Cuối năm công ty rất bận rộn, Tạ Dịch đã tăng ca mấy ngày nay, còn Kiều Thẩm ngày nào cũng ngồi trong văn phòng chờ an tan làm.

Tối thứ sáu tuần này, hiếm khi Tạ Dịch hoàn thành công việc trước thời hạn, anh gọi điện cho Kiều Thẩm báo sẽ đến đón cậu ở cổng trường, nhưng không ai bắt máy.

Tạ Dịch hơi lo lắng, nhanh chóng lái xe đến trường cậu, hỏi xung quanh mới biết cậu đã rời đi từ mười phút trước, trong lòng mơ hồ có loại dự cảm không tốt.

Khi đi qua một con ngõ nhỏ, Tạ Dịch ngửi thấy mùi sữa.

Mùi này giống hệt ở cửa công ty ngày trước, nhưng lại nồng đậm hơn mấy lần, khiến tin tức tố trong thân thể alpha ngo ngoe rục rịch.

Anh ý thức được, đây là tin tức tố của omega.

Anh vốn định quay đầu rời đi, nhưng lại cảm thấy mùi sữa này quá quen thuộc, giống như hương vị anh loáng thoáng ngửi được trên người Kiều Thẩm, linh cảm không tốt trong lòng càng tăng, vì vậy anh đi sâu vào ngõ nhỏ, xa xa mà quan sát.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng sâu trong ngõ hẻm, hai mắt Tạ Dịch lập tức đỏ lừ.

Ở nơi sâu nhất của con hẻm, Kiều Thẩm bị bốn alpha ở cửa công ty lần trước vây quanh, một tên còn há miệng muốn cắn sau gáy cậu.

Tạ Dịch theo bản năng lao đến, giải phóng hoàn toàn tin tức tố, bốn alpha ngay lập tức nằm sụp trên mặt đất, tin tức tố của họ bị triệt tiêu không còn một mảnh.


Tạ Dịch lạnh lùng nhìn bốn alpha nằm bất động, khiến bọn họ nổi một tầng mồ hôi lạnh.

Một alpha trong số đó run run, lắp bắp, “Tạ… Tạ ca, chúng tôi sai… sai rồi, chúng tôi thấy… thấy anh không đánh dấu… đánh dấu… tưởng….

tưởng rằng anh không thích…a!!”
Ánh mắt Tạ Dịch càng tối, tóm lấy một tên, hạ thủ.

“Tạ Dịch…”
Anh nhận thấy một bàn tay nhỏ hơn thật nhiều nắm lấy tay anh, lúc này mới hồi phục tinh thần.

Trên mặt đất, bốn alpha vết thương chồng chất, lời xin tha cũng không nói ra được.

Tạ Dịch nén giận, quay đầu nhìn sắc mặt Kiều Thẩm đỏ bừng, không nói một lời, ôm cậu rời đi.


Kiều Thẩm hỏng mất, tin tức tố của Tạ Dịch được giải phóng quá triệt để, mức độ xứng đôi với cậu lại cực kì cao, khiến cậu lập tức tiến vào kì phát tình, nhưng thuốc ức chế trong túi đã bị mấy alpha vừa nãy đập nát.

Kiều Thẩm nhìn Tạ Dịch im lặng lái xe, biết chính mình đuối lý nên không dám nói lời nào, chỉ biết cuộn tròn hai chân nằm ở ghế sau, vừa uỷ khuất vừa khó chịu.


Tạ Dịch rất tức giận, cảm xúc của anh ít khi dao động, nhưng bây giờ lại cảm thấy tức giận chưa từng có.

Kiều Thẩm hoá ra là một omega, người vợ kết hôn hơn nửa năm của anh hoá ra là một omega, cậu che giấu bản thân lâu như vậy, vẫn luôn lừa anh là beta.

Bốn alpha kia thoạt nhìn không phải lần đầu tiên quấy rối cậu, nhưng cậu một câu cũng không nói với anh, cậu xem anh là gì.

Hoá ra hương sữa kia thực sự là tin tức tố của Kiều Thẩm, tại sao anh vẫn luôn không nhận ra? Tạ Dịch nắm chặt tay lái, cố gắng làm dịu đi sự kích động của mình.

Vừa nãy anh mang Kiều Thẩm vào xe không dịu dàng lắm, ngay khi ngồi vào ghế lái, anh đã dùng thuốc ức chế cho alpha để không ảnh hưởng đến việc lái xe của mình.

Sau khi tâm trạng bình tĩnh lại một chút, anh nghe thấy tiếng thút thít truyền ra từ ghế sau.

Thuốc ức chế bị đập nát, cơn phát tình không kiềm chế được mà bùng phát dữ dội, cậu khó chịu vô cùng, giờ phút này đã không chịu nổi mà bắt đầu nhỏ giọng khóc.

Không khí tràn ngập hương sữa ngọt ngào, Tạ Dịch cảm thấy mùi vị tin tức tố này rất phù hợp với anh, ít nhất là 90%.

Tin tức tố vừa bị áp chế lại bắt đầu rục rịch.

Tạ Dịch khẽ cắn môi, tăng nhanh tốc độ xe.

Trong nháy mắt kia, anh bỗng nhiên nghĩ rằng Kiều Thẩm thực sự trở thành một bé mèo sữa.

Bé mèo sữa này còn chọc anh tức giận.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương