kì đan dược nào.Lần đó hắn nhận nhiệm vụ gia tộc đi qua rừng rậm ngoại ô phía tây thành, ngẫu nhiên nghe được một tiếng gầm đau đớn, giống như tiếng tru đau xé lòng.Hắn ta thận trọng quan sát, toan rút lui.

Nhưng người gào thét tu vi rất cao, Lý Diên đã bị phát hiện, chỉ trong một hơi thở, đám sương mù màu tím tràn ra khiến hắn bất tỉnh.Người trong nhà lâu ngày không thấy hắn về, phái người ra ngoài tìm, phát hiện hắn ở trong rừng rậm phía tây thành.


Khí đó hắn không hề bị nội thương, chỉ là linh lực tán loạn rơi vào hôn mê.Y sư chẩn đoán, trong cơ thể hắn có khi tức “nhập tiên”, mới kết luận hắn bị ép uống đan dược.Giang Lâm Vụ nghe xong, đưa ra quyết định của mình: “Lý công tử không phải dùng “nhập tiên”, mà là bị người dùng “nhập tiên” lấy làm vật chứa đưa linh lực bạo trướng vào.

Mà chỉ sợ Lý công tử chính là người đầu tiên “nhập tiên” thành công.Nói xong, ánh mắt Giang Lâm Vụ nhìn Lý Diên có chút thương tiếc, “Chỉ sợ Lý công tử gặp phải Tiết Lực, vốn dĩ Lý công tử có thể trở thành vậy hi sinh khi hắn chuyển linh lực vào người.

Nhưng Lí công tử lại vì “nhập tiên” mà thăng cấp, không đến mức bị bạo thế mà chết.Bạch Ngọc vuốt cằm, tiếp lời: “Tiết Lực hẳn là phát hiện điểm này, hắn liền dứt khoát đem linh lực rót vào cơ thể Lý Diên, sau đó lại đem linh lực hút trở về, khiến cho linh lực trên người Diên huynh tán loạn.


Lão tặc kia mặc dù cẩn thận đem linh lực bao bọc kỹ, lẫn lộn người xem, nhưng vẫn bị sư muội thông minh phát hiện ra.”Giang Lâm Vụ gật đầu, lạnh lùng nói: “Hắn bị ta truy đuổi, trốn khắp nơi cũng phải vội vàng trở về Bạch Châu, ước chừng không nghĩ tới Lý công tử còn sống sót, hơn nữa còn là nhân chứng mang theo vật chứng.

Chỉ sợ hắn chính là muốn diệt khẩu.”Lý Đình Đình nghe xong, giận dữ đập bàn đứng lên, “Lão tặc này sao hắn dám! Hại ca ca ta thành như vậy còn muốn diệt khẩu! Ta phải băm thây hắn thành vạn đoạn!”Lý Diên cười xin lỗi, đem Lý Đình Đình đang kích động đè xuống.

Giang Lâm Vụ vỗ tay cô trấn an.“Hiện tại sự việc đã được sáng tỏ, khí mạch trên người công tử cũng thuận lợi, vẫn là trước đem linh lực tan ra của Lý công tử phục hồi, bằng không về sau sẽ ảnh hướng đến thăng cấp tu vi.”Lý Đình Đình đem thùng gỗ vào, đổ dược liệu cùng linh thảo đã chuẩn bị sẵn vào thùng, sau đó dùng linh thạch đun sôi.Sau khi tắm thuốc xong, lúc Lý Diên vào tắm cần có người ở cạnh đưa linh khí vào để hỗ trợ phối hợp.Giang Lâm Vụ tu vi cao nhất nên xắn tay áo chuẩn bị, Bạch Ngọc ở bên cạnh mi tâm nhảy dựng, hắn dành trước mở miệng, “ Sư muội, muội nghỉ ngơi đi, để sư huynh làm, xem như luyện tập linh lực linh hoạt cho ta đi.”Bạch Ngọc gọi tiếng sư huynh rất thuận miệng, cũng đang nhắc nhở Giang Lâm Vụ không nên làm bại lộ thân phận.Hai huynh đệ Lý gia nhìn qua nhìn lại giữa hai người bọn họ, chợt ngộ ra như có điều suy nghĩ.Lý Diên phản ứng lại, họ nhẹ một tiếng, phụ hoạ mở miệng, “Đúng vậy, ta đã luôn ngưỡng mỗ thiên phú của Bạch công tử, hẳn sẽ không thành vấn đề.”Giang Lâm Vụ gật đầu, Bạch Ngọc quả thật không thành vấn đề.


Nàng liền bị Lý Đình Đình kéo ra ngoài uống trà dùng điểm tâm..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương