Bất Báo
Chương 26: Tâm tư (2)

Cảnh Hạo bị y bổ nhào vào lòng, cảm xúc khó chịu hơi giảm đi, đưa tay đón lấy y, xoa đầu y “Hôm nay Lý Cố nói gì với cậu?”

“Không nói gì hết, bảo tôi pha trà, sau đó nói mùi vị rất quen.”

Cảnh Hạo hơi giật mình “Mùi vị quen?”

“Ừ, sao vậy?”

“Không có gì.” Cảnh Hạo hạ mắt nhìn y, hắn nghĩ, xem ra Lý Cố vẫn chưa hết hi vọng, hắn trầm mặc một lát “Cậu thật sự là Beta?”

Thiệu Trạch ngẩn ra, đảo mắt “Tôi hiểu rồi. Hóa ra anh và Lý Cố đều cảm thấy tôi là Lý Thiếu Chu.” Y không khỏi lùi về phía sau “Anh chịu thân thiết với tôi cũng là bởi vì nguyên nhân này?”

Cảnh Hạo cảm thấy có chút khó chịu khi y cách ra như thế, hắn lại kéo y về “Không, cậu chính là cậu, tôi phân biệt được mà.”

Thiệu Trạch hoài nghi “Thật không?”

Cảnh Hạo ừ một tiếng, người này cho hắn ấn tượng sâu hơn Thiếu Chu, hắn tuyệt đối sẽ không lẫn lộn giữa hai người.

Thiệu Trạch lại nhìn hắn vài lần, gật đầu “Tôi là Beta, anh thất vọng sao? Alpha các anh luôn thích mùi của Omega, anh đối với Lý Thiếu Chu chính là như vậy, [Làm chết Alpha] nói Alpha là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới quả là rất đúng mà.”

Trán Cảnh Hạo nảy lên, lại là [Làm chết Alpha]!

Từ ngày chiến tranh thế giới về nạn phân biệt giới tính kết thúc, trên Internet liền có rất nhiều diễn đàn về giới tính được thành lập, [Làm chết Alpha] là thành viên tích cực của diễn đàn lớn nhất. Cảnh Hạo đã quên tại sao cái nick này lại nổi tiếng rồi, hắn chỉ nhớ ấn tượng sâu nhất là một lần thảo luận công thai về thuốc tiêu trừ.

Nếu nói thuốc ức chế chất dẫn dụ và trì hoãn thời kỳ phát tình của Omega là thành tích của Y học, vậy thuốc tiêu trừ chất dẫn dụ của Alpha lại là một sự tồn tại nghịch thiên.

Omega luôn là quần thể yếu thế, nếu họ bị Alpha mình không thích mạnh mẽ đánh dấu, vậy sẽ khá là thê thảm. Căn cứ vào điều này các bác sĩ thiên tài, nổi tiếng toàn cầu liền bắt đầu cùng nhau nghiên cứu ra loại thuốc mới, vì thế mà thuốc tiêu trừ ra đời, loại thuốc này có tác dụng loại bỏ chất dẫn dụ của Alpha để lại trên người Omega, khiến cho Omega có thể chọn lựa bạn đời một lần nữa.

Thời điểm tin tức này được công bố toàn cầu, Alpha trong chớp mắt khiếp sợ, nghe nói một vị tư lệnh nào đó đang trên chiến trường ở khu mười một thậm chí trước mắt bỗng trở nên tối sầm, khiêng khẩu B40 liền muốn xông ra ngoài, may mà cuối cùng được sĩ quan phụ tá giữ lại, lúc này mới không gây thành tai họa lớn. Chuyện này thật ra có thể hiểu được. Các Alpha khổ cực, tốn hết sức lực mới theo đuổi được một người vợ, kết quả còn chưa hết nồng nàn, vợ mình đã có khả năng bỏ chạy cùng người ta rồi, đổi lại ai mà chịu cho nổi. So ra thì các Omega lại rất vui mừng, đối với loại thuốc này đều rất chờ mong.

Trước mắt loại thuốc này vẫn còn đang trong thử nghiệm, chưa đưa vào sản xuất, nhưng đã thành công tới hơn năm mươi phần trăm, có điều nó có một khuyết điểm nhỏ là dùng trên người sẽ rất đau, dù sao cũng là muốn mãnh mẽ loại bỏ chất dẫn dụ của Alpha ra khỏi cơ thể mà, cảm giác đương nhiên sẽ không dễ chịu gì.

Cuộc chiến nước miếng trên diễn đàn từ đó bắt đầu, [Làm chết Alpha] nói: Để công bằng, lúc Omega dùng thuốc, trong tay có thể nắm chặt cái thứ đồ chơi của Alpha, lúc đau thì siết mạnh một chút, cho đám Alpha có cùng cảm thụ, cũng để sau này bọn họ có thể quản lý được nửa người dưới của mình.

Các Omega lập tức ngưỡng mộ, nói ý kiến rất hay. Các Alpha thì nổi giận chửi rủa, họ bảo trừ phi điên rồi, chứ ai lại dám đem vận mệnh của mình giao vào tay Omega điên cuồng, kiên quyết uống thuốc chứ?

Đề tài thảo luận này càng ngày càng nóng, các Alpha ban đầu là nổi giận sau đó chuyển sang đạo làm người, nói là như vậy rất tàn nhẫn, vì thế giành thắng lợi do được nhiều quần chúng Beta ủng hộ.

[Làm chết Alpha] nói: Được rồi, tôi có cách này, dựa theo kích thước của mấy người làm ra vật mô phỏng. Lúc Omega đau chỉ cần cắm cái đó vào cúc hoa của các người, đẩy vào rút ra, tuy phía trước của các người rất yếu đuối, nhưng tôi tin nếu dùng mặt sau, các Alpha anh dũng sẽ chịu đựng nổi.

Những lời này vừa ra, trong chớp mắt các Alpha đều kinh sợ, nghe nói có rất nhiều Alpha lừa mình dối người bằng cách cắt Internet của Omega nhà mình, để họ rời xa sự độc hại của [Làm chết Alpha], có điều biện pháp này dù sao cũng thiếu thực tế, nên rất nhanh sau đó người cần biết đều có thể biết.

[Làm chết Alpha] còn nói các Alpha ngay cả chút chuyện cỏn con đó cũng không đảm đương nổi, thật khiến người ta thất vọng, người như thế sao xứng làm lãnh đạo. Các Beta à, tôi cảm thấy chúng ta nên đoàn kết lại. Các bạn nghĩ xem, Omega rất mảnh mai, nếu Alpha biến mất, thế giới này chính là của các bạn.

Các Beta hoàn toàn giác ngộ, sâu trong lòng cảm thấy rất có đạo lý, rầm rầm gia nhập vào đại quân “làm chết Alpha”.

Dưới tình huống thảm thiết như thế, một Alpha là nhà nghiên cứu Sử học rốt cuộc đứng dậy, nói muốn tìm kiếm linh hồn đánh dấu trong truyền thuyết, làm cho mối quan hệ giữa Alpha và Omega càng thêm vững chắc.

Tin tức này vừa tung ra Omega lập tức sợ hãi, vô số người bắt đầu kêu gọi [Làm chết Alpha]. Hai ngày sau [Làm chết Alpha] xuất hiện hỏi Alpha kia có bạn đời không, đợi tới khi nhận được câu trả lời xác định, tên đó mới bình tĩnh nói: Đừng hoảng hốt, nhìn tôi này.

Đêm đó vị Alpha nào đó về nhà liền thấy Omega nhà mình đang khóc. Alpha đó cảm thấy rất kinh ngạc, hỏi “Sao em lại khóc?” Omega nức nở nói “Có phải anh cảm thấy em không yêu anh không?” Alpha kia nói “Sao có thể.” Omega nói “Vậy vì sao anh muốn nghiên cứu cái đó. Người khác đều cho rằng em không chung thủy với anh. Em không muốn sống nữa.”

Vì thế nghiên cứu rầm rộ của người nào đó hoàn toàn thất bại.

Các Alpha vô cùng đau đớn, trong đó có ba cậu học trò là Alpha xin tư liệu của nhà sử học kia, kiên quyết bước tiếp trên con đường này, nhưng đến nay vẫn chưa có kết quả.

Trải qua đợt ầm ĩ đó, [Làm chết Alpha] càng trở thành người ghét Alpha nhất, nghe nói đã làm quán quân ba năm liên tục, không có ai vượt qua cả.

Cảnh Hạo cảm thấy người như thế thì nên kéo ra đánh chết, miễn cho ô nhiễm không khí, hắn sờ đầu Thiệu Trạch nói “Đừng học theo tên đó.”

“Không, tôi rất thích người đó.”

Cảnh Hạo không muốn tiếp tục đề tài này nữa, hắn thò tay kéo y ôm vào lòng, tắt đèn “Ngủ đi.”

Thiệu Trạch ngoan ngoãn níu lấy người hắn “Anh còn chưa nói anh có thất vọng không.”

“Không thất vọng.” Cảnh Hạo thản nhiên đáp, hắn thích là người này, không liên quan tới mặt khác, có điều trái lại hắn thở phào nhẹ nhõm, bởi vì nếu Thiệu Trạch là Beta thì chứng minh một điều y không có liên quan tới Lý Cố.

Một đêm không có chuyện gì để nói. Hôm sau Thiệu Trạch tiếp tục theo đuổi ông chủ Cảnh như bình thường, Cảnh Hạo đối với chuyện này rất hài lòng, có điều bởi vì là ngày cuối cùng, vì phòng ngừa tên khốn này giở trò, hắn liền về sớm. Thiệu Trạch kinh ngạc “Anh về sớm vậy?”

“Ừ.”

Thiệu Trạch không có nghi ngờ, cười nói chuyện phiếm với hắn, sau đó ăn cơm, về phòng ngủ, chuẩn bị ngủ. Y thấy Cảnh Hạo muốn vào phòng tắm, liền cầm bộ đồ ngủ đuổi vào “Mặc cái này đi, hôm nay là ngày thứ năm rồi. Mai anh không cần phối hợp với tôi nữa.”

Ông chủ Cảnh nhìn một lúc, vươn hai ngón tay ra nhấc lên, ném xuống sàn, ngang ngược nhìn y “Lần này thì ướt thật rồi.”

Thiệu Trạch “…”

Hai người đối diện một lúc lâu, sau đó mặt Thiệu Trạch đầy đả kích bước ra ngoài, trong đôi mắt của Cảnh Hạo mang theo chút ý cười, xoay người tắm rửa.

Sinh hoạt như thường, mới đầu Cảnh Hạo còn có chút hoài nghi tên khốn này sẽ tìm cách khác, thế nhưng sau khi quan sát, hắn thấy Thiệu Trạch vẫn là bộ dáng kia, liền hơi yên tâm, tập trung làm việc.

Ngoại trừ đưa cơm và mua đồ ăn cho Cảnh Hạo, Thiệu Trạch đều ru rú ở trong nhà, thời hạn nửa tháng của trò chơi là thời gian ngắn nhất y tính toán, y không ngại ở lại nơi này thêm một hai ngày nữa, vậy nên hiện tại y đang chờ, chờ tiền của mình đến nơi.

Hôm đó sau khi nói chuyện xong với ông Tiết, y liền đưa ra điều kiện, y muốn mười triệu tiền mặt, lúc nào đối phương gửi số tiền này tới viện phúc lợi ở khu một, lúc ấy y sẽ rời đi.

Thân phận giả này là trước khi y trở thành huấn luyện viên trong tổ chức nhất thời hứng thú làm ra, dựa theo điều kiện khảo hạch, đây cũng không tính là phạm quy.

Mười triệu tiền mặt là quá nhiều, cầm trong tay vừa dễ khiến người khác chú ý lại vừa phiền toái, thật sự không thích hợp mang theo để chạy trốn, cộng thêm y sợ ông Tiết giở trò, nên chỉ có thể lựa chọn cách ổn thỏa này. Y đã gọi điện cho người bạn bên kia, bảo họ mở ra, đếm xong thì báo lại cho y, tranh thủ không để ra sai sót nào.

Y đợi ba ngày, vào sáng sớm ngày thứ ba sau khi trò chơi kết thúc, tin nhắn rốt cuộc tới.

Y đơn giản nhìn qua rồi bình tĩnh xóa đi.

Cửa phòng tắm truyền đến tiếng cạch nhỏ, y nhìn qua, Cảnh Hạo qua loa thu dọn xong, đi ra, y cười, cùng hắn xuống lầu ăn cơm.

Hôm nay thời tiết hơi lạnh, hình như sắp đổ mưa, y ngoan ngoãn tiễn Cảnh Hạo ra cửa, chỉnh lại Âu phục cho hắn “Anh có yêu tôi chút nào không?”

Cảnh Hạo vừa lòng hưởng thụ phục vụ “Không biết.”

“Được rồi.” Thiệu Trạch khẽ cười, bỗng nhiên y nhướn mày “Một nụ hôn tạm biệt chứ?”

Cảnh Hạo nhìn y một cái, nghiêng người về phía trước chạm lên môi y, sau đó xoa đầu y, xoay người bước lên xe.

Thiệu Trạch vốn là thuận miệng nói, lại không ngờ Cảnh Hạo thật sự hôn, y hơi ngẩn ra, đưa tay lên sờ môi, trầm mặc đứng đó, nhìn chiếc xe dần biến mất ở cuối đường. Y khẽ thở ra một hơi, cười tươi nói “Để chúc mừng nụ hôn này, tôi quyết định đi mua đồ ăn, buổi trưa làm một bữa cơm hoành tráng cho anh ấy.”

Vệ sĩ dĩ nhiên không có ý kiến, nhanh chóng lái xe tới, chờ y thay quần áo xong liền cùng y ra ngoài.

Một tiếng sau, bọn họ điên rồi.

Lúc này Cảnh Hạo vừa kết thúc một cuộc họp, đang định vừa làm việc vừa đợi Thiệu Trạch tới đưa cơm, thì di động của hắn vang lên, hắn nhìn màn hình điện thoại một chút rồi nhanh chóng nghe máy “Cậu ta làm sao?”

“… Ông chủ.” Giọng nói của vệ sĩ cứng ngắc, mang theo run rẩy “Cậu Trạch, cậu ấy… không thấy đâu nữa.”

Cơ thể Cảnh Hạo cứng lại, đồng tử lập tức tối đi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương