- Trần Lâm, tôi đã nói với bên phía Steam, bọn họ đồng ý tăng tỷ lệ phân chia của chúng ta lên 70%, hơn nữa còn có thể mở rộng giao diện thứ cấp, bây giờ tôi đang ở bình đại Nghệ Du bàn chuyện hợp tác, tối nay sẽ quay về.
Nhìn tin tức lão Tống gửi tới trên điện thoại di động, Trần Lâm nở nụ cười.
Quả nhiên giao chuyện này cho lão Tống xử lý là chính xác.
Mới mấy ngày mà đã lấy được hợp đồng tỉ lệ ăn chia cao hơn, hiệu suất làm việc không phải cao bình thường.
Suy nghĩ một chút, anh soạn một đoạn tin nhắn gửi qua
- Vất vả anh rồi, ngày khác mời anh uống rượu.
...
Cùng lúc đó.
Phân bộ Công ty Nghệ Du.
Lão Tống đến nơi này đang ngồi ở trong phòng khách, vừa uống trà vừa kiên nhẫn chờ đợi.
Mà sắc mặt của đại biểu Nghệ Dụ ở phía đối diện anh ta rất bình tĩnh, lật xem tài liệu văn kiện mà anh ta mang đến.
- Tống tiên sinh.
Một hồi lâu sau, đối phương cuối cùng ngẩng đầu lên, vẻ mặt áy náy nói.
- Rất xin lỗi vì chúng tôi không thể hợp tác với quý công ty.
- Vì sao?
Lão Tống nhíu mày, một lần nữa nhận lại tư liệu.
Phần văn kiện này là lão tốn thời gian rất lâu để chuẩn bị, cũng không có đưa ra yêu cầu gì quá đáng, theo lý thuyết thì bình dài Nghệ Du phải không có lý do gì từ chối mới đúng.
Tuy nhiên.
Phản ứng của đối phương lại ngoài dự liệu của lão.
Không chút do dự từ chối luôn à?
- Đầu tiên, các người muốn được phân chia quá cao.
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang vọng trong phòng tiếp khách.
- Công ty Nghệ Du chúng tôi chỉ có công ty có doanh thu đạt đến hàng triệu mới có thể được chia cho 70%.
- Hơn nữa trước khi Tống tiên sinh đến, chúng tôi đã ký hợp đồng trò chơi này với công ty game khác, số lượng đã đạt đến con số bão hoà, đã không còn dư thừa vị trí mở rộng.
Ý tứ rất rõ ràng.
Ông cảm thấy công ty Hồng Hoang không đáng giá như vậy.
Còn không đến mức đẩy công ty khác ra lấy vị trí.
Lão Tống đã làm việc này nhiều năm như vậy, há lại không biết ý tứ trong lời nói.
Hai nắm đấm của lão nắm thật chặt, lại dần dần buông lỏng, trầm giọng nói :
- Được, tôi xác nhận lại một lần nữa, công ty quyết định không ký hợp đồng với công ty Hồng Hoang chúng tôi đúng không?
- Cũng không thể nói như vậy.
Người đàn ông nâng kính mắt lên một chút.
- Mặc dù không có cách nào phân chia cao hơn, nhưng các người cũng có thể trực tiếp tuyên bố trên bình đài Du Bình, cái này chúng tôi vẫn hoan nghênh.
Nằm mơ à?
Ha ha...
Trong lòng lão Tống cười lạnh một tiếng.
Công ty nhỏ và Studio bình thường tuyên bố trò chơi trên bình đài,đều chỉ có thể được chia 50%.
Nếu là công ty của Lê Minh lúc trước, có lẽ lão có thể sẽ đồng ý, dù sao thể lượng nhỏ không có tên tuổi, cần phải tuyên truyền.
Nhưng bây giờ thì khác.
Hồng Hoang đã sơ hiện tranh vanh, chỉ bất quá thiếu khuyết thời gian lắng đọng thôi, 50%... Nói cái gì lão cũng không đồng ý.
Nhường một nửa lợi nhuận cho đối phương, lão tình nguyện không hợp tác với bình đài này!
- Nếu đã không có cách nào đàm phán thành công, vậy tôi đi trước.
Lão Tống không nói thêm gì, cầm tài liệu lên trực tiếp đứng dậy rời khiori, từ đầu đến cuối đều bảo trì tố chất của lão thân là đại diện của công ty.
Mà ngay khi lão mới bước ra khỏi cửa lớn đi ra bên ngoài thì lại vừa vặn nhìn thấy mấy bóng người đang ở nơi xa nói nói cười cười
Vừa liếc mắt, lão nhận ra thân phận của đối phương
Chính là cao tầng của tập đoàn Hoán Hải!
Thậm chí trong phòng họp bên cạnh cũng có mấy người đại biểu của công ty nổi tiếng đang ngồi, nhìn qua trò chuyện vui vẻ.
- Thì ra là vậy.
Trong lòng lão Tống bừng tỉnh.
Khó trách Nghệ DỤ lại từ chối dứt khoát như vậy, thì ra chính là đã đạt được hợp tác với những công ty lớn này.
Người trong nghề đều biết, gần đây rất nhiều công ty lớn đều đang tận lực nghiên cứu phát minh trò chơi mạo hiểm sinh tồn.
Gần như chỉ có video trên các trang internet lớn điên cuồng tạo thế, mua lưu lượng.
Lại còn nhận được sự chú ý của rất nhiều truyền thông, thêm vào sự chú ý của các nhà truyền thông như thêm dầu vào lửa.
So với công ty Hồng Hoang bọn họ chỉ tuyên truyền ở trên bình đài của BiliBili thì quả thật là quá nhỏ bé, khó trách người khác chướng mắt.
- Được rồi, loại chuyện này vẫn là để Trần Lâm tự mình đau đầu đi.
Lắc đầu, lão Tống trực tiếp rời khỏi phân bộ Nghệ Du, ngồi trên một chiếc xe taxi nghênh ngang rời khỏi.
Đợi sau khi lão trở về công ty Hồng Hoang thì đã là giờ cơm trưa rồi
Nhưng kỳ quái là lúc này khu vực làm việc lại không có bất kỳ người nào.
Ngược lại cửa lớn của phòng họp bên cạnh đóng chặt, mơ hồ truyền đến một trận... Tiếng khóc?
Lão Tống nghi ngờ chậm rãi nhích tới gần, quả nhiên nghe thấy có người đang khóc.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook