SEA, sân bay quốc tế Seattle.

Lê Lạc mặc chiếc áo jacket lấp lánh, mũ lưỡi trai, giầy thể thao, đứng ở bên cạnh Tạ Uẩn Ninh thành một nhóm tiến hành thủ tục. Nhìn cô đúng là một thiếu nữ tuổi trẻ xinh đẹp chỉ độ khoảng mười tám tuổi, tuyệt đối không phải là một bà dì kỳ quái già đã bốn mươi lăm tuổi. Cô tiếp viên hàng không da đen đưa lại hộ chiếu cho Tạ Uẩn Ninh. Lê Lạc xoay xoay ánh mắt, hỏi bạn trai: "Em có thể nhìn xem qua được không?"

Cô muốn nhìn ảnh chụp Tạ Uẩn Ninh ở trên quyển hộ chiếu, không biết là Ninh Ninh thời điểm còn trẻ sẽ có bộ dáng như thế nào...

"Có thể." Tạ Uẩn Ninh gật đầu đồng ý, đưa tay giúp Lê Lạc nhẹ nhàng nâng vành mũ lên trên một chút, để tầm mắt của cô không bị ảnh hưởng đến. Bạn gái nghĩ muốn nhìn cái gì, anh không ngại để cho cô xem.

Tại sảnh chờ bay VIP của sân bay quốc tế. Lê Lạc ngả người ở ghế so pha thưởng thức tấm ảnh chụp của Tạ Uẩn Ninh in ở trên hộ chiếu. Bản hộ chiếu này của Tạ Uẩn Ninh năm năm trước đã được tiến hành đổi lại một lần, cho nên trong ảnh chụp nhìn Tạ Uẩn Ninh chỉ như một chàng trai trẻ khoảng hai mươi sáu tuổi! Thời gian năm năm trôi qua, nhìn ảnh chụp và người thực hiện tại cũng không khác nhau là bao nhiêu. Cũng vẫn là gương mặt tuấn tú hòa nhã như thế, với khí khái hào hùng bức người. Đến ngay cả khí chất cũng không có biến hóa bao nhiêu. Chiếc áo sơ mi trắng theo thói quen chỉ cởi bỏ một chiếc nút áo, khóe miệng khẽ mím môi lại. Quả thực là chỉ mới hai mươi mấy tuổi cũng đã lộ ra một bộ dáng cán bộ kỳ cựu hăng hái rồi.

Là bởi vì ánh mắt sao, hay nguyên nhân là cái vẻ vừa lạnh lùng vừa trầm tính ổn định? Lê Lạc hơi híp mắt đối chiếu lên trước mắt Tạ Uẩn Ninh người thực cùng với Tạ Uẩn Ninh trong ảnh chụp. Cô cho ra đáp án dĩ nhiên là: Người nào đó về vẻ đẹp trai thì trước sau như một, phỏng chừng còn có thể luôn luôn tiếp tục đẹp trai nữa là khác...

"Thấy như thế nào?" Tạ Uẩn Ninh nghiêng nghiêng đầu, đồng thời ghé vào bên lỗ tai của Lê Lạc, "Có gì biến hóa lớn lắm hay không?"

"Không có gì lớn lắm." Lê Lạc mỉm cười lắc đầu. Cô vẫn cầm hộ chiếu ở trong tay, cũng không có lập tức trả lại cho anh, lại không quên đùa cợt nói đoán trước, "Ninh Ninh, em cảm thấy rằng cho dù có trải qua tiếp thêm mười năm nữa, thì thày cũng vẫn là cái bộ dạng này thôi."

Đối với bạn gái thỉnh thoảng lại xưng hô cái kiểu "Ninh Ninh" kia, Tạ Uẩn Ninh đã từ sự bài xích đến miễn cưỡng có thể chấp nhận. Tạ Uẩn Ninh lại đưa tay lên kéo hạ cái mũ của Lê Lạc xuống, giọng điệu từ từ hồi đáp lại một câu nói vui đùa: "Bạn gái của tôi sau hai mươi mấy năm cũng vẫn giữ khuôn mặt ấy, thật sự là tôi không thể già đi quá nhanh được."

Hắc hắc, không sai! Lê Lạc ngẩng đầu lên, vẻ mặt tươi sáng. Cô bắt đầu thích Tạ Uẩn Ninh biểu lộ sự hài hước của nhà họ Tạ đối với cô rồi. Cho dù là sự dí dỏm ngầm thì cũng rất OK.

Chuyến bay bị lùi lại mất nửa giờ, Lê Lạc tiếp tục nhàm chán lật xem hộ chiếu của Tạ Uẩn Ninh. Cho đến khi cô nhìn thấy phần ghi chép xuất cảnh lần trước của Tạ Uẩn Ninh, thì nhất thời không nói gì.

Tạ Uẩn Ninh cũng nhìn về phía Lê Lạc, biết Lê Lạc đã nhìn thấy cái gì. Anh kiên nhẫn chờ cô đưa ra câu hỏi.

Lê Lạc hai tay cầm hộ chiếu, tâm tình có chút phức tạp nho nhỏ. Lần trước Tạ Uẩn Ninh xuất cảnh cũng chính là đi đến nước Mĩ. Ngày biểu hiện trên hộ chiếu so với cô bay đi Newyork lần trước là chậm hơn một ngày. Còn khi trở về là cùng một ngày, chỉ là anh bay chuyến bay khác mà thôi.

Cho nên ngày đó cô vênh váo hò hét mang theo trợ lý luật sư xuống máy bay, đụng phải Tạ Uẩn Ninh đang đứng chờ ở lối đi ra của hạng khách hàng VIP, cô lại cho rằng là Tạ Uẩn Ninh đã cố ý đến sân bay để ngăn cản cô. Kỳ thực ngày đó là Tạ Uẩn Ninh cũng mới từ nước Mĩ bay trở về nước, đúng không?

Lo lắng bạn gái sẽ suy nghĩ thêm, Tạ Uẩn Ninh cầm lấy tay của Lê Lạc.

Lê Lạc nhìn về phía Tạ Uẩn Ninh, trực tiếp hỏi: "Giáo sư, khi ấy thày đi đến Seattle, là vì để điều tra về em hay sao?"

"Không phải!” Tạ Uẩn Ninh trả lời, không có bất kỳ câu nói dối nào, "Tôi đã điều tra về em sớm hơn một chút! Tôi đi đến nước Mĩ, thầm nghĩ là muốn mang em trở về." Cùng giống như lần này...

Lê Lạc: "..." Khó trách mấy ngày ấy, cô ở Seattle gửi tin nhắn cho Tạ Uẩn Ninh, anh đều không có hồi đáp lại cô.

"Sau đó thì sao?" Lê Lạc hỏi, trong mắt loe lóe ánh sáng! Vì sao anh lại không liên hệ với cô.

Bởi vì, lần đó anh gặp anh rể Thương Vũ, cũng đi đến Seattle.

Tạ Uẩn Ninh không nói gì. Năm đó Lê Lạc và Thương Vũ đến cùng là có một quãng thời gian về chuyện cũ. Tạ Uẩn Ninh cơ bản hiểu rõ ràng. Đồng dạng, anh chỉ cần cơ bản rõ ràng, không cần thiết hiểu biết hết toàn bộ. Hai mươi mấy năm, một khoảng thời gian quá khứ ấy cứ coi như là đã trôi qua rồi. Tạ Uẩn Ninh sẽ không nhàm chán đến mức sẽ phải tự làm cho mình cảm thấy bị ngột ngạt, cùng có cách ứng đối với bạn gái bản thân.

Không có lời nói nào, đồng dạng không sáng suốt.

Thời điểm ở nhà họ Tạ, Thương Vũ nói Lê Lạc là vị hôn thê của anh. Tại biệt thự cũ của nhà họ Lâm, Lê Lạc lại nói cô và Thương Vũ căn bản chưa từng kết giao với nhau bao giờ. Trong hai người, đương nhiên Tạ Uẩn Ninh sẽ tin tưởng Lê Lạc hơn. Sự tình lớn nhất khả năng chính là một đoạn chuyện cũ khi trong lòng anh rể của anh có có sự suy diễn bất đồng. Đã như vậy, Tạ Uẩn Ninh anh không cần thiêt phải để ý so đo? Đừng nói lời nói Lê Lạc là vị hôn thê là vô căn cứ, cho dù là thật sự, thì đã sao nào?

Chẳng lẽ, anh, Tạ Uẩn Ninh lại phải ăn dấm chua với một người đàn ông đã già, về một chuyện ngày xưa hay sao? Tạ Uẩn Ninh nhìn Lê Lạc hơi cúi thấp đầu. Anh không đến mức độ, ngay cả một chút tự tin ấy, mà mình cũng không có! Ánh mắt anh soi mói nhìn bạn gái ở trước mắt mình, nhưng mà lại nói rất rõ ràng: - - Tôi mới không thích già!

A... May mắn anh còn không được coi là già.

Đột nhiên, Lê Lạc căn bản không biết trong lòng Tạ Uẩn Ninh lại có nhiều tính toán như vậy. Cô chớp mắt, cân nhắc lúc đó Tạ Uẩn Ninh có tức giận nhiều không, khi cô đã gạt anh làm ra nhiều chuyện như vậy. Thật sự thì anh cũng nên tức giận một chút.

Lê Lạc thoáng hơi ngả người qua một chút, dùng một bàn tay che, ghé đôi môi mềm mại mổ một nụ hôn ở trên gò má Tạ Uẩn Ninh. Cô dùng giọng điệu ềm mại như tơ lụa, ngọt ngấy giống như chocolate nói: "Ninh Ninh, em thật cao hứng, thày đối với em lại có sự toan tính như vậy."

"..." Tạ Uẩn Ninh ho khan một tiếng.

Bạn trai chính là dùng để đùa giỡn, Lê Lạc khoái trá xoay mặtđi. Đột nhiên, Tạ Uẩn Ninh đứng lên, đến trước mặt một cô gái trẻ người Trung Quốc ở phía đối diện, hướng về cô gái nho nhã lễ độ mở miệng: "Có thể cắt bỏ tấm hình cô vừa mới chụp ảnh lúc nãy được không?"

Thương lượng miệng, nhưng giọng điệu lại là hoàn toàn không cho phép người ta cự tuyệt. Nho nhã lễ độ, nhưng lại càng giống như là có băng giá trong lời nói.

Không nghĩ tới mới vậy đã bị người ta phát hiện rồi, cô gái kia có một chút hoảng loạn, nhưng rồi vẫn nói đáp ứng: "Thật xin lỗi, tôi sẽ lập tức xóa bỏ."

Lê Lạc không phát hiện vừa mới rồi cô gái ở đối diện đã chụp ảnh đối với cô và Tạ Uẩn Ninh, liền chu chu cái miệng ra. Chờ đến lúc Tạ Uẩn Ninh trở về, thiếu chút nữa thì cô đã quên rồi, gần đây bản thân cô có chút thành công.

Gần đây, Lâm Hi Âm thật thành công. Và bản thân cô cũng rất thành công. Trang WeChat của cô, toàn bộ tin tức đều bị bới móc lộ ra. Hiện tại Internet hoàn cảnh chính là như vậy! Cô lợi dụng dư luận Internet để hạ bệ Lâm Hi Âm ngã xuống nước, làm gì có đạo lý nào mà bản thân cô lại không bị ẩm giày.

Trên mạng mới tăng thêm một cái hot topic (chủ đề nóng – nguyên văn tiếng Anh) - - “818 vị kia là một cô gái già giả bộ làm sinh viên”

Lê Lạc tùy ý lật đi lật lại các tờ thiếp trên mạng. Có tờ thiếp lợi hại nhất của một người nói như muốn lột da cô, những câu đầy sắc bén và châm chọc. Chỉ có điều là Tạ Uẩn Ninh cũng phải chịu uất ức, anh cùng với cô, bị hợp thành một khối bị lôi xuống nước

Bởi vì tình cảm lưu luyến giữa cô và Tạ Uẩn Ninh cũng bị bới móc ra. Bao gồm cả chuyện cô lấy thân phận là sinh viên, đến viện nghiên cứu sinh hóa Thanh Hoài, để tiếp cận Tạ Uẩn Ninh. Rồi cả chuyện cô "quyến rũ" Tạ Uẩn Ninh, toàn bộ đều bị bới móc ra...

Ba chữ “Cô gái già” kia, mới là cụm từ chân chính công kích đối với cô, có lễ còn đả kích hơn so với những cáo buộc cô đã đi phẫu thuật thẩm mỹ vô căn cứ kia... Thật đòi mạng, Internet cường đại phơi ra một tấm ảnh chụp cô ở nước ngoài đang ở trước đài của một bệnh viện thẩm mỹ nào đó.

Chứng cớ trước mặt, Lê Lạc hết đường chối cãi. Thật sự là cô đã đi đến bệnh viện thẩm mỹ để chỉnh sửa một cái nốt ruồi...

Lại còn đi phẫu thuật thẩm mỹ, lại còn là một người phụ nữ siêu cấp tâm cơ. Lâm Hi Âm bị chửi bất nhân bất nghĩa, cô cũng không tốt đến chỗ nào. Vừa qua khỏi một cái năm, cô và Lâm Hi Âm thần kỳ đã trở thành một đôi "chị em khó chịu" nhất.

Ngoài ý muốn, Lê Lạc không có bao nhiêu cảm xúc, như là việc cần phải đến thì luôn không thể thiếu được. Cô đã hai lần lợi dụng Internet để công bố sự việc, hiện tại đã bị phản pháo lại một trận, đúng là công bằng đến cực điểm. Bởi vì cái gọi là, thời điểm bạn chăm chú nhìn vực sâu, thì vực sâu cũng đã ở đó chăm chú nhìn bạn rồi.

Đối mặt với một ít những lời nhục mạ lẫn chất vấn khó nghe, Lê Lạc lạnh nhạt lại trở về lạnh nhạt, cũng có chút tức giận. Suy nghĩ cẩn thận rồi, cô lại cảm thấy không đáng gì. Càng xem trên mạng, cô lại càng thấy nhiều cô gái đang đau lòng cho Tạ Uẩn Ninh, đã bị một bà già bốn mươi lăm tuổi lừa thân, lừa tâm như vậy. Lê Lạc thực sự cảm thấy có chút không hiểu... Thích?

Quả thực, việc một bà cô già biến thái thức dậy như vậy, thực sự đã làm cho các cô căn bản không có cách nào tưởng tượng được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương