Bệnh Khí Mười Năm
-
Chương 1
Ngày đầu tiên của năm 765, quốc thái dân an, dân chúng an cư lạc nghiệp, vua và dân trong ngoài đều có cuộc sống tốt lành, biên cương yên ổn ký kết vĩnh viễn không chinh chiến. Thời điểm thiên hạ thái bình làm mọi người càng trở nên buồn chán. Này dân chúng buồn chán thì sẽ làm cái gì? các nam nhân đơn giản chính là ngồi ở trong quán trà cùng hia ba người bằng hữu họp lại cùng nhau uống trà nói chuyện phiếm, chuyện trên trời dười đất, chuyện giang hồ, chuyện làng xóm đều mang ra để mà nói. Nghe xong lúc sau trở về nhà kể lại cho vợ mình nghe. Những người vợ ban ngày không có chuyện gì làm liền đứng ở cửa nhà bàn luận xôn xao với những người đi ngang qua. Cuộc sống mỗi ngày chỉ toàn những chuyện lặt vặt như thế.
” đến đến đến!! lần trước nói đến Giang Nam công tử kia cứu một nữ tử thanh lâu sau hai người sinh ra tình cảm ái mộ. Vì thế liền chọn ra ngày tốt bái thiên địa vào động phòng.” Trong trà lâu một người thuyết thư tiên sinh (người kể chuyện) dáng người thấp bé đang ngồi chễm chệ trên một cái bàn vuốt vuốt hai hàng ria mép cười đến đắc ý, này bọn đàn ông ngồi vây quanh nghe kể đều trợn tròn mắt.
Thuyết thư uống một ngụm trà, tinh tế nhép miệng. Những người phía dưới nhịn không được liền hỏi: ” ai! ngươi nói tiểu thư kia nàng có xinh đẹp không!”
” có xinh đẹp hay không ta không biết nhưng chắc chắn là xinh đẹp hơn mụ đàn bà đanh đá của nhà ngươi!”.
Bên dưới có một tiếng nói cất lên, làm cho mọi người cùng cười vang.
Thuyết thư làm ra vẻ nho nhã đung đưa cây quạt trên tay, hai mắt nhắm mắt lại như đang tưởng tượng ra hình ảnh của cô gái tuổi thanh xuân với mảnh đời trôi dạt đáng thương đang hiện ra trước mặt của hắn.
” nàng có xinh đẹp hay không? ngươi nói tiên nữ có đẹp hay không? nàng a, dung nhan khiến cho các tiên nữ đều phải ghen ghét. đáng tiếc ··· hồng nhan bạc mệnh a!!”.
” vậy sau đó thế nào?”
” sau đó···” tiểu lão đầu thở dài nói: ” chỉ nghe nói Giang Nam công tử kia bị ác nhân hãm hại thân trúng kì độc (độc lạ), mỗi ngày bệnh nằm một chỗ có vẻ công lực chỉ còn không đến ba phần. Cũng vừa lúc đó, phu nhân của Giang Nam công tử, cũng chính là tiểu thư xinh đẹp kia cũng đã bị động thai sinh hạ ra một tiểu hài tử cho hắn, sau liền nhắm mắt lìa đời.”.
” a! đã chết ··· tại sao có thể chết chứ? Không phải là sẽ gặp được một thần y đến cứu nàng sao?”.
” đi đi đi!! Các ngươi cho ta đây là quầy bán tiểu thuyết sao! ta đây chính là kể theo chuyện có thật thôi!” tiểu lão đầu tức giận huy tay áo nghĩ muốn đuổi đi mấy người quấy rối này, lại bị mọi người giữ lại, dụ hắn kể tiếp đoạn cuối. Dưa và trái cây đều mang đến trước mặt, sợ là lão ta không vui sẽ không được nghe tiếp câu chuyện.
” đoạn cuối?! đoạn cuối không có! này Giang Nam công tử sau đó liền ẩn cư, sống hay chết cũng không ai biết!” tiểu lão đầu nói xong bước đi. Nhóm người đàn ông cảm thấy nghe vẫn chưa đủ, ồn ào, nhốn nháo lên bàn tán này nọ về Giang Nam công tử kia, sau một hồi náo loạn thì tan tầm ra về.
Rốt cuộc Giang Nam công tử cùng đứa con mới ra đời của hắn rốt cuộc như thế nào, chẳng lẽ không có một người nào biết đến? tiểu lão đầu một đường đi một đường lắc đầu, nói không chừng Giang Nam công tử kia là thần tiên chuyển thế, kia phu nhân cũng là tiên hạc báo ân, đứa bé vừa sinh hạ cũng là tiểu tiên đồng. Nói không chừng người ta một nhà ba người đều ở trên trời làm thần tiên!
” đến đến đến!! lần trước nói đến Giang Nam công tử kia cứu một nữ tử thanh lâu sau hai người sinh ra tình cảm ái mộ. Vì thế liền chọn ra ngày tốt bái thiên địa vào động phòng.” Trong trà lâu một người thuyết thư tiên sinh (người kể chuyện) dáng người thấp bé đang ngồi chễm chệ trên một cái bàn vuốt vuốt hai hàng ria mép cười đến đắc ý, này bọn đàn ông ngồi vây quanh nghe kể đều trợn tròn mắt.
Thuyết thư uống một ngụm trà, tinh tế nhép miệng. Những người phía dưới nhịn không được liền hỏi: ” ai! ngươi nói tiểu thư kia nàng có xinh đẹp không!”
” có xinh đẹp hay không ta không biết nhưng chắc chắn là xinh đẹp hơn mụ đàn bà đanh đá của nhà ngươi!”.
Bên dưới có một tiếng nói cất lên, làm cho mọi người cùng cười vang.
Thuyết thư làm ra vẻ nho nhã đung đưa cây quạt trên tay, hai mắt nhắm mắt lại như đang tưởng tượng ra hình ảnh của cô gái tuổi thanh xuân với mảnh đời trôi dạt đáng thương đang hiện ra trước mặt của hắn.
” nàng có xinh đẹp hay không? ngươi nói tiên nữ có đẹp hay không? nàng a, dung nhan khiến cho các tiên nữ đều phải ghen ghét. đáng tiếc ··· hồng nhan bạc mệnh a!!”.
” vậy sau đó thế nào?”
” sau đó···” tiểu lão đầu thở dài nói: ” chỉ nghe nói Giang Nam công tử kia bị ác nhân hãm hại thân trúng kì độc (độc lạ), mỗi ngày bệnh nằm một chỗ có vẻ công lực chỉ còn không đến ba phần. Cũng vừa lúc đó, phu nhân của Giang Nam công tử, cũng chính là tiểu thư xinh đẹp kia cũng đã bị động thai sinh hạ ra một tiểu hài tử cho hắn, sau liền nhắm mắt lìa đời.”.
” a! đã chết ··· tại sao có thể chết chứ? Không phải là sẽ gặp được một thần y đến cứu nàng sao?”.
” đi đi đi!! Các ngươi cho ta đây là quầy bán tiểu thuyết sao! ta đây chính là kể theo chuyện có thật thôi!” tiểu lão đầu tức giận huy tay áo nghĩ muốn đuổi đi mấy người quấy rối này, lại bị mọi người giữ lại, dụ hắn kể tiếp đoạn cuối. Dưa và trái cây đều mang đến trước mặt, sợ là lão ta không vui sẽ không được nghe tiếp câu chuyện.
” đoạn cuối?! đoạn cuối không có! này Giang Nam công tử sau đó liền ẩn cư, sống hay chết cũng không ai biết!” tiểu lão đầu nói xong bước đi. Nhóm người đàn ông cảm thấy nghe vẫn chưa đủ, ồn ào, nhốn nháo lên bàn tán này nọ về Giang Nam công tử kia, sau một hồi náo loạn thì tan tầm ra về.
Rốt cuộc Giang Nam công tử cùng đứa con mới ra đời của hắn rốt cuộc như thế nào, chẳng lẽ không có một người nào biết đến? tiểu lão đầu một đường đi một đường lắc đầu, nói không chừng Giang Nam công tử kia là thần tiên chuyển thế, kia phu nhân cũng là tiên hạc báo ân, đứa bé vừa sinh hạ cũng là tiểu tiên đồng. Nói không chừng người ta một nhà ba người đều ở trên trời làm thần tiên!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook