[bhtt]ngự Tỷ Giang Hồ - Trữ Viễn
-
C2: Chương 2
Ngày hôm sau, Mạc Tịnh Ngôn đọc báo xém tí nữa đem cà phê đổ ra khắp nơi.
"Vương Tử Hựu vinh quang nhận giải diễn viên chính xuất sắc nhất, Mạc Tịnh Ngôn xấu hổ té ngã trên thảm đỏ" Báo chí dùng hơn phân nửa trang báo phóng hình ảnh Vương Tử Hựu ôm cúp cười như gió xuân, ở một bên góc là hình ảnh Mạc Tịnh Ngôn ngã chổng vó.
Mạc Tịnh Ngôn nhìn bộ dạng kia của mình thì khuôn mặt đau khổ, ảnh chụp tuy nhỏ nhưng đúng ngay lúc vẻ mặt cô vặn vẹo, hai mắt trợn trừng nhìn xấu đến cực hạng... được rồi được rồi, xem người khác đau khổ để chê cười đó chính là sở thích của phần lớn quần chúng, là một nghệ sĩ đã qua thời, xấu mặt cũng là làm phúc cho dân chúng... nhịn thôi.
Thế nhưng, vẫn còn cảm thấy có chút chua xót không nói nên lời.
Buổi tối, quản lý 80 gọi điện cho Mạc Tịnh Ngôn, nói đêm nay muốn cô tham dự tiệc tối họp báo của công ty, có rất nhiều phóng viên cùng truyền thông sẽ đến, công ty nào trong ngành giải trí đều phái người đến tham dự, thanh thế rất to lớn, muốn cô đi sớm một chút.
Tiệc tối của công ty vì sao lại có nhiều phóng viên như vậy? Mạc Tịnh Ngôn cứ suy nghĩ mãi, đến nơi vẫn chưa cởi bỏ được.
Đêm đó Mạc Tịnh Ngôn mặc một bộ đồ vest trông rất mạnh mẽ, có phóng viên trêu ghẹo cô có phải bởi vì hôm qua ở trên thảm đỏ bị té chổng vó nên hết dám mặc váy, Mạc Tịnh Ngôn cười xấu hổ không đáp lại.
Bị người khác nhìn rõ tâm tư, hiện tại phóng viên chỉ nói toàn lời cay độc, cô không gợi chuyện thì họ cũng tự gợi chuyện, cứ thế vòng tròn lẩn quẩn càng lúc càng không dễ tháo gỡ.
Phóng viên thấy Mạc Tịnh Ngôn không đáp, đột nhiên hỏi: "Nghe nói cô và Zoe không hợp sao?"
Cái người gọi là Zoe chính là Vương Tử Hựu.
Mạc Tịnh Ngôn trừng mắt, phóng viên sợ đến mức rụt bả vai lại. Bị truyền thông gọi là nữ vương là vì Mạc Tịnh Ngôn không phải dễ trêu đùa!
Tối hôm qua xảy ra chuyện gì đoán chừng mọi người đều có thể thấy được, nói hai người không hợp cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Mạc Tịnh Ngôn định quanh co lòng vòng châm chọc nhân vật mới nổi cuồng vọng vài câu, đột nhiên trên sân khẩu nổi lên khúc nhạc hôn lễ.
Mạc Tịnh Ngôn cùng truyền thông đồng loạt quay đầu hướng về phía sân khấu, thấy Vương Tử Hựu mặc một bộ áo cưới trắng tinh khiết, bên cạnh là chủ tịch công ty chậm rãi dắt tay tiến lên. Chung quanh đèn flash chớp tắt liên tục, ai có thể bỏ qua loại khí thế này cơ chứ.
Vương Tử Hựu để lộ vai động lòng người, cười đến hoàn mỹ vô khuyết, mà lão kia mặc âu phục đen bụng phệ cười càng thêm vui mừng, hai mắt chằm chằm nhìn vào chiếc áo cưới lộ ngực, hận không thể dùng kính lúp để nhìn cho rõ ràng thông thấu.
Nói thật, khi Vương Tự Hựu xuất hiện, trong mắt Mạc Tịnh Ngôn có chút sáng ngời. Cô ở ngành giải trí nhiều năm như vậy, gặp qua vô số minh tinh lớn nhỏ, xinh đẹp có xinh đẹp, khí thế có khí thế, nhưng khi Vương Tự Hựu nhẹ nhàng xuất hiện, cô không thể không thất thần. Cô gái này, tuy rằng tuổi còn trẻ, lại có thể phát ra khí chất bức người, tựa hồ vào ngay lúc nàng xuất hiện, xung quanh bất luận là kẻ nào, đang làm gì cũng phải dừng lại, ánh mắt bị nàng hấp dẫn.
Mạc Tịnh Ngôn hơi sửng sờ, trên sân khấu Vương Tử Hựu đột nhiên quét ánh mắt về phía cô, Mạc Tịnh Ngôn vội lảng tránh, không thể để cho nàng nhìn thấu tâm tư của mình.
Nguyên lại chổ này là trước kia khi còn trẻ Mạc Tịnh Ngôn đã từng cùng công ty điện ảnh truyền hình Thiên Minh ký hợp đồng, lần này là Vương Tử Hựu gia nhập công ty giải trí, để nàng mặc áo cưới xuất hiện ý là "gả vào" Thiên Minh, mà Mạc Tịnh Ngôn cùng nghệ sĩ của công ty khác chỉ là làm nền mà thôi.
Sân khấu lớn, khung cảnh thật hùng vĩ tráng lệ!
Mạc Tịnh Ngôn tiện tay cầm chén rượu uống cạn.
Nhớ năm đó cô cũng là diễn viên đang nổi tiếng, được Thiên Minh mời hợp tác, lúc ấy ông chủ cho hai hàng Porsche tới đón cô, nở mày nở mặt như gả vào nhà hào phú. Nhưng hôm nay người đã khác, bối cảnh cũng khác, Vương Tử Hựu đứng ở nơi đó, cao cao tại thượng, ánh mắt mọi người đều hướng về nàng, không ai quay đầu nhìn Mạc Tịnh Ngôn cô... Cái thế giới này, sự thật làm người ta phải sởn hết cả gai óc!
Ngày đó Mạc Tịnh Ngôn cũng không nhớ mình đã uống bao nhiêu, quản lý 80 bận rộn cái gì không biết, trợ lý Tiếu thì về quê nghỉ ngơi, Mạc Tịnh Ngôn cứ như vậy một mình một người uống hết ly này đến ly khác.. Uống đến cuối cùng đầu cô nâng không nổi, nhưng ý thức vẫn rất rõ ràng, biết rõ mình đã say, sợ bị truyền thông chụp lúc đang say làm trò hề, vì vậy Mạc Tịnh Ngôn lảo đảo đi về hướng Toilet
Rất muốn ói ra, trên đường không biết đã đụng hết bao nhiêu người, Mạc Tịnh Ngôn rút cuộc cũng đã đến WC. Nhưng khi đến WC lại phát hiện sao lại có nhiều cửa đến thế! Hơn nữa mấy cánh cửa kia còn lảo đảo không thôi, Mạc Tịnh Ngôn thò tay muốn mở cửa nhưng lại không tìm thấy nắm cửa.
Đột nhiên cánh tay của cô ấm lên, có người đỡ cô, giúp cô mở cửa. Cô không quan tâm chỉ ào ào chạy vào bắt đầu ói. Người kia đứng phía sau còn tốt bụng giúp cô vỗ lưng, đưa đến khăn tay cho cô lau miệng, mang nước cho cô súc miệng.
Mạc Tịnh Ngôn hoàn toàn không thấy rõ hình dáng người nọ, đêm đó cô chỉ lo ói và ói, sau đó còn khóc ròng. Về phần người kia có hảo tâm giúp cô lau nước mắt nước mũi hay không thì cô không còn nhớ gì nữa.
Người kia không thấy được mặt, tuyệt đối là một chuyện tốt.
Cho nên ngày hôm sau Mạc Tịnh Ngôn phát hiện mình đã ở trong nhà mình, hơn nữa tối hôm qua khi say có những hành động hoang đường cô hoàn toàn ấn tượng mơ hồ, cô phi thường có tinh thần vừa ca hát vừa tắm rửa. Phát tiết cũng là phát tiết mà thôi. Về phần ký ức không nhớ rõ, tốt nhất không nên nhớ lại thì cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ.
Buổi sáng Mạc Tịnh Ngôn thật nhàn nhã đến chiều thì quản lý 80 gọi cho Mạc Tịnh Ngôn, nói giúp cô tìm được một kịch bản tốt, muốn cô đến công ty một chuyến.
Mạc Tịnh Ngôn hấp tấp đến công ty, vừa vào cửa đã thấy Vương Tử Hựu đứng ở cửa ra vào, nhìn poster trên tường ngẩng người.
Vương Tự Hựu mặc trang phục thường ngày, nhìn rất tây, kính mát gác trên sóng mũi, che đi nửa phần khuôn mặt nàng.
Mạc Tịnh Ngôn định đi qua phía sau nàng, đến lúc hai người thoáng qua gặp mặt, Vương Tử Hựu đột nhiên quay người, nhìn Mạc Tịnh Ngôn qua kính mát đen.
"A, Mạc Tỷ!" Vương Tử Hựu tháo kính xuống, một khuôn mặt xinh đẹp như cũ đối với Mạc Tịnh Ngôn, đôi mắt vui vẻ mười phần: "Chào buổi sáng."
Mạc Tịnh Ngôn liếc như không liếc nàng, xem nàng như vô hình, lạnh lùng đi qua nàng. Vương Tử Hựu vô tội thở dài, Mạc Tịnh Ngôn nghe thấy nàng ở sau lưng tự nhủ
"Mạc Tỷ không thích tôi, thật thương tâm."
Mạc Tịnh Ngôn trong lòng cười lạnh, lời nói ra thật khiến cho người khác buồn nôn, cảm tình mà lúc tôi ở trên thảm đỏ biến tôi trở thành trò cười cho thiên hạ không phải là do cô sao? Một khuôn mặt xinh đẹp khoa trương được tiện nghi còn khoe mẽ, khó trách đỏ lên. Nhưng tiếc là Mạc Tịnh Ngôn cô không để mình đi lòng vòng, muốn lôi kéo làm quen, kiếp sau đi.
Đi vào tầng tám, Mạc Tịnh Ngôn thấy người đại diện 80 đã ở đó đợi cô.
"Monica, chị đến rồi, nhân vật lần này chính là do mình và trưởng phòng thiên tân vạn khổ giúp cậu tranh thủ, cậu phải hảo hảo quý trọng thành quả của chúng tôi!"
"Ai làm đạo diễn?" Từ tháng năm năm nay, cô quay xong bộ kia đóng vai nữ chính hoa lệ đã làm lỡ mất rất nhiều cơ hội đóng phim, suốt nửa năm đều không có động tĩnh gì, cái này đối với diễn viên mà nói thật đáng sợ.
Diễn hay không diễn là một chuyện, nhưng không thể đùa giỡn với hợp đồng đã ký, là một chuyện khác.
80 vẻ mặt hưng phấn nói: "Là kim bài đạo diễn KITA hằng năm đều có tác phẩm lớn."
Mạc Tịnh Ngôn liếc nhìn 80. một mặt nghiêm túc rốt cuộc cũng nở nụ cười: "Vậy sao?" Cô định mở đại cương kịch bản trong tay, Vương Tử Hựu đi đến, tựa hồ là tận lực đề cao ngữ điệu nói
"Nguyên lai Mạc tỷ cũng tham gia bộ phim này của đạo diễn K, thật là trùng hợp."
Cũng? Mạc Tịnh Ngôn hồ nghi nhìn Vương Tử Hựu, thấy trong tay nàng cũng cầm một tập kịch bản đại cương!
"... Cô cũng đóng sao?" Mạc Tịnh Ngôn như thế nào cảm thấy lạnh cả người. Không chờ Vương Tử Hựu mở miệng 80 đã sung sướng kêu lên: "Đúng vậy a! nhờ thế mà chúng tôi mới có thể dễ dàng đoạt được vai diễn này! Trưởng phòng nói gần đây có tin tức hai người không hợp, để các người cùng nhau tham gia đóng bộ phim này, để mọi người thấy hai người tỷ muội tình thâm, lời đồn đại ác ý tự sụp đổ thôi!"
Mạc Tịnh Ngôn run lẩy bẩy, tỷ muội tình thâm ? Ai cùng nàng tỷ muội a!
Hung hăng trừng mắt, đã thấy Vương Tử Hựu vẻ mặt quỷ mị cười cười: "Có thể cùng Mạc tỷ đóng chung một phim, là ước mơ tha thiết của tôi, bất quá không biết Mạc tỷ có thể tiếp nhận bộ phim đồng tính luyến ái này hay không ?"
Cái gì ????
Mạc Tịnh Ngôn nghe cái từ này mười giây sau mới có thể hiểu được
Đó không phải là con gái thích con gái sao?
Mạc Tịnh Ngôn vội vàng lật cuốn kịch bản đại cương, đọc nhanh như gió! Tiếp thu hết thông tin làm cho cô hoàn toàn không thể bình tĩnh.
Cái này hiển nhiên là bộ phim điện ảnh đồng tính nữ.
Vương Tử Hựu tựa hồ đối với sắc mặt trắng bệt của Mạc Tịnh Ngôn hết sức hài lòng, nàng dán ở bên tai Mạc Tịnh Ngôn thấp giọng nói: "Không biết là có cảnh nóng trên giường không nhỉ? Tôi rất chờ mong." Nói xong nàng thập phần giống như tri kỷ giúp Mạc Tịnh Ngôn lấy sợi tóc trên vai đi, môi hơi cong lên, cười không chút hảo ý, quay người đi khỏi.
Mạc Tịnh Ngôn có chút biểu tình, khóc không ra nước mắt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook