Bị Ông Lớn Điên Cuồng Theo Đuổi Sau Khi Xuyên Sách
-
C1: Chương 1
Hứa Thiện Ý buồn rầu tự nhốt mình trong phòng, trong lòng cô vô cùng băn khoăn.
Mấy ngày trước, không hiểu sao cô lại xuyên vào thế giới này, sau khi biết rõ những người xung quanh là ai, cô mới phát hiện mình đã xuyên vào bên trong một cuốn tiểu thuyết trước kia đã từng xem, đáng buồn thay cô lại trở thành một nữ phụ đáng thương.
Nguyên chủ của cơ thể này cũng tên là Hứa Thiện Ý, vì liên quan đến chuyện làm ăn mà cha mẹ nguyên chủ đã dẫn theo con gái chuyển sang nhà mới, còn tìm một ngôi trường rất tốt cho cô, nhưng họ không biết rằng, con gái của họ ngày đầu tiên đến trường mới đã được cô giáo sắp xếp ngồi cạnh hotboy cùng lớp, khiến các nữ sinh khác trong lớp phải ghen tị.
Cũng chiều hôm ấy, nguyên chủ bị một đám nữ sinh kéo đến toilet, sau đó nguyên chủ bị bọn họ đánh đến chết.
Bây giờ, Hứa Thiện Ý trở thành nữ phụ đáng thương sắp bị đánh chết, cô không biết nguyên chủ đã đi về đâu, cô cũng không biết mình còn có thể quay lại thế giới của mình hay không.
Bây giờ cô đang rất hoảng sợ, nguyên chủ mất, hai ngày sau, chính là ngày cô thay thế nguyên chủ nhập học trường mới, cô thật sự rất sợ mình sẽ bị đánh chết giống như nguyên chủ.
Cô chọn cách xin cha mẹ chuyển trường, nhưng cha mẹ cô đều tỏ ý rằng đây là ngôi trường tốt nhất trong thành phố này, họ vất vả lắm mới đưa cô vào được, muốn cô hiểu chuyện một chút, đừng quấy rầy công việc của họ.
Hứa Thiện Ý không còn cách nào, đành không làm phiền cha mẹ nữa, sau đó cô tự nhốt mình trong phòng nghĩ cách khác.
,
Chẳng qua, mặc dù Hứa Thiện Ý rất sợ và bài xích, nhưng ngày nào tới thì cũng tới, thời gian hai ngày chớp mắt một cái đã trôi qua.
Sáng hôm nay khai giảng, trời còn chưa sáng mà Hứa Thiện Ý đã rời đi.
Tuy rằng cô sợ chết, nhưng cũng không phải không có ưu điểm, ưu điểm của cô là được ngày nào hay ngày đó, gặp chuyện phiền phức thì cứ cố gắng nghĩ đến hướng tích cực, nếu tạm thời cô không thể trở lại thế giới của mình, chỉ có thể sống trong thế giới tiểu thuyết này. Vậy cô cứ nghĩ cách tránh đi những nguy hiểm trong tiểu thuyết, sống tốt qua ngày là được.
Vì nguyên chủ bị giáo viên sắp xếp ngồi kế hotboy nên mới bị người ta đánh chết.
Vậy hôm khai giảng cô dậy sớm một chút, đến trường sớm một chút rồi chọn một vị trí chưa có ai, hơn nữa phải cách xa cậu hotboy đại thần đó, vậy thì những nữ sinh thích ức hiếp người khác kia, chắc chắn sẽ không tìm cô gây phiền phức.
Dưới tình huống không còn cách nào khác, Hứa Thiện Ý tự an ủi mình, sau khi ăn xong bữa sáng do mẹ làm, cô đeo balo trên lưng rồi bắt xe buýt ở cổng tiểu khu, hướng về phía trường mới của mình, Nhất Trung nội thành, đây là ngôi trường cấp 3 tốt nhất trong thành phố.
Khoảng cách giữa nhà cô bây giờ và trường học cực kỳ gần, sau mười phút, xe buýt dừng lại ở cổng trường, Hứa Thiện Ý nhìn thấy cổng trường không có nhiều người mới thở phào nhẹ nhõm, cô lập tức xuống xe.
Tuy hôm nay là ngày khai giảng, nhưng hiện tại vẫn còn quá sớm, giờ này cũng không có nhiều người đến trường.
Hứa Thiện Ý đã báo danh rồi, cũng biết mình được phân vào lớp nào, cô hưng phấn chạy vào trường, đi thẳng đến cửa lớp học mới.
Bên này, cô Lâm chủ nhiệm lớp vừa đến mở cửa, sau khi cô ấy mở cửa và chuẩn bị rời đi, vừa quay đầu lại thì nhìn thấy một cô gái mảnh mai xinh đẹp chạy tới từ đằng xa, nhìn kỹ lại, đây chẳng phải là nữ sinh vừa chuyển trường mới gặp mấy hôm trước sao?
Cô Lâm chủ nhiệm lớp rất thích Hứa Thiện Ý, có ấn tượng rất tốt với cô, cảm thấy rằng cô rất ngoan hiền, nhìn thấy cô là người đầu tiên đến trường, cô Lâm càng hưng phấn, cô ấy không nhịn được cười nói: “Là bạn học Hứa Thiện Ý đúng không? Sao em lại tới sớm như vậy?”
Hứa Thiện Ý nghe được âm thanh, vừa ngẩng đầu lên thì phát hiện cô Lâm chủ nhiệm lớp đang cười híp mắt nhìn mình, cô hơi ngượng ngùng: “Chào cô ạ, ngày đầu tiên đi học, em sợ đến trễ sẽ không tốt, cho nên em đến vào giờ này.”
Cô Lâm cười chỉ tay vào trong lớp học: “Vậy em vào tìm vị trí ngồi đi, chỗ ngồi của học kỳ này có thể để mọi người tự lựa chọn, em xem mình thích ngồi ở đâu, cô còn bận chút việc nên về văn phòng trước nhé.”
“Vâng ạ, cô đi thong thả.” Hứa Thiện Ý cười híp mắt tiễn cô Lâm chủ nhiệm.
Cô Lâm đi rồi, Hứa Thiện Ý hưng phấn tiến vào lớp học không một bóng người.
Cô Lâm nói chỗ ngồi của học kỳ này có thể để mọi người tự chọn, bây giờ trong phòng học có mấy chục chỗ ngồi, cô hoàn toàn có thể chọn lựa. Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha.
Cô thích ngồi cạnh cửa sổ vì sợ nóng, ngồi cạnh cửa sổ thì có thể đón gió.
Cô nghĩ rằng mình chọn chỗ trước, không bị giáo viên sắp xếp ngồi cạnh hotboy, cô tin rằng mình nhất định có thể tránh khỏi vận hạn bị người ta đánh chết.
Cô vội vàng đi đến một chỗ ngồi cạnh lối đi và cạnh cửa sổ, kéo ghế ra, ngồi vào vị trí trong cùng, bỏ balo vào hộc bàn.
Làm xong mọi chuyện, cuối cùng Hứa Thiện Ý cũng yên lòng thở phào nhẹ nhõm, sau đó, cô nhanh chóng lấy một quyển sách ra xem, là quyển sách cô được nhận vào hôm đi báo danh.
Gần đây cô cực kỳ thích đọc sách, nguyên nhân à, đều do nguyên chủ từ nhỏ đến lớn luôn được cưng chiều, không thích học hành nên thành tích vô cùng kém. Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha. Mà Hứa Thiện Ý ở thế giới của mình và nguyên chủ trong tiểu thuyết học cùng khối lớp, nhưng thành tích của cô rất tốt.
Hứa Thiện Ý nghĩ đến những ngày tháng sau này, muốn phát huy trình độ bình thường của mình, nhưng lại sợ cha mẹ nghi ngờ rằng cô là người khác, cho nên bắt đầu từ bây giờ, cô phải bày ra dáng vẻ chăm chỉ đọc sách và cố gắng học hành mới được.
Đương nhiên, đó chỉ là một trong số các nguyên nhân.
Một nguyên nhân khác, là ở thế giới của cô, Hứa Thiện Ý là cô nhi, cô biết rất rõ, cô muốn trở nên nổi bật thì nhất định phải học thật giỏi, chỉ có thành tích tốt, đậu vào đại học tốt, thì con đường sau này của cô mới có thể dễ đi.
Cho dù bây giờ xuyên vào bên trong tiểu thuyết, nhưng suy nghĩ này của cô vẫn không thay đổi, cô vẫn muốn đậu vào một trường đại học tốt.
Sau khi mở sách ra, Hứa Thiện Ý phát hiện trong sách có vài câu chuyện rất hay, cô xem như xem tiểu thuyết, sau đó càng xem càng say sưa.
Cô say mê tới nỗi quên mình, cũng vì vậy mà cô không nhận ra trong lớp đã nhanh chóng có thêm một nhóm người, những người này đều quen biết nhau, sau khi họ vào lớp và nhìn thấy Hứa Thiện Ý xa lạ, thì đều tò tò nhìn cô.
Nhưng chẳng ai không biết xấu hổ mà đi tới nói chuyện với cô.
Mọi người chỉ lén lút quan sát cô vài lần, sau đó bắt đầu thì thầm đoán xem cô là ai, dáng vẻ cũng rất xinh đẹp.
Hứa Thiện Ý say mê đọc sách, hoàn toàn không chú ý đến những thay đổi xung quanh, mãi đến khi chiếc ghế bên cạnh cô bị kéo ra và phát ra tiếng động, một vóc dáng cao ráo ngồi xuống bên cạnh cô.
Cùng lúc đó, trong lớp học vang lên những tiếng thét chói tai và tiếng thở hổn hển, cuối cùng mới thu hút được sự chú ý của Hứa Thiện Ý.
Cô thu hồi tầm mắt khỏi quyển sách, ngây thơ quay đầu nhìn người ngồi bên cạnh.
Vừa nhìn thấy, cô lập tức kinh hãi, miệng cô khẽ nhếch lên, trong con ngươi chỉ toàn là sự hoảng sợ.
Dáng vẻ của nam sinh đột nhiên ngồi cạnh cô cũng đẹp quá rồi?
Những từ ngữ trong tiểu thuyết để miêu tả một người đàn ông đẹp trai, chẳng hạn như, gì mà ngọc thụ lâm phong (1), anh tuấn phóng khoáng, đẹp trai đến bức người, trông giống như Phan An (2), những từ ngữ này hoàn toàn đều có thể đặt trên người anh.
Mái tóc ngắn gọn gàng, đường nét góc mặt nghiêng rõ ràng, khắp nơi đều lộ ra khí chất khiến người ta mặt đỏ tim đập, hơn nữa hình như da anh còn trắng hơn da cô.
Hứa Thiện Ý không nhịn được đỏ mặt.
Anh chỉ để lộ góc mặt nghiêng cho cô nhìn thấy, nhưng cô vẫn nhìn ra được anh cực kỳ đẹp trai.
Hơn nữa anh không chỉ đẹp mà còn rất cao ráo, rõ ràng đang ngồi bên cạnh cô nhưng anh vẫn cao hơn cô rất nhiều.
Đáng sợ nhất chính là, anh đang mặc trên người bộ đồng phục màu xanh lam và trắng giống hệt cô, nhưng một học sinh cấp 3 như anh, dáng người như vậy thật sự rất đáng kinh ngạc, Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha. chỉ là bộ đồng phục bình thường nhưng khi anh mặc lên lại giống như bộ trang phục cao cấp được làm thủ công, mang theo vẻ vô cùng quý phái. Chẳng lẽ, bình thường anh làm người mẫu nam à? Hay anh chính là cậu ấm của một gia đình giàu có?
Hứa Thiện Ý mang theo vẻ tò mò mà quên dời tầm mắt, không nhịn được mà cứ mãi ngắm nhìn góc nghiêng của nam sinh này.
Anh thật sự rất đẹp trai, nếu sau này có thể làm bạn cùng bàn với anh, hình như cũng không tệ.
Nhưng ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu, thì Hứa Thiện Ý lập tức cảm nhận được những ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm phía sau mình.
Cô quay đầu ra sau, trong nháy mắt cô đã thấy năm sáu cô gái đang nhìn mình với ánh mắt đầy giận dữ, như thể cô là kẻ thù của họ vậy.
Tim Hứa Thiện Ý đập thình thịch, dần dần cảm thấy có điểm không thích hợp.
Cô khôi phục lại vẻ bình tĩnh, sau đó lén lút quan sát sự náo nhiệt trong lớp, vài giây sau, cô hoảng hốt nhận ra, trong lớp này, dường như chỉ có nam sinh ngồi bên cạnh cô là đẹp trai nhất.
Sự nghi ngờ trong lòng Hứa Thiện Ý ngày càng sâu đậm.
Chẳng lẽ, nam sinh đẹp trai ngồi bên cạnh cô, chính là vị hotboy đại thần kia sao?
Cô nghĩ rằng mình sẽ không thể tìm được nam sinh nào đẹp trai hơn người bạn cùng bàn này, cho nên hotboy đại thần, ngoại trừ anh, thì tuyệt đối sẽ không phải là người khác!
Thế nhưng, cô đã đến trường từ sớm, rồi tự mình chọn chỗ ngồi ưng ý trước. Lần này, không phải giáo viên sắp xếp cô ngồi cạnh hotboy, nhưng tại sao, cô vẫn không thể tránh khỏi anh vậy?
Nếu anh thật sự là hotboy, vậy tiếp theo chẳng phải cô sẽ bị đánh chết sao?
Nghĩ đến cảnh đang sống sờ sờ bị người ta đánh chết, cuối cùng Hứa Thiện Ý cũng không muốn thưởng thức trai đẹp nữa, sắc mặt cô trắng bệch, cả người không thể khống chế mà nhanh chóng bật dậy, cầm sách và balo muốn rời khỏi chỗ này. Đọc toàn bộ bản dịch của truyện ở trang luvevaland chấm co nhé. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ Luv nha.
Cô cho rằng nếu tiếp tục ngồi ở đây, thì không khác gì ngồi ở ranh giới của địa ngục.
Mà cậu trai đẹp này, nếu cô không muốn chết thì đừng tán thưởng anh nữa.
Cô không có mệnh để tán thưởng anh đâu.
Bây giờ cô phải tranh thủ trước khi giáo viên chưa đến, nhân lúc trong lớp vẫn còn vài chỗ trống, cô phải tìm lại vị trí khác. Chỉ như vậy, mấy nữ sinh hung hăng khi nãy mới không tìm cô gây phiền phức, cô sẽ không chết.
Nhưng cô vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi, thì đột nhiên bên cạnh có một bàn tay thon dài vươn tới cản cô lại, cậu nam sinh đẹp trai từ khi ngồi xuống cạnh cô vẫn chưa nói câu nào, quay đầu khẽ nhíu mày nhìn cô, thấp giọng hỏi: “Đi đâu?”
(1): nói về khí chất của một người đàn ông, khí chất này mang dáng dấp thanh cao, tao nhã nhẹ nhàng nhưng ý chí quyết tâm sắt đá không gì có thể lay chuyển.
(2): Lời khen như vậy là một lời khen tuyệt vời đối với mỗi người đàn ông. Vào thời Tây Tấn, Phàn An, được mệnh danh là "người đàn ông đẹp nhất Trung Quốc"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook