Bé Con Ốm Yếu Của Lão Đại
-
Chương 18
25.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, rõ ràng đã làm chuẩn bị đầy đủ, Hách Liên Dật ở trong quá trình cũng mười phần cẩn thận, hết thảy tựa hồ cũng rất thuận lợi.
Sáng hôm sau, tôi vẫn bị phát sốt nhẹ.
Hắn vội vã mời bác sĩ đến.
May mắn là không nghiêm trọng, cả về mức độ lẫn triệu chứng, đều tốt hơn nhiều so với lần trước tôi bị bệnh.
Sau khi bác sĩ đi, hắn cho tôi uống thuốc.
Hách Liên Dật nằm chung cùng tôi trên một chiếc giường, tựa vào nhau, một tay vuốt ve tóc tôi.
Hắn nhăn mày nhìn tôi: "Đến tột cùng là bước nào xảy ra vấn đề?"
Ai biết được thân thể này của tôi hỏng bét đến thế.
Hắn rất áy náy, chăm sóc tôi một khắc không rời.
Tôi thì lại khá tốt, cảm thấy cũng không có việc gì.
Dẫu sao tối hôm qua cũng rất thoải mái.
Ừ, còn muốn thử lần nữa.
Thấy hắn còn đang nghi ngờ, tôi nói: "Em cảm thấy là do tối qua em quá mệt mỏi. Gọi anh mấy lần mà không dừng."
"Anh cho là em nói không muốn chỉ là nói ngoài miệng thôi..."
Hắn như có điều suy nghĩ gật đầu một cái: "Xem ra không thể quá lâu. Vậy sau này anh sẽ khống chế thời gian, chúng ta ăn ít nhưng chia thành nhiều bữa."
"..."
Tôi nâng tay lên, không khí lực gì vỗ hắn một chưởng: "Nhiều cái đầu anh."
Bàn tay vỗ vào cánh tay trần của hắn, phát ra một vang tiếng thanh thúy.
Hắn lập tức khẩn trương lo lắng cầm tay tôi, thổi thổi: "Có đau hay không?"
26.
Hách Liên Dật gần đây có chút khác thường.
Thời gian ra ngoài nhiều hơn, dường như đang bận rộn việc gì đó.
Một ngày nọ, khi tôi dựa vào lòng hắn, nhàm chán điện chơi game trên điện thoại di động, hắn đột nhiên mở miệng hỏi: "Cục cưng, nếu anh đột nhiên trở thành một người siêu giàu, em sẽ nghĩ như thế nào?"
Mắt thấy nhân vật trong trò chơi sắp bị gi*t, tôi không tập trung trả lời hắn: "Chia cho em một ít tiền?"
Hắn lại gần hôn khóe môi tôi: "Tất cả đều cho em."
Ngày hôm đó, Hách Liên Dực đưa tôi đi tham dự một buổi dạ tiệc.
Nghe nói bữa tiệc này còn mời được vị đại nhân vật kia đến.
Người đó có tài sản hàng nghìn tỷ trải rộng toàn cầu, sản nghiệp kéo dài qua khoa học kỹ thuật, tài chính, viễn thông... Một tay sáng lập Công ty khoa học kỹ thuật Quang Dương, trong thời gian ngắn đã bước lên hàng đầu thế giới.
Nhưng chính người đó lại thần bí khiêm tốn, chưa bao giờ xuất hiện công khai ở bất kỳ sự kiện công cộng nào, cũng không ai biết tên tiếng Trung của người đó.
Tất cả mọi người gọi hắn là Horris tiên sinh.
Nghe nói bữa tiệc này bởi vì có Horris tiên sinh tham dự mà có bao nhiêu người tranh nhau muốn bể đầu cũng muốn lấy được một tấm thư mời.
Nhưng Horris này không phải là Hách Liên Dật sao?
Chẳng lẽ tối nay hắn muốn Long vương trở về, tiết lộ danh tính, báo thù rửa nhục, hung hăng vả mặt tất cả mọi người đã từng xem thường hắn?
Trong lòng yên lặng suy đoán, Hách Liên Dật không nói, tôi cũng không hỏi.
Trăm triệu lần không nghĩ tới, rõ ràng đã làm chuẩn bị đầy đủ, Hách Liên Dật ở trong quá trình cũng mười phần cẩn thận, hết thảy tựa hồ cũng rất thuận lợi.
Sáng hôm sau, tôi vẫn bị phát sốt nhẹ.
Hắn vội vã mời bác sĩ đến.
May mắn là không nghiêm trọng, cả về mức độ lẫn triệu chứng, đều tốt hơn nhiều so với lần trước tôi bị bệnh.
Sau khi bác sĩ đi, hắn cho tôi uống thuốc.
Hách Liên Dật nằm chung cùng tôi trên một chiếc giường, tựa vào nhau, một tay vuốt ve tóc tôi.
Hắn nhăn mày nhìn tôi: "Đến tột cùng là bước nào xảy ra vấn đề?"
Ai biết được thân thể này của tôi hỏng bét đến thế.
Hắn rất áy náy, chăm sóc tôi một khắc không rời.
Tôi thì lại khá tốt, cảm thấy cũng không có việc gì.
Dẫu sao tối hôm qua cũng rất thoải mái.
Ừ, còn muốn thử lần nữa.
Thấy hắn còn đang nghi ngờ, tôi nói: "Em cảm thấy là do tối qua em quá mệt mỏi. Gọi anh mấy lần mà không dừng."
"Anh cho là em nói không muốn chỉ là nói ngoài miệng thôi..."
Hắn như có điều suy nghĩ gật đầu một cái: "Xem ra không thể quá lâu. Vậy sau này anh sẽ khống chế thời gian, chúng ta ăn ít nhưng chia thành nhiều bữa."
"..."
Tôi nâng tay lên, không khí lực gì vỗ hắn một chưởng: "Nhiều cái đầu anh."
Bàn tay vỗ vào cánh tay trần của hắn, phát ra một vang tiếng thanh thúy.
Hắn lập tức khẩn trương lo lắng cầm tay tôi, thổi thổi: "Có đau hay không?"
26.
Hách Liên Dật gần đây có chút khác thường.
Thời gian ra ngoài nhiều hơn, dường như đang bận rộn việc gì đó.
Một ngày nọ, khi tôi dựa vào lòng hắn, nhàm chán điện chơi game trên điện thoại di động, hắn đột nhiên mở miệng hỏi: "Cục cưng, nếu anh đột nhiên trở thành một người siêu giàu, em sẽ nghĩ như thế nào?"
Mắt thấy nhân vật trong trò chơi sắp bị gi*t, tôi không tập trung trả lời hắn: "Chia cho em một ít tiền?"
Hắn lại gần hôn khóe môi tôi: "Tất cả đều cho em."
Ngày hôm đó, Hách Liên Dực đưa tôi đi tham dự một buổi dạ tiệc.
Nghe nói bữa tiệc này còn mời được vị đại nhân vật kia đến.
Người đó có tài sản hàng nghìn tỷ trải rộng toàn cầu, sản nghiệp kéo dài qua khoa học kỹ thuật, tài chính, viễn thông... Một tay sáng lập Công ty khoa học kỹ thuật Quang Dương, trong thời gian ngắn đã bước lên hàng đầu thế giới.
Nhưng chính người đó lại thần bí khiêm tốn, chưa bao giờ xuất hiện công khai ở bất kỳ sự kiện công cộng nào, cũng không ai biết tên tiếng Trung của người đó.
Tất cả mọi người gọi hắn là Horris tiên sinh.
Nghe nói bữa tiệc này bởi vì có Horris tiên sinh tham dự mà có bao nhiêu người tranh nhau muốn bể đầu cũng muốn lấy được một tấm thư mời.
Nhưng Horris này không phải là Hách Liên Dật sao?
Chẳng lẽ tối nay hắn muốn Long vương trở về, tiết lộ danh tính, báo thù rửa nhục, hung hăng vả mặt tất cả mọi người đã từng xem thường hắn?
Trong lòng yên lặng suy đoán, Hách Liên Dật không nói, tôi cũng không hỏi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook