Beta
-
Chương 1
Edit + Beta: ALice.
Học kỳ mới, năm học mới.
Bồ Dao Tri đã từ sơ tam (lớp 9) lên cao nhất (lớp 10). Hôm nay là ngày đến trường học mới báo danh, nhưng mẹ Bồ bận, không có cách nào đưa cậu đến trường học được. Cho nên cô liền dậy sớm, làm riêng bữa sáng cho cậu.
Bữa sáng cực kì đơn giản. Là hai quả trứng gà và một lọ sữa bò.
Bồ Dao Tri an tĩnh ngồi ở trước bàn cơm vùi đầu ăn trứng gà, mi mắt cậu rũ xuống, bộ dáng nhìn vừa ngoan ngoãn lại vừa nghe lời.
Mẹ Bồ mặc một bộ áo ngủ, ngồi ở đối diện với cậu, tận tình khuyên bảo mà nói: "Buổi sáng hôm nay mẹ không thể đưa con đến trường được, con cũng biết địa chỉ của trường rồi chứ? Biết đi như thế nào sao?"
Bồ Dao Tri ngoan ngoãn mà dạ một tiếng.
Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn an tĩnh của con trai, mẹ Bồ liền thở dài, vẻ mặt lo lắng sốt ruột nói: "Học kỳ mới, cũng phải đến trường mới, con nên kết bạn thêm với vài người bạn Beta nữa. Đừng cả ngày giống như cái hũ nút vậy, một câu cũng không nói. Con nhìn Beta cách vách xem, người ta rộng rãi, hoạt bát biết bao nhiêu kìa."
Bồ Dao Tri lại lần nữa yên lặng mà ừm một tiếng.
Mẹ Bộ lại tiếp tục nói: "Không phải mẹ xen vào việc của người khác, nhưng chủ nhiệm ở trường học trước của con nói, con quá hướng nội, sợ tâm lí của con xảy ra vấn đề gì đó. Beta tầm tuổi con, người ta đều hoạt bát hiếu động lại mê chơi. Đến ngay cả những Omega ở trong lớp của con, cũng nhìn rộng rãi hơn con nhiều đấy."
Bồ Dao Tri ăn trứng gà xong rồi.
Cậu chậm rì rì mà lau miệng, ngoan ngoãn đáp lại: "Dạ được, con đã biết rồi mẹ."
Mẹ Bồ nói cho hết lời xong, lại lấy ra thêm một chai sữa bò nữa.
"Đây là chai sữa bò cuối cùng trong nhà rồi." Mẹ Bồ duỗi tay đẩy chai sữa bò về phía trước, "Cầm đến trường đi, tặng cho bạn mới của con."
Bồ Dao Tri duỗi tay tiếp nhận.
Mẹ Bộ thấy cậu cầm lấy xong, lại nói tiếp: "Còn nữa, trường học này cũng không phải là trường học bình thường giống trước kia đâu. Trường học này là mẹ con phải tốn rất nhiều tiền, tìm biết bao nhiêu quan hệ, mới mua được một vị trí dành cho học sinh Beta mới mỗi năm của người ta đấy. Cho nên tới trường mới rồi, nhớ kĩ không được đi trêu chọc những Alpha và Omega kia. Bối cảnh của những Alpha và Omega trong trường này, không phải để cho những gia đình Beta bình thường như chúng ta có thể dây vào đâu. Con chỉ cần chuyên tâm mà học tập cho tốt, lại làm tốt quan hệ với nhóm Beta cùng lớp là được."
Bồ Dao Tri nghiêm túc gật đầu.
"Dạ được."
Mẹ Bồ lải nhải dặn dò xong, tiếp theo liền nhịn không được mà ngáp dài một cái.
"Lời mẹ nói vừa rồi con đã nhớ kĩ hết chưa?"
Bồ Dao Tri lại gật đầu lần nữa.
Mẹ Bồ lúc này mới yên tâm, nói: "Con nhớ kỹ là được, mẹ con buồn ngủ chết mất, mẹ đi ngủ bù đây. Con ăn xong rồi thì đặt chén bát ở trong bồn rửa chén là được, không cần rửa. Đến trường sớm một chút, ngày đầu tiên cũng đừng đến trễ."
Bồ Dao Tri: "Dạ."
Mẹ Bồ đứng dậy, lại ngáp một cái nữa, mới xoay người đi vào trong phòng ngủ. Bồ Dao Tri yên lặng đứng dậy, thu chén đũa trên bàn cơm bỏ vào trong bồn rửa chén ở phòng bếp.
Tiếp theo, cậu liền đeo cặp sách lên, mang theo chai sữa bò mà mẹ Bồ vừa mới đưa riêng cho cậu, xuất phát đi đến trường học.
Cậu không có phụ thân.
Bởi vì sau khi kết hôn cảm tình không hợp, nên phụ thân cậu và mẫu thân đã sớm ly hôn rồi. Cho nên cho tới nay, đều chỉ có một mình mẫu thân vất vả nuôi dạy cậu.
Bởi vì mẫu thân chỉ là một Beta, cho nên tuy rằng cũng không phải là không tìm được việc. Nhưng vì là Beta, cho nên tiền lương cực kì thấp, còn thấp hơn rất nhiều so với một ít nhóm Alpha và Omega nữa.
Beta bình thường, lại có nhân số nhiều nhất trong số ba giới tính. Cho dù có sa thải vô cớ, thì cũng không lo không tìm được Beta khác để bổ khuyết vào. Bởi vậy cho tới nay, nhà cậu cũng không thể nào giàu có được.
Mẫu thân ở trong công việc, cũng vẫn thường xuyên chịu đối xử không công bằng. Nhưng mà vì muốn nuôi dạy cậu, cho nên cô vẫn luôn yên lặng mà chịu đựng những thứ này.
Những thứ này cậu đều biết hết. Cho nên bất kể mẹ nói với cậu cái gì, thì cậu đều sẽ ngoan ngoãn nghe theo.
Nhưng mà bởi vì bình thường mẫu thân vẫn luôn bị bắt tăng ca, công việc rất bận. Mỗi ngày phải rất khuya mới có thể về nhà, cho nên trên cơ bản, cậu đều chỉ lẻ loi một mình mà ngốc ở nhà.
Không có phụ thân, mẫu thân lại không rảnh để bầu bạn, cho nên tính cách của cậu cũng bởi vậy mà càng trở nên hướng nội hơn.
Cậu biết mẫu thân cực kì lo lắng đối với việc này, luôn mãi hy vọng cậu có thể kết giao thêm mấy người bạn nữa. Trước đây, cậu cũng đã từng thử thay đổi tính cách của mình, nhưng mà... Thật sự là quá khó khăn đi.
Tính cách đã hình thành nếu muốn thay đổi, thì thật sự rất khó khăn. Hơn nữa cậu thật sự là... không biết phải làm cách nào mới có thể trở nên rộng rãi được.
Nghĩ đến đây, Bồ Dao Tri liền không khỏi có chút ủ rũ. Phát giác ra tâm tình của mình lại trở nên nặng nề ủ rũ lần nữa, thì cậu vội vàng vỗ vỗ mặt của mình, ở trong lòng cổ vũ cho bản thân.
Tỉnh táo lại đi!
Không được ủ rũ nữa đâu nè!
Cậu cầm sữa bò xuống lầu, sau khi ở chỗ trạm dừng giao thông công cộng kiên nhẫn chờ đợi, thì cũng ngồi ở trên xe buýt.
Trên xe buýt, cậu cầm sữa bò, nghĩ đến đợi lát nữa muốn chủ động đến trường học kết bạn mới, thì lòng bàn tay không khỏi đầy mồ hôi vì khẩn trương.
Tim cậu đập như trống, vừa khẩn trương lại vừa thấp thỏm.
Hy vọng......
Hy vọng rằng có thể thuận lợi nhỉ!
Cậu khẩn trương một đường, nhưng không nghĩ tới, xe buýt lại đột nhiên bị hư giữa đường.
Tài xế xe buýt đi xuống xem xét một phen, sau khi phát hiện chắc chắn không có cách nào khởi động được nữa, thì đành phải trở lại trong xe, nói xin lỗi với hành khách: "Xe đột nhiên hư rồi, chúng ta phải chờ chuyến kế tiếp lại đây thôi, đến lúc đó mọi người chuyển sang xe kia nhé."
Hành khách trong xe buýt rất bất mãn tức giận, nhưng dù có oán giận thì cũng chẳng có cách nào để xe khởi động cả, cho nên liền phải ngoan ngoãn mà ở bên trong xe chờ chuyến kế tiếp đến đây.
Bồ Dao Tri cũng theo đó mà kiên nhẫn đợi một lát. Đợi khoảng gần năm phút, nhưng cậu vẫn chưa nhìn thấy được bóng dáng của chuyến xe buýt tiếp theo, vì thế cuối cùng cậu liền nóng vội.
Cậu do dự chần chờ hồi lâu, nhìn về phía tài xế xe buýt cứ muốn nói rồi lại thôi. Lại qua khoảng ba phút kế tiếp, thấy thời gian thật sự không còn dư lại bao nhiêu, vì thế lúc này cậu mới lấy hết can đảm, nhỏ giọng hỏi tài xế xe buýt: "Chú tài xế ơi... cái kia... chiếc xe buýt tiếp theo làm sao còn chưa tới nữa vậy ạ?"
Tuy rằng thanh âm nhỏ, nhưng tài xế xe buýt vẫn nghe thấy được như cũ.
Chỉ thấy đối phương gãi gãi cái ót, có chút ngượng ngùng nói: "Chiếc xe kia trên đường hình như cũng xảy ra chút tình huống, nghe nói là bị kẹt xe, một chốc một lát cũng không chạy tới đây được."
Bồ Dao Tri há hốc miệng, nhưng cậu không còn thời gian để đợi nữa.
Cậu sắp bị trễ học rồi.
Nghe xong, cậu không chút nghĩ ngợi, liền xuống xe bắt đầu cất bước chạy như điên. Bồ Dao Tri một đường chạy như điên đến trường học, ngay lúc chỉ còn cách tiết tự học sớm khoảng ba phút, thì cậu rốt cuộc cũng tới được trường.
Tới lớp xong, thì học sinh trong lớp cơ bản đều đã tới hết rồi, cũng chỉ dư lại một mình mình là vẫn chưa tới thôi. Bồ Dao Tri cầm sữa bò trong tay, rụt rụt cổ, vẻ mặt xấu hổ mà đi vào trong phòng học.
Đi vào phòng học xong, cậu liếc mắt quét qua một cái, thì thấy trong lớp cũng chỉ còn dư lại một vị trí. Cậu đương nhiên là đi về phía chỗ trống duy nhất kia rồi.
Mà đồng thời ngay lúc Bồ Dao Tri đi về phía vị trí kia, thì những người khác trong lớp cũng đồng loạt vẻ mặt vi diệu quái dị mà nhìn về phía cậu. Bởi vì trước khi Bồ Dao Tri đến, thì trước đây cũng đã từng có không ít Omega thậm chí là Beta có ý đồ ngồi vào vị trí kia.
Nhưng lại bị người ngồi ở bàn kế vị trí kia, dùng tin tức tố cực kì có cảm giác áp bách dọa cho lui.
Ngồi ở bàn kế là một Alpha.
Lại là Alpha đỉnh cấp.
Hơn nữa, còn họ Cung.
Cho dù có không biết Thị trưởng của thành phố này là ai, nhưng đại danh của Cung gia, thì tuyệt đối không ai không biết.
Bồ Dao Tri cầm sữa bò, cẩn thận ngồi xuống. Cậu do dự một chút, thật cẩn thận mà chào hỏi với bạn ngồi cùng bàn mới của mình.
"Cái kia... Xin chào."
Đối phương mặt không cảm xúc mà nhìn lại đây. Trong không khí, áp lực uy hiếp từ tin tức tố hương rượu vang đỏ của Alpha đỉnh cấp gần như dày đặc.
Sắc mặt của một chúng Omega và Alpha cùng với nhóm Beta dần dần tái nhợt, chỉ cảm thấy hô hấp càng thêm khó khăn.
Tuy rằng Bồ Dao Tri cảm giác được không khỏe, nhưng sắc mặt cậu tái nhợt cũng không biết nguyên nhân là bởi vì đối tượng mà mình vừa chào hỏi trước mắt này đây.
Cậu yên lặng nghĩ thầm: Quả nhiên là mẹ nói không sai mà, Alpha trong trường học này quả nhiên không giống với Alpha ở trường học trước của cậu.
Ở trường học trước, cậu chưa từng cảm thấy khó chịu bởi vì áp lực uy hiếp từ tin tức tố của Alpha. Cậu cũng không biết ngọn nguồn là ai, cũng không hiếu kỳ đến tột cùng là Alpha nào.
Mẹ đã nói. Cậu chỉ là một Beta, tốt nhất là cách xa Alpha một chút.
Bồ Dao Tri yên lặng nghĩ thầm, sau khi chào hỏi xong, cậu liền lấy hết can đảm, thấp thỏm lại cẩn thận mà hỏi lại lần nữa: "Ừm... Cậu là Beta sao?
Nghe được câu hỏi này của Bồ Dao Tri, thì đuôi lông mày của đối phương hơi nhếch lên, chậm rãi lộ ra... ánh mắt có chút nghi hoặc.
Không phủ nhận vậy chính là cam chịu. Bồ Dao Tri vẫn luôn cho rằng là như vậy.
Lấy hết can đảm nói xong câu đầu tiên xong, Bồ Dao Tri lại lần nữa đỏ mặt, đánh bạo nói tiếp: "Mẹ mình nói... bảo mình đến trường học mới thì kết bạn thêm với mấy người bạn Beta nữa... Cho nên cậu... Cậu có thể làm bạn với mình sao?"
Bồ Dao Tri mặt đỏ tai nóng nói xong, sau đó động tác cứng đờ mà chậm rãi đem sữa bò trong tay mình chậm rãi đẩy qua. Trong không khí, áp lực từ tin tức tố của Alpha đỉnh cấp nhẹ lại.
Cung Trầm mặt không cảm xúc mà cùng Bồ Dao Tri nhìn nhau trong chốc lát, rồi sau đó cực kì nghiền ngẫm mà nhận lấy sữa bò.
Thấy Cung Trầm nhận rồi, trong lòng Bồ Dao Tri một nhẹ.
- -- vậy đây là có ý muốn làm bạn bè với cậu rồi!
Trên mặt Bồ Dao Tri cầm lòng không được mà để lộ ra một nụ cười thẹn thùng, tiếp theo cậu lại thẹn thùng nhỏ giọng nói: "Ừm... Mình... tên mình là... Bồ, Bồ Dao Tri."
Tự báo tên xong, hai mắt cậu sáng lấp lánh mà nhìn Cung Trầm. Một lát sau, Cung Trầm rốt cuộc cũng mở miệng, tung ra hai chữ.
"Cung Trầm."
Tác giả có lời muốn nói: Gỡ mìn:
1. Cẩu huyết văn, không phải ngọt văn, một rổ các loại hiểu lầm cũ kĩ.
2. Công không phải là lần đầu tiên của thụ, sau này thụ sẽ tìm người 419.
3. Có cưỡng chế yêu.
4. Tính cách của hai người đều không hoàn mỹ, có khuyết tật.
(ALice: [BETA] chính thức lên sóng nha, "ngâm" bộ này lâu quá rồi nên giờ nghỉ Tết tranh thủ lên sóng 〒▽〒. Hôm nay là Giao thừa, chúc mọi người năm mới nhiều sức khỏe và thực hiện được nguyện vọng của bản thân nha (〜 ̄▽ ̄)〜)
Học kỳ mới, năm học mới.
Bồ Dao Tri đã từ sơ tam (lớp 9) lên cao nhất (lớp 10). Hôm nay là ngày đến trường học mới báo danh, nhưng mẹ Bồ bận, không có cách nào đưa cậu đến trường học được. Cho nên cô liền dậy sớm, làm riêng bữa sáng cho cậu.
Bữa sáng cực kì đơn giản. Là hai quả trứng gà và một lọ sữa bò.
Bồ Dao Tri an tĩnh ngồi ở trước bàn cơm vùi đầu ăn trứng gà, mi mắt cậu rũ xuống, bộ dáng nhìn vừa ngoan ngoãn lại vừa nghe lời.
Mẹ Bồ mặc một bộ áo ngủ, ngồi ở đối diện với cậu, tận tình khuyên bảo mà nói: "Buổi sáng hôm nay mẹ không thể đưa con đến trường được, con cũng biết địa chỉ của trường rồi chứ? Biết đi như thế nào sao?"
Bồ Dao Tri ngoan ngoãn mà dạ một tiếng.
Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn an tĩnh của con trai, mẹ Bồ liền thở dài, vẻ mặt lo lắng sốt ruột nói: "Học kỳ mới, cũng phải đến trường mới, con nên kết bạn thêm với vài người bạn Beta nữa. Đừng cả ngày giống như cái hũ nút vậy, một câu cũng không nói. Con nhìn Beta cách vách xem, người ta rộng rãi, hoạt bát biết bao nhiêu kìa."
Bồ Dao Tri lại lần nữa yên lặng mà ừm một tiếng.
Mẹ Bộ lại tiếp tục nói: "Không phải mẹ xen vào việc của người khác, nhưng chủ nhiệm ở trường học trước của con nói, con quá hướng nội, sợ tâm lí của con xảy ra vấn đề gì đó. Beta tầm tuổi con, người ta đều hoạt bát hiếu động lại mê chơi. Đến ngay cả những Omega ở trong lớp của con, cũng nhìn rộng rãi hơn con nhiều đấy."
Bồ Dao Tri ăn trứng gà xong rồi.
Cậu chậm rì rì mà lau miệng, ngoan ngoãn đáp lại: "Dạ được, con đã biết rồi mẹ."
Mẹ Bồ nói cho hết lời xong, lại lấy ra thêm một chai sữa bò nữa.
"Đây là chai sữa bò cuối cùng trong nhà rồi." Mẹ Bồ duỗi tay đẩy chai sữa bò về phía trước, "Cầm đến trường đi, tặng cho bạn mới của con."
Bồ Dao Tri duỗi tay tiếp nhận.
Mẹ Bộ thấy cậu cầm lấy xong, lại nói tiếp: "Còn nữa, trường học này cũng không phải là trường học bình thường giống trước kia đâu. Trường học này là mẹ con phải tốn rất nhiều tiền, tìm biết bao nhiêu quan hệ, mới mua được một vị trí dành cho học sinh Beta mới mỗi năm của người ta đấy. Cho nên tới trường mới rồi, nhớ kĩ không được đi trêu chọc những Alpha và Omega kia. Bối cảnh của những Alpha và Omega trong trường này, không phải để cho những gia đình Beta bình thường như chúng ta có thể dây vào đâu. Con chỉ cần chuyên tâm mà học tập cho tốt, lại làm tốt quan hệ với nhóm Beta cùng lớp là được."
Bồ Dao Tri nghiêm túc gật đầu.
"Dạ được."
Mẹ Bồ lải nhải dặn dò xong, tiếp theo liền nhịn không được mà ngáp dài một cái.
"Lời mẹ nói vừa rồi con đã nhớ kĩ hết chưa?"
Bồ Dao Tri lại gật đầu lần nữa.
Mẹ Bồ lúc này mới yên tâm, nói: "Con nhớ kỹ là được, mẹ con buồn ngủ chết mất, mẹ đi ngủ bù đây. Con ăn xong rồi thì đặt chén bát ở trong bồn rửa chén là được, không cần rửa. Đến trường sớm một chút, ngày đầu tiên cũng đừng đến trễ."
Bồ Dao Tri: "Dạ."
Mẹ Bồ đứng dậy, lại ngáp một cái nữa, mới xoay người đi vào trong phòng ngủ. Bồ Dao Tri yên lặng đứng dậy, thu chén đũa trên bàn cơm bỏ vào trong bồn rửa chén ở phòng bếp.
Tiếp theo, cậu liền đeo cặp sách lên, mang theo chai sữa bò mà mẹ Bồ vừa mới đưa riêng cho cậu, xuất phát đi đến trường học.
Cậu không có phụ thân.
Bởi vì sau khi kết hôn cảm tình không hợp, nên phụ thân cậu và mẫu thân đã sớm ly hôn rồi. Cho nên cho tới nay, đều chỉ có một mình mẫu thân vất vả nuôi dạy cậu.
Bởi vì mẫu thân chỉ là một Beta, cho nên tuy rằng cũng không phải là không tìm được việc. Nhưng vì là Beta, cho nên tiền lương cực kì thấp, còn thấp hơn rất nhiều so với một ít nhóm Alpha và Omega nữa.
Beta bình thường, lại có nhân số nhiều nhất trong số ba giới tính. Cho dù có sa thải vô cớ, thì cũng không lo không tìm được Beta khác để bổ khuyết vào. Bởi vậy cho tới nay, nhà cậu cũng không thể nào giàu có được.
Mẫu thân ở trong công việc, cũng vẫn thường xuyên chịu đối xử không công bằng. Nhưng mà vì muốn nuôi dạy cậu, cho nên cô vẫn luôn yên lặng mà chịu đựng những thứ này.
Những thứ này cậu đều biết hết. Cho nên bất kể mẹ nói với cậu cái gì, thì cậu đều sẽ ngoan ngoãn nghe theo.
Nhưng mà bởi vì bình thường mẫu thân vẫn luôn bị bắt tăng ca, công việc rất bận. Mỗi ngày phải rất khuya mới có thể về nhà, cho nên trên cơ bản, cậu đều chỉ lẻ loi một mình mà ngốc ở nhà.
Không có phụ thân, mẫu thân lại không rảnh để bầu bạn, cho nên tính cách của cậu cũng bởi vậy mà càng trở nên hướng nội hơn.
Cậu biết mẫu thân cực kì lo lắng đối với việc này, luôn mãi hy vọng cậu có thể kết giao thêm mấy người bạn nữa. Trước đây, cậu cũng đã từng thử thay đổi tính cách của mình, nhưng mà... Thật sự là quá khó khăn đi.
Tính cách đã hình thành nếu muốn thay đổi, thì thật sự rất khó khăn. Hơn nữa cậu thật sự là... không biết phải làm cách nào mới có thể trở nên rộng rãi được.
Nghĩ đến đây, Bồ Dao Tri liền không khỏi có chút ủ rũ. Phát giác ra tâm tình của mình lại trở nên nặng nề ủ rũ lần nữa, thì cậu vội vàng vỗ vỗ mặt của mình, ở trong lòng cổ vũ cho bản thân.
Tỉnh táo lại đi!
Không được ủ rũ nữa đâu nè!
Cậu cầm sữa bò xuống lầu, sau khi ở chỗ trạm dừng giao thông công cộng kiên nhẫn chờ đợi, thì cũng ngồi ở trên xe buýt.
Trên xe buýt, cậu cầm sữa bò, nghĩ đến đợi lát nữa muốn chủ động đến trường học kết bạn mới, thì lòng bàn tay không khỏi đầy mồ hôi vì khẩn trương.
Tim cậu đập như trống, vừa khẩn trương lại vừa thấp thỏm.
Hy vọng......
Hy vọng rằng có thể thuận lợi nhỉ!
Cậu khẩn trương một đường, nhưng không nghĩ tới, xe buýt lại đột nhiên bị hư giữa đường.
Tài xế xe buýt đi xuống xem xét một phen, sau khi phát hiện chắc chắn không có cách nào khởi động được nữa, thì đành phải trở lại trong xe, nói xin lỗi với hành khách: "Xe đột nhiên hư rồi, chúng ta phải chờ chuyến kế tiếp lại đây thôi, đến lúc đó mọi người chuyển sang xe kia nhé."
Hành khách trong xe buýt rất bất mãn tức giận, nhưng dù có oán giận thì cũng chẳng có cách nào để xe khởi động cả, cho nên liền phải ngoan ngoãn mà ở bên trong xe chờ chuyến kế tiếp đến đây.
Bồ Dao Tri cũng theo đó mà kiên nhẫn đợi một lát. Đợi khoảng gần năm phút, nhưng cậu vẫn chưa nhìn thấy được bóng dáng của chuyến xe buýt tiếp theo, vì thế cuối cùng cậu liền nóng vội.
Cậu do dự chần chờ hồi lâu, nhìn về phía tài xế xe buýt cứ muốn nói rồi lại thôi. Lại qua khoảng ba phút kế tiếp, thấy thời gian thật sự không còn dư lại bao nhiêu, vì thế lúc này cậu mới lấy hết can đảm, nhỏ giọng hỏi tài xế xe buýt: "Chú tài xế ơi... cái kia... chiếc xe buýt tiếp theo làm sao còn chưa tới nữa vậy ạ?"
Tuy rằng thanh âm nhỏ, nhưng tài xế xe buýt vẫn nghe thấy được như cũ.
Chỉ thấy đối phương gãi gãi cái ót, có chút ngượng ngùng nói: "Chiếc xe kia trên đường hình như cũng xảy ra chút tình huống, nghe nói là bị kẹt xe, một chốc một lát cũng không chạy tới đây được."
Bồ Dao Tri há hốc miệng, nhưng cậu không còn thời gian để đợi nữa.
Cậu sắp bị trễ học rồi.
Nghe xong, cậu không chút nghĩ ngợi, liền xuống xe bắt đầu cất bước chạy như điên. Bồ Dao Tri một đường chạy như điên đến trường học, ngay lúc chỉ còn cách tiết tự học sớm khoảng ba phút, thì cậu rốt cuộc cũng tới được trường.
Tới lớp xong, thì học sinh trong lớp cơ bản đều đã tới hết rồi, cũng chỉ dư lại một mình mình là vẫn chưa tới thôi. Bồ Dao Tri cầm sữa bò trong tay, rụt rụt cổ, vẻ mặt xấu hổ mà đi vào trong phòng học.
Đi vào phòng học xong, cậu liếc mắt quét qua một cái, thì thấy trong lớp cũng chỉ còn dư lại một vị trí. Cậu đương nhiên là đi về phía chỗ trống duy nhất kia rồi.
Mà đồng thời ngay lúc Bồ Dao Tri đi về phía vị trí kia, thì những người khác trong lớp cũng đồng loạt vẻ mặt vi diệu quái dị mà nhìn về phía cậu. Bởi vì trước khi Bồ Dao Tri đến, thì trước đây cũng đã từng có không ít Omega thậm chí là Beta có ý đồ ngồi vào vị trí kia.
Nhưng lại bị người ngồi ở bàn kế vị trí kia, dùng tin tức tố cực kì có cảm giác áp bách dọa cho lui.
Ngồi ở bàn kế là một Alpha.
Lại là Alpha đỉnh cấp.
Hơn nữa, còn họ Cung.
Cho dù có không biết Thị trưởng của thành phố này là ai, nhưng đại danh của Cung gia, thì tuyệt đối không ai không biết.
Bồ Dao Tri cầm sữa bò, cẩn thận ngồi xuống. Cậu do dự một chút, thật cẩn thận mà chào hỏi với bạn ngồi cùng bàn mới của mình.
"Cái kia... Xin chào."
Đối phương mặt không cảm xúc mà nhìn lại đây. Trong không khí, áp lực uy hiếp từ tin tức tố hương rượu vang đỏ của Alpha đỉnh cấp gần như dày đặc.
Sắc mặt của một chúng Omega và Alpha cùng với nhóm Beta dần dần tái nhợt, chỉ cảm thấy hô hấp càng thêm khó khăn.
Tuy rằng Bồ Dao Tri cảm giác được không khỏe, nhưng sắc mặt cậu tái nhợt cũng không biết nguyên nhân là bởi vì đối tượng mà mình vừa chào hỏi trước mắt này đây.
Cậu yên lặng nghĩ thầm: Quả nhiên là mẹ nói không sai mà, Alpha trong trường học này quả nhiên không giống với Alpha ở trường học trước của cậu.
Ở trường học trước, cậu chưa từng cảm thấy khó chịu bởi vì áp lực uy hiếp từ tin tức tố của Alpha. Cậu cũng không biết ngọn nguồn là ai, cũng không hiếu kỳ đến tột cùng là Alpha nào.
Mẹ đã nói. Cậu chỉ là một Beta, tốt nhất là cách xa Alpha một chút.
Bồ Dao Tri yên lặng nghĩ thầm, sau khi chào hỏi xong, cậu liền lấy hết can đảm, thấp thỏm lại cẩn thận mà hỏi lại lần nữa: "Ừm... Cậu là Beta sao?
Nghe được câu hỏi này của Bồ Dao Tri, thì đuôi lông mày của đối phương hơi nhếch lên, chậm rãi lộ ra... ánh mắt có chút nghi hoặc.
Không phủ nhận vậy chính là cam chịu. Bồ Dao Tri vẫn luôn cho rằng là như vậy.
Lấy hết can đảm nói xong câu đầu tiên xong, Bồ Dao Tri lại lần nữa đỏ mặt, đánh bạo nói tiếp: "Mẹ mình nói... bảo mình đến trường học mới thì kết bạn thêm với mấy người bạn Beta nữa... Cho nên cậu... Cậu có thể làm bạn với mình sao?"
Bồ Dao Tri mặt đỏ tai nóng nói xong, sau đó động tác cứng đờ mà chậm rãi đem sữa bò trong tay mình chậm rãi đẩy qua. Trong không khí, áp lực từ tin tức tố của Alpha đỉnh cấp nhẹ lại.
Cung Trầm mặt không cảm xúc mà cùng Bồ Dao Tri nhìn nhau trong chốc lát, rồi sau đó cực kì nghiền ngẫm mà nhận lấy sữa bò.
Thấy Cung Trầm nhận rồi, trong lòng Bồ Dao Tri một nhẹ.
- -- vậy đây là có ý muốn làm bạn bè với cậu rồi!
Trên mặt Bồ Dao Tri cầm lòng không được mà để lộ ra một nụ cười thẹn thùng, tiếp theo cậu lại thẹn thùng nhỏ giọng nói: "Ừm... Mình... tên mình là... Bồ, Bồ Dao Tri."
Tự báo tên xong, hai mắt cậu sáng lấp lánh mà nhìn Cung Trầm. Một lát sau, Cung Trầm rốt cuộc cũng mở miệng, tung ra hai chữ.
"Cung Trầm."
Tác giả có lời muốn nói: Gỡ mìn:
1. Cẩu huyết văn, không phải ngọt văn, một rổ các loại hiểu lầm cũ kĩ.
2. Công không phải là lần đầu tiên của thụ, sau này thụ sẽ tìm người 419.
3. Có cưỡng chế yêu.
4. Tính cách của hai người đều không hoàn mỹ, có khuyết tật.
(ALice: [BETA] chính thức lên sóng nha, "ngâm" bộ này lâu quá rồi nên giờ nghỉ Tết tranh thủ lên sóng 〒▽〒. Hôm nay là Giao thừa, chúc mọi người năm mới nhiều sức khỏe và thực hiện được nguyện vọng của bản thân nha (〜 ̄▽ ̄)〜)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook