Bầu Trời Trong Xanh Của Paris
-
Chương 8
“Thả tay ra.”
Tôi nghe thấy giọng nói của cậu ấy, nó khiến tôi nhớ đến rất nhiều câu chuyện cổ tích mình từng nghe hồi nhỏ. Tôi nghĩ, bây giờ tôi có thể mở mắt trái của tôi ra, bởi vì mắt trái có thể nhìn thấy Thiên Đường, có thể nhìn thấy đám mây, có thể nhìn thấy… ánh sáng.
Tôi nghe thấy giọng nói của cậu ấy, nó khiến tôi nhớ đến rất nhiều câu chuyện cổ tích mình từng nghe hồi nhỏ. Tôi nghĩ, bây giờ tôi có thể mở mắt trái của tôi ra, bởi vì mắt trái có thể nhìn thấy Thiên Đường, có thể nhìn thấy đám mây, có thể nhìn thấy… ánh sáng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook