Bí Mật Của Họ - Kooktae
-
25: 24.
Taehyung trở về dinh thự của Min gia khi đêm đã qua đi quá nửa. Hôm nay Kibam có nói với anh rằng cô nàng bận việc nên sẽ không ở nhà, còn bảo anh đi tìm một người làm ấm giường khác, khiến cho Taehyung phải vô thức bật cười.
Bên trong dinh thự lúc này đã tắt hết đèn, chỉ còn những cụm sáng chạy dọc theo các bức tường và hành lang. Ánh sáng của chúng heo hắt mà mờ nhạt, thoáng chừng chỉ đủ để soi rõ một phạm vi nhỏ xung quanh.
Taehyung bấy giờ không lập tức trở về phòng mà quyết định ra ngồi ở sô pha. Bởi cậu rất thích phong cách bài trí phòng khách của Min gia với không gian mở ở mọi phía, cảnh quan lại vô cùng sinh động.
Ngồi ở nơi này Taehyung liền có được góc nhìn bao quát toàn bộ sân trước của dinh thự, từ tượng thánh bên phải cho đến đài phun nước đối diện đều thuận tiện rơi vào tầm mắt. Chưa kể vào những ngày trời gió Min gia hay có thói quen mở ra lớp cửa kiếng hình bán cầu này, khiến cho những tấm màn bằng lụa sa tinh bóng bẩy được cơn gió đẩy ngược vào trong, hoà với sắc xanh của trầu bà trâu phi và cọ xoè nhiệt đới. Khung cảnh lúc đó trông hoa lệ vô cùng.
(Lại là chuyên mục chia sẻ :)) cảnh trên được tớ lấy từ bộ phim The Great Gatsby khi nhân vật chính đến chơi ở dinh thự của một người bạn. Và đây cũng là một bộ phim mà tớ đánh giá cao về nội dung và tạo hình của nó. Nếu các cậu chưa xem phim thì hãy thử ngó mắt qua nhá, bởi cảnh gió thổi lụa mà tớ nhắc ở trên thực sự rất đẹp luôn =3=)
Đương lúc Taehyung nhắm mắt hồi tưởng bức tranh hoàn mĩ kia thì lại vô thức nghe được tiếng bước chân ở ngoài sảnh chờ. Âm thanh cộc cộc quen thuộc của giày da khi chạm xuống mặt sàn, lại như nương nhịp nhất có thể để không đánh động cậu.
Yoongi khẽ dừng bước trước đôi cửa lớn mở toang của phòng khách. Gã nhoẻn miệng cười khi thấy Taehyung xoay đầu nhìn mình, sau đó liền vui vẻ bước đến, ngồi xuống chiếc sô pha đơn bên phải cậu.
-Trông em có vẻ không bất ngờ lắm?
-Vì sao em phải bất ngờ đây?-Taehyung rướn người dậy, cằm khẽ chống lên tay, nở nụ cười đầy ẩn ý
-Vì anh "đến thăm" vào giờ này.
Yoongi nhướng một bên mày như vô cùng cao hứng, tháo bỏ bao tay bằng da của mình. Gã lấy ra hộp xì gà đặt dưới gầm bàn trà, thuận tiện dùng dụng cụ chuyên dụng để cắt cụt một đầu, sau lại đánh lửa cho hơi khói xám mờ bốc lên.
Taehyung trông theo tường hành động thuần thục của đối phương, lại như chế giễu câu nói dối kia của Yoongi quá mức tầm thường.
-Chứ không phải anh ngắm mông em chưa đã nên mới theo em về đây à?
Rồi Taehyung bật cười khi trông thấy ánh mắt ngỡ ngàng xuất hiện trên khuôn mặt vốn luôn chỉ có một biểu cảm nhàn nhạt của Yoongi, như thể gã không ngờ cậu sẽ chủ động nhắc đến chuyện đó.
-Sao em biết anh đã ở đó?
Taehyung khẽ mỉm môi, nhận điếu xì gà từ tay gã, hay nói đúng hơn là đoạt lấy rồi đưa lên miệng, nhưng không hiểu sao cậu vừa định hít vào thì lại cảm thấy không đáng, thế nên quyết định trả nó cho Yoongi.
-Em là người giới thiệu chỗ đó cho anh...vả lại khi thấy em nhảy anh còn sặc rượu cơ mà, chả có ông trùm nào sặc rượu vì một vũ công múa cột cả.
Taehyung nói xong thì Yoongi liền thấy có chút ngượng, đồng thời cũng phải bật cười trước lời vạch trần chẳng thể chân thật hơn đó, thích thú nói.
-Thế bây giờ em nhảy lại cho anh coi được không?
-Anh bỏ lỡ đoạn nào à?-Taehyung nhẹ chớp mi
-Đoạn...em té xuống, anh nghĩ là mình chưa nhìn kĩ lắm.
Yoongi thoáng trở nên bạo dạng với trò chơi tán tỉnh mà Taehyung đã khơi nguồn, trong mắt gã lại chỉ còn bóng tối.
-Chính là đoạn mông em đập xuống đất và trông chúng sẽ giống như những chiếc pudding sữa nếu em không mặc quần, đúng không?
Yoongi bấy giờ vang tiếng cười to, gã quyết định không đối chấp với Taehyung nữa mà rời ra khỏi cuộc trò chuyện đã quá mức dung tục ấy, lại nói với cậu.
-Anh không biết em là người phóng khoáng như vậy.
Taehyung nghe thế thì trợn mắt, tích cực phản đối lời nhận xét kia.
-Anh điên à, đây là lần đầu của em...và cũng là lần cuối.
-Vậy là anh may mắn hay xui xẻo đây?
Nghe được câu hỏi này thoát ra từ cánh môi của Yoongi liền khiến cho Taehyung phải dừng lại một chút. Đúng là cậu đang nghi ngờ cái đuôi mèo lúc ẩn lúc hiện của gã, nhưng cậu không chắc về nó, và nếu lỡ Yoongi thực sự không nuôi những suy nghĩ ấy với cậu thì có phải là Taehyung đang ảo tưởng quá hay không.
Tuy thế cậu vẫn muốn làm một phép thử, thế nên liền hỏi thẳng Yoongi.
-Anh rốt cuộc đang đợi cái gì vậy?
Yoongi lúc này mỉm môi, thong thả rít một hơi xì gà, thở ra rất nhẹ, sau đó lại đưa mặt mình đến gần với Taehyung.
-Đang đợi em ly hôn.
Taehyung đến đây liền nắm được vấn đề, Yoongi thực sự muốn làm tới với cậu, còn tử tế đến nỗi phải chờ cậu ly hôn Kibam mới đường hoàng cướp người. Chỉ có điều Taehyung không muốn thì gã có mơ cũng không chạm vào được.
-Cậu chủ mau lên phòng tắm rửa, tôi đã chuẩn bị bồn rồi.
Đương lúc cả hai đang ở trong bóng tối mà đối diện nhau bằng ánh mắt ám lạnh thì giọng nói của chàng quản gia đột ngột vang lên, phá vỡ không gian im lặng như tờ.
Taehyung sau khi nghe thấy cái giọng luôn bình thản quá mức của Jungkook liền không dừng được mỉm cười. Cậu khẽ ngã người ra sau ghế, lời nói ra lại vô cùng dõng dạc.
-Tôi kiệt sức rồi Jungkook.
Cậu ba Kim gia vừa dứt câu thì vị quản gia lập tức bước đến. Jungkook mặc kệ ánh mắt khinh rẻ mà Yoongi trao cho mình, đưa tay nhấc Taehyung lên khỏi ghế sô pha, để cậu thoải mái quấn quanh người hắn, lại thuần thục bế bồng Taehyung như đã vô cùng quen thuộc.
-Em đi nghỉ trước...chúc anh ngủ ngon.
Taehyung mỉm môi cười, đầu cậu gối lên bả vai Jungkook, ánh mắt nhìn Yoongi lại như khiêu khích gã có gan thì làm loạn.
Yoongi bấy giờ dõi mắt theo loạt hành động của cặp chủ tớ nọ, gã thấy Jungkook như một tên cuồng chiếm hữu còn Taehyung thì lại quá hưởng thụ việc đó. Bất giác cả hai người họ khiến cho gã phải bật cười.
-Em ngủ ngon.
Yoongi đáp, khép mắt nhìn Taehyung như muốn nói rằng gã sẽ chẳng thua hàng trước tên tôi tớ trung thành của em.
.
..
...
...
...
..
.
Jungkook tốn chú sức lực mang Taehyung lên phòng, sau khi thả được cậu xuống giường thì hắn liền trở nên trầm mặc.
-Anh chưa xả nước vào bồn, cũng chưa đốt nến.
Taehyung nói khẽ, nhìn ngang qua phòng tắm vẫn đang tối đèn.
-Tôi đã nói dối.-Jungkook đáp lại, sau đó không dừng được thở dài một hơi
Taehyung nghe thế thì cười khẩy, cậu lăn vài vòng trên giường, như chờ Jungkook tiếp tục lời nói còn đang dang dở của hắn.
-Tôi không muốn em giao du với Yoongi, hắn thích em.
-Tôi biết.
Jungkook nghe lời đối phương đáp thì không vừa lòng thấy rõ, hắn ngồi xuống bên mép giường, ánh mắt lại chưa từng rời khỏi cậu.
-Chuyện Yoongi nói ban nãy có thật không?
Taehyung mỉm môi, khẽ gật đầu mà đáp lại hắn.
-Tôi đã có một đêm vui vẻ tại chỗ của Jimin, nhưng đôi bốt đen đó có chút không thoải m_______
Taehyung bấy giờ chưa kịp hoàn thành câu nói thì cổ chân nhỏ đã bị Jungkook mạnh mẽ nắm lấy. Hắn trong một khắc đã thành công kéo cậu về dưới trướng mình.
-Đừng như vậy nữa được không?
Jungkook nói, đau lòng bấy giờ hiện rõ trong mắt hắn, khiến Taehyung có cảm giác như bản thân đang bị đối phương dồn đến ngạt thở.
Không ngăn được đáy lòng động đậy, Taehyung nói với hắn.
-Xin lỗi...Jungkook.
Jungkook khẽ hít sâu một hơi, lại hạ đầu xuống bên vai Taehyung, như thể bản thân đã kiệt sức khi cứ phải vờ như mình ổn với tất cả những điều điên rồ đang diễn ra xung quanh họ.
-Tôi đã cố lắm rồi Taehyung, tôi cố ngăn bản thân ngừng lo lắng và nghĩ về em nhưng tôi không thể. Tôi làm sao đối xử với em như cái cách em đang đày đoạ tôi được...
-Nhưng chính anh là người không muốn dây dưa mà.-Taehyung nhíu cánh mày, cũng không đành lòng khi thấy người kia khổ sở như vậy
Jungkook lúc này bật cười như châm biếm lời nói ấy. Những ngón tay của hắn chạm lên một bên sườn mặt Taehyung, mang theo hơi lạnh của khí trời, lời nói ra lại nhẹ nhàng như nước chảy mây trôi.
-Tôi muốn ở với em Taehyung, nhưng em không thích việc tôi giấu giếm em những bí mật của mình...và tôi cũng sợ em sẽ không chịu nổi khi biết về chúng...
Taehyung nghe thế cả người như tê liệt. Và thoáng thời cậu nghĩ Jimin nói đúng, rằng có lẽ Jungkook cũng có những nỗi khổ tâm của riêng mình.
-Jungkook...đừng sợ em đau lòng, được hay không?
Jungkook lúc này không đáp, cánh vai hắn run lên khi nghe lời cậu nói. Đến rất lâu sau đó, hắn mới khẽ gật đầu.
Taehyung lúc này mỉm môi cười, cậu kéo Jungkook xuống mà ôm hắn vào lòng, cho thoả thuê những nhẫn nhịn, những kiềm nén đã luôn đày đọa cả hai.
Đêm đó của họ đột nhiên rất dài.
Taehyung nhớ rõ từng chi tiết, từ bóng tối của căn phòng đến ánh trăng xanh ngoài cửa sổ, và giọt mồ hôi trên thái dương Jungkook...
.
..
...
...
...
..
.
Sáng hôm sau, khi Taehyung mỏi mệt mở mắt lại thì có chút giật mình khi trông thấy Kibam đang ở kế bên. Cô bé nằm sấp người, hai tay chống cằm, lại đưa ánh mắt trong veo không chớp mà nhìn Taehyung.
Cậu ba Kim gia chống người ngồi dậy, nhớ đến cuộc làm loạn đêm qua của mình và Jungkook, lại quan sát một lượt căn phòng ngăn nắp cùng cơ thể đầy đủ quần áo của mình, buông được một tầng cảnh giác.
-Em về khi nào vậy?-Taehyung khẽ hỏi, với tay lấy điện thoại bên cạnh, lại bất ngờ khi nhận ra trời đã vào trưa
-Em về từ sáng, thấy anh ngủ ngon quá nên em ngắm một xíu. Mà sao hôm nay anh dậy sớm vậy?
Kibam lúc này trượt xuống khỏi giường lớn, cởi bỏ quần áo vẫn còn chưa thay trên người.
Taehyung nghe hỏi thì khẽ cười, bịa đại một lý do.
-Anh không biết nữa, tối qua mãi anh mới ngủ được, chắc là nhớ em?
-Gớm, xạo là giỏi.-Kibam bĩu môi một câu, cô dừng một chút như suy nghĩ, sau đó lại nói-...tối qua người hầu bảo Jungkook bế anh vào phòng.
Taehyung lựa đồ trong phòng quần áo, thản nhiên đáp.
-Đúng rồi, tối qua anh đi uống với bạn, về đến nhà thì có chút mệt nên đã nhờ Jungkook một tay, trước đây ở Kim gia chuyện này là thường tình. Sao? Em thấy khó chịu à?
Kibam nghe lời cậu nói mà mỉm môi cười, lại hỏi.
-Thế sao Jungkook lại ở đây đến gần sáng mới rời đi?
Động tác của Taehyung lúc này chững lại, xoay người nhìn vào đôi mắt đã chẳng còn chút tin tưởng của Kibam. Cậu gãi gãi đầu mình, quyết định đặt đồ thay lên giường, đi đến bên bàn mà mở laptop cầm tay của mình, nhập mật khẩu xong liền đưa cho vợ xem.
Trên màn hình lúc này là biểu đồ số liệu của của Min gia dạo gần đây cùng tình hình thị trường hiện tại của Đại Hàn. Tất cả chúng đều được khởi động không lệch thời gian mà Taehyung về phòng là bao.
-Anh với cậu ta bàn việc của Min gia và kế hoạch của anh, em muốn hỏi cái nào?
Kibam bấy giờ không còn nghi ngờ gì nữa, cô mỉm môi cười, gập laptop lại, sau liền nhảy phốc lên người Taehyung.
-Em xin lỗi màaaaaa.
-Được được, không tính với em, mau xuống ăn cơm.
Kibam vui vẻ gật đầu như tán thành, sau lại dính cứng trên người Taehyung, buộc cậu phải thở dài bồng cô nàng xuống.
Chỉ có điều Kibam không để ý đến điện thoại mà Taehyung đặt trên giường, nơi màn hình nhỏ vẫn chưa được khoá lại. Trong đó là tin nhắn được gửi đến từ Jungkook vào lúc 4 giờ 15 phút sáng.
Kibam vừa về, bắt gặp tôi vừa rời khỏi phòng em.
Nếu con bé nghi ngờ thì mở laptop lên.
Bữa trưa sẽ có súp hải sản mà em thích.
...
..
.
——————————————
Thấy Taehyung và tuesday Jungkook ngoại tình đỉnh chưa :))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook