Bất Khoa Học Ngự Thú (Dịch)
-
Chương 20
Sau khi trận chiến kết thúc, Thời Vũ nhìn về phía trọng tài Bạch Thạch, không biết vị trọng tài này có phải là cộng tác viên tạm thời hay không, sững sờ một lúc lâu mới nhớ đến việc thông báo kết quả, rất không chuyên nghiệp.
Mau mau thông báo đi, Băng Giáp Thú đau đớn cỡ nào chứ, Ngự Thú Sư người ta vẫn đang chờ đem sủng thú của mình đi chữa trị đấy.
"Băng Giáp Thú đã mất khả năng chiến đấu, vì vậy, người chiến thắng chính là Thời Vũ!"
Trọng tài Bạch Thạch vừa hồi hồn, liền nhanh chóng thông báo.
"Thắng rồi!"
Trọng tài vừa công bố kết quả xong, Thời Vũ lập tức gọi Thập Nhất đến bên cạnh, bắt đầu ra sức xoa cái đầu to của nó, xoa xoa theo hình xoắn ốc, bày tỏ khích lệ.
Dù có tin đồn cho rằng xoa đầu nhiều sẽ không cao lên nổi, nhưng Thời Vũ vẫn mạnh mẽ sờ soạng, chủ yếu là vì xúc cảm từ bộ lông mềm mại này quá tuyệt.
"Gào~"
Thập Nhất lắc lắc đầu, kêu một tiếng, sau đó được Thời Vũ thu hồi vào không gian Ngự Thú.
Bên kia, Trần Khải cũng thu hồi sủng thú của mình, vẫn chưng ra vẻ mặt không thể chấp nhận được, bước tới hỏi: "Anh là Ngự Thú Sư Bình Thành à?"
“Là học sinh...hay là?” Cậu ta muốn thua một cách rõ ràng.
"Tôi là Ngự Thú Sư Bình Thành. Tôi mới tốt nghiệp năm nay, nhưng, trường tôi học nằm ở thành phố Băng Nguyên." Thời Vũ mỉm cười, biết rõ đối phương đang muốn dò xét bản thân.
Vừa dứt lời, Trần Khải lập tức sững sờ, trọng tài Bạch Thạch đang bước tới cũng sững sờ.
Khu Bình Thành là một vùng ngoại thành của thành phố Băng Nguyên, trình độ giáo dục đương nhiên sẽ không bằng trong thành phố.
Một số ít học sinh có thành tích xuất sắc sẽ liều mạng nộp đơn ghi danh vào trường học ở thành phố, để nhận được nguồn tài nguyên giáo dục tốt hơn.
Cho nên, mặc dù Trần Khải được coi là một học sinh tương đối xuất sắc của Bình Thành, nhưng so với học sinh trong thành phố thì chưa chắc ai giỏi hơn ai.
Lúc này Trần Khải mới biết tại sao mình lại thua thảm như vậy, nhưng khoảng cách chênh lệch thế này vẫn khiến cậu ta cảm thấy khó hiểu.
Nhưng cậu ta chỉ có thể tự mình bổ não, cho dù là trong thành phố, thì Thời Vũ chắc chắn chính là người xuất sắc nhất trong nhóm Ngự Thú Sư trẻ.
Theo một nghĩa nào đó, sự bổ não của Trần Khải có phần đúng.
Đừng nhìn Thời Vũ thế này, thực ra hắn cũng là học bá.
Cho dù là ở trường trọng điểm của thành phố Băng Nguyên, thành tích của hắn vẫn luôn đứng đầu, kết quả của các kỳ thi viết đều rất tốt.
Bằng không, hắn làm gì có cơ hội được học tập ở thành phố, rồi lại còn được gửi đến căn cứ chăn nuôi của thành phố Băng Nguyên để thực tập.
Trở thành một Ngự Thú Sư thực ra rất phiền phức, nội chuyện phải học thuộc hơn một vạn chủng tộc sủng thú phổ biến, cộng thêm cả vóc dáng bề ngoài, kỹ năng tương ứng của từng chủng tộc, bấy nhiêu thôi đã đủ để đám học sinh bọn hắn sống dở chết dở rồi.
Mà những kiến thức kể trên chỉ mới là kiến thức cơ sở thôi đấy, bọn họ còn phải cách cách suy đoán cấp độ trưởng thành của sủng thú thông qua vóc dáng bên ngoài, lại còn phải biết được nhược điểm, thói quen và thức ăn yêu thích của từng chủng loại sủng thú khác nhau, tất tần tật đều phải học.
Mỗi khi Thời Vũ nhìn thấy một loại sủng thú mới, tư liệu liên quan đến nó trong trí nhớ sẽ tự động xuất hiện trong đầu hắn, chuyện này cũng liên quan đến cụm từ 'học bá' mà hắn đang đảm đương.
Có thể nói, nếu không bởi vì Thời Vũ quá nghèo, cộng thêm một số điều kiện không phù hợp, thì với thành tích của hắn, hoàn toàn có thể học lên cao học, được đào tạo chuyên sâu hơn, chứ không phải vừa thực tập xong đã trực tiếp nộp đơn xin tốt nghiệp như giờ.
Trên đời này, nếu không thể bước đi trên con đường tắt - tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, thì đại đa số học sinh có thể bước vào xã hội ở độ tuổi 18, ví dụ như Thời Vũ, tham gia kỳ đánh giá Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, kỳ đánh giá chăn nuôi viên chuyên nghiệp, những kỳ đánh giá này giống như thay thế một kỳ thi tuyển sinh đại học, nhưng yêu cầu các học sinh tốt nghiệp chuyên nghiệp phải tự mình đăng ký.
Sau khi vượt qua các kỳ đánh giá này, không chỉ là bước đệm để có được một công việc thoải mái hơn trong tương lai, mà còn có cả cơ hội nhập học ở một trường đại học cấp cao hơn, đây cũng là lý do mà Thời Vũ 'nhớ thương da diết' với tấm bằng chứng nhận của Ngự Thú Sư chuyên nghiệp và chăn nuôi viên chuyên nghiệp.
Không có chứng chỉ chuyên môn, thậm chí ngay cả một con sủng thú cũng không thể nuôi nổi, haiz.
"Không có việc gì nữa thì tôi đi trước nhé."
Thời Vũ chào Bạch Thạch và Trần Khải, trực tiếp rời đi.
"À..." Trần Khải đờ đẫn gật đầu.
Cậu ta cứ cảm thấy là lạ chỗ nào ấy...
“Không đúng, mình cũng là sinh viên sắp tốt nghiệp năm nay mà, chẳng phải còn một tháng nữa là tốt nghiệp rồi sao.” Trần Khải đột nhiên nghĩ thông.
Thời Vũ nói gì cơ? Hắn vừa tốt nghiệp?
“Thời gian tốt nghiệp mà cậu vừa nói là thời gian tốt nghiệp của đối kháng viên chuyên nghiệp.
Các học sinh thuộc chuyên ngành trọng tài, y tế và chăn nuôi sẽ tốt nghiệp sớm hơn, tùy vào sự sắp xếp thực tập.” Trọng tài Bạch Thạch bên cạnh lập tức bổ sung.
Trần Khải:???
Cậu ta nhìn bóng lưng Thời Vũ, trong lòng cảm thán, CMN, Thời Vũ không phải là học sinh đối kháng chuyên nghiệp sao?
"Bạn học Trần Khải, cậu có cần đưa Băng Giáp Thú của mình đến phòng y tế không? Còn nữa, trận đấu mà cậu vừa hoàn thành là trận chiến cá cược, xin vui lòng thanh toán chi phí sử dụng đấu trường của hai người."
Trần Khải đau đầu: "Tôi đến phòng y tế trước đã."
Không gian Ngự Thú không chỉ thúc đẩy quá trình trưởng thành của sủng thú, mà lúc sủng thú bị thương, nếu mang nó vào không gian Ngự Thú, xu hướng vết thương chuyển biến xấu và tốc độ lây lan sẽ bị chậm lại.
Có điều, ngoại trừ những Ngự Thú Sư có thiên phú đặc biệt về y thuật, thì trong những trường hợp bình thường, tác dụng hồi phục của không gian Ngự Thú rất rất chậm, chỉ có thể làm dịu cơn đau mà thôi, vì vậy, dù gì cũng đã bỏ ra 200 tệ, Trần Khải dại gì mà không sử dụng phòng y tế ở đây.
...
Từ lúc rời khỏi trận quán tới giờ, Thời Vũ vẫn cảm thấy khá nhàm chán.
Có lẽ hắn đã đánh giá quá thấp sức chiến đấu mà kỹ năng ngạnh hóa cấp độ tinh thông mang lại, xem ra, trừ khi hắn tham gia các đấu trường của nhóm cấp độ 7 đến 10, bằng không, sẽ rất khó tìm được đối thủ thích hợp.
Có điều, trước khi rời đi, hắn đã hỏi qua, Ngự Thú Sư chỉ có thể chọn nhóm chiến đấu dựa trên cấp độ trưởng thành của sủng thú mà thôi, không thể vượt cấp, bởi vì chưa chắc đối thủ đã muốn chiến đấu với kẻ yếu hơn mình.
Trừ khi, Thời Vũ mang theo đối thủ của mình đến trận quán để thuê đấu trường, nhưng vấn đề là Thời Vũ không có chỗ để tìm được đối thủ cho mình... hắn chẳng quen ai cả.
"Thôi được rồi, đi tới chỗ hiệp hội Ngự Thú Sư xem sao."
Bởi vì trận chiến kết thúc nhanh hơn dự kiến, đồng thời, Thời Vũ cũng cảm thấy không cần phải lãng phí thời gian trong đấu trường quá nhiều, nên hắn quyết định đi chỗ khác để tìm một địa điểm thực chiến thích hợp hơn.
Phải mất một lúc lâu, hắn mới đi tới hiệp hội Ngự Thú Sư Bình Thành.
Đây là một tổ hợp kiến trúc khổng lồ, nằm ở trung tâm Bình Thành, chính giữa tổ hợp kiến trúc này là một toà nhà có diện tích khá lớn, cao 13 tầng.
Thời Vũ đã từng đến đây để làm thủ tục các loại, cho nên đây không phải là lần đầu tiên, hắn quen đường quen lối tìm thấy mục tiêu của mình - sảnh nhiệm vụ.
Hiệp hội Ngự Thú Sư còn có chức năng nhận nhiệm vụ, công bố nhiệm vụ và mức treo thưởng, Ngự Thú Sư có thể nhận một số nhiệm vụ tại đây và nhận thưởng sau khi hoàn thành.
Những nhiệm vụ này đều được hiệp hội Ngự Thú Sư lựa chọn cẩn thận, chuẩn bị cho Ngự Thú Sư tập sự, theo một phương diện nào đó, thì những nhiệm vụ này có thể rèn luyện các loại năng lực khác nhau của các Ngự Thú Sư.
Bản chất của thực hiện nhiệm vụ cũng giống như trải nghiệm thực chiến dã ngoại mà hiệp hội Ngự Thú Sư Bình Thành tổ chức định kỳ 3 tháng 1 lần cho Ngự Thú Sư tập sự vậy, đều là bồi dưỡng thực lực của Ngự Thú Sư.
Cho dù là thành phố nào đi chăng nữa, thì ai nấy đều hy vọng rằng thành phố mình sẽ có nhiều Ngự Thú Sư chuyên nghiệp hơn một chút, Ngự Thú Sư mạnh mẽ hơn một chút, thực nhiệm vụ hay trải nghiệm thực chiến đều được, tất cả chỉ vì đặt nền móng tốt nhất cho nhóm Ngự Thú Sư tập sự mà thôi.
Ban đầu, Thời Vũ vốn dĩ không muốn tới đây chút nào, bởi vì nhiệm vụ dưới cấp siêu phàm của hiệp hội Ngự Thú Sư đều nhắm trọng tâm vào việc rèn luyện Ngự Thú Sư và sủng thú, cốt lõi là cung cấp một nơi để rèn luyện, điển hình của việc vừa mệt mỏi vừa kiếm được ít tiền, dùng thời gian đó cho Thực Thiết Thú đi chuyển gạch hay bốc vác gì đó có khi còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Nhưng tình hình trước mắt chính là, hắn đến đây không phải để kiếm tiền, hắn chỉ muốn xem trong số những nhiệm vụ ở đây, có thể tìm được đối tượng thực chiến thích hợp hay không.
Cho dù không tìm được đối tượng để thực chiến, thì tìm đại một nhiệm vụ thích hợp cho Thập Nhất rèn luyện cũng được, cân nhắc đến thể chất và tinh thần của Thập Nhất, Thời Vũ cảm thấy không thể để cho nó tập luyện ở nhà mãi được.
Ngày nào cũng nhảy lầu như thế, sớm muộn gì cũng có ngày nhảy ra chuyện.
Tiếp xúc với một số thứ bên ngoài cũng có lợi, lần này đem Thập Nhất đi đấu đối kháng, Thời Vũ có thể cảm thấy nó vui vẻ ra mặt.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Bắt mèo hoang.
[Nhu cầu giới thiệu] : Gần đây, trong vùng xuất hiện một nhóm mèo hoang chuyên gia ăn cắp, có tổ chức, quy mô rất lớn...
Trong sảnh nhiệm vụ, Thời Vũ đứng trước thanh nhiệm vụ, trên mặt đánh một dấu chấm hỏi to đùng.
Mèo hoang mà cũng có tổ chức?
Ừ, coi như trí tuệ của một số sinh vật siêu phàm không thấp đi, đúng là có thể có tổ chức đấy.
Mà chúng nó có thể ăn cắp cái gì chứ? Hải sản, thức ăn cho mèo à... Uầy, bỏ qua đi.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Huấn luyện đối kháng.
[Giới thiệu nhu cầu] : Chỉ định sủng thú thuộc hệ Phong (gió) có cấp độ trưởng thành cấp 6 trở lên làm đối tượng huấn luyện...
Phần thưởng cho nhiệm vụ này có vẻ ổn... Đáng tiếc, Thập Nhất không biết bay, qua qua qua.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Hộ tống dã ngoại.
[Nhiệm vụ 1 sao] : Bắt sống Phong Hoàng (châu chấu gió).
[Nhiệm vụ một sao] : Thanh trừ Thổ Hành Thử (chuột đất)...
Cả trăm loại nhiệm vụ dày đặc, chi chít, Thời Vũ cẩn thận nghiên cứu kỹ lưỡng từng nhiệm vụ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook