Bảy Ngày Kết Hôn Ngắn Ngủi: Mẹ Yêu Đừng Trốn
-
Chương 137: Tiệc mừng
Nhạc Nhạc trở lại phòng, Tử Khê cũng
chưa ngủ. Nó leo lên giường, sà vào lòng ôm lấy thắt lưng Tử Khê: "A Tử, người ở
cùng ba ba bại hoại phải không?"
Cô vỗ về lưng của nó, cười khổ: " Nhạc Nhạc, mẹ với ba ba bại hoại đã không thể nào rồi. Còn nữa, đáp ứng mẹ không được trước mặt người khác gọi hắn là ba ba, lại càng không nên nói với người khác về quan hệ của mẹ và hắn."
Nhạc Nhạc gật đầu, một lúc lâu, nó nhịn không được nói: " A Tử, con nghĩ ba ba bại hoại là ba ba bại hoại của trước đây, thế nhưng ba hình như có chút không giống như trước."
Tử Khê thở dài một tiếng: "Nhiều năm như vậy rồi, mọi người có thể thay đổi."
Ngày thứ hai Tử Khê tham gia tiệc mừng lễ trao giải, cô là nữ diễn viên được công chúng quan tâm nhất. Cô khoác tay Chung Khang Tề tiến vào, đoàn làm phim còn có lịch trình khác, đã quay về nước Mỹ. Chung Khang Tề đảm nhận việc làm bạn nam của cô, cô đối với Chung Khang Tề đã có bóng ma, song vẫn có chút áy náy. Nhìn hắn bức thiết thỉnh cầu, một bên thì Đường Khiết Hân khích lệ cô đáp ứng, cô không muốn lại khiến hắn khó xử, nên không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.
Cô và Chung Khang Tề đến khách sạn thì Lâu Tử Hoán và Niên Mạn Linh cũng đến, lúc Lâu Tử Hoán thấy An Tử Khê và Chung Khang Tề cùng đi đến, mắt thoáng nhíu lại.
An Tử Khê vừa nhìn thấy Lâu Tử Hoán, theo bản năng nắm lấy tay Chung Khang Tề. Chung Khang Tề cầm tay cô, nhìn cô một cái thật sâu. Tử Khê không thể làm gì khác hơn là bình tâm, cùng hắn đi vào. Tiệc tối còn có phóng viên, nhìn cô và Chung Khang Tề đi vào, đều ra sức chụp hình.
"Chung thiếu, quan hệ giữa cậu và Violet xem ra không bình thường !" Một phóng viên nói, những phóng viên này đều chuyên nghiệp, nên liền đi vào vấn đề chính yếu. Nói ra mà hoàn toàn không kiêng kỵ.
Chung Khang Tề cười cười nhìn Tử Khê: "Tôi và Violet đã biết nhau nhiều năm rồi, chúng tôi là bằng hữu rất tốt."
Tử Khê cũng cười gật đầu, Chung Khang Tề nói không rõ ràng, nhưng trong tư tưởng của cô cũng không muốn làm cho hắn xấu mặt.
Phóng viên cũng cười : " Chung thiếu nói câu này còn có hàm ý khác, có người nói quan hệ giữa Chung thiếu và Violet tại Mỹ cũng rất chặt chẽ, có phải có tình cảm nhưng chưa công bố?"
Dáng vẻ tươi cười của Tử Khê cứng đờ, Chung Khang Tề cười thần bí: "Tôi dù muốn nói không có, anh chắc chắn cũng sẽ không tin, không phải sao?"
"Đó là tất nhiên!" Người phóng viên cũng theo kịp, "Chung thiếu, anh và Violet bắt đầu khi nào?"
Tử Khê không thể tưởng tượng nổi nhìn Chung Khang Tề, hắn biết hắn đang nói cái gì sao? Mà cách đó không xa Lâu Tử Hoán đang bóp chặt chén rượu, bừng bừng lửa giận.
"Được rồi, các người không nên đoán mò, tôi và Violet chỉ bằng hữu rất thân thôi. Chuyện quá khứ của chúng tôi cũng không có gì." Chung Khang Tề biết, hắn mà nói thêm gì nữa, Tử Khê sẽ thực sự tức giận.
Thoát khỏi đám phóng viên, bọn họ đi tới một góc sân. Tử Khê chất vấn hắn: "Khang Tề, vừa rồi anh nói như vậy, rõ ràng là muốn ký giả hiểu lầm, anh làm sao có thể nói vậy?"
Mắt Chung Khang Tề nhìn thấy ánh mắt Lâu Tử Hoán đang chú ý, miệng hắn lộ ra vẻ tươi cười: " Violet, kỳ thực như vậy cũng không có gì xấu đúng không? Em xem Lâu Tử Hoán và vị hôn thê ân ái, anh là giúp em!"
"Anh căn bản không phải giúp em, anh hẳn là biết em không thích như vậy, Khang Tề, anh chỉ là lợi dụng em để thị uy với Lâu Tử Hoán." Tử Khê tức giận muốn bỏ hắn lại.
"Violet" Chung Khang Tề cản cô lại, "Theo anh có gì không tốt? Lẽ nào em muốn trở lại bên cạnh Lâu Tử Hoán, em đừng quên, hắn đã có vị hôn thê."
Tử Khê bị lời hắn nói như một nhát đâm vào tim, lập tức phản bác: "Chuyện này không liên quan tới Lâu Tử Hoán, em không nghĩ phải về bên cạnh Lâu Tử Hoán, càng không nghĩ tới dùng phương thức như vậy để thị uy với Lâu Tử Hoán. Khang Tề, chuyện như ngày hôm nay em mong muốn không có lần sau!"
"Violet chúng ta đính hôn đi!" Chung Khang Tề kéo tay cô, đột nhiên thỉnh cầu.
"Anh, anh nói cái gì?" Tử Khê căn bản không biết những lời này hắn lấy từ đâu đến?
Chung Khang Tề cầm tay cô: "Đính hôn với anh đi, Tử Khê! Rốt cuộc em cũng có cơ hội giúp anh một lần. Lần này về nước, ba mẹ một mực buộc anh xem mặt, mỗi ngày đều gặp mặt một vị thiên kim tiểu thư, đầu anh muốn nổ tung. Anh nghĩ cho em vị trí vị hôn thê của anh, có em rồi, ba anh sẽ không bức ép anh nữa."
Đầu Tử Khê nghe mà cháng váng, Chung Khang Tề thỉnh cầu quá đột ngột, nếu như hắn chỉ là biểu lộ sự yêu thương, cô có thể tìm cớ cự tuyệt. Thế nhưng hắn muốn cô giúp, trái lại cô không biết nên nói như thế nào.
"Đương nhiên, em là nhân vật của công chúng, nếu như em nghĩ như vậy đối với em mà nói không tiện thì quên đi!" Chung Khang Tề nhìn sắc mặt của cô, liền thay đổi chủ đề câu chuyện, "Vừa rồi anh lỡ lời, anh sẽ quay lại giải thích với phóng viên, không cho công bố buổi phỏng vấn."
"Khang Tề!" Cô kéo hắn, hắn giúp cô nhiều lắm, lúc này đây mặc kệ hắn có dụng ý gì . Hắn nhờ cô hỗ trợ, cô quả thực không thể cự tuyệt. "Kỳ thực cũng không có vấn đề gì, em thể giúp anh ứng phó với ba mẹ anh! Đóng giả làm bạn gái còn được thế nhưng vị hôn thê thì quá nhanh không?" Hơn nữa cô cũng lo lắng đến lúc đó thực sự đâm lao phải theo lao, bạn trai bạn gái không hợp còn có thể chia tay.
"Em nói cũng đúng, cảm ơn em, Violet!" đôi mắt Chung Khang Tề hiện lên một tia đắc ý, "Chúng ta đi ra ngoài đi, vẫn còn chưa công bố mà?"
Tử Khê gật đầu, khoác tay hắn đi ra ngoài. Đầu tiên là chào hỏi với vị chủ trì bên kia và chụp ảnh.
Lúc này Lâu nhược Hi khoác tay một nam diễn viên trong nước đi vào, cô trước tiên đến chào Lâu Tử Hoán, mắt cũng nhìn thấy Tử Khê. Hèn chi sắc mặt anh trai không tốt lắm.
Kỳ thực Mạn Linh đứng cũng muốn điên lên trong bữa tiệc. Bên người Lâu Tử Hoán có không ít đàn bà, thế nhưng từ trước đến nay Lâu Tử Hoán cũng có tôn trọng cô. Chỉ cần hắn và cô cùng một chỗ, hắn chưa bao giờ liếc mắt nhìn người đàn bà khác. Đàn bà của hắn cũng biết quy tắc này của hắn, thấy Niên Mạn Linh đều an phận, ai cũng không dám lỗ mãng.
Tối nay, cô đã chứng kiến ánh mắt Lâu Tử Hoán tìm kiếm An Tử Khê đến nhường nào. Ánh mắt hắn rất suồng sã. Cô chưa từng thấy Lâu Tử Hoán dùng ánh mắt như vậy nhìn một người đàn bà, cô không khỏi đề cao cảnh giác. Cô thực sự là coi thường An Tử Khê rồi, mới có vài ngày ngắn ngủi mà có thể hấp dẫn được Lâu Tử Hoán.
Lâu Nhược Hi kéo tay bạn nam đến chỗ cô chào hỏi: "Tử Khê, đã lâu không gặp?"
Bạn nam bên cạnh cô rất kinh ngạc: "Hi hi, em quen Violet"
Tử Khê nhận ra bạn nam của cô ta là ngôi sao điện ảnh và truyền hình Hoàng Bân Đức cùng đóng trong "Đát Kỉ" với cô, hắn vào vai Bá Ấp Khảo là vai đối thủ của cô.
"Ừ, bọn em đã từng là bạn học." Lâu Nhược Hi nói xong, cười nhìn Tử khê.
Tử Khê cười nhàn nhạt, tâm cơ thủ đoạn của Lâu Nhược Hi trước mắt ngày càng cao hơn, càng đáng sợ hơn.
Cô vỗ về lưng của nó, cười khổ: " Nhạc Nhạc, mẹ với ba ba bại hoại đã không thể nào rồi. Còn nữa, đáp ứng mẹ không được trước mặt người khác gọi hắn là ba ba, lại càng không nên nói với người khác về quan hệ của mẹ và hắn."
Nhạc Nhạc gật đầu, một lúc lâu, nó nhịn không được nói: " A Tử, con nghĩ ba ba bại hoại là ba ba bại hoại của trước đây, thế nhưng ba hình như có chút không giống như trước."
Tử Khê thở dài một tiếng: "Nhiều năm như vậy rồi, mọi người có thể thay đổi."
Ngày thứ hai Tử Khê tham gia tiệc mừng lễ trao giải, cô là nữ diễn viên được công chúng quan tâm nhất. Cô khoác tay Chung Khang Tề tiến vào, đoàn làm phim còn có lịch trình khác, đã quay về nước Mỹ. Chung Khang Tề đảm nhận việc làm bạn nam của cô, cô đối với Chung Khang Tề đã có bóng ma, song vẫn có chút áy náy. Nhìn hắn bức thiết thỉnh cầu, một bên thì Đường Khiết Hân khích lệ cô đáp ứng, cô không muốn lại khiến hắn khó xử, nên không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.
Cô và Chung Khang Tề đến khách sạn thì Lâu Tử Hoán và Niên Mạn Linh cũng đến, lúc Lâu Tử Hoán thấy An Tử Khê và Chung Khang Tề cùng đi đến, mắt thoáng nhíu lại.
An Tử Khê vừa nhìn thấy Lâu Tử Hoán, theo bản năng nắm lấy tay Chung Khang Tề. Chung Khang Tề cầm tay cô, nhìn cô một cái thật sâu. Tử Khê không thể làm gì khác hơn là bình tâm, cùng hắn đi vào. Tiệc tối còn có phóng viên, nhìn cô và Chung Khang Tề đi vào, đều ra sức chụp hình.
"Chung thiếu, quan hệ giữa cậu và Violet xem ra không bình thường !" Một phóng viên nói, những phóng viên này đều chuyên nghiệp, nên liền đi vào vấn đề chính yếu. Nói ra mà hoàn toàn không kiêng kỵ.
Chung Khang Tề cười cười nhìn Tử Khê: "Tôi và Violet đã biết nhau nhiều năm rồi, chúng tôi là bằng hữu rất tốt."
Tử Khê cũng cười gật đầu, Chung Khang Tề nói không rõ ràng, nhưng trong tư tưởng của cô cũng không muốn làm cho hắn xấu mặt.
Phóng viên cũng cười : " Chung thiếu nói câu này còn có hàm ý khác, có người nói quan hệ giữa Chung thiếu và Violet tại Mỹ cũng rất chặt chẽ, có phải có tình cảm nhưng chưa công bố?"
Dáng vẻ tươi cười của Tử Khê cứng đờ, Chung Khang Tề cười thần bí: "Tôi dù muốn nói không có, anh chắc chắn cũng sẽ không tin, không phải sao?"
"Đó là tất nhiên!" Người phóng viên cũng theo kịp, "Chung thiếu, anh và Violet bắt đầu khi nào?"
Tử Khê không thể tưởng tượng nổi nhìn Chung Khang Tề, hắn biết hắn đang nói cái gì sao? Mà cách đó không xa Lâu Tử Hoán đang bóp chặt chén rượu, bừng bừng lửa giận.
"Được rồi, các người không nên đoán mò, tôi và Violet chỉ bằng hữu rất thân thôi. Chuyện quá khứ của chúng tôi cũng không có gì." Chung Khang Tề biết, hắn mà nói thêm gì nữa, Tử Khê sẽ thực sự tức giận.
Thoát khỏi đám phóng viên, bọn họ đi tới một góc sân. Tử Khê chất vấn hắn: "Khang Tề, vừa rồi anh nói như vậy, rõ ràng là muốn ký giả hiểu lầm, anh làm sao có thể nói vậy?"
Mắt Chung Khang Tề nhìn thấy ánh mắt Lâu Tử Hoán đang chú ý, miệng hắn lộ ra vẻ tươi cười: " Violet, kỳ thực như vậy cũng không có gì xấu đúng không? Em xem Lâu Tử Hoán và vị hôn thê ân ái, anh là giúp em!"
"Anh căn bản không phải giúp em, anh hẳn là biết em không thích như vậy, Khang Tề, anh chỉ là lợi dụng em để thị uy với Lâu Tử Hoán." Tử Khê tức giận muốn bỏ hắn lại.
"Violet" Chung Khang Tề cản cô lại, "Theo anh có gì không tốt? Lẽ nào em muốn trở lại bên cạnh Lâu Tử Hoán, em đừng quên, hắn đã có vị hôn thê."
Tử Khê bị lời hắn nói như một nhát đâm vào tim, lập tức phản bác: "Chuyện này không liên quan tới Lâu Tử Hoán, em không nghĩ phải về bên cạnh Lâu Tử Hoán, càng không nghĩ tới dùng phương thức như vậy để thị uy với Lâu Tử Hoán. Khang Tề, chuyện như ngày hôm nay em mong muốn không có lần sau!"
"Violet chúng ta đính hôn đi!" Chung Khang Tề kéo tay cô, đột nhiên thỉnh cầu.
"Anh, anh nói cái gì?" Tử Khê căn bản không biết những lời này hắn lấy từ đâu đến?
Chung Khang Tề cầm tay cô: "Đính hôn với anh đi, Tử Khê! Rốt cuộc em cũng có cơ hội giúp anh một lần. Lần này về nước, ba mẹ một mực buộc anh xem mặt, mỗi ngày đều gặp mặt một vị thiên kim tiểu thư, đầu anh muốn nổ tung. Anh nghĩ cho em vị trí vị hôn thê của anh, có em rồi, ba anh sẽ không bức ép anh nữa."
Đầu Tử Khê nghe mà cháng váng, Chung Khang Tề thỉnh cầu quá đột ngột, nếu như hắn chỉ là biểu lộ sự yêu thương, cô có thể tìm cớ cự tuyệt. Thế nhưng hắn muốn cô giúp, trái lại cô không biết nên nói như thế nào.
"Đương nhiên, em là nhân vật của công chúng, nếu như em nghĩ như vậy đối với em mà nói không tiện thì quên đi!" Chung Khang Tề nhìn sắc mặt của cô, liền thay đổi chủ đề câu chuyện, "Vừa rồi anh lỡ lời, anh sẽ quay lại giải thích với phóng viên, không cho công bố buổi phỏng vấn."
"Khang Tề!" Cô kéo hắn, hắn giúp cô nhiều lắm, lúc này đây mặc kệ hắn có dụng ý gì . Hắn nhờ cô hỗ trợ, cô quả thực không thể cự tuyệt. "Kỳ thực cũng không có vấn đề gì, em thể giúp anh ứng phó với ba mẹ anh! Đóng giả làm bạn gái còn được thế nhưng vị hôn thê thì quá nhanh không?" Hơn nữa cô cũng lo lắng đến lúc đó thực sự đâm lao phải theo lao, bạn trai bạn gái không hợp còn có thể chia tay.
"Em nói cũng đúng, cảm ơn em, Violet!" đôi mắt Chung Khang Tề hiện lên một tia đắc ý, "Chúng ta đi ra ngoài đi, vẫn còn chưa công bố mà?"
Tử Khê gật đầu, khoác tay hắn đi ra ngoài. Đầu tiên là chào hỏi với vị chủ trì bên kia và chụp ảnh.
Lúc này Lâu nhược Hi khoác tay một nam diễn viên trong nước đi vào, cô trước tiên đến chào Lâu Tử Hoán, mắt cũng nhìn thấy Tử Khê. Hèn chi sắc mặt anh trai không tốt lắm.
Kỳ thực Mạn Linh đứng cũng muốn điên lên trong bữa tiệc. Bên người Lâu Tử Hoán có không ít đàn bà, thế nhưng từ trước đến nay Lâu Tử Hoán cũng có tôn trọng cô. Chỉ cần hắn và cô cùng một chỗ, hắn chưa bao giờ liếc mắt nhìn người đàn bà khác. Đàn bà của hắn cũng biết quy tắc này của hắn, thấy Niên Mạn Linh đều an phận, ai cũng không dám lỗ mãng.
Tối nay, cô đã chứng kiến ánh mắt Lâu Tử Hoán tìm kiếm An Tử Khê đến nhường nào. Ánh mắt hắn rất suồng sã. Cô chưa từng thấy Lâu Tử Hoán dùng ánh mắt như vậy nhìn một người đàn bà, cô không khỏi đề cao cảnh giác. Cô thực sự là coi thường An Tử Khê rồi, mới có vài ngày ngắn ngủi mà có thể hấp dẫn được Lâu Tử Hoán.
Lâu Nhược Hi kéo tay bạn nam đến chỗ cô chào hỏi: "Tử Khê, đã lâu không gặp?"
Bạn nam bên cạnh cô rất kinh ngạc: "Hi hi, em quen Violet"
Tử Khê nhận ra bạn nam của cô ta là ngôi sao điện ảnh và truyền hình Hoàng Bân Đức cùng đóng trong "Đát Kỉ" với cô, hắn vào vai Bá Ấp Khảo là vai đối thủ của cô.
"Ừ, bọn em đã từng là bạn học." Lâu Nhược Hi nói xong, cười nhìn Tử khê.
Tử Khê cười nhàn nhạt, tâm cơ thủ đoạn của Lâu Nhược Hi trước mắt ngày càng cao hơn, càng đáng sợ hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook