Có 3 con đường tắt để một sủng thú nhanh chóng trưởng thành.

Thức ăn, huấn luyện, chiến đấu!

Con đường thoải mái nhất chính là hấp thụ các chất dinh dưỡng thông qua thức ăn, chuyển hóa chúng thành các chất cần thiết cho sự trưởng thành.

Con đường huấn luyện thì gian nan hơn một chút, nhưng thông qua huấn luyện, sủng thú có thể tôi luyện năng lực chủng tộc của mình lên một cấp độ cao hơn, thúc đẩy sự trưởng thành.

Con đường chiến đấu là nguy hiểm nhất, nhất là trong những trận chiến sinh tử, nơi đòi hỏi sự tập trung cao độ cả về tinh thần, ý chí lẫn linh hồn, cũng vì lý do đó mà đây là con đường tôi luyện tốt nhất của sủng thú, việc sử dụng kỹ năng với cường độ cao trong lúc chiến đấu sẽ đem lại kinh nghiệm quý báu, khiến chúng mau chóng trưởng thành, tốt hơn huấn luyện nhiều.

Muốn bồi dưỡng được một sủng thú cường đại, thì cần phải có thức ăn đầy đủ dinh dưỡng, chế độ huấn luyện hợp lý và cả sự tôi luyện chiến đấu đúng cách, không thể thiếu bất kỳ thứ gì trong 3 thứ này.

Trước mắt, Thời Vũ dự định sẽ đưa Thập Nhất đi so tài trong trận thực chiến ngang sức, tất nhiên, không phải là trận chiến sinh tử, mà là một trận chiến của các Ngự Thú Sư được tiến hành ở một địa điểm chính thức, được giới hạn bởi các quy tắc.

Đối với trình độ của hắn và Thập Nhất hiện tại, bọn hắn chưa thể tiếp xúc với các trận chiến cấp độ sinh tử được, vả lại, trong thành phố cũng chẳng có chỗ nào để bọn hắn luyện sinh tử.

Cho dù có, Thời Vũ cũng sẽ không rảnh đến mức vác 'bi' đi tìm chết, hắn là người bình thường, trong tay có một quyển kỹ năng, ổn định phát triển không tốt hơn chắc?

Mà những nơi nguy hiểm sinh tử... dù sao thì hắn chắc chắn sẽ không đi.

Buổi chiều, Thời Vũ thu hồi Thực Thiết Thu vào không gian Ngự Thú, sau đó đi ra ngoài.

Một thành phố phát triển tốt như nơi này chắc chắn sẽ không thiếu những địa điểm mấu chốt.

Ví như đơn vị hành chính của nhóm Ngự Thú Sư, hiệp hội Ngự Thú Sư.

Hoặc ví như binh đoàn Ngự Thú đóng quân ở rìa thành phố, bảo vệ thành phố.

Hơn nữa, bất kỳ thành phố nào cũng sẽ có những nơi như trường học, căn cứ chăn nuôi, đạo quán, võ đường.

Ngoài ra, còn có các trận quán dành cho Ngự Thú Sư chiến đấu và tôi luyện chiến đấu.

Các trận quán căn bản đều thuộc quyền quản lý của chính phủ, đây là nơi duy nhất trong thành phố cung cấp đấu trường cho các Ngự Thú Sư thực chiến. Thời Vũ muốn tìm một đối thủ để thực chiến và đây là một trong những lựa chọn tốt nhất.

Thực ra, hắn có thể đến những nơi hoang dã để tìm kiếm những sinh vật chiến đấu ngang sức hơn, nhưng chuyện này khá nguy hiểm.

Có điều, nếu muốn trở thành một Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, dường như hắn phải có rất nhiều kỹ năng sinh tồn hoang dã.

Theo như Thời Vũ được biết, trong đánh giá của Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, ngoài đánh giá cơ bản và đánh giá thực chiến, còn có đánh giá sinh tồn dã ngoại.

Muốn lấy được chứng chỉ đó, có vẻ khó tránh khỏi chuyện phải đi ra ngoài... mà thôi, dù sao thì hiện tại bọn hắn cũng quá yếu, nếu có thể sang bằng hiểm nguy, thì không cần phải rụt đầu rụt cổ thế này.

Nếu Thời Vũ nhớ không lầm, hình như hiệp hội Ngự Thú Sư sẽ tổ chức trải nghiệm thực chiến dã ngoại cho các Ngự Thú Sư tập sự theo định kỳ, các Ngự Thú Sư tập sự có thể tự mình đăng ký.

Trong những hoạt động kiểu thế này, chắc chắn các sinh vật siêu việt cấp cao trong khu vực trải nghiệm đã bị quét sạch, hơn nữa, bên cạnh còn có các Ngự Thú Sư cấp cao khác, sau lưng còn có cả đội cứu hộ, nên dù có xảy ra nguy hiểm bất ngờ thì vẫn có thể xử lý kịp.

Một khi bắt buộc phải trải nghiệm dã ngoại, thì Thời Vũ tin rằng, tốt nhất là nên đi theo nhóm, ít nhất hắn cũng cảm thấy an toàn hơn so với việc một mình đương đầu sóng gió.

Mặc dù muốn đăng ký thì phải tự bỏ tiền túi, nhưng nếu trong lúc trải nghiệm dã ngoại có thể thu hoạch được một số nguyên vật liệu quý hiếm, sao chép một số kỹ năng quý hiếm, thì chưa chắc hắn đã lỗ.

Sau đó, chỉ tốn một chút thời gian, Thời Vũ đã đến một trận quán cách nhà hắn khá xa.

Khu Bình Thành có dân số thường trú là 130.000 người, số lượng Ngự Thú Sư chiếm không ít, mà chiếm tỷ lệ cao nhất chính là Ngự Thú Sư tập sự.

Mỗi thành phố có thể có ít Ngự Thú Sư chuyên nghiệp nhưng chắc chắn sẽ có rất nhiều Ngự Thú Sư tập sự, cho nên, số lượng trận quán cũng rất nhiều.

...

Trận quán Bình Thành, chi nhánh Ngư Dương.

"Chào mừng quý khách."

Thời Vũ vừa bước vào trận quán, một nữ lễ tân trẻ tuổi ở quầy mỉm cười chào đón.

Men theo giọng nói, Thời Vũ nhìn quanh.

Tổng cộng có 4 quầy lễ tân, hiện tại chỉ có nhân viên lễ tân vừa chào hỏi hắn là không phải xử lý công việc.

Các quầy lễ tân khác đều đang tiến hành đăng ký với các Ngự Thú Sư già trẻ khác nhau, ở đây có nhiều người hơn Thời Vũ nghĩ.

"Xin chào."

Thời Vũ lập tức đáp lại rồi nhanh chân bước tới.

Nhân viên lễ tân nhìn Thời Vũ, nói: "Xin hỏi tôi có thể giúp gì cho anh ạ."

Thời Vũ nói: "Tôi muốn chiến đấu 1-1, có điều, đây là lần đầu tiên tôi đến đây, cô có thể giới thiệu sơ qua cho tôi được không?"

Nhân viên lễ tân mỉm cười, gật đầu: "Trận quán của chúng tôi cung cấp các đấu trường từ cấp độ siêu phàm trở xuống. Ở đây, anh có thể lựa chọn chiến đấu theo giao hẹn hoặc ngẫu nhiên.

Trận chiến giao hẹn có nghĩa là anh sẽ hẹn trước với đối thủ của anh. Chúng tôi chỉ cung cấp đấu trường, trọng tài và dịch vụ y tế.

Còn trận chiến ngẫu nhiên thì anh chỉ cần điền thông tin cơ bản, chúng tôi sẽ chọn ngẫu nhiên đối thủ cho sủng thú của anh, đồng thời, vẫn sẽ cung cấp các dịch vụ khác.

Trong đó, trận chiến ngẫu nhiên sẽ dựa theo cấp bậc của sủng thú của Ngự Thú Sư, được chia thành 2 nhóm, dưới cấp 6 và từ cấp 7 đến cấp 10. Chúng tôi sẽ dựa theo cấp độ sủng thú của anh, lựa chọn đối thủ ngẫu nhiên trong phạm vi cấp độ phù hợp.

Cho dù là phương thức nào, chi phí sử dụng đấu trường cho một trận chiến là 100 tệ cho mỗi người."

100 nhân dân tệ?

Thời Vũ đau đớn!

100 nhân dân tệ cho một trận chiến! Quá đắt! 100 nhân dân tệ này đủ cho hắn sống 3 ngày đấy.

Có điều, nếu xét đến chi phí bảo trì đấu trường, chi phí trọng tài và thậm chí cả chi phí dịch vụ y tế thì mức giá này có vẻ bình thường, nếu trận quán này không phải trận quán được quản lý bởi chính phủ, có khi còn đôn giá đắt hơn ấy chứ.

“À, đúng rồi, còn có trận chiến cá cược.” Nhân viên tiếp tân bổ sung thêm.

"Trước trận chiến, hai bên có thể đặt cược, bên thua sẽ chi trả toàn bộ chi phí sử dụng đấu trường, tức là người thua trận cần phải trả 200 tệ, người thắng thì được miễn phí."

“Tôi chọn trận chiến cá cược ngẫu nhiên, phạm vi cấp độ sủng thú là dưới cấp 6.” Thời Vũ lập tức chọn.

Cấp độ trưởng thành hiện tại của tiểu Thực Thiết Thú là cấp 5, có kỹ năng ngạnh hóa cấp tinh thông, thậm chí còn có kỹ năng 'lành lặn cao tốc' phi khoa học, cho dù đối thủ có là sủng thú cấp 6, thì bọn hắn chưa chắc đã thua.

Để tiết kiệm được một khoản không nhỏ, hắn phải có lỗi với đối phương rồi, mà nếu hắn thua... nếu thua thiệt thì Thời Vũ chỉ có thể chấp nhận thôi.

Lần đầu tiên ra trận, sủng thú trong tay lại còn là kiểu có kỹ năng kép, nếu mà không đánh được đối thủ cùng cấp... thì hắn có thể tự sát được rồi.

"Được ạ, anh vui lòng điền vào biểu mẫu này..." Nhân viên lễ tân đưa một biểu mẫu cho hắn.

Thời Vũ nhận lấy, xem kỹ hơn, sau đó cầm cây bút chì bên cạnh lên, nhanh chóng điền thông tin.

Tên, số căn cước, chủng loại sủng thú, mức độ trưởng thành của sủng thú, 4 mục này đều là những thông tin quan trọng cần điền.

Thông tin khác, là đánh dấu tích, chẳng hạn như xác định chọn trận chiến ngẫu nhiên, xác định chọn chiến đấu cá cược...

Điền xong, Thời Vũ gửi lại biểu mẫu, đồng thời, nhịn không được mà hỏi thêm một câu: "Xin hỏi, nơi này có thể tăng tiền đặt cược cho trận chiến cá cược không?"

Cược thì cũng đã cược rồi, tại sao không cược lớn một chút chứ.

Người huấn luyện Pokémon có thể kiếm tiền từ việc thắng trận, vậy, hẳn là Ngự Thú Sư cũng có thể chứ?

"Xin lỗi, chuyện này nằm ngoài phạm vi kinh doanh."

Thời Vũ: "..."

Thế là đi tong một cách kiếm tiền.

Sau đó, dựa trên thông tin mà Thời Vũ vừa điền, cô lễ tân trẻ tuổi bắt đầu nhập thông tin vào chiếc máy tính CRT trước mặt.

Đồng thời, cất giọng: "Giờ anh có thể ngồi đợi ở sảnh, chờ đến khi có đối thủ phù hợp, màn hình ở sảnh sẽ hiển thị tên của anh và số hiệu của đấu trường."

“Được, cảm ơn.” Thời Vũ gật đầu, sau đó bước lại chỗ ghế ngồi ở sảnh, ngồi xuống, đợi đối thủ ghép đôi của mình.

Cùng lúc đó.

Một nam sinh mặc đồng phục xanh trắng, đeo mắt kính, cũng đang đăng ký thông tin tại quầy lễ tân.

Tên: Trần Khải

Chủng loại sủng thú: Băng Giáp Thú

Cấp độ sủng thú: Cấp độ thức tỉnh 6

Hình thức chiến đấu: trận chiến cá cược ngẫu nhiên

Sau khi điền đầy đủ thông tin, nam sinh mặc đồng phục rất mong chờ.

Là một học sinh đứng đầu lớp, cậu ta cảm thấy các bạn cùng lớp quá yếu, không thể tạo áp lực cho cậu, nếu cứ trưởng thành trong môi trường như vậy, chừng nào cậu mới trở thành một Ngự Thú Sư chuyên nghiệp được?

Cậu ta cần áp lực!

Cho nên, cậu đã chọn đến một đấu trường không giới hạn tuổi tác, chỉ giới hạn cấp độ, hy vọng rằng một Ngự Thú Sư tập sự nào đó ngoài xã hội sẽ có thể dạy cậu nhiều thứ hơn.

Nói thì nói vậy... nhưng Trần Khải cảm thấy, một học sinh xuất sắc như cậu ta có muốn thua cũng hơi bị khó đấy.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương