Bất Phụ Vinh Quang, Bất Phụ Em
-
Chương 34: Không muốn tranh cãi
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Giản Gia Lãng ngồi ở đó xem như đã hiểu nguyên nhân vì sao đêm qua Giản Tang Du bỗng nhiên bị Cố Trầm mang đi nguyên nhân, cậu ấy tức đến mức trực tiếp ném bát đũa văng ra ngoài.
”Mẹ, có phải Giản Gia Nguyệt xúi giục mẹ lấy lại cổ phần mà trước đây mẹ cho chị ấy không?” Giản Gia Lãng quay đầu gào thét cả tên lẫn họ: “Giản Gia Nguyệt, chị có thể đừng có tham lam vô sỉ như vậy được không? Mẹ cho chị còn chưa đủ nhiều sao? Vì sao còn muốn dòm ngó đến những thứ thuộc về chị tôi! Lúc chị trở về không phải mẹ đã tặng hết cho chị số cổ phần mà mẹ sở hữu rồi sao? Chỉ riêng một phần số cổ phần thuộc về mẹ kia cũng đã nhiều hơn gấp bao nhiêu lần của chị tôi rồi, chị vẫn còn không biết thế nào là đủ sao?”
“Giản Gia Lãng!” Giản Gia Nguyệt đứng lên, đôi mắt giận hồng, vốn dĩ đang bởi vì chuyện Giản Tang Du không chịu giúp đỡ đã cảm thấy bực bội, không nghĩ tới còn bị Giản Gia Lãng mắng, cô ta không phải bùn nhão không biết giận mà mặc người ta nhào nặn!
“Đừng có gọi tên tôi, hiện tại tôi không muốn cãi nhau với chị.” Giản Gia Lãng sợ rằng mình sẽ không khống chế được tính khí của mình sẽ cãi nhau với Giản Gia Nguyệt trước mặt mẹ, cho nên trực tiếp đá văng ghế rồi lên trên lầu, cầm theo đồ đạc của mình rồi ném lại một câu rằng sẽ về trường học sau đó liền rời đi.
Nhìn Giản Gia Lãng nổi giận đùng đùng, Giản Gia Nguyệt ngồi ở kia khóc không thành tiếng, khóc đến nỗi Mẹ Giản đau lòng không thôi.
“Đừng khóc, con khóc làm mẹ đau lòng muốn chết, không phải con không biết Gia Lãng tính tình không được tốt, đừng giận dỗi với nó làm gì, tức giận chỉ hại thân.” Mẹ Giản vội vàng ôm con gái vào trong lòng rồi nhẹ giọng an ủi.
“Mẹ, con mới là con gái ruột của Giản gia, con mới là con gái ruột của ba mẹ, con mới là chị ruột của Giản Gia Lãng, vì sao nó lại đối xử với con như vậy? Còn cả Giản Tang Du nữa, ba mẹ nuôi cô ta nhiều năm như vậy, còn tìm cho cô ta một nhà chồng tốt như thế, con nhờ cô ta giúp con một chút thì có gì sai sao? Mẹ, mẹ nhìn bộ dáng của Giản Tang Du hôm nay xem, mẹ nghe ngữ khí cô ta nói chuyện...”
“Có thể là do tâm tình con bé không tốt, suy cho cùng lúc nói đến chuyện cổ phần thì Cố Trầm bỗng nhiên xuất hiện, lời nói cũng không được êm tai cho lắm, có thể sau khi trở về con bé bị Cố Trầm mắng, lại cộng thêm chuyện chuyển nhượng cổ phần, có lẽ Cố Trầm cũng không vui, cho nên hôm nay tâm tình của nó không tốt.” Mẹ Giản theo bản năng muốn thay Giản Tang Du giải thích: “Trước kia con bé không nói chuyện như vậy bao giờ đâu, cho nên con cũng đừng để trong lòng chuyện hôm nay, nếu Tang Du thật sự không quen thân với Tiểu Liễu đại sư thật thì chi bằng con đổi một người khác để phỏng vấn đi.”
“Nhưng con đã trót khoác lác với đồng nghiệp rồi, con nói với bọn họ con quen biết với Tiểu Liễu đại sư, con có thể mời Tiểu Liễu đại sư tham gia phỏng vẫn, bây giờ mà bảo đổi người khác thì con làm sao còn mặt mũi nào để nhìn mặt những đồng nghiệp khác?” Giản Gia Nguyệt cơ hồ rống lên khi nói.
Giản Tang Du không cần quan tâm xem Giản Gia Nguyệt sẽ giải thích như thế nào với đồng nghiệp của cô ta, sau khi trở về nhà cô đã nhờ Mễ Na giúp làm lại một bản hợp đồng chính thức và sau đó ký tên rồi cho người đưa đến tận tay Mẹ Giản ở Giản gia.
Sau khi nhận được thỏa thuận Mẹ Giản cũng không gọi điện thoại cho cô, Giản Tang Du cũng đã quen với việc này, sau khi bắt đầu mở lớp đào tạo người mới của giải trí Tinh Hà, Giản Tang Du liền trực tiếp đi báo danh.
Bởi vì giải trí Tinh Hà cung cấp ký túc xá cho nhân viên, cộng với công ty ở xa nhà, mỗi khi tan lớp lại vào giờ cao điểm, đường xá thì thường xuyên trong tình trạng tắc đường kéo dài, sau hai ngày đến lớp Giản Tang Du liền trực tiếp thu dọn hành lý dọn vào phòng ký túc xá mà công ty đã chuẩn bị.
Cuộc sống của Giản Tang Du trong thời gian học rất phong phú và bận rộn. Các khóa học được sắp xếp hàng ngày chiếm gần như toàn bộ thời gian, khi cô trở về ký túc xá vào buổi tối, mọi người đều mệt mỏi, sau khi tắm xong liền đi ngủ, ngày hôm sau lại bị dựng dậy sớm để huấn luyện buổi sáng.
Giản Gia Lãng ngồi ở đó xem như đã hiểu nguyên nhân vì sao đêm qua Giản Tang Du bỗng nhiên bị Cố Trầm mang đi nguyên nhân, cậu ấy tức đến mức trực tiếp ném bát đũa văng ra ngoài.
”Mẹ, có phải Giản Gia Nguyệt xúi giục mẹ lấy lại cổ phần mà trước đây mẹ cho chị ấy không?” Giản Gia Lãng quay đầu gào thét cả tên lẫn họ: “Giản Gia Nguyệt, chị có thể đừng có tham lam vô sỉ như vậy được không? Mẹ cho chị còn chưa đủ nhiều sao? Vì sao còn muốn dòm ngó đến những thứ thuộc về chị tôi! Lúc chị trở về không phải mẹ đã tặng hết cho chị số cổ phần mà mẹ sở hữu rồi sao? Chỉ riêng một phần số cổ phần thuộc về mẹ kia cũng đã nhiều hơn gấp bao nhiêu lần của chị tôi rồi, chị vẫn còn không biết thế nào là đủ sao?”
“Giản Gia Lãng!” Giản Gia Nguyệt đứng lên, đôi mắt giận hồng, vốn dĩ đang bởi vì chuyện Giản Tang Du không chịu giúp đỡ đã cảm thấy bực bội, không nghĩ tới còn bị Giản Gia Lãng mắng, cô ta không phải bùn nhão không biết giận mà mặc người ta nhào nặn!
“Đừng có gọi tên tôi, hiện tại tôi không muốn cãi nhau với chị.” Giản Gia Lãng sợ rằng mình sẽ không khống chế được tính khí của mình sẽ cãi nhau với Giản Gia Nguyệt trước mặt mẹ, cho nên trực tiếp đá văng ghế rồi lên trên lầu, cầm theo đồ đạc của mình rồi ném lại một câu rằng sẽ về trường học sau đó liền rời đi.
Nhìn Giản Gia Lãng nổi giận đùng đùng, Giản Gia Nguyệt ngồi ở kia khóc không thành tiếng, khóc đến nỗi Mẹ Giản đau lòng không thôi.
“Đừng khóc, con khóc làm mẹ đau lòng muốn chết, không phải con không biết Gia Lãng tính tình không được tốt, đừng giận dỗi với nó làm gì, tức giận chỉ hại thân.” Mẹ Giản vội vàng ôm con gái vào trong lòng rồi nhẹ giọng an ủi.
“Mẹ, con mới là con gái ruột của Giản gia, con mới là con gái ruột của ba mẹ, con mới là chị ruột của Giản Gia Lãng, vì sao nó lại đối xử với con như vậy? Còn cả Giản Tang Du nữa, ba mẹ nuôi cô ta nhiều năm như vậy, còn tìm cho cô ta một nhà chồng tốt như thế, con nhờ cô ta giúp con một chút thì có gì sai sao? Mẹ, mẹ nhìn bộ dáng của Giản Tang Du hôm nay xem, mẹ nghe ngữ khí cô ta nói chuyện...”
“Có thể là do tâm tình con bé không tốt, suy cho cùng lúc nói đến chuyện cổ phần thì Cố Trầm bỗng nhiên xuất hiện, lời nói cũng không được êm tai cho lắm, có thể sau khi trở về con bé bị Cố Trầm mắng, lại cộng thêm chuyện chuyển nhượng cổ phần, có lẽ Cố Trầm cũng không vui, cho nên hôm nay tâm tình của nó không tốt.” Mẹ Giản theo bản năng muốn thay Giản Tang Du giải thích: “Trước kia con bé không nói chuyện như vậy bao giờ đâu, cho nên con cũng đừng để trong lòng chuyện hôm nay, nếu Tang Du thật sự không quen thân với Tiểu Liễu đại sư thật thì chi bằng con đổi một người khác để phỏng vấn đi.”
“Nhưng con đã trót khoác lác với đồng nghiệp rồi, con nói với bọn họ con quen biết với Tiểu Liễu đại sư, con có thể mời Tiểu Liễu đại sư tham gia phỏng vẫn, bây giờ mà bảo đổi người khác thì con làm sao còn mặt mũi nào để nhìn mặt những đồng nghiệp khác?” Giản Gia Nguyệt cơ hồ rống lên khi nói.
Giản Tang Du không cần quan tâm xem Giản Gia Nguyệt sẽ giải thích như thế nào với đồng nghiệp của cô ta, sau khi trở về nhà cô đã nhờ Mễ Na giúp làm lại một bản hợp đồng chính thức và sau đó ký tên rồi cho người đưa đến tận tay Mẹ Giản ở Giản gia.
Sau khi nhận được thỏa thuận Mẹ Giản cũng không gọi điện thoại cho cô, Giản Tang Du cũng đã quen với việc này, sau khi bắt đầu mở lớp đào tạo người mới của giải trí Tinh Hà, Giản Tang Du liền trực tiếp đi báo danh.
Bởi vì giải trí Tinh Hà cung cấp ký túc xá cho nhân viên, cộng với công ty ở xa nhà, mỗi khi tan lớp lại vào giờ cao điểm, đường xá thì thường xuyên trong tình trạng tắc đường kéo dài, sau hai ngày đến lớp Giản Tang Du liền trực tiếp thu dọn hành lý dọn vào phòng ký túc xá mà công ty đã chuẩn bị.
Cuộc sống của Giản Tang Du trong thời gian học rất phong phú và bận rộn. Các khóa học được sắp xếp hàng ngày chiếm gần như toàn bộ thời gian, khi cô trở về ký túc xá vào buổi tối, mọi người đều mệt mỏi, sau khi tắm xong liền đi ngủ, ngày hôm sau lại bị dựng dậy sớm để huấn luyện buổi sáng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook