Bất Hủ Thần Vương
-
Chương 55: Võ Đạo Trúc Cơ đệ thất trọng
Mấy ngày này, Nhâm Thương Khung luôn ru rú ở trong nhà. Ban ngày tu luyện, buổi tối luyện đan, thời gian một ngày của hắn không còn rãnh rỗi chút nào.
Sau khi ăn cơm chiều xong, Nhâm Thương Khung sẽ dùng hai canh giờ để luyện chế Nghịch Yêu Đan.
Trải qua nhiều ngày thực tiễn, Nhâm Thương Khung lợi dụng Long Hổ đỉnh luyện chế Nghịch Yêu Đan, đã có thể đạt tới trăm phần trăm thành đan.
Nói cách khác, sẽ không có khả năng xuất hiện lãng phí tài liệu.
Mỗi ngày hai canh giờ, là Nhâm Thương Khung căn cứ theo tinh thần lực của cảnh giới mà quyết định. Ở trong hai canh giờ, hắn có thể cam đoan đủ tinh thần lực, cam đoan ở trạng thái đỉnh cao.
Qua hai canh giờ, cảm giác mệt mỏi sinh ra, thì không thể tiếp tục luyện chế được nữa.
Hắn đây là hy sinh thời gian để tăng hiệu suất. Không thể không nói, hiệu quả rất tốt.
Tuy rằng mỗi tối chỉ có thể luyện được ba bốn viên Nghịch Yêu Đan, nhưng mỗi một viên đều vượt qua tám thành linh lực cùng độ dung hợp.
Chỉ có điều, đan dược cực tốt vượt qua chín thành, lại thủy chung không xuất hiện.
Nhâm Thương Khung biết, nguyên nhân chính là ở cảnh giới, hắn không thể nắm giữ đan hỏa thành thục để luyện đan. Nếu tu vi hắn có thể tăng lên tới võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, luyện chế Nghịch Yêu Đan, linh lực và dung hợp độ vượt qua chín thành là Nghịch Yêu Đan cực tốt, nhất định có thể thực hiện.
Việc này khiến Nhâm Thương Khung rất nôn nóng.
Tu luyện, đột phá.
Bất kể lúc nào, tu luyện võ đạo vĩnh viễn là quan trọng nhất.
Ước chừng sáu bảy ngày sau, hai mươi miếng hạ phẩm yêu đan mà Nhâm Thương Khung thu mua đã dùng hết. Hắn hiện tại có chút hối hận, nếu biết trước, thời điểm mua yêu đan, hẳn nên mua nhiều hạ phẩm yêu đan một chút sẽ tốt hơn.
Hiện giờ, còn có hai mươi miếng trung phẩm yêu đan và mười miếng thượng phẩm yêu đan, nếu dùng để luyện chế Nghịch Yêu Đan tốt mà nói, thì đúng là đại tài tiểu dụng.
Nhưng nếu luyện chế trung phẩm yêu đan, lấy tu vi trước mắt của hắn, căn bản không nắm giữ được đan hỏa, ngoại trừ lãng phí tài liệu ra, quyết không có điểm thu hoạch nào.
Tuy rằng, Long Hổ đỉnh rất ưu tú. Nhưng Long Hổ đỉnh không phải là vạn năng. Thủ pháp và kỹ năng luyện đan, tu vi của đan sư, ở trong quá trình luyện đan, đều trọng yếu như nhau.
Sau khi phường thị mùa xuân chấm dứt, Vân La thành liền bình thường trở lại.
Ở Vân La phường thị mấy ngày nay, một ít mạch nước ngầm đang bắt đầu khởi động, lại đột nhiên bình ổn như thường.
Đối với Nhậm gia mà nói, sau khi đạt được quặng mỏ, phải phân công nhân sự tới quản lý.
Sau khi gia tộc nghị quyết, Nhâm Thanh Sương không ai tranh luận đạt được quyền quản lý. Vì thể hiện sự công bình bên trong gia tộc, Nhâm Tinh Hà và Nhâm Thanh Hồng đều được chọn làm phụ tá cho Nhâm Thanh Sương.
Về phần Nhâm Thương Khung, Nhâm Thanh Vân hai người này, việc cấp bách hiện giờ là tu luyện, tranh thủ thời gian bộc lộ tài năng trong Vân La thịnh hội.
Nội vụ gia tộc, tạm thời không cần bọn họ quan tâm.
Nhâm Thương Khung rất chuyên tâm, mỗi ngày chìm trong tu luyện. Có kinh nghiệm hai đời, hơn nữa hắn trong lúc vô tình lĩnh ngộ phương pháp tu luyện. Hiện giờ Nhâm Thương Khung ở phương diện kích thích đại đạo hạt giống, có rất nhiều tâm đắc.
Tuy nhiên, lần trước kích thích đại đạo hạt giống, là bởi vì có sự cộng hưởng của bảo đao, đó thuộc về kỳ ngộ.
Loại kỳ ngộ này, có thể gặp nhưng không thể cầu được.
Mấy ngày nay, Nhâm Thương Khung ý đồ lặp lại kinh nghiệm lần trước, nhưng thủy chung tìm không ra.
Không có kỳ ngộ, vậy thì từng bước một mà đến.
Tu luyện, kỳ thật là công việc buồn tẻ vô cùng. Nhất là cảnh giới hiện giờ của hắn, thuộc võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, cũng là khiếu huyệt kỳ tam trọng, tiến vào Luyện Khí kỳ vẫn còn một ngưỡng cửa nữa.
Khiếu huyệt là vô số điểm, mà luyện khí kỳ lại chỉ một đường.
Đem những điểm này xâu chuỗi thành một đường, cần phải có đại kỳ ngộ, lập tức giống như đê vỡ, phá tan gông cùm xiềng xích, nước chảy thành sông.
Nhâm Thương Khung trong cơ thể có đại đạo hạt giống, so với người luyện võ bình thường mà nói, điều kiện ưu việt nhiều lắm.
Nhưng sở hữu điều kiện ưu việt cũng không có nghĩa là ngồi mát ăn bát vàng.
Trên thực tế, có được đại đạo hạt giốngg, cũng chỉ là tăng thêm cơ hội tiến vào Tiên Thiên mà thôi. Ở võ đạo tu luyện, phải không ngừng vươn lên, chăm chỉ khổ luyện mới là vương đạo.
Ăn khổ trong khổ, mới là thượng nhân.
Mỗi một ngày tu luyện, Nhâm Thương Khung chẳng sợ mệt mỏi, cũng tuyệt không ngừng nghỉ.
Hắn biết, hiện giờ thêm một khắc kiên cường cố gắng, năm năm sau Yêu tộc xâm lấn, liền an toàn hơn một phần!
Trong nháy mắt, hơn một tháng trôi qua. Sáng sớm hôm nay, Nhâm Thương Khung ngắm nhìn mưa xuân kéo dài có chút sở ngộ. Hai mắt hơi híp lại, nhìn cơn mưa bụi từ trời cao rơi xuống, hạt mưa giống như tơ, rậm rạp như hoa châm đầy trời không ngừng hạ xuống.
Nhâm Thương Khung mơ hồ, hình như đã nắm được một điểm gì đó.
Khiếu huyệt trong cơ thể theo tiết tấu của mưa phùn kia, nhẹ nhàng nhảy lên. Mỗi một lần nhảy lên, dường như dự báo một dấu hiệu nào đó.
Song chưởng của Nhâm Thương Khung bỗng nhiên mở ra, trường kiếm trên lưng rời tay mà ra, ở bên trong mưa phùn, kiếm phong như châm, đúng là chiêu Kim châm độ kiếp.
Xuy!
Tiếng xé gió kéo dài không thôi. Vô số đạo kiếm hoa vẽ lên một đường cong xinh đẹp, ở trong mưa phùn không ngừng nhảy múa.
Chỉ thiếu chút nữa …
Chỉ thiếu một chút nữa, đạo kiếm hoa này sẽ gắn bó thành một đường.
Đang lúc Nhâm Thương Khung suy nghĩ, bỗng nhiên từ ngoài võ tràng, một tiếng xé gió phóng tới, một dòng khí tựa như tia chớp bắn thẳng đến phương vị xuất kiếm của Nhâm Thương Khung.
Dòng khí thẳng tắp giống như một con rắn dài, bay vụt đến.
Dòng khí này, tựa như một cọng rơm đè sụp lạc đà đang đói mệt. Lập tức đem điểm chướng ngại cuối cùng trong nội tâm Nhâm Thương Khung đánh vỡ.
Trong lồng ngực, tất cả chướng ngại lập tức sụp đổ, dòng khí trong cơ thể giống như thiên quân vạn mã đang điên cuồng xông tới.
Kiếm trong tay Nhâm Thương Khung giống như long xà, liên tục múa may.
Xuy, xuy, xuy!
Kiếm hoa dưới sự dẫn động của dòng khí, hình thành một dòng khí thẳng tắp. Giống như một tiếng trống làm cho tinh thần hăng hái thêm, không ngừng từ mũi kiếm phun ra.
Kiếm khí!
Kinh mạch trong cơ thể của Nhậm Thương Khung, giống như một con sông bị khơi thông, một đường mà chảy.
Tất cả khiếu huyệt, dường như lập tức bị khai thông, xâu chuỗi thành tuyến.
Võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng!
Nhâm Thương Khung trong lòng mừng rỡ, tuy kiếm khí này còn rất mỏng manh, nhưng chung quy đã thành tuyến. Kinh mạch trong cơ thể của hắn rốt cục cũng hoàn toàn khơi thông, bắt đầu tiến vào Tiểu chu thiên tuần hoàn!
Đây rõ ràng là đặc điểm của Luyện Khí kỳ!
Võ đạo Trúc Cơ cửu trọng, thân thể tam trọng, khiếu huyệt tam trọng, luyện khí tam trọng!
Nhâm Thương Khung rốt cục bước qua hai quan đạo, tiến vào võ đạo Trúc Cơ đệ tam quan.. luyện khí!
Sau khi đột phá, Nhâm Thương Khung chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, thoải mái vô cùng. Tuy nhiên lúc này không phải thời điểm để hắn vui mừng, chân bước theo bộ pháp, giống như phi mã vượt qua tường cao.
Tiếng xé gió vừa rồi kia, rõ ràng là có người cố ý dẫn đường cho hắn, khiến hắn ở thời khắc mấu chốt sinh ra cảm ngộ, đánh tan bình chướng cuối cùng.
Có thể nói là một nét sửa dở thành hay.
Ngoài tường, bóng dáng lão thái thái ở dưới tia nắng ban mai, gậy đầu rồng chậm rãi chuyển qua một góc, hướng phía trước thong thả mà đi.
- Tổ mẫu đại nhân...
Nhâm Thương Khung trong lòng khẽ động, một cỗ ấm áp không biết từ đâu xuất hiện bao bọc thân hình hắn.
- Lão thân vừa lúc đi ngang qua, sẽ không quấy rầy ngươi. Người trẻ tuổi có thể chịu khổ như vậy, không tồi, không tồi...
Lão thái thái tuy chống quải tượng, nhưng không có một điểm khó khăn, bước chân vững vàng, khi nói chuyện cũng không quay đầu lại.
Vừa lúc đi ngang qua sao?
Nhâm Thương Khung trong lòng xúc động. Lão thái thái là vừa lúc đi ngang qua sao? Khéo như vậy sao? Hắn biết, phía sau "Vừa lúc đi ngang qua" này, là biết bao sự hi vọng của lão thái thái dành cho hắn.
Lúc này đột phá, có thể nói là trời xanh không phụ lòng người.
Không biết vì sao, sau khi đột phá, Nhâm Thương Khung điều đầu tiên nghĩ đến, không ngờ không phải là cường địch Tống Lam.
Mà là khuôn mặt thanh lịch của Bắc Cung Dao.
Có lẽ, giờ phút này thiên chi kiều nữ cũng đang ngủ đông, chờ Vân La thịnh hội ngang trời xuất thế?
Tống Lam, Cao Hồng Tinh...
Những người có được đại đạo hạt giống lần lượt xuất hiện trong đầu hắn, một đám đều bị hắn loại bỏ. Nếu nói sau khi tái sinh, Vân La thành trẻ tuổi có thể vào pháp nhãn của Nhâm Thương Khung, tuyệt đối không phải là Tống Lam và Cao Hồng Tinh...
Mà là Bắc Cung Dao.
Trợ giúp Bắc Cung Dao thức tỉnh đại đạo hạt giống là một chuyện. Nhưng cạnh tranh, lại là một chuyện khác.
Nhâm Thương Khung trợ giúp Bắc Cung Dao thức tỉnh đại đạo hạt giống, là bởi vì một trận chiến cuối cùng của kiếp trước, Bắc Cung Dao đã trợ giúp hắn, cũng là vì giải cứu ca ca Nhâm Tinh Hà.
Nhưng hết thảy cũng không phải là lý do để hắn nhượng bộ.
Một người luyện võ, mặc kệ dưới tình huống gì, đối mặt với đối thủ là ai, vĩnh viễn phải truy cầu thắng lợi.
Nhâm Thương Khung mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, kỳ thật đều có một khúc mắt rất lớn, chính là tái hiện huy hoàng năm xưa của phụ thân ở trên Vân La thịnh hội!
Hiện giờ, tái sinh cho hắn hy vọng, cho hắn kỳ ngộ vô hạn!
Võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, cũng không phải là cực hạn mà hắn theo đuổi ở trước Vân La thịnh hội. Hắn còn muốn đột phá, tiếp tục đột phá!
Chẳng qua, mặc dù có được đại đạo hạt giống, mặc dù có kinh nghiệm kiếp trước, muốn liên tục đột phá chính là khó như lên trời.
Cho nên, thời điểm lúc này, phải vận dụng cách khác!
Sau khi ăn cơm chiều xong, Nhâm Thương Khung sẽ dùng hai canh giờ để luyện chế Nghịch Yêu Đan.
Trải qua nhiều ngày thực tiễn, Nhâm Thương Khung lợi dụng Long Hổ đỉnh luyện chế Nghịch Yêu Đan, đã có thể đạt tới trăm phần trăm thành đan.
Nói cách khác, sẽ không có khả năng xuất hiện lãng phí tài liệu.
Mỗi ngày hai canh giờ, là Nhâm Thương Khung căn cứ theo tinh thần lực của cảnh giới mà quyết định. Ở trong hai canh giờ, hắn có thể cam đoan đủ tinh thần lực, cam đoan ở trạng thái đỉnh cao.
Qua hai canh giờ, cảm giác mệt mỏi sinh ra, thì không thể tiếp tục luyện chế được nữa.
Hắn đây là hy sinh thời gian để tăng hiệu suất. Không thể không nói, hiệu quả rất tốt.
Tuy rằng mỗi tối chỉ có thể luyện được ba bốn viên Nghịch Yêu Đan, nhưng mỗi một viên đều vượt qua tám thành linh lực cùng độ dung hợp.
Chỉ có điều, đan dược cực tốt vượt qua chín thành, lại thủy chung không xuất hiện.
Nhâm Thương Khung biết, nguyên nhân chính là ở cảnh giới, hắn không thể nắm giữ đan hỏa thành thục để luyện đan. Nếu tu vi hắn có thể tăng lên tới võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, luyện chế Nghịch Yêu Đan, linh lực và dung hợp độ vượt qua chín thành là Nghịch Yêu Đan cực tốt, nhất định có thể thực hiện.
Việc này khiến Nhâm Thương Khung rất nôn nóng.
Tu luyện, đột phá.
Bất kể lúc nào, tu luyện võ đạo vĩnh viễn là quan trọng nhất.
Ước chừng sáu bảy ngày sau, hai mươi miếng hạ phẩm yêu đan mà Nhâm Thương Khung thu mua đã dùng hết. Hắn hiện tại có chút hối hận, nếu biết trước, thời điểm mua yêu đan, hẳn nên mua nhiều hạ phẩm yêu đan một chút sẽ tốt hơn.
Hiện giờ, còn có hai mươi miếng trung phẩm yêu đan và mười miếng thượng phẩm yêu đan, nếu dùng để luyện chế Nghịch Yêu Đan tốt mà nói, thì đúng là đại tài tiểu dụng.
Nhưng nếu luyện chế trung phẩm yêu đan, lấy tu vi trước mắt của hắn, căn bản không nắm giữ được đan hỏa, ngoại trừ lãng phí tài liệu ra, quyết không có điểm thu hoạch nào.
Tuy rằng, Long Hổ đỉnh rất ưu tú. Nhưng Long Hổ đỉnh không phải là vạn năng. Thủ pháp và kỹ năng luyện đan, tu vi của đan sư, ở trong quá trình luyện đan, đều trọng yếu như nhau.
Sau khi phường thị mùa xuân chấm dứt, Vân La thành liền bình thường trở lại.
Ở Vân La phường thị mấy ngày nay, một ít mạch nước ngầm đang bắt đầu khởi động, lại đột nhiên bình ổn như thường.
Đối với Nhậm gia mà nói, sau khi đạt được quặng mỏ, phải phân công nhân sự tới quản lý.
Sau khi gia tộc nghị quyết, Nhâm Thanh Sương không ai tranh luận đạt được quyền quản lý. Vì thể hiện sự công bình bên trong gia tộc, Nhâm Tinh Hà và Nhâm Thanh Hồng đều được chọn làm phụ tá cho Nhâm Thanh Sương.
Về phần Nhâm Thương Khung, Nhâm Thanh Vân hai người này, việc cấp bách hiện giờ là tu luyện, tranh thủ thời gian bộc lộ tài năng trong Vân La thịnh hội.
Nội vụ gia tộc, tạm thời không cần bọn họ quan tâm.
Nhâm Thương Khung rất chuyên tâm, mỗi ngày chìm trong tu luyện. Có kinh nghiệm hai đời, hơn nữa hắn trong lúc vô tình lĩnh ngộ phương pháp tu luyện. Hiện giờ Nhâm Thương Khung ở phương diện kích thích đại đạo hạt giống, có rất nhiều tâm đắc.
Tuy nhiên, lần trước kích thích đại đạo hạt giống, là bởi vì có sự cộng hưởng của bảo đao, đó thuộc về kỳ ngộ.
Loại kỳ ngộ này, có thể gặp nhưng không thể cầu được.
Mấy ngày nay, Nhâm Thương Khung ý đồ lặp lại kinh nghiệm lần trước, nhưng thủy chung tìm không ra.
Không có kỳ ngộ, vậy thì từng bước một mà đến.
Tu luyện, kỳ thật là công việc buồn tẻ vô cùng. Nhất là cảnh giới hiện giờ của hắn, thuộc võ đạo Trúc Cơ đệ lục trọng, cũng là khiếu huyệt kỳ tam trọng, tiến vào Luyện Khí kỳ vẫn còn một ngưỡng cửa nữa.
Khiếu huyệt là vô số điểm, mà luyện khí kỳ lại chỉ một đường.
Đem những điểm này xâu chuỗi thành một đường, cần phải có đại kỳ ngộ, lập tức giống như đê vỡ, phá tan gông cùm xiềng xích, nước chảy thành sông.
Nhâm Thương Khung trong cơ thể có đại đạo hạt giống, so với người luyện võ bình thường mà nói, điều kiện ưu việt nhiều lắm.
Nhưng sở hữu điều kiện ưu việt cũng không có nghĩa là ngồi mát ăn bát vàng.
Trên thực tế, có được đại đạo hạt giốngg, cũng chỉ là tăng thêm cơ hội tiến vào Tiên Thiên mà thôi. Ở võ đạo tu luyện, phải không ngừng vươn lên, chăm chỉ khổ luyện mới là vương đạo.
Ăn khổ trong khổ, mới là thượng nhân.
Mỗi một ngày tu luyện, Nhâm Thương Khung chẳng sợ mệt mỏi, cũng tuyệt không ngừng nghỉ.
Hắn biết, hiện giờ thêm một khắc kiên cường cố gắng, năm năm sau Yêu tộc xâm lấn, liền an toàn hơn một phần!
Trong nháy mắt, hơn một tháng trôi qua. Sáng sớm hôm nay, Nhâm Thương Khung ngắm nhìn mưa xuân kéo dài có chút sở ngộ. Hai mắt hơi híp lại, nhìn cơn mưa bụi từ trời cao rơi xuống, hạt mưa giống như tơ, rậm rạp như hoa châm đầy trời không ngừng hạ xuống.
Nhâm Thương Khung mơ hồ, hình như đã nắm được một điểm gì đó.
Khiếu huyệt trong cơ thể theo tiết tấu của mưa phùn kia, nhẹ nhàng nhảy lên. Mỗi một lần nhảy lên, dường như dự báo một dấu hiệu nào đó.
Song chưởng của Nhâm Thương Khung bỗng nhiên mở ra, trường kiếm trên lưng rời tay mà ra, ở bên trong mưa phùn, kiếm phong như châm, đúng là chiêu Kim châm độ kiếp.
Xuy!
Tiếng xé gió kéo dài không thôi. Vô số đạo kiếm hoa vẽ lên một đường cong xinh đẹp, ở trong mưa phùn không ngừng nhảy múa.
Chỉ thiếu chút nữa …
Chỉ thiếu một chút nữa, đạo kiếm hoa này sẽ gắn bó thành một đường.
Đang lúc Nhâm Thương Khung suy nghĩ, bỗng nhiên từ ngoài võ tràng, một tiếng xé gió phóng tới, một dòng khí tựa như tia chớp bắn thẳng đến phương vị xuất kiếm của Nhâm Thương Khung.
Dòng khí thẳng tắp giống như một con rắn dài, bay vụt đến.
Dòng khí này, tựa như một cọng rơm đè sụp lạc đà đang đói mệt. Lập tức đem điểm chướng ngại cuối cùng trong nội tâm Nhâm Thương Khung đánh vỡ.
Trong lồng ngực, tất cả chướng ngại lập tức sụp đổ, dòng khí trong cơ thể giống như thiên quân vạn mã đang điên cuồng xông tới.
Kiếm trong tay Nhâm Thương Khung giống như long xà, liên tục múa may.
Xuy, xuy, xuy!
Kiếm hoa dưới sự dẫn động của dòng khí, hình thành một dòng khí thẳng tắp. Giống như một tiếng trống làm cho tinh thần hăng hái thêm, không ngừng từ mũi kiếm phun ra.
Kiếm khí!
Kinh mạch trong cơ thể của Nhậm Thương Khung, giống như một con sông bị khơi thông, một đường mà chảy.
Tất cả khiếu huyệt, dường như lập tức bị khai thông, xâu chuỗi thành tuyến.
Võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng!
Nhâm Thương Khung trong lòng mừng rỡ, tuy kiếm khí này còn rất mỏng manh, nhưng chung quy đã thành tuyến. Kinh mạch trong cơ thể của hắn rốt cục cũng hoàn toàn khơi thông, bắt đầu tiến vào Tiểu chu thiên tuần hoàn!
Đây rõ ràng là đặc điểm của Luyện Khí kỳ!
Võ đạo Trúc Cơ cửu trọng, thân thể tam trọng, khiếu huyệt tam trọng, luyện khí tam trọng!
Nhâm Thương Khung rốt cục bước qua hai quan đạo, tiến vào võ đạo Trúc Cơ đệ tam quan.. luyện khí!
Sau khi đột phá, Nhâm Thương Khung chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, thoải mái vô cùng. Tuy nhiên lúc này không phải thời điểm để hắn vui mừng, chân bước theo bộ pháp, giống như phi mã vượt qua tường cao.
Tiếng xé gió vừa rồi kia, rõ ràng là có người cố ý dẫn đường cho hắn, khiến hắn ở thời khắc mấu chốt sinh ra cảm ngộ, đánh tan bình chướng cuối cùng.
Có thể nói là một nét sửa dở thành hay.
Ngoài tường, bóng dáng lão thái thái ở dưới tia nắng ban mai, gậy đầu rồng chậm rãi chuyển qua một góc, hướng phía trước thong thả mà đi.
- Tổ mẫu đại nhân...
Nhâm Thương Khung trong lòng khẽ động, một cỗ ấm áp không biết từ đâu xuất hiện bao bọc thân hình hắn.
- Lão thân vừa lúc đi ngang qua, sẽ không quấy rầy ngươi. Người trẻ tuổi có thể chịu khổ như vậy, không tồi, không tồi...
Lão thái thái tuy chống quải tượng, nhưng không có một điểm khó khăn, bước chân vững vàng, khi nói chuyện cũng không quay đầu lại.
Vừa lúc đi ngang qua sao?
Nhâm Thương Khung trong lòng xúc động. Lão thái thái là vừa lúc đi ngang qua sao? Khéo như vậy sao? Hắn biết, phía sau "Vừa lúc đi ngang qua" này, là biết bao sự hi vọng của lão thái thái dành cho hắn.
Lúc này đột phá, có thể nói là trời xanh không phụ lòng người.
Không biết vì sao, sau khi đột phá, Nhâm Thương Khung điều đầu tiên nghĩ đến, không ngờ không phải là cường địch Tống Lam.
Mà là khuôn mặt thanh lịch của Bắc Cung Dao.
Có lẽ, giờ phút này thiên chi kiều nữ cũng đang ngủ đông, chờ Vân La thịnh hội ngang trời xuất thế?
Tống Lam, Cao Hồng Tinh...
Những người có được đại đạo hạt giống lần lượt xuất hiện trong đầu hắn, một đám đều bị hắn loại bỏ. Nếu nói sau khi tái sinh, Vân La thành trẻ tuổi có thể vào pháp nhãn của Nhâm Thương Khung, tuyệt đối không phải là Tống Lam và Cao Hồng Tinh...
Mà là Bắc Cung Dao.
Trợ giúp Bắc Cung Dao thức tỉnh đại đạo hạt giống là một chuyện. Nhưng cạnh tranh, lại là một chuyện khác.
Nhâm Thương Khung trợ giúp Bắc Cung Dao thức tỉnh đại đạo hạt giống, là bởi vì một trận chiến cuối cùng của kiếp trước, Bắc Cung Dao đã trợ giúp hắn, cũng là vì giải cứu ca ca Nhâm Tinh Hà.
Nhưng hết thảy cũng không phải là lý do để hắn nhượng bộ.
Một người luyện võ, mặc kệ dưới tình huống gì, đối mặt với đối thủ là ai, vĩnh viễn phải truy cầu thắng lợi.
Nhâm Thương Khung mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này, kỳ thật đều có một khúc mắt rất lớn, chính là tái hiện huy hoàng năm xưa của phụ thân ở trên Vân La thịnh hội!
Hiện giờ, tái sinh cho hắn hy vọng, cho hắn kỳ ngộ vô hạn!
Võ đạo Trúc Cơ đệ thất trọng, cũng không phải là cực hạn mà hắn theo đuổi ở trước Vân La thịnh hội. Hắn còn muốn đột phá, tiếp tục đột phá!
Chẳng qua, mặc dù có được đại đạo hạt giống, mặc dù có kinh nghiệm kiếp trước, muốn liên tục đột phá chính là khó như lên trời.
Cho nên, thời điểm lúc này, phải vận dụng cách khác!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook