"Ụt hừ hừ!!!"

Trường Thích Dã Trư vừa nhìn thấy Thời Vũ và Thập Nhất xong, nó đã tính xong sẽ ăn phần nào trước.

Nước miếng của nó chảy ra từ khóe miệng, con ngươi lóe lên tia sáng, tứ chi cường tráng đạp đạp trên mặt đất, lấy đà.

Con lợn nhảy vọt, tiến lên!

Đây không phải là kỹ năng, mà chỉ đơn giản là một cú lao tới cực kỳ hung hãn.

Đầu tiên, con Trường Thích Dã Trư khóa chặt mục tiêu vào con gấu trúc non nớt, nhìn có yếu thế hơn nó rất nhiều, dã man giương nanh đâm sầm vào Thập Nhất.

"Cẩn thận, đừng để nanh của nó chạm vào, bằng không, sẽ hóa đá đấy, còn nữa, phương thức công kích chính của nó là dùng sức mạnh và sự hung hãn."

Thời Vũ sử dụng thần giao cách cảm để dặn dò Thập Nhất đôi câu, còn hắn thì lập tức rút lui, nấp vào một cái cây, định xem kịch.

Con lợn rừng này dài gần 2 mét, so với Thập Nhất dài 1 mét thì đúng là to con hơn thật, trong quá trình nó lao về phía mình, Thập Nhất đã cảm nhận được một loại cảm giác hoàn toàn khác với trận chiến đối kháng với Băng Giáp Thú lúc trước.

Tốc độ chạy nước rút của Trường Thích Dã Trư không chậm hơn so với Băng Giáp Thú, hơn nữa sức mạnh và vóc dáng của nó cũng đáng sợ hơn.

Nếu là Thập Nhất của 1 tuần trước thì có lẽ chỉ có cách ngạnh hóa toàn thân để chống cự, hoặc là vội vàng tránh né nhưng bây giờ...

Lông tóc đen trắng của Thập Nhất lắc lư theo gió, hai chân đứng thẳng, tinh thần cực kỳ tập trung, đồng tử lóe sáng.

Kỹ năng trung cấp, siêu thị lực!

Nhờ có siêu thị lực cấp độ thành thục, năng lực thị giác của Thập Nhất đã được cường hóa đến cực hạn, thị giác chuyển động đã vượt tưởng tượng.

Lúc này, trong mắt nó, dường như cả thế giới đều chậm lại, sức tiến công của con lợn có vẻ dữ tợn và chiếc răng nanh thạch hóa nó đột nhiên thả chậm lại rất nhiều lần trong mắt Thập Nhất.

Tầm mắt của Thập Nhất có thể bắt được kẻ địch một cách rõ ràng, cho nên, thời gian phản ứng của Thập Nhất đương nhiên cũng nhiều hơn.

Ầm!!!

Bởi vì động tác của Trường Thích Dã Trư chủ yếu là dùng sức mạnh để hung hăng đâm tới, nên trong quá trình tiến công rất khó có thể đổi hướng, chỉ cần lợi dụng điều này là có thể dễ dàng né đòn, sau đó phản công.

Khi Trường Thích Dã Trư vừa đâm tới, Thập Nhất trực tiếp thuận thế nghiêng người, né tránh thành công!

Hử? Con mồi đâu rồi?

Trong nháy mắt cảm giác được con mồi đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt, mà mình thì đâm đầu vào không khí, Trường Thích Dã Trư cảm thấy khó hiểu vô cùng, ngu ngơ đứng tại chỗ.

Nhưng, chỉ trong nháy mắt tiếp theo, tiểu Thực Thiết Thú vừa tránh người sang một bên đã phản ứng rất nhanh, tung ngay 1 đòn phản công. Thực ra thì từ lúc Trường Thích Dã Trư lao tới, trong đầu Thập Nhất đã hình dung về cách đánh trả thế nào cho đẹp mắt, cho nên, lúc này, nó lập tức ngạnh hóa tay gấu, tát thẳng về phía Trường Thích Dã Trư!

Pặc!!

Tay gấu ngạnh hóa đập thẳng vào phần gai dài trên lưng con lợn rừng, gai dài lập tức gãy vụn, ngay sau đó, bên cạnh lập tức truyền đến một lực trùng kích khổng lồ, khiến nội tạng của Trường Thích Dã Trư như bị dời sông lấp biển, heo rừng cảm thấy không xong rồi.

"Éc---"

Theo một tiếng tru đau đớn, dưới tác dụng của lực quán tính khi chạy nước rút lao tới của bản thân con lợn rừng và lực trùng kích của Thập Nhất, con Trường Thích Dã Trư to lớn bị hất tung theo một đường chéo.

"Ao---"

Sau khi bị hất văng, Trường Thích Dã Trư liên tục lăn lộn trên mặt đất, cơn đau đớn tột cùng khiến nó không thể đứng dậy nổi, vẻ mặt cực kỳ kinh hoàng, trời ơi, 'thức ăn' đang đánh heo——

"Thập Nhất, bổ đao."

(*) 补刀: bổ đao, chính là Last-hit trong các game như DOTA, LMHT..., hiểu nôm na là đòn kết liễu.

Là một Ngự Thú Sư xuất sắc, Thời Vũ luôn dạy cho sủng thú của mình một ít phẩm chất tuyệt vời.

Theo mệnh lệnh của hắn, Thập Nhất lập tức chuyển sang tiếp đất bằng bốn chân, đồng thời, chân trái trước và chân sau phải của nó cùng cất bước, đánh úp về phía lợn rừng, còn mạnh hơn đòn tấn công vừa rồi của con lợn.

Ngạnh hóa đầu, Thiết Đầu!

Mượn sức lao lên, Thập Nhất trực tiếp ngạnh hóa phần đầu, sau đó tiếp xúc thân mật với Trường Thích Dã Trư, "phựt" một tiếng, Trường Thích Dã Trư trợn trắng mắt, triệt để ngất đi.

"Thanh Miên Trùng, cột lại."

Thời Vũ mở khóa kéo của ba lô, một con tằm nho nhỏ màu xanh lá cây bất đắc dĩ đi ra, dùng tơ tằm buộc chặt một con lợn rừng to lớn.

Chẳng bao lâu, một con Trường Thích Dã Trư trị giá 350 điểm với độ trưởng thành cấp 7 đã bị đám Thời Vũ tóm gọn một cách dễ dàng.

“Quả nhiên, sức chiến đấu đã hơn xưa."

Thời Vũ nhìn con Trường Thích Dã Trư bị sợi tơ trắng bóng trói thành cái bánh tét, lại có thêm nhận thức mới mẻ về sức chiến đấu của Thập Nhất.

Có vẻ như... kẻ có thể tạo ra uy hiếp đối với Thập Nhất ở trạng thái này, hẳn chỉ là một số tiểu BOSS với cấp độ trưởng thành cấp 10.

Loại công kích đơn lẻ giống như con Trường Thích Dã Trư lạc loài này rất dễ bị siêu thị lực và ngạnh hóa khắc chết!

Tuy nhiên, đổi thành Băng Giáp Thú của Trần Khải, Thời Vũ cảm thấy, nếu cậu ta một chọi một, thì cũng phải tốn khá nhiều sức mới có thể chiến thắng.

"Ngao ô ~~ !!!"

Lúc này, Thập Nhất đang vui sướng trong lòng vì đã hạ được Trường Thích Dã Trư, Thời Vũ trực tiếp cúi người nhặt một đầu sợi tơ ném cho Thập Nhất.

"Giai đoạn huấn luyện yêu thích của mày tới rồi, nào, kéo chiến lợi phẩm này đi, tiến lên."

Thập Nhất: ∑(O_O;)!

Thập Nhất vốn nghĩ rằng chỉ cần hạ gục Trường Thích Dã Trư là xong chuyện nhưng không ngờ cái xác của con lợn rừng này còn có thể dùng như một công cụ huấn luyện.

Không hổ là Ngự Thú Sư của mình, thật là chu đáo.

Thập Nhất hào hứng cầm lấy sợi tơ tằm, kéo theo con lợn rừng đi “ầm ầm”, vẻ mặt cực kỳ mong đợi, tự hỏi điều gì đang đợi mình ở phía trước thế nhỉ.

"Chúng ta đi sâu vô rừng hơn nào."

Sau khi xác nhận sức chiến đấu của Trường Thích Dã Trư xong, Thời Vũ rất thong thả dẫn Thập Nhất bước vào khu rừng Dã Trư, định băng ngang qua nó.

Lúc này, một nhân viên đang xem hình ảnh giám sát trong khu an ninh trong phòng giám sát, đột nhiên phát hiện có điều gì đó không ổn, anh ta nhanh chóng phóng to một màn hình giám sát.

"Các anh em, bên này có người mở hàng rồi này. Vừa có một Ngự Thú Sư đã giết được một con Trường Thích Dã Trư, giờ đang tiến vào rừng Dã Trư một mình."

“Một mình à?” Các nhân viên bảo an ninh xung quanh nghe thấy tiếng anh ta, lập tức nhô đầu ra xem.

Trong góc nhìn toàn cảnh do Cơ Giới Điểu truyền về, một con non Thực Thiết Thú đang kéo lê một con Trường Thích Dã Trư bằng một sợi dây 'thừng' màu trắng, đi kè kè bên cạnh Thời Vũ.

Một người, một thú, tài cao gan lớn tiến vào khu rừng Dã Trư được đánh dấu mức độ nguy hiểm trên bản đồ.

"Con Thực Thiết Thú đó... nhìn cái kích thước này trông có vẻ là con non nhỉ? Cấp độ trưởng thành chắc chắn không thể hơn 7, sao nó có thể dễ dàng đánh gục con Trường Thích Dã Trư được chứ?"

Sở dĩ nói là 'dễ dàng', là bởi vì bây giờ Thập Nhất đang kéo con heo rừng đi một cách rất chi là nhàn nhã.

Nếu là một chiến thắng gian nan khó khăn gì đó, thì việc đầu tiên đám Thời Vũ nên làm lúc này là đi theo con đường tương đối an toàn mà trên bản đồ đã đánh dấu, tiến vào vùng an toàn, sau đó quy đổi con lợn rừng này thành điểm tích lũy, rồi nghỉ ngơi... chứ không phải là kéo một con lợn rừng rồi nghênh ngang tiến vào địa bàn của lũ Trường Thích Dã Trư kia.

“Lúc nãy không để ý lắm, đợi đến tối rồi phát lại xem sao.” Nhân viên bảo an - người đầu tiên để ý đến đám Thời Vũ - mở miệng nói.

Với nhiều màn hình giám sát như vậy, làm sao anh ta có thể để ý tới đám Thời Vũ ngay từ đầu được chứ.

“Trước mắt, cứ cẩn thận chú ý đến bọn họ đi, vào rừng Dã Trư một mình rất nguy hiểm nhưng chỉ cần bọn họ đủ thông minh, biết trèo lên cây, thì đám Trường Thích Dã Trư sẽ không khiến họ bị thương.” Một nhân viên an ninh nói.

Đám Thời Vũ chính là người nhanh nhất thu hoạch được chiến lợi phẩm kếch xù, điều này khiến bọn hắn lập tức nhận được sự chú ý đặc biệt từ các nhân viên bảo an của khu vực an ninh gần nhất.

Ngay sau đó, dưới tầm mắt của đám người này, Thời Vũ đã đi sâu vào khu rừng Dã Trư, lén lút tìm được một vài con Trường Thích Dã Trư đang tụ tập một chỗ.

Nấp mình sau một cái cây xa xa, Thời Vũ và Thập Nhất nhìn 4 con Trường Thích Dã Trư đang tìm kiếm thức ăn trong đám cây rừng phía trước, nét mặt biểu hiện khác nhau.

Thời Vũ đang suy nghĩ, liệu Thập Nhất có thể lấy 1 địch 4 không nhỉ... tiểu Thực Thiết Thú đang suy nghĩ, tại sao Thời Vũ không để mình xông lên?

"Thập Nhất, mày có muốn thử một chút không? Với trình độ ngạnh hóa tinh thông của mày, mày có thể chiến đấu với trạng thái toàn thân ngạnh hóa, lũ chúng nó sẽ không tạo được uy hiếp cho mày."

Ngạnh hóa cấp tinh thông, cộng với siêu thị lực, Thời Vũ cảm thấy không thành vấn đề, dù sao thì loại lợn rừng này cũng chỉ có một động tác tấn công duy nhất, cấp độ trưởng thành cũng thấp.

“Ngao!!!” Thập Nhất bộc lộ dã tính.

1VS4!

Nghe thật là kích thích!

"Chà, được rồi, tao với Thanh Miên Trùng sẽ đứng sau cái cây này cổ vũ cho mày. Nhờ mày cả..." Thời Vũ động viên.

Thập Nhất rất nhờn, ngon rồi.

Sau đó, Thập Nhất đặt chiến lợi phẩm lợn rừng đang kéo xuống đất, rời khỏi đám Thời Vũ, một mình đi tới chỗ đám Trường Thích Dã Trư.

"ĐM, sao họ dám."

Động thái này khiến nhân viên bảo an trong phòng giám sát của khu an ninh đang dõi theo đám Thời Vũ phải lập tức thốt lên.

Cái cuống họng của anh ta lại thu hút sự chú ý của các nhân viên bảo an khác trong phòng.

"Sao thế?"

"Là cái Ngự Thú Sư tập sự mang con tiểu Thực Thiết Thú vừa nãy ấy, con Thực Thiết Thú của cậu ta đang xông tới chỗ 4 con Trường Thích Dã Trư, một mình!"

"Cái gì? Điên rồi à?"

Nhóm nhân viên bảo an lập tức 'vèo vèo' nhìn sang, "Sao lại có người không sợ chết như vậy tham gia kỳ đánh giá chứ."

Cho dù là sủng thú cấp 10, thì một mình đối mặt với 4 con Trường Thích Dã Trư cũng sẽ rất khó khăn đấy.

Tiếp theo, trong ánh mắt chuyên chú theo dõi của bọn họ, Thập Nhất bước vào phạm vi cảm giác của 4 con Trường Thích Dã Trư kia.

"Ụt hừ hừ!!!"

"Hừ hừ hừ!!"

Một sinh vật không xác định đang tiếp cận, lại còn tương tự với loài gấu thiên địch, nên 4 con Trường Thích Dã Trư lập tức bày ra ánh mắt cảnh giác.

Nhưng mà, sau khi phát hiện Thập Nhất là 'một thằng oắt miệng còn hôi sữa' cao chưa tới 1 mét, tâm tình của bọn chúng lập tức giống như con heo rừng vừa nãy, khóe miệng 'rơi lệ'.

Gì thế này? Gia hỏa này từ đâu tới đây vậy, tự dâng mình cho chúng ăn à?

4 con Trường Thích Dã Trư vẫn đang trong giai đoạn quan sát, mà giờ phút này lại phát sinh một chuyện mà chúng không thể nào ngờ tới.

Tiểu Thực Thiết Thú ở phía xa xa đột nhiên duỗi hai tay, kéo cao khóe miệng, vẻ mặt cực kỳ gợi đòn.

"Nhòe nhòe ~~~~"

Thập Nhất sử dụng chiến thuật chế nhạo, cực kỳ khiêu khích.

“ĐM.” Đám nhân viên bảo an càng ngạc nhiên hơn.

Sắp chết mà còn ngông cuồng?

"Ụt hừ hừ !!!"

"Hừ hừ!!"

Bốn con Trường Thích Dã Trư đồng loạt phóng lợn lao về phía trước, nanh nhọn hướng thẳng vào Thập Nhất.

Vì bốn con lợn rừng lao tới từ hai hướng khác nhau, nên siêu thị lực của Thập Nhất không thể đạt tới mức '360 ° không góc chết', cho nên không dám khinh thường bất cẩn, trực tiếp ngạnh hóa toàn thân!

Trong nháy mắt, ánh sáng kim loại tràn ngập khắp cơ thể nó!

Phần lông màu đen, kết cấu kim loại cực kỳ thâm thúy, phần lông màu trắng, cứng như bạc sáng lấp lánh, sau khi hoàn thành vũ trang, Thập Nhất gào lên một tiếng, tiếp tục sử dụng phương thức đối kháng với con lợn rừng trước đó, trực tiếp nghiêng người, đập bay một con lợn rừng đầu tiên tiên tiếp cận được nó.

Giây tiếp theo, con lợn rừng thứ hai lại đâm về phía của Thập Nhất nhưng con Trường Thích Dã Trư này chỉ cảm thấy như vừa đụng phải một cục sắt cực lớn. Nó không biết đối phương cảm thấy thế nào, chứ nó đau quá rồi, răng nanh hình như bị gãy rồi.

"Ao——" Con lợn rừng thứ hai hét thảm, không cẩn thận đụng phải Thập Nhất, chỉ có nó bị thương chứ gấu kia không bị thương, phòng ngự của gấu kia cực kỳ chắc chắn.

Có điều, lực va chạm lớn như vậy vẫn khiến Thập Nhất loạng choạng, thân thể bị đẩy ra sau một chút.

Bởi vì bị đánh trúng, dã tính của Thập Nhất lại bị kích thích, vẻ mặt của nó lúc này đặc biệt dữ tợn, trực tiếp lao vào con lợn rừng bên cạnh, húc tên lợn kia một cái lật nhào.

Sau đó, nó lại hung hăng tìm kiếm những kẻ thù còn lại.

Về phần hai con Trường Thích Dã Trư còn lại, do khoảng cách lúc đầu quá xa, nên chúng không thể tiếp cận được Thập Nhất đầu tiên, dẫn đến việc phạm vi chiến đấu bị hai con lợn rừng đầu tiên chiếm giữ.

Trong suốt quá trình này, chúng đã trông thấy rõ ràng hai người bạn đồng hành của mình đã bị cục sắt nhỏ này biến thành lợn què như thế nào.

"Ngao---"

Lúc này, bọn chúng không còn ý định tiếp tục chiến đấu nữa, sinh vật hoang dã rất thực tế, nếu không phải là ngõ cụt, phản ứng đầu tiên của chúng khi gặp phải kẻ thù mạnh hơn mình chắc chắn là bỏ chạy.

Tuy nhiên, Thập Nhất không có ý định cho chúng cơ hội chạy thoát, nhanh chóng xoay người, lập tức khóa chặt một con Trường Thích Dã Trư, dọa con con lợn rừng này sợ hãi hét lên, chạy vòng vòng.

"ĐM."

Đây đã là câu "ĐM" thứ ba trong phòng giám sát khu an ninh.

Bốn nhân viên bảo an vây quanh màn hình giám sát, nhìn chằm chằm vào màn hình với ánh mắt khó tin, sau đó đồng loạt dụi dụi mắt.

Khoan khoan, bọn họ... bọn họ không nhìn lầm đúng không???

Một con non Thực Thiết Thú đối đầu với 4 con Trường Thích Dã Trư, 2 con lật ngửa 2 con hoảng sợ bỏ chạy, lại còn đang bị đánh đuổi?

Đây chắc chắn là sát thủ heo rừng!

"Ngạnh hóa cấp độ tinh thông ư? Người này là ai vậy?" Một nhân viên bảo an đột nhiên hỏi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương