Bạch Ngọc gật đầu, nghiêm túc trả lời nàng: “Không kém chút nào, Tiên tôn mỗi lần đều là vẻ mặt như vậy.

Luôn làm khó Bạch Ngọc, bộ dáng kiều mị quyến rũ như vậy làm sao Bạch Ngọc có thể kiềm chế, có thể dừng lại.” Bạch Ngọc kéo người ra, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn nhẹ nhàng hôn.“Tiên tôn tuyệt đẹp.

Thanh nhã như nước chảy, cao ngạo như nghê thường phú quý nhân gian nhiếp người, đẹp đến mức Bạch Ngọc muốn giấu Tiên tôn đi, không để cho bất kì ai nhìn thấy người.”Ánh mắt Bạch Ngọc loé sáng lời nói chân thành tha thiết, Giang Lâm Vụ bị sự nghiêm túc của hắn chọc cho vui vẻ, nằm trong lòng hắn cười đùa.


Tuy rằng không hiểu lắm, nhưng Bạch Ngọc nói nàng liền tin.

Có tư thế đạo nhân thì được!Giang Lâm Vụ tựa vào lòng Bạch Ngọc ấm áp nghe hơi thở đều đều trên người hắn, nghe tiếng lá trúc ào ào rung động, mí mắt dần nặng nề.Cách hơn nửa năm, ôn hương nhuyễn ngọc mới ở trong lòng, Bạch Ngọc sao có thể ngồi yên được.Bạch Ngọc cúi đầu dùng chóp mũi cao thẳng cọ vào gương mặt đang mơ màng của nàng, thì thầm “Tiên tôn...” thanh âm mang theo lưu luyến.Giang Lâm Vụ trong nháy mắt bừng tỉnh, cô vừa ngẩng đầu liền đụng vào hoa đào mang theo sắc dục của Bạch Ngọc, dưới hông bị một vật cứng rắn chống đỡ.“Thật sơ ý! Đã quên ở cùng một chỗ với con sói khí huyết phương cương, còn bị cọ cọ, đây không phải là đốt lửa sao?” Nàng bất ngờ muốn đứng lên tránh xa hắn, Bạch Ngọc theo nàng đứng lên.Bạch Ngọc lùi lại, cúi đầu hôn Giang Lâm Vụ.

Môi răng hai người kề sát nhau, Bạch Ngọc nghiền nát đôi môi đỏ mọng của nàng, không giống như trước kia cạy mở tiến vào, mà là đưa lưỡi mềm từng chút từng chút chạm vào hàm răng của nàng thăm dò.Giang Lâm Vụ bị đôi môi mỏng vừa mềm mại vừa dịu dàng hôn đến nhộn nhạo, mở miệng để hắn đưa lưỡi vào.


Lưỡi mềm mại đảo qua mọi ngóc ngách trong khoang miệng nàng, ôn nhu lại tỉ mỉ.Vừa hôn vừa đưa tay về phía ngực, cách quần áo xoa bóp bộ ngực mềm mại, xoa xoa hai quả anh đào, khiến chúng dựng đứng lên.Giang Lâm Vụ bị hắn trêu chọc tiểu huyệt nóng bừng, cảm giác vuốt ve này càng làm cho nàng ngứa ngáy càng muốn nhiều hơn.

Không ngừng cọ cọ người Bạch Ngọc.Bạch Ngọc thấy nàng đã động tình, bắt đầu đưa tay tiến vào nột y trực tiếp vuốt ve thịt mềm.

Hắn ở vành tai nàng hít sâu, ôn nhu ở bên tai nàng dụ dỗ “Tiên tôn...!Muốn không, sẽ rất thoải mái.”Bạch Ngọc khiến nàng cảm thấy thoải mái, lâu như vậy không gặp, nàng quả thật rất nhớ hắn, liền gật đầu.

Bạch Ngọc cười thầm.Hai người đứng cởi xiêm y, Giang Lâm Vụ tựa vào Bạch Ngọc, đặt chân lên vai Bạch Ngọc, cứ như vậy đứng thẳng mở đùi lộ ra tiểu huyệt.Chân nàng dựa vào hông hắn, hô hấp hai người đồng nhất, động tác như vậy Bạch Ngọc nhìn đến nam căn trướng ngạch, mã mắt còn phun ra chút dịch trắng.Hắn ôm lấy eo nhỏ của Giang Lâm Vụ, khẽ cong chân làm nam căn ngang bằng với tiểu huyệt nàng, ưỡn người thế như chẻ tre đỉnh vào mở từng tầng lớp thịt bên trong.Giang Lâm Vụ khẽ kêu lên, cảm giác tiểu huyệt như bị căng ra, đâm thẳng đến tử cung, tư thế này khiến cho quy đầu ma sát mọi hướng trong vách thịt.Hai người nhanh chóng thở ra, Bạch Ngọc nâng hông lên xuống, đem nam căn toàn bộ cắm vào, vách thịt mềm mại cắn chặt lấy quy đầu, từng chút đẩy vào đến nơi sâu nhất.Giang Lâm Vụ bám chặt vào cổ hắn, ưm ưm a a kêu lên, tư thế mở rộng này nam căn đi vào cực sâu, quy đầu liền chọc thật mạnh vào sâu đến cổ tử cung sướng đến sảng.Bạch Ngọc ôm eo nhỏ nhắn, bộ ngực mềm mại đầy đặn dán sát lòng ngực cứng rắn, theo động tác va chạm từng đợt bị chèn ép, vừa mềm vừa thoải mái..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương