Trong lúc tâm trạng anh ta xoay chuyển, Lý Thắng đã gấp gáp bước đến nói: “Chào cậu hai, tôi là Lý Thắng, giám đốc công ty Sáng tạo Trác Việt.”
Cận Tri Dực thờ ơ ngồi thẳng người đáp lại: “Chào giám đốc Lý.”
Lý Thắng đổ mồ lạnh ròng ròng nhìn vị phật lớn trước mắt này, cười gượng: “Cậu hai, cậu đột nhiên đến thăm, sao không báo trước một tiếng để chúng tôi ra đón tiếp.”
Cận Tri Thận cười hờ hững: “Tôi tình cờ đi ngang qua nên ghé vào hỏi thăm tiến độ hạng mục mà thôi. Không ngờ tôi tới không đúng lúc, gặp phải lúc giám đốc Lý đang bận. Tôi không quấy rầy ông chứ?” “Ha ha, tất nhiên là không rồi.”
Lý Thắng còn chưa trả lời, Lam Quân Hạo bên cạnh đã không nhịn được cướp lời.
Dường như lúc này Cận Trị Dực mới nhìn thấy anh ta, ngạc nhiên hỏi: “Anh là?”
Lam Quân Hạo sững người, vẻ mặt xấu hổ.
Tốt xấu gì anh ta cũng là cậu ấm nhà giàu top đầu thành phố Cẩm, vậy mà Cận Tri Dực lại không biết anh ta!
Giang Tình Tình cũng bất mãn, buột miệng thốt lên: “Anh không biết Quân Hạo sao?” “Tôi phải biết anh ta à?”
Cận Tri Dực nhướng mày, liếc nhìn Lam Quân Hạo với vẻ khinh thường như muốn nói người này là nhân vật lớn không tầm thường nào đó ư?
Mặt Lam Quân Hạo nóng bừng lên, cảm thấy cực kỳ bẽ mặt. Anh ta trừng Giang Tình Tình, sau đó vội vàng nịnh nọt: “Cậu hai không biết tôi cũng là chuyện bình thường, dù sao cậu cũng có thân phận cao quý, thường ngày lại trăm công nghìn việc. Tôi ngưỡng mộ cậu hai đã lâu, vẫn luôn mong muốn có cơ hội làm quen nhưng khổ nỗi không tìm được cơ hội. Không ngờ hôm nay được gặp cậu ở đây, thật là vinh hạnh!” “Ô!”
Thái độ của Cận Tri Dực rất lạnh lùng, quả thật là dáng vẻ cao quý và kiêu ngạo khó với tới.
Khá giống anh trai của anh ta.
Lam Quân Hạo không hề để bụng, tự cho là phong độ, tiếp tục bắt chuyện: “Cậu hai, tôi là Lam Quân Hạo, chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Lam thị. Đây là danh thiếp của tôi.” “Ồ, thì ra là người của tập đoàn Lam thị.”
Cận Tri Dực chỉ lạnh nhạt liếc nhìn danh thiếp chứ không đưa tay ra nhận, giọng nói bình tĩnh không chút dao động: “Trước đây tôi nghe nói nhà họ Lam có một thanh niên xuất sắc, là đại thần trong lớp trẻ ở thành phố Cẩm, bản lĩnh kinh doanh hơn người, có thể sánh với hai cậu chủ nhà họ Cận… Lúc đó tôi thầm nghĩ sau này nhất định phải gặp một lần, không ngờ thật sự đã gặp được.”
Lam Quân Hạo nghe vậy, khóe mắt co rút.
Tuy giọng nói của Cận Tri Dực nghe cũng bình thường thôi, nhưng không hiểu sao anh ta lại cảm thấy trong đó xen lẫn sự châm biếm.
Anh ta cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, vội cười giả lả: “Để cậu hai chế cười rồi, chẳng qua là người khác nói lung tung mà thôi, làm sao có thể đánh đồng tôi với cậu và cậu cả được. Hai vị mới là hạc giữa bầy gà trong lớp trẻ ở thành phố Cẩm.”
Nghe xong, Cận Tri Dực cảm thấy cực kỳ khinh bỉ.
Thiếu gia đây ưu tú còn cần anh nói chắc?
Lý Thắng bên cạnh thấy hai người bắt đầu trò chuyện thì vội vàng cắt ngang: “Cậu hai, chẳng phải cậu đến kiểm tra tiến độ hạng mục sao? Tôi bảo người mang báo cáo cho cậu.” … Cậu xem xong thì mau đi đi, đừng cản trở chúng tôi bàn chuyện làm ăn!
Cận Tri Dực cũng không muốn phí lời với Lam Quân Hạo nên thoải mái đồng ý: “Được, ông đi lấy đi, lát nữa tôi còn có hẹn với chủ tịch ngâng hàng Á Thái bàn chuyện, đừng làm chậm trễ thời gian của tôi.” “Vâng vâng vâng, tôi đi ngay đây.”
Lý Thắng không dám chậm trễ, lập tức sai người đi lấy báo cáo.
Thấy tình hình này, mấy người phía sau Lam Quân Hạo lập tức lo lắng.
Vừa rồi mới chỉ hàn huyện vài câu, vẫn chưa nói vào chuyện chính, sao đã định đi vậy?
Thấy Cận Tri Dực có vẻ khó chơi, Lam Quân Hạo cũng hơi nhức đầu.
Nhưng anh ta lại bình tĩnh rất nhanh.
Nếu đối phương không ưa nịnh, vậy thì dứt khoát bàn chuyện hợp tác luôn.
Suy cho cùng thì người làm ăn nói chuyện làm ăn, có lẽ Cận Tri Dực sẽ không từ chối.
Sau khi nghĩ thông suốt, Lam Quân Hạo lại lên tiếng: “Cậu hai, nghe nói gần đây tập đoàn Cận thị có ý định hợp tác với tập đoàn Stephen nước ngoài cùng triển khai hạng mục chip điện tử máy tính. Nói thật là trong những năm gần đây, công ty chúng tôi vẫn luôn nghiên cứu kỹ thuật này, hiện đang là lá cờ đầu trong nước. Trước đó đoàn đội tinh anh của công ty chúng tôi đã mất thời gian ba tháng để lập ra một bản kế hoạch, không biết cậu có thể bớt chút thời gian hay không?”
Cận Tri Dực đang ngồi rung chân, dáng vẻ bất cần đời. Nghe đối phương nói vậy, anh cực kỳ khinh thường, thầm nghĩ cái gì lá cờ đầu gì chứ?
Chỉ là tình cờ phát minh ra một sản phẩm mới lạ, được người tiêu dùng ưa chuộng nhưng chẳng tồn tại được lâu mà thôi.
Thế mà cũng mặt dày khoe khoang mấy người là lá cờ đầu!
Anh ta mỉm cười lắc đầu: “Anh trai tôi phụ trách hạng mục đó, anh nói với tôi cũng vô dụng.”
Lam Quân Hạo không ngờ đối phương lại từ chối thẳng thừng như vậy, anh ta cuống lên, lại tiếp tục thuyết phục: “Thật sự là bản kế hoạch này của chúng tôi rất tuyệt, tôi tin rằng cậu xem xong nhất định sẽ thích.”
Cận Tri Dực đáp: “Tôi thích cũng vô dụng, cậu phải nói câu này với anh trai tôi ấy.” “Vậy… Không biết cậu hai có thể dẫn tôi đến gặp cậu cả được không?” Lam Quân Hạo dò hỏi.
Cận Tri Dực lập tức cười giễu cợt.
Nghĩ hay ghê!
Người bình thường muốn gặp anh trai của anh ta là gặp được ngay à? “Hay là thôi đi, gần đây tâm trạng anh trai tôi không được tốt, không muốn gặp người ngoài.”
Lam Quân Hạo vừa nghe là biết Cân Tri Dực chỉ nói cho có lệ thôi, anh ta vẫn muốn thuyết phục tiếp. Lý Thắng thấy tình hình không ổn, vội vàng cắt ngang: “Cậu hai, đây là báo cáo tiến độ mà cậu cần.” “Đưa cho tôi.”
Cận Tri Dực tiện tay nhận lấy, giở ra xem.
Lam Quân Hạo bị ngó lơ, tất cả những lời muốn nói mắc kẹt trong cổ họng.
Sau một lúc lâu, Cận Tri Dực đọc xong báo cáo liền đóng lại, vẻ mặt hài lòng: “Được, cứ dựa theo tiến độ này đi. Nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây, mọi người làm việc đi.”
Nói rồi anh ta cầm chìa khóa xe trên bàn, cất bước định rời đi. Lam Quân Hạo vội đuổi theo: “Cậu hai…”
Cận Tri Dực dừng chân, ngắt lời anh ta: “Chủ tịch Lam, việc làm ăn phải có trước có sau, công ty Sáng tạo Trác Việt hợp tác với chúng tôi nên hôm nay tới đây chỉ bàn chuyện với bọn họ. Nếu Tập đoàn Lam thị thật sự có lòng hợp tác với Cận thị thì đợi đến lần sau nhé!”
Ý là bây giờ tôi không thể cho anh cơ hội.
Cận Tri Dực nói xong thì đi ngay.
Trong phòng họp, sắc mặt mấy người thuộc tập đoàn Lam thị rất khó coi.
Đặc biệt là Lam Quân Hạo.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh ta hạ thấp mình lấy lòng người khác, vậy mà kết quả là người ta chẳng thèm liếc nhìn anh ta lấy một cái.
Sắc mặt anh ta cực tệ.
Nhưng anh ta lại là người chủ động xin hợp tác với người ta…
Trái ngược với tâm trạng tức giận của anh ta, lúc này Lý Thắng vui như mở cờ trong bụng.
Ông ta vốn lo lắng Cận Tri Dực tới sẽ làm nhiễu loạn tình hình.
Nhưng không ngờ lại giúp ông ta một tay.
Tâm trạng ông ta rất tốt, không giấu được nụ cười trên mặt: “Chủ tịch Lam, tôi cảm thấy cậu hai nói rất đúng. Ban đầu là cậu có ý định thu mua công ty chúng tôi, không thể vì sự xuất hiện của cậu ấy mà qua cầu rút ván được. Hơn nữa, vừa rồi cậu cũng nghe thấy rồi đó, cậu hai nói lần tới vẫn có thể hợp tác với tập đoàn Lam thị các vị mà. Vì vậy, trong cuộc mua bán này các vị cũng không chịu thiệt đâu. Dù sao ai ai cũng biết chỉ cần lấy bừa một hạng mục của tập đoàn Cận thị thôi cũng thu được lợi nhuận hơn mấy trăm triệu rồi. So ra thì chút tiền ít ỏi này chẳng là gì. Cậu nói xem có đúng không?”
Lam Quân Hạo nghe đến đây, ánh mắt càng thêm sa sầm.
Xem như chuyến này anh ta tiền mất tật mang!
Ngày hôm sau, tập đoàn Lam thị cấp tốc xử lý các thủ tục liên quan trên mọi phương diện, bỏ ra năm trăm triệu sáp nhập công ty Sáng tạo Trác Việt vào Lam thị.
Sang ngày thứ ba, tập đoàn Cận thị đề xuất ý kiến hủy hợp tác với công ty Sáng tạo Trác Việt vì lý do vi phạm hợp đồng.. Truyện Cổ Đại
Sau khi biết chuyện này, Lam Quân Hạo đờ ra như bị sét đánh trúng, không nén được lửa giận: “Vi phạm hợp đồng? Vi phạm hợp đồng chỗ nào?”
Người phụ trách mới của công ty Sáng tạo Trác Việt nơm nớp lo sợ trả lời: “Lúc tập đoàn Cận thị và công ty Sáng tạo Trác Việt ký hợp đồng đã chỉ định hạng mục này nhất định phải do một nhân viên cũ phụ trách, nhưng ai biết nhân viên này bị đuổi việc, hơn nữa bọn họ không thông báo cho phía tập đoàn Cận thị. Sau khi phát hiện ra chuyện này, tập đoàn Cận thị lập tức hủy hợp đồng.”
Bỗng dưng trong lòng Lam Quân Hạo có dự cảm không lành: “Nhân viên cũ kia tên là gì?”
Người nọ trả lời: “Giang… Giang Tiêu Tiêu.”
Cận Tri Dực thờ ơ ngồi thẳng người đáp lại: “Chào giám đốc Lý.”
Lý Thắng đổ mồ lạnh ròng ròng nhìn vị phật lớn trước mắt này, cười gượng: “Cậu hai, cậu đột nhiên đến thăm, sao không báo trước một tiếng để chúng tôi ra đón tiếp.”
Cận Tri Thận cười hờ hững: “Tôi tình cờ đi ngang qua nên ghé vào hỏi thăm tiến độ hạng mục mà thôi. Không ngờ tôi tới không đúng lúc, gặp phải lúc giám đốc Lý đang bận. Tôi không quấy rầy ông chứ?” “Ha ha, tất nhiên là không rồi.”
Lý Thắng còn chưa trả lời, Lam Quân Hạo bên cạnh đã không nhịn được cướp lời.
Dường như lúc này Cận Trị Dực mới nhìn thấy anh ta, ngạc nhiên hỏi: “Anh là?”
Lam Quân Hạo sững người, vẻ mặt xấu hổ.
Tốt xấu gì anh ta cũng là cậu ấm nhà giàu top đầu thành phố Cẩm, vậy mà Cận Tri Dực lại không biết anh ta!
Giang Tình Tình cũng bất mãn, buột miệng thốt lên: “Anh không biết Quân Hạo sao?” “Tôi phải biết anh ta à?”
Cận Tri Dực nhướng mày, liếc nhìn Lam Quân Hạo với vẻ khinh thường như muốn nói người này là nhân vật lớn không tầm thường nào đó ư?
Mặt Lam Quân Hạo nóng bừng lên, cảm thấy cực kỳ bẽ mặt. Anh ta trừng Giang Tình Tình, sau đó vội vàng nịnh nọt: “Cậu hai không biết tôi cũng là chuyện bình thường, dù sao cậu cũng có thân phận cao quý, thường ngày lại trăm công nghìn việc. Tôi ngưỡng mộ cậu hai đã lâu, vẫn luôn mong muốn có cơ hội làm quen nhưng khổ nỗi không tìm được cơ hội. Không ngờ hôm nay được gặp cậu ở đây, thật là vinh hạnh!” “Ô!”
Thái độ của Cận Tri Dực rất lạnh lùng, quả thật là dáng vẻ cao quý và kiêu ngạo khó với tới.
Khá giống anh trai của anh ta.
Lam Quân Hạo không hề để bụng, tự cho là phong độ, tiếp tục bắt chuyện: “Cậu hai, tôi là Lam Quân Hạo, chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn Lam thị. Đây là danh thiếp của tôi.” “Ồ, thì ra là người của tập đoàn Lam thị.”
Cận Tri Dực chỉ lạnh nhạt liếc nhìn danh thiếp chứ không đưa tay ra nhận, giọng nói bình tĩnh không chút dao động: “Trước đây tôi nghe nói nhà họ Lam có một thanh niên xuất sắc, là đại thần trong lớp trẻ ở thành phố Cẩm, bản lĩnh kinh doanh hơn người, có thể sánh với hai cậu chủ nhà họ Cận… Lúc đó tôi thầm nghĩ sau này nhất định phải gặp một lần, không ngờ thật sự đã gặp được.”
Lam Quân Hạo nghe vậy, khóe mắt co rút.
Tuy giọng nói của Cận Tri Dực nghe cũng bình thường thôi, nhưng không hiểu sao anh ta lại cảm thấy trong đó xen lẫn sự châm biếm.
Anh ta cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, vội cười giả lả: “Để cậu hai chế cười rồi, chẳng qua là người khác nói lung tung mà thôi, làm sao có thể đánh đồng tôi với cậu và cậu cả được. Hai vị mới là hạc giữa bầy gà trong lớp trẻ ở thành phố Cẩm.”
Nghe xong, Cận Tri Dực cảm thấy cực kỳ khinh bỉ.
Thiếu gia đây ưu tú còn cần anh nói chắc?
Lý Thắng bên cạnh thấy hai người bắt đầu trò chuyện thì vội vàng cắt ngang: “Cậu hai, chẳng phải cậu đến kiểm tra tiến độ hạng mục sao? Tôi bảo người mang báo cáo cho cậu.” … Cậu xem xong thì mau đi đi, đừng cản trở chúng tôi bàn chuyện làm ăn!
Cận Tri Dực cũng không muốn phí lời với Lam Quân Hạo nên thoải mái đồng ý: “Được, ông đi lấy đi, lát nữa tôi còn có hẹn với chủ tịch ngâng hàng Á Thái bàn chuyện, đừng làm chậm trễ thời gian của tôi.” “Vâng vâng vâng, tôi đi ngay đây.”
Lý Thắng không dám chậm trễ, lập tức sai người đi lấy báo cáo.
Thấy tình hình này, mấy người phía sau Lam Quân Hạo lập tức lo lắng.
Vừa rồi mới chỉ hàn huyện vài câu, vẫn chưa nói vào chuyện chính, sao đã định đi vậy?
Thấy Cận Tri Dực có vẻ khó chơi, Lam Quân Hạo cũng hơi nhức đầu.
Nhưng anh ta lại bình tĩnh rất nhanh.
Nếu đối phương không ưa nịnh, vậy thì dứt khoát bàn chuyện hợp tác luôn.
Suy cho cùng thì người làm ăn nói chuyện làm ăn, có lẽ Cận Tri Dực sẽ không từ chối.
Sau khi nghĩ thông suốt, Lam Quân Hạo lại lên tiếng: “Cậu hai, nghe nói gần đây tập đoàn Cận thị có ý định hợp tác với tập đoàn Stephen nước ngoài cùng triển khai hạng mục chip điện tử máy tính. Nói thật là trong những năm gần đây, công ty chúng tôi vẫn luôn nghiên cứu kỹ thuật này, hiện đang là lá cờ đầu trong nước. Trước đó đoàn đội tinh anh của công ty chúng tôi đã mất thời gian ba tháng để lập ra một bản kế hoạch, không biết cậu có thể bớt chút thời gian hay không?”
Cận Tri Dực đang ngồi rung chân, dáng vẻ bất cần đời. Nghe đối phương nói vậy, anh cực kỳ khinh thường, thầm nghĩ cái gì lá cờ đầu gì chứ?
Chỉ là tình cờ phát minh ra một sản phẩm mới lạ, được người tiêu dùng ưa chuộng nhưng chẳng tồn tại được lâu mà thôi.
Thế mà cũng mặt dày khoe khoang mấy người là lá cờ đầu!
Anh ta mỉm cười lắc đầu: “Anh trai tôi phụ trách hạng mục đó, anh nói với tôi cũng vô dụng.”
Lam Quân Hạo không ngờ đối phương lại từ chối thẳng thừng như vậy, anh ta cuống lên, lại tiếp tục thuyết phục: “Thật sự là bản kế hoạch này của chúng tôi rất tuyệt, tôi tin rằng cậu xem xong nhất định sẽ thích.”
Cận Tri Dực đáp: “Tôi thích cũng vô dụng, cậu phải nói câu này với anh trai tôi ấy.” “Vậy… Không biết cậu hai có thể dẫn tôi đến gặp cậu cả được không?” Lam Quân Hạo dò hỏi.
Cận Tri Dực lập tức cười giễu cợt.
Nghĩ hay ghê!
Người bình thường muốn gặp anh trai của anh ta là gặp được ngay à? “Hay là thôi đi, gần đây tâm trạng anh trai tôi không được tốt, không muốn gặp người ngoài.”
Lam Quân Hạo vừa nghe là biết Cân Tri Dực chỉ nói cho có lệ thôi, anh ta vẫn muốn thuyết phục tiếp. Lý Thắng thấy tình hình không ổn, vội vàng cắt ngang: “Cậu hai, đây là báo cáo tiến độ mà cậu cần.” “Đưa cho tôi.”
Cận Tri Dực tiện tay nhận lấy, giở ra xem.
Lam Quân Hạo bị ngó lơ, tất cả những lời muốn nói mắc kẹt trong cổ họng.
Sau một lúc lâu, Cận Tri Dực đọc xong báo cáo liền đóng lại, vẻ mặt hài lòng: “Được, cứ dựa theo tiến độ này đi. Nếu không còn việc gì nữa thì tôi đi trước đây, mọi người làm việc đi.”
Nói rồi anh ta cầm chìa khóa xe trên bàn, cất bước định rời đi. Lam Quân Hạo vội đuổi theo: “Cậu hai…”
Cận Tri Dực dừng chân, ngắt lời anh ta: “Chủ tịch Lam, việc làm ăn phải có trước có sau, công ty Sáng tạo Trác Việt hợp tác với chúng tôi nên hôm nay tới đây chỉ bàn chuyện với bọn họ. Nếu Tập đoàn Lam thị thật sự có lòng hợp tác với Cận thị thì đợi đến lần sau nhé!”
Ý là bây giờ tôi không thể cho anh cơ hội.
Cận Tri Dực nói xong thì đi ngay.
Trong phòng họp, sắc mặt mấy người thuộc tập đoàn Lam thị rất khó coi.
Đặc biệt là Lam Quân Hạo.
Đây là lần đầu tiên trong đời anh ta hạ thấp mình lấy lòng người khác, vậy mà kết quả là người ta chẳng thèm liếc nhìn anh ta lấy một cái.
Sắc mặt anh ta cực tệ.
Nhưng anh ta lại là người chủ động xin hợp tác với người ta…
Trái ngược với tâm trạng tức giận của anh ta, lúc này Lý Thắng vui như mở cờ trong bụng.
Ông ta vốn lo lắng Cận Tri Dực tới sẽ làm nhiễu loạn tình hình.
Nhưng không ngờ lại giúp ông ta một tay.
Tâm trạng ông ta rất tốt, không giấu được nụ cười trên mặt: “Chủ tịch Lam, tôi cảm thấy cậu hai nói rất đúng. Ban đầu là cậu có ý định thu mua công ty chúng tôi, không thể vì sự xuất hiện của cậu ấy mà qua cầu rút ván được. Hơn nữa, vừa rồi cậu cũng nghe thấy rồi đó, cậu hai nói lần tới vẫn có thể hợp tác với tập đoàn Lam thị các vị mà. Vì vậy, trong cuộc mua bán này các vị cũng không chịu thiệt đâu. Dù sao ai ai cũng biết chỉ cần lấy bừa một hạng mục của tập đoàn Cận thị thôi cũng thu được lợi nhuận hơn mấy trăm triệu rồi. So ra thì chút tiền ít ỏi này chẳng là gì. Cậu nói xem có đúng không?”
Lam Quân Hạo nghe đến đây, ánh mắt càng thêm sa sầm.
Xem như chuyến này anh ta tiền mất tật mang!
Ngày hôm sau, tập đoàn Lam thị cấp tốc xử lý các thủ tục liên quan trên mọi phương diện, bỏ ra năm trăm triệu sáp nhập công ty Sáng tạo Trác Việt vào Lam thị.
Sang ngày thứ ba, tập đoàn Cận thị đề xuất ý kiến hủy hợp tác với công ty Sáng tạo Trác Việt vì lý do vi phạm hợp đồng.. Truyện Cổ Đại
Sau khi biết chuyện này, Lam Quân Hạo đờ ra như bị sét đánh trúng, không nén được lửa giận: “Vi phạm hợp đồng? Vi phạm hợp đồng chỗ nào?”
Người phụ trách mới của công ty Sáng tạo Trác Việt nơm nớp lo sợ trả lời: “Lúc tập đoàn Cận thị và công ty Sáng tạo Trác Việt ký hợp đồng đã chỉ định hạng mục này nhất định phải do một nhân viên cũ phụ trách, nhưng ai biết nhân viên này bị đuổi việc, hơn nữa bọn họ không thông báo cho phía tập đoàn Cận thị. Sau khi phát hiện ra chuyện này, tập đoàn Cận thị lập tức hủy hợp đồng.”
Bỗng dưng trong lòng Lam Quân Hạo có dự cảm không lành: “Nhân viên cũ kia tên là gì?”
Người nọ trả lời: “Giang… Giang Tiêu Tiêu.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook