Bất Khoa Học Ngự Thú (Dịch)
-
Chương 11
Sau khi thí nghiệm hoàn thành, Thời Vũ đói, mệt và buồn ngủ.
Vốn dĩ hắn định quét tước sân và nhà cửa nhưng với tình trạng hiện tại, chắc ngày mai mới làm được, đêm nay ở tạm vậy.
"Muộn rồi, tao đi chuẩn bị bữa tối."
"Thập Nhất, mày có thể nghỉ ngơi một lát chờ tao gọi ăn cơm."
Thời Vũ quay đầu nói với Thập Nhất.
Thực thiết Thú đang ở sau gốc cây: Giải lao?
Nó bất ngờ lắc đầu.
Làm thế sao được.
Khó khăn lắm mới thức tỉnh được kỹ năng ngạnh hóa, làm sao có thể nghỉ ngơi được?
Nó đã bị tụt lại phía sau quá nhiều Thực Thiết Thú cùng thời rồi.
Phải tập luyện chăm chỉ mới được.
Nếu không hoàn thành hai giờ huấn luyện, nó sẽ không an tâm ăn bữa tối này.
Thời Vũ dùng thần giao cách cảm: ???
Thời Vũ bị sốc, chăn nuôi viên Lâm Tu Trúc đã đúng.
Rõ ràng rất muốn ăn ngon nhưng vì chưa tập luyện nên cảm thấy ăn tối không an tâm???
Quá kỷ luật rồi.
"Không cần vội vàng như vậy. Hôm nay ngoại lệ, nghỉ ngơi thật tốt là được." Thời Vũ thuyết phục.
Thực Thiết Thú lắc đầu dữ dội.
"Đừng bận tâm…"
“Vậy thì mày nên làm luyện ngạnh hóa trong sân trước đi.” Thời Vũ nói.
"Gào-" Thập Nhất gật đầu, hoàn toàn quên mất rằng Thời Vũ sẽ ăn măng của nó, nét mặt dần trở nên nghiêm túc.
Nói luyện liền luyện... nó nhìn vào bức tường xung quanh.
Cái nhìn trực tiếp này khiến Thời Vũ sợ hết hồn.
"Chờ một chút, trước tiên hãy luyện duy trì ngạnh hóa, thu thả kỹ năng xem sao."
"Tranh thủ thành thạo ngạnh hóa mộ vị trí nào đó trong thời gian ngắn nhất."
"Luyện cái đó trước."
Cách luyện ngạnh hóa thực ra rất đơn giản.
Loại phương pháp đào tạo kỹ năng cấp thấp này nói chung là rất cơ bản.
Có một ghi chép rõ ràng trong sổ tay tu luyện của Lâm Tu Trúc đưa.
Mức độ thành thạo kỹ năng ngạnh hóa có thể được chia thành bốn hướng.
Thời gian duy trì, diện tích che phủ, tốc độ thu thả, độ cứng!
Ánh mắt của Thực Thiết Thú vừa rồi rõ ràng là muốn luyện độ cứng.
Phương pháp luyện tập độ cứng cơ bản đã được Thập Nhất nắm giữ ở căn cứ chăn nuôi, đó là luyện thân thể bình thường, thiên chuy bách luyện đến khi cứng như thép.
Nói cách khác, chỉ cần không ngừng chịu đòn hoặc dùng thân thể phá hoại là được.
Trước đây Thập Nhất không thành thạo ngạnh hóa thì không sao, nhưng bây giờ đã học được, nếu Thời Vũ thả mặc cho nó ở đây luyện độ cứng, căn nhà này khó mà giữ được!
Vì vậy, Thời Vũ nhanh chóng ngăn Thực Thiết Thú đang háo hức di chuyển, chỉ cho nó thực hành duy trì và thu thả ngạnh hóa mà không cần di chuyển quá nhiều, chỉ sử dụng các kỹ năng trong không khí.
"Việc luyện tập độ cứng sau này lại nói."
Thời Vũ thuyết phục xong, Thập Nhất gãi đầu gãi tai rồi gật đầu, vậy cũng được.
Cùng lúc đó, Thời Vũ cảm thấy nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, cảm giác vẫn khá mệt mỏi.
Tự kỷ luật với sủng thú là một điều tốt, nhưng tại sao mình lại cảm thấy mệt mỏi? Thật kỳ quái…
"Hấp."
Sắp xếp cho Thực Thiết Thú xong, Thời Vũ thôi không nghĩ nữa, liếc mắt nhìn con Thanh Miên Trùng trong góc, lôi trong nhà ra một bó dây sắt, tìm dụng cụ làm một chiếc lồng chim đơn giản rồi thả nó trong đó.
Sau khi hoàn thành thí nghiệm với Thanh Miên Trùng và nhận thấy sự thành thục kỹ năng phun tơ của nó ngày càng tăng, Thời Vũ đã nảy ra một cách kiếm tiền trong đầu.
Tùy thuộc vào phương pháp canh tác khác nhau, tơ tằm có rất nhiều công dụng.
Trong lĩnh vực quần áo, y tế và lĩnh vực công nghiệp đều sử dụng tơ tằm.
Do đó, dù ở thành phố Bình Thành hay Băng Nguyên đều có những căn cứ chăn nuôi chuyên chăn nuôi chuyên sản xuất tơ.
Tuy nhiên, chất lượng tơ tằm được sản xuất bởi dây chuyền lắp ráp này không hề thấp nhưng nó cũng không cao lắm.
Tơ tằm chất lượng cao nhất thường được sản xuất bởi Ngự Thú Sư chuyên đào tạo Thanh Miên Trùng.
Có rất nhiều con đường, họ sẵn sàng mua tơ tằm do sủng thú của những Ngự Thú Sư này sản xuất với giá cao.
Tơ tằm chất lượng càng cao thì giá thu mua càng cao!
Chuyện này kỳ thực rất phổ biến, không chỉ có tơ tằm, rất nhiều bộ phận cơ thể của sủng thú đều rất đa dụng, Ngự Thú Sư coi việc chăn nuôi sủng thú như một công việc kinh doanh cũng không ít.
Ngự Thú Sư khế ước sủng thú hệ mộc thì lấy linh thực, khế ước với sủng thú trị liệu thì giúp người xem bệnh, kỳ thực đều là những con đường kiếm tiền của Ngự Thú Sư.
Vậy nên Thời Vũ nghĩ, nếu hắn nâng cao kỹ năng phun tơ của Thanh Miên Trùng thì cũng hoàn toàn không uổng công, hơn nữa việc mua tơ tằm là nghề phổ biến nhất trên thị trường, tại sao hắn không thể kiếm một hũ vàng bằng phương pháp này trước rồi lại tính tiếp.
Lúc đồi dưỡng Thực Thiết Thú... cũng bớt thời gian luyện hóa Thanh Miên Trùng này, dù sao tên này cũng chỉ có thể ăn lá cây bình thường, loại này ở đâu chẳng có.
Khi đến thời điểm, khi trình độ tơ của nó đã đạt đến mức hoàn hảo, chất lượng tơ tằm đương nhiên sẽ không thấp.
Cứ như vậy bán một bó tơ bằng, áp lực kinh tế trong nhà cũng có thể được giải quyết ngay lập tức.
“Chít —" Thanh Miên Trùng trong lồng chán nản nằm xuống.
Thời Vũ mỉm cười nhìn nó, xin lỗi, thực sự là do cuộc sống bức bách.
Tiếc rằng Thanh Miên Trùng không được thông minh cho lắm, nếu không đổi thành sủng thú khác, gặp phải chuyện tốt nhanh chóng tăng cấp kỹ năng, nhất định sẽ lao vào tóm lấy.
…
Buổi tối.
Sau khi ăn tối, Thời Vũ và Thực Thiết Thú đều rất mệt.
Huấn luyện không ngừng nghỉ kỹ năng ngạnh hóa khiến Thập Nhất tiêu hai rất nhiều thể năng.
Ăn xong nó liền lăn ra ngủ, thân hình mũm mĩm trở thành một quả bóng.
Dù đến một môi trường xa lạ nhưng nó ngủ rất ngon, sau khi chìm vào giấc ngủ nó nở một nụ cười lúc có lúc không.
Thời Vũ nhìn Thực Thiết Thú vẫn đang lảm nhảm ngay cả khi đã ngủ và mỉm cười.
Có thể phát triển loại tính cách này, thiên phú cũng là một khía cạnh, có thể những trải nghiệm khác nhau gây ra bởi sự khác biệt của cá nhân mới thực sự khiến nó quan tâm.
Rõ ràng là rất thích ăn nhưng không tập xong thì sẽ không ăn. Lẽ nào nó lo lắng nếu biểu hiện không tốt thì sẽ lại lần nữa bị vứt bỏ không?
Với tư cách là chủ nhân của Thực Thiết Thú, Thời Vũ có thể mơ hồ cảm nhận được suy nghĩ của nó, từ góc độ của Thập Nhất, nguyên nhân khiến Ngự Thú Sư không chọn và không chấp nhận nó trước đây là vì biểu hiện của nó quá kém.
"Đừng lo, dù có chuyện gì thì tao cũng sẽ không bỏ mày đâu."
Việc thay đổi sủng thú rất phổ biến đối với Ngự Thú Sư, đặc biệt là những người nhiều kinh nghiệm, bọn họ sẽ chọn thay thế sủng thú đã khế ước thuộc chủng tộc thấp hơn bằng một sủng thú có chủng tộc cao hơn. Thời Vũ không biết mình có thể trở thành Ngự Thú Sư cấp mấy nhưng hắn quyết tâm rằng sẽ không bỏ rơi bất kỳ sủng thú nào đã khế ước.
Cho dù sủng thú khế ước có cấp độ chủng tộc thấp cũng không thành vấn đề, vấn đề lớn là hắn đã liều mình học hai thần kỹ!
Chưa biết... nó có phải là con đường tiến hóa của Thực Thiết Thú không? Chuyện này Thời Vũ vẫn chưa rõ.
Sau đó, Thời Vũ đưa Thập Nhất trở lại không gian ngự thú, nếu nghỉ ngơi ở đó, nó có thể hồi phục, nghỉ ngơi tốt hơn ở ngoài, ngủ cũng thoải mái hơn.
Sau đó, Thời Vũ nằm trên giường và chìm vào suy nghĩ.
"Hay là triệu hồi nó về lại nhỉ, mình chưa từng trải qua cảm giác lấy một con gấu trúc khổng lồ làm gối ôm bao giờ đâu..."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook