Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ (Dịch)
Chương 13: Thần Điêu thế giới, Long Tượng Bàn Nhược Công

Chương 13: Thần Điêu thế giới, Long Tượng Bàn Nhược Công

Diệp Tiêu Huyền gật đầu: “Không ngờ thần khí phối hợp của ngươi lại có thể diễn sinh ra bốn thần kiếm, xem ra lão già này đoán đúng rồi, phẩm cấp của nó quả nhiên vượt xa thần khí.”

Nói đến đây, ông ta ngừng giây lát rồi nói tiếp: “Trường Sinh! Trên người của ngươi thực sự có quá nhiều bí mật, giờ lão tổ truyền cho ngươi một công pháp ẩn giấu khí tức, ngươi hãy chăm chỉ tu luyện.”

Diệp Trường Sinh nói: “Lão tổ! Tiếp theo Trường Sinh sẽ đuổi theo lão tổ cùng tu luyện, không biết có loại kiếm kỹ cường đại nào truyền cho Trường Sinh không?”

“Trường Sinh! Tuy ngươi có căn cơ tu luyện mạnh, nhưng vẫn chưa nắm chắc kiếm kỹ. Là đứa trẻ của Kiếm Châu Diệp gia, sao có thể không có kiếm kỹ ở bên người?”

Diệp Tiêu Huyền cười nói: “Tiểu tử ngươi cũng xảo quyệt lắm, muốn học kiếm kỹ thì lão tổ thành toàn cho ngươi.”

Ông ta ngừng giây lát rồi nói tiếp: “Trường Sinh! Vô Lượng Kiếm Quyết là kiếm kỹ cha ngươi đã tu luyện, còn có quyển Kiếm Cửu Đạo này là tàn thiên mà lão tổ lấy được trong một bí cảnh. Tuy chỉ có kiếm kỹ tiền tam thức, nhưng uy lực nghịch thiên, bắt đầu tu luyện thì có độ khó rất lớn, đến giờ lão tổ cũng chỉ luyện thành tiền lưỡng thức, ngươi hãy lựa chọn tu luyện cuốn đó.”

Diệp Trường Sinh đưa bàn tay nhỏ bé nhận lấy Vô Lượng Kiếm Quyết và Kiếm Cửu Đạo: “Lão tổ! Hai cuốn đều để lại, Trường Sinh xem trước.”

Vừa dứt lời, hắn thu Vô Lượng Kiếm Quyết vào trong hệ thống, ánh mắt dán lên trên cuốn Kiếm Cửu Đạo, lát sau trực tiếp chìm vào trong minh tưởng.

Minh tưởng rồi ư?

Đứa trẻ này trời sinh sáng rực với kiếm đạo, kiếm kỹ ư?

Im lặng giây lát.

Diệp Tiêu Huyền khua tay, một kiếm trận bao trùm lên trên Kiếm Mộ. Diệp Trường Sinh chìm đắm trong minh tưởng, không thể có bất cứ ai làm phiền đến hắn.

Lúc này.

Diệp Thương Vân xuất hiện bên ngoài Kiếm Mộ, hơi khom người lạy: “Chúc mừng lão tổ phong đế.”

Diệp Tiêu Huyền nói: “Tất cả đều là do Trường Sinh, là nhân quả mà hắn mang đến. Thương Vân! Vài năm tới lão già này muốn cùng Trường Sinh bế quan tu luyện, ngươi hãy cố gắng chủ trì Diệp gia, chú ý động tĩnh của các châu.”

Diệp Thương Vân nói: “Lão tổ! Hai năm sau khảo thí kiếm trủng, đứa bé Trường Sinh này cũng năm tuổi rồi, có cần tham gia không?”

Diệp Tiêu Huyền trầm tư giây lát: “Tham gia, đến lúc đó lão phu sẽ tự mình đưa Trường Sinh đến.”

Diệp Thương Vân khom người lạy, liếc nhìn Diệp Trường Sinh rồi im lặng rời khỏi.

Ngày hôm sau.

Tờ mờ sáng.

Diệp Tiêu Huyền đang trong lúc bế quan, chợt bên tai truyền đến tiếng kiếm ngân, phút chốc một bóng người vọt lên chạy nhanh ra ngoài thạch thất.

Đến bên ngoài Kiếm Mộ.

Quả nhiên nhìn thấy Diệp Trường Sinh đang múa kiếm.

Nhìn thấy cảnh tượng này.

Diệp Tiêu Huyền bàng hoàng nói không nên lời: “Thức thứ ba của Kiếm Cửu, Miểu Kiếm ư?”

Ba thức đầu của ba thức đầu của Kiếm Cửulần lượt là: Cầu Bại, Kiếm Lục và Miểu Kiếm. Ông ta không dám tin, chỉ mất một đêm Diệp Trường Sinh đã lĩnh ngộ toàn bộ tam thức kiếm kỹ rồi.

Ngày trước, ông ta tu luyện hai thức đầu Kiếm Cửu mất hết thời gian ba trăm năm, đến giờ vẫn chưa lĩnh ngộ được Miểu Kiếm.

Đúng là người so với người tức chết người.

Yêu nghiệt Diệp Trường Sinh đã hoàn toàn lật đổ một vị tu sĩ tu luyện hai ngàn năm, tư chất đáng sợ như vậy, thật đúng là vạn năm khó gặp một lần.

Chí ít cho đến giờ Diệp Tiêu Huyền vẫn chưa từng thấy qua sự tồn tại của tư chất còn mạnh hơn Diệp Trường Sinh.

Vù!

Diệp Trường Sinh thu lại thần kiếm hỗn độn đang quấn quanh người, hít một hơi dài cảm nhận được khí tức của Diệp Tiêu Huyền, chậm rãi quay người nói: “Trường Sinh quấy nhiễu lão tổ rồi.”

Diệp Tiêu Huyền xua tay, vội nói: “Không sao! Không sao!”

“Trường Sinh! Có phải ngươi đã nắm chắc ba thức đầu của Kiếm Cửu rồi không?”

Diệp Trường Sinh gật đầu: “Lĩnh ngộ rồi, nhưng vẫn không thể phát huy uy lực thật sự, sợ là cần chút thời gian tôi luyện mới được.”

Diệp Tiêu Huyền nhìn Diệp Trường Sinh, thực sự càng nhìn càng thích: “Không kiêu không nóng, tâm thái rất tốt. Tiếp theo ngươi sẽ tu luyện ở đây, hai năm sau khảo thí kiếm trủng, đến lúc đó ngươi cũng có thể tham gia.”

“Trường Sinh hiểu rõ rồi.”

Diệp Tiêu Huyền khẽ đưa tay lên, trong tay xuất hiện linh giới: “Trường Sinh! Cho ngươi linh giới này, lớn gấp đôi so với thứ mà gia gia ngươi cho ngươi, tài nguyên bên trong đều là lão tổ đặc biệt chuẩn bị cho ngươi.”

Diệp Trường Sinh không từ chối, mặc dù hắn không cần linh giới.

Có cột trữ vật của hệ thống, linh giới có tốt đến mấy cũng không sánh được.

Nhưng hắn không muốn phụ tâm ý của Diệp Tiêu Huyền.

Sau khi nhận lấy linh giới, Diệp Trường Sinh nói: “Lão tổ! Trường Sinh cũng có món quà tặng cho người.”

Diệp Tiêu Huyền cười nhạt, nói: “Ngươi đã tặng cho lão tổ rất nhiều quà rồi.”

Diệp Trường Sinh giơ tay lên đưa Kiếm Cửu Đạo công pháp cho Diệp Tiêu Huyền: “Lão tổ! Bộ công pháp này đã được phục hồi xong rồi, lão tổ có thể tu luyện vài thức ở phía sau.”

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương