Bảy X Hoan Khiển Mẹ Kế Của Tôi
22: 2 Đệ Tứ X - Hoan Khiển 9


Một căn phòng, hai con người, không có âm thanh ầm ĩ của TV như những ngày bình thường, chỉ có tiếng Chu Yến đang bận rộn trong phòng bếp.

Cô còn tưởng rằng thằng nhóc kia đã sớm quay về phòng, nhưng ai ngờ cô vừa quay đầu lại thì đã thấy Hàn Nặc Đông đang khoanh tay dựa vào góc tường trong nhà bếp nhìn cô.

“Con làm dì giật cả mình đấy!” Chu Yến ôm ngực, “Xem ra chân cẳng con đã tốt lên nhiều rồi, còn có thể tự mình đi vào tận đây.”

Hàn Nặc Đông nhìn cô, buồn bã nói.

“Dì nhỏ, dì đừng sợ…”

Chu Yến hỏi lại, “Dì sợ cái gì?”

“Dì nói xem?” Nghe thấy cậu hỏi như vậy, Chu Yến cảm thấy hơi sợ hãi.

Hàn Nặc Đông thấy cô mua sườn thì nói, “Dì nhỏ tốt với con như vậy, có khi là chân ái cũng nên.

Dì nói đi, cần con giúp cái gì? Mặc dù con đang bị thương nhưng dù sao con cũng là một người đàn ông.”


Chu Yến bị hai chữ “đàn ông” mà cậu nói chọc cười.

“Được rồi, con vẫn nên đi về phòng đi.”

“Sao vậy? Dì không nghĩ con là một người đàn ông hay sao?” Những người trẻ tuổi thường rất nhạy cảm với những chuyện liên quan đến tự tôn, sợ bị người khác khinh thường.

Chu Yến vội xua tay, “Con là đàn ông mà! Dĩ nhiên con là một người đàn ông rất mạnh mẽ, chỉ là, phụ nữ nên ở trong bếp, con vẫn nên đi đọc sách học bài đi.”

Hàn Nặc Đông nhíu mày, “Dì nhỏ, dì có tư tưởng thẳng nam nghiêm trọng lắm đấy.

Ai bảo người phụ nữ chỉ có thể ở trong bếp chứ? Lão Hàn cũng hay nấu cơm mà, chẳng qua dì đã quen với việc coi ông ấy trở thành một vị lão gia mà thôi.”

Thế cậu không phải thiếu gia à?

Chu Yến lười cãi cọ với cậu, cô bỏ thịt vào trong nồi áp suất sau đó bật công tắc lên.

“Con không đi, con muốn giúp dì.”

Thấy Hàn Nặc Đông kiên trì như vậy, Chu Yến cũng không để ý đến cậu nữa.

Nhưng do cậu dựa vào bức tường kia quá lâu, nên chân cũng hơi đau, vì vậy cậu đành phải chọn một cái ghế dựa để ngồi xuống, hỏi cô câu được câu không, bao gồm cả những việc liên quan đến người chồng trước của cô, hỏi cả những món ăn mà cô yêu thích, gần đây cô đã đọc những cuốn sách nào.

Chu Yến trả lời mình đang đọc một cuốn về khoa học xã hội.

Mắt Hàn Nặc Đông sáng lên, “Thật trùng hợp, gần đây con cũng đọc vài cuốn liên quan đến chủ đề này, xem ra sở thích của hai chúng ta cũng không khác nhau mấy.

Sau này dì có thể trao đổi sách với con! À đúng rồi, chúng ta có thể mua một cái kệ sách để đặt trong phòng khách, sau đó xếp sách của chúng ta lên đó được không dì?”

Chu Yến đồng ý.


Hàn Nặc Đông thuận tay xé một tờ lịch, lấy một chiếc bút từ trong túi ra sau đó cúi đầu vẽ.

“Gần đây con có đọc một cuốn sách, trong đó có nội dung là hôn nhân một vợ một chồng là khó nhất trong các mối quan hệ ở trong hôn nhân.

Trong tự nhiên, có 4000 loại động vật có vú nhưng chỉ có 5% trong số đó có thể giao phối lâu dài với bạn tình, mà số lượng đực cái trong một loài có thể quyết định hệ thống giao phối.

Ví dụ là giống cái ở loài khỉ đột nhiều hơn giống đực, vì vậy một con giống đực sẽ giao phối được với 3-6 con cái.

Hay ví dụ là con người, nam nhiều hơn nữ 20%-30%, vì vậy một người phụ nữ phải có ít nhất 2-3 người chồng mới có thể cân bằng được.”

Chu Yến quay đầu nhìn cậu, cậu lại cười nhạt.

“2-3 người chồng cũng có thể gia tăng thêm cơ hội thụ thai.”

Lời nói có vẻ châm chọc, Chu Yến nheo mắt lại nhìn bức tranh mà cậu đưa cho mình.

“Cậu vẽ.”

Chu Yến cúi đầu nhìn, đây đâu phải chân dung của cô, nó rõ ràng là một con ong, nhớ lại lần trước cậu so sánh mình với con ong chúa, Chu Yến lại cảm thấy vô cùng tức giận, cô vo tờ giấy thành một cục sau đó ném vào mặt cậu.


Hàn Nặc Đông cười lớn, bắt lấy cục giấy mà cô ném đến, sau đó cậu đứng lên khỏi chiếc ghế để đi đến gần cô.

Cô lùi lại, mãi đến khi không còn đường lui nữa cô đành phải đối mặt cùng với cậu.

Tim đập thình thịch, hơi thở hỗn loạn, Chu Yến hoảng sợ nhìn Hàn Nặc Đông, giống như đang chờ đợi hành động bất ngờ tiếp theo của cậu.

Ai ngờ, tên khốn nạn này lại cúi đầu ngửi ngửi, cô còn tưởng cậu ngửi cô nên khuôn mặt trở lên đỏ bừng muốn né tránh ra, nào ngờ cậu lại nói.

“Thịt này thơm quá! Những miếng sườn ăn sẽ ngon lắm đây…”

Chu Yến nghiêng người nhìn nồi áp suất, cô lại nghe thấy Hàn Nặc Đông cắn nhẹ lên lỗ tai của cô sau đó nói.

“Chắc chắn thịt của dì nhỏ ăn cũng rất ngon.”




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương