Bắt Được Một Thái Tử
-
Chương 160: Phiên ngoại 9
Hoàng cung năm nay càng thêm náo nhiệt khi Hoàng thượng vừa sinh hạ một tiểu công chúa, phải biết rằng đã nhiều năm hoàng cung mới có tiếng khóc của trẻ nhỏ sau khi hai vị hoàng thử bắt đầu lớn lên cũng không còn khóc nhè như xưa nữa
Tiểu công chúa Lam Y Linh được sinh hạ vào khoảng thời gian cuối năm, cho nên trên dưới hoàng cung đều tất bật chuẩn bị cho đầy tháng tiểu công chúa cũng như mừng tết đến
Tống Kỳ Nam nhìn tiểu công chúa trên tay mà luôn miệng cười, hắn đã rất mong ngóng Lam Y Nhu sinh cho hắn một tiểu công chúa như vậy hắn có thể dành hết tất cả những gì tốt đẹp nhất cho tiểu bảo bối này
Cái tên Y Linh cũng là do chính Tống Kỳ Nam hắn nghĩ ra để đặt cho bảo bối nhà hắn
Lam Y Nhu nhìn Tống Kỳ Nam cứ bế tiểu công chúa mãi khiến y cũng cảm thấy mình thế mà ganh tị với hoàng nhi của bọn họ
“Sắp đến là năm mới, Doãn Ngôn cùng A Hoài hai người bọn họ sẽ về kinh thành cùng chúng ta đón năm mới, Kỳ Nam huynh gọi Lục Thừa mang Yên Khánh cùng vào cung đón năm mới với chúng ta, hoàng cung có thêm người càng ấm áp hơn”
“Y nhi yên tâm ta đã sớm gửi bồ cây mang thư đến ma giáo gọi Lục Thừa và Yên Khánh đến kinh thành, bọn họ e là đã đang trên đường tới rồi, Y nhi lại đây nhìn xem Linh nhi có phải rất giống ngươi không, sau này lớn lên chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân”
Lam Y Nhu không nhịn được cười một tiếng, quả thật Lam Y Linh rất giống y, đứa trẻ này ngoài trừ đôi mắt thì diện mạo chính là không khác gì y cả, so với hai vị hoàng huynh của nàng là Y Lâm và Y Phàm thì Y Linh thật sự rất giống Lam Y Nhu
“Đừng bế nữa, giao Linh nhi cho Yên Hương chăm sóc, ta và huynh còn rất nhiều việc cần phải xử trí”
Tống Kỳ Nam mặc dù không nỡ xa tiểu bảo bối nhỏ nhưng hắn thân là Tể tướng không thế thảnh thơi mãi như vậy, hắn càng không muốn thấy Lam Y Nhu lao lực, y vừa mới sinh xong thân thể vẫn cần được nghỉ ngơi bồi bổ nhiều hơn
Sau khi giao tiểu công chúa cho Yên Hương, Tống Kỳ Nam liền bước đến ôm lấy Lam Y Nhu vào lòng
“Cảm ơn ngươi Y nhi, ngươi lại vì ta lần nữa vất vả sinh một tiểu công chúa, vốn dĩ có Phàm nhi và Lâm nhi là ta đã cảm thấy hạnh phúc rồi, bây giờ còn có cả Linh nhi, ta cảm thấy ngày hôm đó gặp được Y nhi chính là may mắn nhất cả cuộc đời ta”
Lam Y Nhu không nói gì, y nhón người hôn lên môi Tống Kỳ Nam như đáp lại toàn bộ
Hai người triền miên hôn nhau cho đến khi bên ngoài có tiếng trẻ con mới ngượng ngùng tách nhau ra
“Phụ Hoàng, Phụ thân hai người nhìn xem hôm nay con và ca ca ở tìm được gì nè”
Lam Y Phàm nhanh tay nhanh chân mang một khối ngọc lớn đến trước mặt hai vị phụ thân
“Phụ thân nhìn xem đây có phải là ngọc quý không, ta và ca ca cực khổ tìm được, muốn làm quà cho muội muội”
Tống Kỳ Nam nghe vậy liền cười xoa đầu hai tiểu hoàng tử
“Lâm nhi, Phàm nhi, đây mặc dù không phải loại ngọc quý nhất, nhưng kiếm một khối ngọc như vậy rất khó, hai người các con muốn làm hì tặng cho muội muội đây, phụ thân giúp con làm”
Lam Y Lâm suy nghĩ một lúc liền cất tiếng
“Làm ngọc bội, ngọc bội giống Phụ Hoàng thường hay đeo, luôn ban bên người, nữa bước cũng không rời”
Lam Y Nhu nghe vậy liền đỏ mặt, ngọc bội này là trong một lần y cùng Tống Kỳ Nam ở trên giường sau đó bị hắn ép buộc phải mỗi ngày đeo chiếc ngọc bội này, để bất cứ khi nào ai nhìn thấy đều biết rằng Lam Y Nhu là thuộc về Tống Kỳ Nam hắn, chỉ một mình hắn mà thôi
Tống Kỳ Nam đắc ý mỉm cười
Tiệc đầy tháng của tiểu công chúa diễn ra linh đình, bá quan văn võ mỗi người đều không thiếu lễ vậy, cũng cùng dịp này mà trên các vị trưởng bối cũng trở về một chuyến để ngắm tiểu bảo bối vừa được sinh ra
Phải nói rằng Lam Y Linh có nét giống Lam Y Nhu nhất trong cả ba đứa trẻ, chỉ trừ đôi mắt được thừa hưởng của Tống Kỳ Nam
Lan Địch A Hoài nhìn tiểu công chúa một cách triều mến, Doãn Ngôn bên cạnh cũng cưng yêu tiểu công chúa vô cùng
“Hoài nhi, không biết bảo bối của chúng ta sẽ là nam hay nữ đây”
Đúng là như vậy sau một thời gian dài tịnh dưỡng thì A Hoài cũng đã mang hài tử, Doãn Ngôn đối với sinh hoạt của y vô cùng cẩn thận, luôn không rời mắt khỏi y khiến A Hoài mệt mỏi không ít khi lúc nào cũng phải cẩn thận mọi thứ
“Là nam hài hay nữ hài cũng được, đều là con của ta và ngươi”
Doãn Ngôn bật cười gật đầu, đúng vậy nam hay nữ không quan trọng đều là bảo bối của hai người họ, thân thế A Hoài khó khăn lắm mới có thể mang hài tử hắn cũng chẳng dám mạo hiểm để y sinh thêm hài tử, bọn hoi chỉ cần một hài tử là đủ rồi
Hài tử của Lục Thừa và Yên Khánh cũng đã được tròn một tuổi, đứa trẻ ngây ngô nhìn mọi người xung quanh, đứa trẻ này thế mà càng ngày càng giống Lục Thừa hơn là Yên Khánh rất nhiều
Y Liên và Lam Phong nhìn hoàng tôn của mình mà vui vẻ không ít, những năm gần đây bọn họ luôn ngao du sơn thuỷ đi khắp nơi tận hưởng nhưng vẫn là quyết định chọn một nơi gần với kinh thành để ở lại lâu dài tiện thể về thăm hoàng tôn của mình, trong cung vốn đã ít công chúa được sinh ra cho nên tiểu công chúa vừa chào đời chẳng khác nào viên ngọc quý của cả hoàng cung cả
Trong yến tiệc mọi người đều dâng lễ vật lên, Lam Y Nhu lại chẳng để tâm nhiều, y nhất định sẽ cho tiểu công chúa những thứ tốt nhất trên đời này, Linh nhi là tiểu công chúa duy nhất của hoàng thất sau khi tỷ tỷ y rời đi, y nhất định không để nữ nhi của mình chịu uỷ khuất dù là bất cứ ai
Chính vì sự nuông chiều này mà về sau tiểu công chúa Lam Y Linh quả thật không sợ trời không sợ đất, là một tiểu bá vương được cưng chiều nhất cũng là đứa trẻ mà Tống Kỳ Nam dùng hết võ nghệ của mình truyền lại cho nàng, còn định giao cả ma giáo lại cho nàng
Tiểu công chúa Lam Y Linh được sinh hạ vào khoảng thời gian cuối năm, cho nên trên dưới hoàng cung đều tất bật chuẩn bị cho đầy tháng tiểu công chúa cũng như mừng tết đến
Tống Kỳ Nam nhìn tiểu công chúa trên tay mà luôn miệng cười, hắn đã rất mong ngóng Lam Y Nhu sinh cho hắn một tiểu công chúa như vậy hắn có thể dành hết tất cả những gì tốt đẹp nhất cho tiểu bảo bối này
Cái tên Y Linh cũng là do chính Tống Kỳ Nam hắn nghĩ ra để đặt cho bảo bối nhà hắn
Lam Y Nhu nhìn Tống Kỳ Nam cứ bế tiểu công chúa mãi khiến y cũng cảm thấy mình thế mà ganh tị với hoàng nhi của bọn họ
“Sắp đến là năm mới, Doãn Ngôn cùng A Hoài hai người bọn họ sẽ về kinh thành cùng chúng ta đón năm mới, Kỳ Nam huynh gọi Lục Thừa mang Yên Khánh cùng vào cung đón năm mới với chúng ta, hoàng cung có thêm người càng ấm áp hơn”
“Y nhi yên tâm ta đã sớm gửi bồ cây mang thư đến ma giáo gọi Lục Thừa và Yên Khánh đến kinh thành, bọn họ e là đã đang trên đường tới rồi, Y nhi lại đây nhìn xem Linh nhi có phải rất giống ngươi không, sau này lớn lên chắc chắn sẽ là một đại mỹ nhân”
Lam Y Nhu không nhịn được cười một tiếng, quả thật Lam Y Linh rất giống y, đứa trẻ này ngoài trừ đôi mắt thì diện mạo chính là không khác gì y cả, so với hai vị hoàng huynh của nàng là Y Lâm và Y Phàm thì Y Linh thật sự rất giống Lam Y Nhu
“Đừng bế nữa, giao Linh nhi cho Yên Hương chăm sóc, ta và huynh còn rất nhiều việc cần phải xử trí”
Tống Kỳ Nam mặc dù không nỡ xa tiểu bảo bối nhỏ nhưng hắn thân là Tể tướng không thế thảnh thơi mãi như vậy, hắn càng không muốn thấy Lam Y Nhu lao lực, y vừa mới sinh xong thân thể vẫn cần được nghỉ ngơi bồi bổ nhiều hơn
Sau khi giao tiểu công chúa cho Yên Hương, Tống Kỳ Nam liền bước đến ôm lấy Lam Y Nhu vào lòng
“Cảm ơn ngươi Y nhi, ngươi lại vì ta lần nữa vất vả sinh một tiểu công chúa, vốn dĩ có Phàm nhi và Lâm nhi là ta đã cảm thấy hạnh phúc rồi, bây giờ còn có cả Linh nhi, ta cảm thấy ngày hôm đó gặp được Y nhi chính là may mắn nhất cả cuộc đời ta”
Lam Y Nhu không nói gì, y nhón người hôn lên môi Tống Kỳ Nam như đáp lại toàn bộ
Hai người triền miên hôn nhau cho đến khi bên ngoài có tiếng trẻ con mới ngượng ngùng tách nhau ra
“Phụ Hoàng, Phụ thân hai người nhìn xem hôm nay con và ca ca ở tìm được gì nè”
Lam Y Phàm nhanh tay nhanh chân mang một khối ngọc lớn đến trước mặt hai vị phụ thân
“Phụ thân nhìn xem đây có phải là ngọc quý không, ta và ca ca cực khổ tìm được, muốn làm quà cho muội muội”
Tống Kỳ Nam nghe vậy liền cười xoa đầu hai tiểu hoàng tử
“Lâm nhi, Phàm nhi, đây mặc dù không phải loại ngọc quý nhất, nhưng kiếm một khối ngọc như vậy rất khó, hai người các con muốn làm hì tặng cho muội muội đây, phụ thân giúp con làm”
Lam Y Lâm suy nghĩ một lúc liền cất tiếng
“Làm ngọc bội, ngọc bội giống Phụ Hoàng thường hay đeo, luôn ban bên người, nữa bước cũng không rời”
Lam Y Nhu nghe vậy liền đỏ mặt, ngọc bội này là trong một lần y cùng Tống Kỳ Nam ở trên giường sau đó bị hắn ép buộc phải mỗi ngày đeo chiếc ngọc bội này, để bất cứ khi nào ai nhìn thấy đều biết rằng Lam Y Nhu là thuộc về Tống Kỳ Nam hắn, chỉ một mình hắn mà thôi
Tống Kỳ Nam đắc ý mỉm cười
Tiệc đầy tháng của tiểu công chúa diễn ra linh đình, bá quan văn võ mỗi người đều không thiếu lễ vậy, cũng cùng dịp này mà trên các vị trưởng bối cũng trở về một chuyến để ngắm tiểu bảo bối vừa được sinh ra
Phải nói rằng Lam Y Linh có nét giống Lam Y Nhu nhất trong cả ba đứa trẻ, chỉ trừ đôi mắt được thừa hưởng của Tống Kỳ Nam
Lan Địch A Hoài nhìn tiểu công chúa một cách triều mến, Doãn Ngôn bên cạnh cũng cưng yêu tiểu công chúa vô cùng
“Hoài nhi, không biết bảo bối của chúng ta sẽ là nam hay nữ đây”
Đúng là như vậy sau một thời gian dài tịnh dưỡng thì A Hoài cũng đã mang hài tử, Doãn Ngôn đối với sinh hoạt của y vô cùng cẩn thận, luôn không rời mắt khỏi y khiến A Hoài mệt mỏi không ít khi lúc nào cũng phải cẩn thận mọi thứ
“Là nam hài hay nữ hài cũng được, đều là con của ta và ngươi”
Doãn Ngôn bật cười gật đầu, đúng vậy nam hay nữ không quan trọng đều là bảo bối của hai người họ, thân thế A Hoài khó khăn lắm mới có thể mang hài tử hắn cũng chẳng dám mạo hiểm để y sinh thêm hài tử, bọn hoi chỉ cần một hài tử là đủ rồi
Hài tử của Lục Thừa và Yên Khánh cũng đã được tròn một tuổi, đứa trẻ ngây ngô nhìn mọi người xung quanh, đứa trẻ này thế mà càng ngày càng giống Lục Thừa hơn là Yên Khánh rất nhiều
Y Liên và Lam Phong nhìn hoàng tôn của mình mà vui vẻ không ít, những năm gần đây bọn họ luôn ngao du sơn thuỷ đi khắp nơi tận hưởng nhưng vẫn là quyết định chọn một nơi gần với kinh thành để ở lại lâu dài tiện thể về thăm hoàng tôn của mình, trong cung vốn đã ít công chúa được sinh ra cho nên tiểu công chúa vừa chào đời chẳng khác nào viên ngọc quý của cả hoàng cung cả
Trong yến tiệc mọi người đều dâng lễ vật lên, Lam Y Nhu lại chẳng để tâm nhiều, y nhất định sẽ cho tiểu công chúa những thứ tốt nhất trên đời này, Linh nhi là tiểu công chúa duy nhất của hoàng thất sau khi tỷ tỷ y rời đi, y nhất định không để nữ nhi của mình chịu uỷ khuất dù là bất cứ ai
Chính vì sự nuông chiều này mà về sau tiểu công chúa Lam Y Linh quả thật không sợ trời không sợ đất, là một tiểu bá vương được cưng chiều nhất cũng là đứa trẻ mà Tống Kỳ Nam dùng hết võ nghệ của mình truyền lại cho nàng, còn định giao cả ma giáo lại cho nàng
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook