Bị Các Đại Lão Trêu Đùa H
-
4: Ta Không Cho Phép Ngươi Chết!
Bên tai đột nhiên truyền tới tiếng xào xạc của cỏ cây, khiến tâm trí của Noãn Noãn có chút thanh tỉnh.Đập vào mắt chính là chiếc mặt nạ bạc và đôi con ngươi đen ẩn chứa sự lo lắng vô hạn.Chắc là do nàng sắp chết nên mới hoa mắt đúng không?Tên xấu xa này sao có thể lo lắng cho nàng được chứ!“Ta không cho phép ngươi chết!”Đông Phương Úc Ngọc gầm lên một tiếng.Giây phút nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Noãn Noãn biến thành màu đen, cả người không hề nhúc nhích, trái tim hắn như bị ai đó bóp nát.Cũng may… may mắn là hắn không đến muộn.Noãn Noãn đã mệt đến mức không thể mở nổi mắt.
Nàng chỉ mơ hồ cảm nhận được miệng bị người nọ ép mở ra, một dòng chất lỏng tanh ngọt chảy xuống cổ họng.“Nhớ kỹ, ngươi đã uống máu của ta, vậy thì cả đời này ngươi sẽ là người của ta.
Trừ khi ta đồng ý thả ngươi đi, nếu không cả đời này ngươi cũng đừng hòng rời khỏi ta.”Ở đâu ra cái lý lẽ đó!Ta không cần, ta không cần uống máu của ngươi!Đáng tiếc Noãn Noãn đã không còn chút sức lực nào, nàng đã hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.Đông Phương Úc Ngọc thấy bé con trong lòng đã uống đủ máu, bèn xé ống tay áo băng bó lại miệng vết thương.“Lần trước ta cứu ngươi, ngươi đã nợ ta một mạng, cộng thêm lần này nữa là hai mạng.
Thế nên ngươi muốn chết thì cũng phải được ta cho phép.”Hắn thủ thỉ bên tai Noãn Noãn.Mạng nhỏ của nàng xem như đã được bảo vệ, nơi này cũng không nên ở lại lâu, Đông Phương Úc Ngọc bèn ôm chặt nàng vào trong lòng, phi khinh công rời đi.…Không biết vì sao, Noãn Noãn vẫn luôn cảm thấy người xấu đã có gì đó thay đổi.Kể từ lúc nàng suýt chết trong rừng khói độc đó, thái độ của hắn trở nên vô cùng quái dị.Hắn không chỉ không xử phạt nàng, trái lại còn càng thêm quan tâm đến cơ thể của nàng, không để nàng làm những việc nặng như nấu cơm giặt giũ gì đó.Thật sự là quá quái dị! Hoàn toàn không hề giống “người xấu” mà nàng biết!“Còn ngây ngẩn ở đó làm gì, mau về phòng ngâm nước thuốc đi.”Nghe vậy, Noãn Noãn chỉ đành không tình nguyện trở về phòng ngâm nước thuốc.Cái gọi là nước thuốc chính là loại thuốc được đun bằng vô số loại thảo dược quý giá.
Cũng không biết vì lý do gì người xấu lại bắt nàng phải ngâm mình trong thứ này.Bước vào trong phòng, nhìn thùng nước tắm đang tỏa ra mùi thảo dược nồng đậm, Noãn Noãn đã tập mãi thành quen, nàng cởi quần áo ra, cơ thể mượt mà như ngọc bước vào bên trong thùng tắm.Thật thoải mái!Cả người được thả lỏng, tạp chất trong cơ thể cũng được loại trừ.Nhớ tới lần đầu nàng tắm thứ nước này, cả người đau đớn không chịu nổi, còn tưởng là người xấu muốn trừng phạt nàng.
Nhưng sau khi ngâm mình suốt một canh giờ, tạp chất được thải ra bên ngoài khiến nước thuốc trở thành một màu đen tuyền, cơ thể như được thoát thai hoán cốt, nàng mới hoàn toàn hiểu rõ công dụng thần kỳ của thứ nước thuốc này.Noãn Noãn tranh thủ kỳ cọ cơ thể, sau đó hai bàn tay của nàng dừng lại ở chỗ bộ ngực sữa.Hình như nơi này lại to thêm rồi?Nàng có chút bất lực nhìn hai bàn tay của mình đã không thể hoàn toàn nắm hết được nó.Như này, sẽ không phải là bị bệnh đó chứ?…“Đông Phương… Đông Phương Úc Ngọc!”Nam nhân đang xem sách thuốc không hỏi nhướng mày, đây là lần đầu tiên nàng gọi cả họ cả tên của hắn.“Nhóc con, ta cho ngươi biết tên của ta chứ không hề cho phép ngươi gọi cả họ cả tên của ta.”Giọng điệu của nam nhân vô cùng lạnh lùng, nhưng tuyệt nhiên lại không hề có một chút tức giận nào.“Ngươi… Ta…”Noãn Noãn đỏ mặt, không biết phải mở lời như thế nào.“Đừng thách thức sự kiên nhẫn của ta.”Đông Phương Úc Ngọc lật sang trang sách tiếp theo, cũng không nhìn về phía Noãn Noãn.“Ngươi… ngươi có vải bông không…”“Vải bông? Ngươi cần nó để làm gì?”Hắn không khỏi nhướng mày, lúc này ánh mắt mới nhìn về phía thiếu nữ, lại thấy mặt nàng đỏ như tôm luộc.“Ta… Ta…”Noãn Noãn ấp úng không nói nên lời, thật sự là ngại chết đi được.
Nhưng nàng đã hiểu quá rõ tính cách của người nam nhân này, nếu như nàng không nói, hắn chắc chắn sẽ không cho nàng thứ mà nàng muốn.“Ta… Quỳ thủy của ta tới rồi… Trong sách nói phải dùng vải bông để lót…”P/s: Chương sau có thịt nha mọi người..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook