Bảy Ngày Kết Hôn Ngắn Ngủi: Mẹ Yêu Đừng Trốn
Chương 17: Có phải âm mưu của cô hay không

“Đứa con gái chết tiệt kia!” Sắc mặt An Dạ Vũ trắng bệch, đi lên tát cô một cái, “Mày dĩ nhiên làm ra loại sự tình này, mày có mặt mũi hay không. Đồ đĩ, dâm đãng, ngày trước tao nên uống một bát thuốc kết kiễu mày, đỡ phải chịu mày làm cho tao mất mặt xấu hổ.”

Cô che mặt, nhẹ nhàng cười: “Mẹ không phải sớm đã biết sao? Bây giờ hối hận sợ là không còn kịp rồi!”

“Đứa con gái chết tiệt kia, mày!” An Dạ Vũ bị tức thở hổn hển, mặt đỏ tới mang tai. “Mày đợi đấy, xem lát nữa tao xử lý mày thế nào!”

Lâu Tử Hoán cũng tỉnh, bản năng ôm lấy Lâu Tử Khê, kéo chăn. Nhìn thấy cha cùng em gái ở đây, nhất là gương mặt trắng bệch bị thương của em gái, hắn cũng hoảng. “Nhược Hi, em đi ra ngoài trước, lập tức đi ra ngoài!” Hắn không hy vọng bộ dạng hắn như vậy, lại bị đứa em gái âu yếm nhất nhìn thấy.

Lâu Ngọc Đường xanh mặt theo dõi hắn: “Cho các ngươi mười phút, lập tức mặc quần áo, ta ở phòng khách dưới lầu chờ các ngươi.” Dứt lời, lôi kéo An Dạ Vũ đang nổi giận đi ra ngoài.

Sắc mặt Lâu Tử Hoán rất khó coi, hắn càng nghĩ càng thấy kỳ quái, sáng sớm như vậy mọi người đều đến phòng hắn. Ai cũng đều biết, trừ em gái ra, phòng hắn những người khác đều không thể tự tiện vào. Hắn đem án mắt chuyển đến Lâu Tử Khê đang mặc quần áo: “An Tử Khê, đây là quỷ kế của cô đi?”

Tử Khê bối rối mặc quần áo, bị hắn hỏi không hiểu gì: “Anh có ý gì?” Thân thể cô đau nhức gay gắt, đặt biệt là chỗ giữa chân, chỉ cần hơi động, đau rát sẽ truyền đến. Cô càng hận tên khốn kiếp Lâu Tử Hoán này, ngày hôm qua ép buộc cô thảm hại như vậy, bây giờ lại bị bắt kẻ thông dâm tại trận. Tình cảnh trong chốc lát chỉ cần hơi tưởng tượng liền phát sợ, ít nhất mẹ cô khẳng định sẽ không bỏ qua cho cô.

“Có ý tứ gì?” Lâu Tử Hoán nhấc cằm cô lên, “Cô thiếu giả ngu với tôi đi, ba tôi có đến mười năm cũng không bước đến phòng tôi, như thế nào mà sáng sớm hôm nay tự nhiên lại đến phòng tôi bắt kẻ thông dâm trên giường. Là cô với mẹ cô đặt bẫy đi! Buổi tối cô đến quyến rũ tôi, mẹ cô lại đưa ba tôi đến bắt gian. Mục đích của cô là cái gì, sẽ không cho là như vậy, có thể bắt tôi cưới cô đi! Cô quả thực đã ngớ ngẩn hy vọng vô ích rồi!”

Lâu Tử Khê đầu tiên là ngơ ngác sửng sốt, sau đó lại cười ha ha! Vì sao trên thế gian lại có tên con trai ghê tởm như vậy, vì sao cô còn thích tên con trai ghê tởm này! Lâu Tử Khê, mày có kết cục ngày hôm nay tất cả đều là do mày tự tìm. Mày làm sao có thể hèn hạ như vậy, lần lượt tự đưa mình đến cửa mặc hắn chà đạp. “Đúng vậy, chính là tôi đặt bẫy anh. Lâu Tử Hoán, anh hôm qua cũng không phải đã hỏi tôi có phải đến quyến rũ anh sao? Anh đều đoán được tôi là đến quyến rũ anh, còn đi vào cạm bẫy của tôi, chứng minh anh là cái đồ heo chỉ có nửa người dưới biết suy nghĩ!”

Lâu Tử Hoán tức giận đến sắc mặt lúc trắng lúc xanh, hận không thể tức khắc bóp chết người con gái này. “Cô bày ra mà diễn này, đã phải học tập không ít đi, còn đến bệnh viện vá lại màng trinh. Nhưng mà, cô có làm nhiều hơn nữa cũng vô dụng, tôi bây giờ nhìn thấy cô đã muốn nôn, cô đừng mơ từ chỗ tôi nhận được nửa điểm lợi.”

“Phải không?” Cô gắt gao đặt tay lên ngực, cho dù đau nữa cô cũng không cho mình khóc. Bị hắn khinh miệt thì thế nào, hắn từ trước đến nay đều khinh thường cô. “Vậy mỏi mắt mong chờ đi!” Cô đi ra ngoài trước, không muốn nhìn liếc mắt hắn lấy một cái, sự khinh thường trong mắt hắn cô thừa nhận không được, một chút đều không chịu nổi.

Cô trước tiên về phòng thay quần áo, khi cô vừa xuống lầu, đã nghe thấy dưới lầu bắt đầu ầm ỹ. Tiếng Lâu Tử Hoán rít gào, tiếng mẹ cô khóc, còn có tiếng Lâu Nhược Hi tinh tế mềm mại như tơ, từng lúc gọi anh, anh!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương