Sáng hôm sau.
Lã Vũ cùng với Yết Chi ăn sáng. Nhìn đồ ăn trên bàn chỉ toàn là sơn hào hải vị, làm Yết Chi cô cũng không dám ăn.
Thấy Yết Chi ăn cũng không dám. Cậu lên tiếng:"Cô ăn đi"
"V.. Âng"Yết Chi nói như trong cổ họng vậy.
Nhìn Yết Chi ăn. Lã Vũ chỉ biết cười, cậu đã nói với đầu bếp nấu những món gì cho phụ nữ mang thai để có đủ chất dinh dưỡng.
Sau khi ăn sáng xong, cậu và Yết Chi ngồi xuống sofa.
"Cảm ơn anh đã giúp tôi. Tôi xin về nhà"Yết Chi đứng dậy cúi đầu nói.
"Tôi cho em đi?"Lã Vũ cau mày.
"Yết Chi em hiện hai mươi ba tuổi. Chồng đã li hôn cách đây hai tháng, sau khi li hôn em nhận ra mình mang thai. Hiện còn đang sống cùng người cha nghiện bia rượu kia. Ngày nào ông ta cũng đập phá, như những tên say rượu. Còn nữa, vì tiền em phải đi làm việc ở quán bar kia trong khi mình mang thai"Cậu nói một hơi dài.
"Sao... Anh lại biết rõ như vậy?"Yết Chi tròn xoe mắt nhìn cậu.
"Cái đó không quan trọng. Quan trọng là tôi muốn em ở đây. Muốn nhìn thấy bụng em dần lớn, muốn nhìn thấy em sinh đứa nhỏ"Cậu bắt đầu đứng dậy. Nói.
Yết Chi cô chỉ biết tròn xoe mắt nhìn cậu. Người đàn ông này bị điên sao? Cô và anh ta mới gặp nhau thôi mà, sao lại hết mình giúp cô chứ? Có ý đồ gì sao?
"À như hôm qua em nói. Tôi cũng ở một mình, chi bằng tôi và em đi đăng kí kết hôn đi, để em không cần hỏi mình ở đây với thân phận gì nhé?"
Con mẹ nó! Tên điên này!
[…]
Cảnh Thần lúc này đang đưa Khổng Tố đi dạo. Cô cứ nhìn ra cửa xe, còn anh thì im lặng. Từ hôm cô gặp ác mộng, cô cư xử rất lạ, không trẻ con như trước. Điều này làm anh có chút gì đó nghi ngờ.
Khổng Tố nhìn những hàng cây bên đường. Người phụ nữ đó là ai chứ? Tại sao từ lúc đó cô cứ mơ về người phụ nữ đó. Rốt cuộc là ai?
Cảnh Thần đảo mắt nhìn thấy cô đang suy tư. Bèn lên tiếng.
"Tố, em đói chưa?"Cảnh Thần hỏi.
Cô quay đầu sang. Lắc đầu. Cô không đói, sao anh kì lạ quá vậy?
Cảnh Thần lại im lặng, Khổng Tố có cái gì đó không bình thường mà.
[…]
Lâm Viễn lúc này đang ở quán bar. Uống hết chai này đến chai khác. Hắn nhớ cô, Khổng Tố...
Cứ uống, quản lí bar muốn ngăn nhưng lại không thể, vì sợ Lâm Viễn hắn đập nát chỗ này mất.
Bỗng đâu ra một cô gái đi đến chỗ Lâm Viễn.
"Lâm Viễn, anh cứ uống say mèm được gì hả? Chỉ tổ làm hại sức khoẻ của mình. Anh trở nên yếu đuối lúc nào vậy?"Ái Hương Đinh quát.
Ái Hương Đinh, tiểu thư của Ái gia. Là người con gái thương Lâm Viễn...
Mối tình, ngày các trở nên rắc rối!
Lã Vũ cùng với Yết Chi ăn sáng. Nhìn đồ ăn trên bàn chỉ toàn là sơn hào hải vị, làm Yết Chi cô cũng không dám ăn.
Thấy Yết Chi ăn cũng không dám. Cậu lên tiếng:"Cô ăn đi"
"V.. Âng"Yết Chi nói như trong cổ họng vậy.
Nhìn Yết Chi ăn. Lã Vũ chỉ biết cười, cậu đã nói với đầu bếp nấu những món gì cho phụ nữ mang thai để có đủ chất dinh dưỡng.
Sau khi ăn sáng xong, cậu và Yết Chi ngồi xuống sofa.
"Cảm ơn anh đã giúp tôi. Tôi xin về nhà"Yết Chi đứng dậy cúi đầu nói.
"Tôi cho em đi?"Lã Vũ cau mày.
"Yết Chi em hiện hai mươi ba tuổi. Chồng đã li hôn cách đây hai tháng, sau khi li hôn em nhận ra mình mang thai. Hiện còn đang sống cùng người cha nghiện bia rượu kia. Ngày nào ông ta cũng đập phá, như những tên say rượu. Còn nữa, vì tiền em phải đi làm việc ở quán bar kia trong khi mình mang thai"Cậu nói một hơi dài.
"Sao... Anh lại biết rõ như vậy?"Yết Chi tròn xoe mắt nhìn cậu.
"Cái đó không quan trọng. Quan trọng là tôi muốn em ở đây. Muốn nhìn thấy bụng em dần lớn, muốn nhìn thấy em sinh đứa nhỏ"Cậu bắt đầu đứng dậy. Nói.
Yết Chi cô chỉ biết tròn xoe mắt nhìn cậu. Người đàn ông này bị điên sao? Cô và anh ta mới gặp nhau thôi mà, sao lại hết mình giúp cô chứ? Có ý đồ gì sao?
"À như hôm qua em nói. Tôi cũng ở một mình, chi bằng tôi và em đi đăng kí kết hôn đi, để em không cần hỏi mình ở đây với thân phận gì nhé?"
Con mẹ nó! Tên điên này!
[…]
Cảnh Thần lúc này đang đưa Khổng Tố đi dạo. Cô cứ nhìn ra cửa xe, còn anh thì im lặng. Từ hôm cô gặp ác mộng, cô cư xử rất lạ, không trẻ con như trước. Điều này làm anh có chút gì đó nghi ngờ.
Khổng Tố nhìn những hàng cây bên đường. Người phụ nữ đó là ai chứ? Tại sao từ lúc đó cô cứ mơ về người phụ nữ đó. Rốt cuộc là ai?
Cảnh Thần đảo mắt nhìn thấy cô đang suy tư. Bèn lên tiếng.
"Tố, em đói chưa?"Cảnh Thần hỏi.
Cô quay đầu sang. Lắc đầu. Cô không đói, sao anh kì lạ quá vậy?
Cảnh Thần lại im lặng, Khổng Tố có cái gì đó không bình thường mà.
[…]
Lâm Viễn lúc này đang ở quán bar. Uống hết chai này đến chai khác. Hắn nhớ cô, Khổng Tố...
Cứ uống, quản lí bar muốn ngăn nhưng lại không thể, vì sợ Lâm Viễn hắn đập nát chỗ này mất.
Bỗng đâu ra một cô gái đi đến chỗ Lâm Viễn.
"Lâm Viễn, anh cứ uống say mèm được gì hả? Chỉ tổ làm hại sức khoẻ của mình. Anh trở nên yếu đuối lúc nào vậy?"Ái Hương Đinh quát.
Ái Hương Đinh, tiểu thư của Ái gia. Là người con gái thương Lâm Viễn...
Mối tình, ngày các trở nên rắc rối!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook