Edit: Điềm Điềm
[ Chương này có một đoạn H nhỏ, mình không đặt pass, các bạn bôi đen để đọc nhé]
***********************
Hàn Cố thấy thế, trực tiếp tiến lên ôm lấy Sở Lệnh, dưới sự kinh ngạc của nhân viên xung quanh, một đường dùng tư thế này đưa người về phòng làm việc của mình.
Sở Lệnh được Hàn Cố dẫn đi theo, dọc đường nhận lấy ánh mắt tò mò đánh giá xung quanh, đã sớm sợ tới mức quên cả khóc.
Chờ khi cậu ngồi trên sô pha trong phòng làm việc của Hàn Cố, mặt cũng đỏ bừng bừng.
” Làm sao vậy?” Hàn Cố ngược lại không cho rằng loại hành động thân mật này có chỗ nào kỳ quái.
Sở Lệnh nhìn Hàn Cố, tâm tình chậm rãi bình tĩnh lại.
Cậu nhớ tới cuộc đối thoại vừa rồi của hai người kia, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói như thế nào, đành phải hỏi: ” Anh có biết lúc trước là ai hạ thuốc với anh không? ”
Hàn Cố nghe thấy những lời này, hơi híp mắt, chỉ nói: ” Vừa rồi em gặp bọn họ à? ”
Sở Lệnh kinh ngạc nhìn hắn, ” Anh đã sớm biết rồi hả? ”
” Ừm, tôi biết.”
” Vậy…”
Hàn Cố lại hỏi: ” Bọn họ có làm gì em không? ”
” Không.
Chỉ là, tôi nghe lén bọn họ nói chuyện, cho nên mới biết…”
Nhớ tới chuyện lúc trước, cả hai lại đồng thời trầm mặc.
Hàn Cố mở miệng hỏi trước: ” Em có muốn biết nguyên nhân không? ”
” Anh có thể nói với tôi không?”
” Không phải là chuyện đặc biệt gì.” Hàn Cố trả lời: ” Tôi đã từng đắc tội với họ khi hợp tác, khiến họ tổn thất không ít.
”
” Chỉ là như vậy thôi sao…” Sở Lệnh quả thực khó có thể tin được, theo đó cậu lại nhớ tới chuyện thiên kim Omega trong miệng hai người kia, đột nhiên không muốn tiếp tục hỏi nữa.
Hàn Cố nhìn bộ dáng của cậu liền biết có vấn đề, ” Em còn nghe được cái gì? ”
” Không có gì.”
” Thật sao?”
” Ừm.”
Hàn Cố bất đắc dĩ nói: “Em muốn tôi ép em nói ra sự thật sao? ”
Sở Lệnh liếc hắn một cái, cuối cùng không kiên trì nữa, đem những gì vốn nghe thấy đều nói ra hết.
Hàn Cố nói: ” Không có chuyện gì, tôi vốn không có ý định qua lại với cô ấy.
”
” Nhưng cô ấy thích anh đúng không?”
Hàn Cố nghe thấy những lời này đột nhiên nở nụ cười, ” Em đang ghen à? ”
Sở Lệnh sửng sốt một chút, vội vàng ghét bỏ nói: ” Không có.
”
” Ghen cũng không sao, tôi rất vui vẻ.” Hàn Cố đột nhiên đưa tay sờ lên mặt Sở Lệnh, ” Cuối cùng em cũng không trốn tránh tôi nữa.
”
Bị Hàn Cố dùng ánh mắt thâm tình này nhìn, Sở Lệnh nhất thời cũng không có phản ứng kịp.
Cậu sững sờ nhìn mặt Hàn Cố càng ngày càng gần, đột nhiên liền khẩn trương lên, “… Đây là văn phòng đó.
”
Hàn Cố nhẹ nhàng cười, trực tiếp hôn lên môi Sở Lệnh.
Nụ hôn này nhẹ nhàng mà mang theo ý tứ trấn an, nhiệt độ đã lâu không gặp, hương vị quen thuộc, làm cho người ta không kìm lòng được mà say mê trong đó.
Sở Lệnh nhắm mắt lại, cơ hồ hoàn toàn thuận theo hành vi của người nọ, cái gì cũng không có cách nào tự hỏi.
Đầu lưỡi của một người trong đó thò vào, lập tức nhận được phản ứng của người khác, hai người hôn đến không dứt ra được, cả hai đều biết rất rõ ràng mình đang làm cái gì.
Thẳng đến khi nụ hôn này chấm dứt, song phương tựa hồ vẫn còn chút ý chưa thỏa mãn.
Sở Lệnh đem ánh mắt dời đi, cơ hồ không dám nhìn đối phương, đành phải tiếp tục đề tài ban đầu nói: “.
Anh không quan tâm sao? Hai Alpha kia…”
” Đương nhiên để ý.”
” Vậy vì cái gì… Họ lại đến đây chứ? ”
” Bởi vì công việc.” Hàn Cố nói: ” Tôi sẽ không sử dụng cùng một phương thức đê hèn như họ, mà sẽ giành chiến thắng một cách quang minh chính đại.”
Sở Lệnh hiếm khi có cơ hội trực tiếp nhìn thấy bộ dáng làm việc của Hàn Cố, so với ngày thường càng cường thế hơn, cũng càng có tự tin hơn, cậu không hiểu sao lại đỏ mặt, cố gắng trấn định nói: ” Tôi tin tưởng anh có chừng mực.
Bây giờ tôi nên đi rồi… ”
Đồ đạc đã thuận lợi đưa đến, cậu không dám tiếp tục ở lại.
Công việc còn chưa xử lý xong, Hàn Cố cũng không có ý định khó xử cậu vào thời điểm này, chỉ là có chút tiếc nuối nói: ” Được.
”
Đêm nay rất đáng tiếc không có chuyện gì xảy ra.
Lúc Hàn Cố về đến nhà cũng gần nửa đêm.
Hắn chỉ là đến phòng Sở Lệnh nhìn thoáng qua, sau đó liền trở về phòng ngủ.
Cuộc sống vẫn giống như trước đây, nhưng đã có một chút thay đổi nho nhỏ.
Sở Lệnh chẳng những sẽ giúp hắn để đèn, nấu đồ ăn khuya, ngẫu nhiên cuối tuần còn có thể ở phòng khách chờ người trở về, chỉ là thường thường không đợi được Hàn Cố, chính mình liền nằm ở trên sô pha ngủ thiếp đi, lúc tỉnh lại, sẽ phát hiện mạc danh kỳ diệu trở lại phòng mình.
Sau đó Hàn Cố hình như là chú ý tới Sở Lệnh cố ý chờ hắn, vào cuối tuần sẽ trở về sớm hơn.
Cách mà họ ở với nhau dần dần thay đổi, từ gượng gạo đến tự nhiên, rồi lại có sự mập mờ không rõ.
Rõ ràng cái gì cũng đã làm, nhưng không ai đi chọc thủng tầng giấy mỏng cuối cùng kia.
Một buổi tối, lúc bọn họ nằm trên sô pha xem phim, Sở Lệnh mệt đến ngủ thiếp đi, đầu dựa vào vai Hàn Cố.
Hàn Cố cúi đầu nhìn Sở Lệnh, thuận thế ôm lấy thắt lưng cậu.
Cứ như vậy cho đến khi bộ phim kết thúc, Hàn Cố cũng không buông tay ra.
Hắn biết mình hẳn phải giống như thường ngày, trực tiếp ôm người đến phòng ngủ, nhưng không biết vì sao đêm nay lại không muốn làm như vậy, một chút ý niệm rục rịch trong đầu bỗng nhiên thức tỉnh, hắn nâng mặt Sở Lệnh lên, cứ như vậy hôn xuống.
Môi lưỡi dán sát vào nhau, nửa cắn nửa mút, mang theo cẩn thận thăm dò.
Sở Lệnh hình như bị nụ hôn này đánh thức, nửa mở mắt nhìn Hàn Cố, không biết rốt cuộc có ý thức được tình huống trước mắt hay không, nhưng cũng không có phản kháng.
” Sở Lệnh?”
” Ừ…” Sở Lệnh nhắm mắt lại nhẹ nhàng đáp lại, không biết là quá mệt mỏi, hay là quá thoải mái, tiếng mũi phi thường nặng.
” Nếu em không phản kháng, tôi sẽ tiếp tục đó…”
Hồi lâu không được đáp lại, Hàn Cố liền trực tiếp cởi nút áo ngủ của cậu, đưa tay sờ eo mảnh khảnh của cậu, vuốt ve lên ngực, hắn cúi đầu cắn nhẹ vào cổ Sở Lệnh.
” Ôi” Sở Lệnh bởi vì mẫn cảm mà khẽ run rẩy, nhưng vẫn không mở mắt ra.
Hàn Cố thuận thế cho người nằm trên sô pha, cởi áo cùng quần.
Sở Lệnh hình như có chút giãy dụa, nhưng rất nhanh lại bị áp chế.
Theo đó, nụ hôn của Hàn Cố rất nhanh rơi xuống, nhưng càng làm cho người ta khó có thể bỏ qua chính là ngón tay xâm nhập vào trong cơ thể Sở Lệnh không ngừng khuếch trương, ấn vào vách thịt mẫn cảm yếu ớt, dần dần hướng vào càng sâu, đến nơi càng bí mật hơn.
Sở Lệnh khó nhịn giật giật thân thể, nhưng hai chân ngược lại bị ép mở ra, lúc này mới nghĩ đến muốn phản kháng cũng đã sớm không kịp.
Cậu ở dưới sự trêu chọc của Hàn Cố, cuối cùng hoàn toàn tỉnh lại từ trong cơn buồn ngủ, trong mắt nổi lên sương mù mờ mịt.
Quá lâu không làm khiến hai người lập tức bị tình dục đốt cháy, ôm nhau hôn hít vuốt ve.
Lúc Sở Lệnh bị tiến vào, vẫn bởi vì kích thước to lớn của Hàn Cố mà cảm thấy không thoải mái.
Bây giờ không thể so sánh với thời kỳ phát tình, mặc dù động tình vẫn sẽ có dịch cơ thể bôi trơn, nhưng dù sao vẫn không đủ.
Cảm giác quấn chặt lấy đối phương so với trước kia càng thêm rõ ràng, cũng càng làm cho cậu cảm thấy xấu hổ.
Sở Lệnh đau đến hít vào, đồng thời cũng thỏa mãn mà run rẩy.
Hàn Cố hiển nhiên cũng sướng không chịu nổi, nhưng càng nhiều hơn là phải cực lực khắc chế xúc động của mình ở trong cơ thể Sở Lệnh.
Hắn giống như trấn an hôn lên môi đối phương, chờ cậu thả lỏng, sau đó lại bắt đầu chậm rãi đưa đẩy.
Khoái cảm đã lâu không gặp, rất nhanh lại tập kích, Sở Lệnh thoải mái hừ nhẹ, hoàn toàn nhập vào trận kích tình này.
Hàn Cố lại thay đổi tư thế, bảo cậu quỳ gối trên người mình, từ dưới đùa nghịch lên trên.
Sở Lệnh hai tay vòng quanh bả vai Hàn Cố, thoáng nghiêng đầu hôn môi với hắn, vươn đầu lưỡi cùng môi lưỡi đối phương quấn lấy nhau, một bên bởi vì khoái cảm kịch liệt giao hợp mà nhíu mày rên rỉ, một bên lại nhu tình mật ý luyến tiếc rời đi.
Cực khoái nhanh chóng đến với sự phối hợp của cả hai.
Đợi sau khi hai người đều tận hứng, Sở Lệnh đã sớm mệt đến không mở mắt nổi.
Hàn Cố theo sau hỏi: ” Vào phòng tôi nhé? ”
Sở Lệnh trầm mặc một hồi, vẫn là nhẹ nhàng ừ một tiếng..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook