Thật ra Chu Cận rất muốn hỏi cô, cô không thích nam sinh, chẳng lẽ thích nữ sinh sao?

Nhưng anh lại cảm thấy câu hỏi này thật vô nghĩa.

Anh càng muốn biết, nếu cô thật sự không thích ở cùng với nam sinh, vậy tại sao mấy hôm trước khi anh cố tình tạo cơ hội để ở bên cạnh cô, thì trông cô có vẻ cũng rất hài lòng mà?

Hứa Thiện Ý không ngờ Chu Cận sẽ hỏi như vậy.

Rốt cuộc anh có ý gì?

Cô không rảnh để trả lời câu hỏi này của anh, cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, vì trong căn tin ngày càng nhiều người nhìn họ, ánh mắt của mấy nữ sinh hung hăng trước kia lại khiến da đầu cô run lên.

Cô tức giận.

Tức giận vì đám nữ sinh điên khùng kia, nhưng tạm thời cô không thể dùng cứng chọi cứng với họ.

Cô còn tức giận vì không hiểu sao Chu Cận cứ dây dưa mãi thế này.

Cho nên, Hứa Thiện Ý dùng sức tách khỏi tay Chu Cận, cố tình mạnh mẽ cảnh cáo anh: “Phải, tôi cũng không thích cậu, phiền cậu sau này đừng để ý đến tôi, dù là một chút tôi cũng không muốn nhìn thấy cậu!”

Sau khi cô lạnh lùng nói ra lời này thì lập tức cầm khay đĩa nhanh chóng rời đi.

Chu Cận bị bỏ lại đó, vẻ mặt anh lộ vẻ không dám tin.

Vậy mà cô lại chán ghét anh.

Đây là chuyện mà anh chưa từng nghĩ tới.


Anh còn cho rằng, trải qua mấy ngày ở cạnh nhau, dù thế nào thì Hứa Thiện Ý cũng không thể chán ghét anh.

Sắc mặt Chu Cận ngày càng khó coi, đột nhiên anh đứng lên, tức giận đá ngã cái bàn trước mặt.

Tiếng ầm ầm khiến mọi người xung quanh sợ tới mức né xa anh.

Những người khi nãy vẫn luôn chăm chú nhìn anh cũng hoảng sợ, vội vàng lảng tránh tầm mắt.

Hứa Thiện Ý vẫn chưa đi xa, cô nghe được tiếng động thì cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua, Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha, sau khi thấy Chu Cận đang phát tiết, cô cũng bị doạ sợ không ít.

Rõ ràng Hứa Thiện Ý cảm thấy xung quanh cũng nhiều người xem hơn, dường như đều là ánh mắt không mấy thiện cảm.

Cô cảm thấy rất sợ hãi, vội vàng ăn cơm, sau đó lập tức rời khỏi căn tin, cho dù chỉ là một giây cô không dám nán lại thêm nữa.

Sau khi rời khỏi căn tin, cô tìm một cái ghế trống ngồi xuống, cả người vẫn đang run rẩy.

Đầu óc Hứa Thiện Ý hoảng loạn, không hiểu tại sao trong lòng cứ luôn phiền não vì chuyện Chu Cận tức giận khi nãy.

“Này, bạn học Hứa, tôi có thể ngồi cạnh cậu không?” Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nữ vui vẻ.

Hứa Thiện Ý hồi phục lại tinh thần, vừa ngẩng đầu thì phát hiện, không biết từ khi nào bên cạnh đã xuất hiện một cô gái xinh đẹp tóc ngắn, đứng cao hơn cô một chút.

Cô gái ấy rất xinh, nhưng có lẽ vì ra nắng nhiều nên làn da hơi ngăm đen, chẳng qua, như vậy vẫn không giấu được vẻ thân thiện của cô ấy đối với Hứa Thiện Ý.

Hứa Thiện Ý cũng cảm thấy rằng, đối phương không hề có ác ý.


Hơn nữa chiếc ghế cô đang ngồi lúc này là một băng ghế, bên cạnh còn rất nhiều chỗ trống, vì vậy cô gật đầu: “Đương nhiên là được.”

Cô gái tóc ngắn lập tức ngồi xuống bên cạnh cô, quan sát cô với vẻ tò mò: “Chúng ta chính thức làm quen một chút nhé, tôi tên là Tiêu Tiểu Đào, là bạn cùng lớp với cậu. Tuần trước tôi xin nghỉ phép nên không tới trường, vì vậy hôm nay tôi mới biết cậu là học sinh mới chuyển đến.”

Tuần trước Hứa Thiện Ý cũng không chú ý đến những bạn học trong lớp, lúc này nghe cô gái bên cạnh nói là bạn cùng lớp thì cô lập tức vươn tay ra bắt tay với cô ấy, Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha. Cuối cùng nở một nụ cười thật tươi: “Xin chào, tôi là Hứa Thiện Ý.”

Tiêu Tiểu Đào vô cùng vui mừng: “Tôi vừa thấy cậu ăn cơm với đại ca của trường chúng ta, hai người có quan hệ gì thế?”

“Đại ca?” Hứa Thiện Ý có chút nghi ngờ.

Tiêu Tiểu Đào bắt đầu hớn hở giải thích cho cô.

Sau khi nghe giải thích xong, Hứa Thiện Ý mới phát hiện, tuy trông Chu Cận có nét đẹp giống như một cậu thư sinh nho nhã yếu ớt, nhưng thật ra, nếu ai chọc phải người của anh thì đều bị anh đánh tới mức cha mẹ nhìn không ra, Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha, ở trong trường ngoài cái danh hotboy lừng lẫy, thì còn là một đại ca không thể trêu chọc và không thể đắc tội.

Sau khi cô nghe xong, bắt đầu nghĩ lại mà thấy sợ.

Vậy cô vừa chọc giận Chu Cận rồi, liệu anh có tìm cô gây chuyện không?

Càng nghĩ càng sợ hãi.

Tiêu Tiểu Đào thấy biểu cảm của Hứa Thiện Ý không bình thường, cô ấy vỗ nhẹ bả vai cô, cười hì hì nói: “Cậu sợ à?”

Hứa Thiện Ý đỏ mặt, mấy hôm trước khi ở cùng với Chu Cận, cô cảm thấy anh là người rất tốt, cô hoàn toàn không biết thật ra anh cũng có lúc đáng sợ như vậy.

Tiêu Tiểu Đào cười an ủi cô: “Nếu là người khác chọc đại ca Chu không vui, thì quả thật phải nên lo lắng đề phong. Nhưng cậu lại khác, tôi thấy đại ca đối xử với cậu rất đặc biệt, chắc chắn cậu ấy không nỡ ức hiếp cậu đâu, cứ yên tâm đi.”


“Cậu đừng nói lung tung, tôi với cậu ấy chẳng có gì cả.” Hứa Thiện Ý gấp gáp.

Tiêu Tiểu Đào cảm thấy rất thú vị, bạn học mới này tuyệt thật đó, cô thích.

Sau đó, hai người ngồi nói chuyện rất nhiều, mãi đến khi tiếng chuông vào lớp vang lên, hai người mới đứng dậy vội vã chạy về lớp.

Chẳng qua, chạy đến nửa đường thì Tiêu Tiểu Đào và Hứa Thiện Ý gặp được bạn cùng lớp, họ mới biết tiết một chiều nay là tiết thể dục, vì thế, Tiêu Tiểu Đào và Hứa Thiện Ý là hai cô gái không nhớ chiều nay học tiết gì đã đi theo các bạn học khác, cùng ra sân thể dục. Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha.

Một số bạn cùng lớp đi chung với họ nhìn thấy Tiêu Tiểu Đào và Hứa Thiện Ý cười nói suốt đường đi, đều rất tò mò nhưng cũng không dám đến gần họ.

,

Rất nhanh, bọn họ đã ra đến sân thể dục.

Hứa Thiện Ý nhìn thấy trên sân thể dục, Chu Cận đang chơi bóng rổ với những nam sinh cùng lớp một cách điên cuồng.

Lúc Chu Cận xoay người, ánh mắt hung ác của anh chạm phải mắt cô.

Cho dù khoảng cách rất xa nhưng tim Hứa Thiện Ý vẫn đập thình thịch, cô vội vàng dời tầm mắt nhìn sang nơi khác.

Cô không hề nhận ra, sau khi cô di chuyển tầm mắt, sắc mặt Chu Cận lại khó coi tới mức doạ người, anh ném bóng đầy vẻ giận dữ, quả bóng nảy vài lần trên mặt đất, cuối cùng đập vào tường chắn của sân thể dục, rồi tạo nên một tiếng nổ mạnh.

Tiếng nổ của bóng dọa những người xung quanh nhảy dựng, mọi người đều quan sát khắp nơi, nhưng không thấy gì cả, Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha. chỉ thấy những nam sinh vừa chơi bóng rổ với Chu Cận đang nhìn anh một cách dè dặt, không biết làm sao.

Sau vài phút, giáo viên thể dục đã tới, nhưng dường như hôm nay thầy ấy không có tinh thần gì cả, sau khi điểm danh tất cả mọi người thì cho cả lớp giải tán chơi tự do.

Hứa Thiện Ý bị Tiêu Tiểu Đào kéo lên bậc thang bên cạnh ngồi xuống, hai người tiếp tục nói chuyện khi nãy.

Xa xa, ở giữa sân bóng rổ nơi cô không nhìn thấy, có một nam sinh đi nhặt bóng về, một nhóm nam sinh cao ráo tràn đầy sức sống, dưới sự dẫn dắt của cậu thiếu niên anh tuấn, họ lại tiếp tục chơi bóng rổ.


Trên sân thể dục, ngoại trừ lớp Hứa Thiện Ý thì còn học sinh của lớp khác cũng học tiết thể dục, sân bóng rổ nhanh chóng được vây kín bởi một đám người, đa số đều là nữ sinh, dường như tất cả bọn họ đều nhìn chằm chằm vào cậu thiếu niên vừa tràn đầy sức sống vừa đẹp trai đứng ở giữa sân. Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha.

,

Sau khi Hứa Thiện Ý và Tiêu Tiểu Đào nói chuyện được một lúc thì cô cảm thấy hơi khát nước, định đứng dậy đi mua nước.

Vừa rồi Tiêu Tiểu Đào là người nói nhiều nhất nên cô ấy cũng muốn uống nước, vì thế hai người đứng dậy, chuẩn bị đi tới căn tin.

Nhưng vừa đứng dậy thì bên cạnh vang lên tiếng ganh tị của mấy nữ sinh.

“Các cậu nhìn kìa, Bạch Tú Nhi cậu ấy muốn làm gì thế? Chẳng lẽ cậu ấy muốn đưa nước cho đại ca Chu sao?”

“Tôi thấy có vẻ là vậy, ánh mắt cậu ấy nhìn đại ca Chu rõ ràng không bình thường, chắc chắn cậu ấy thích đại ca Chu.”

“Chỉ bằng cậu ta, mà xứng à? Tuy năm ngoái cậu ta được bình chọn là hoa khôi, nhưng nếu đại ca Chu có ý với cậu ta thì đã tìm cậu ta từ năm ngoái rồi, còn đợi tới năm nay sao?”

“Đúng đúng đúng, rõ ràng đại ca Chu của lớp chúng ta cảm thấy hứng thú với bạn học mới chuyển đến Hứa Thiện Ý hơn, dù sao Hứa Thiện Ý cũng đẹp hơn Bạch Tú Nhi mà.”

Sau khi nghe được tên Hứa Thiện Ý bị nhắc đến trong cuộc trò chuyện của người bên cạnh, Hứa Thiện Ý chợt khựng lại, sau đó, Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha. Cô còn nghe thêm vài người nhắc đến tên cô.

Lúc cô đọc tiểu thuyết, trong tiểu thuyết nói rằng Bạch Tú Nhi thích Chu Cận, nhưng Chu Cận là nam phụ, còn là một nam phụ hung ác, dường như anh không thích Bạch Tú Nhi.

Hứa Thiện Ý có chút tò mò nhưng cũng khá bối rối, cô nhìn về phía sân bóng rổ.

Vừa hay đập vào mắt là một cô gái cao ráo xinh đẹp, trên mặt nở nụ cười dịu dàng, cô ta đang cầm một chai nước khoáng và khăn lau mặt đứng kế bên Chu Cận, người đang nghỉ ngơi cạnh sân bóng rổ.

Bạch Tú Nhi nhét chai nước và khăn mặt vào lòng Chu Cận.

Chu Cận chìa tay cầm lấy.

Vừa nhìn thấy cảnh này, Hứa Thiện Ý vô thức cắn môi, cô lập tức xoay người, nhỏ giọng nói với Tiêu Tiểu Đào: “Tiểu Đào, chúng ta đi thôi.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương