Nghĩ tới đây, cuối cùng Tô Bằng khẽ cắn môi.

- Được! Tôi đồng ý!

Tô Bằng thừa nhận, mình quả thật có phần hơi liều.

Nhưng có thể tham gia vào ngành này, có mấy người không phải dựa vào đánh liều mà ra chứ?

Dù sao thì ai cũng không dám nói mình có thể nắm giữ hướng gió của thị trường một trăm phần trăm, kỳ ngộ thường thường cũng đi kèm với nguy hiểm.

Ngược lại chỉ là một lần mở rộng tài nguyên mà thôi.

Cho dù thất bại thì cũng sẽ không tạo thành hậu quả không thể cứu vãn đối với anh, nhiều lắm thì sau đó anh có thể dùng ít tài nguyên hơn mà thôi.

Nhưng nếu như thành công.

Vậy thì tất nhiên sẽ làm cho địa vị của anh trong công ty càng kiên cố hơn, có thể cơ hội thăng cấp lần sau sẽ rơi vào trên đầu mình thì sao?

Phải biết rằng...

Bây giờ lại còn có một đám người đang nhìn chằm chằm vào vị trí quản lý thị trường.

Anh nhất định phải đạt được thành tích sáng chói hơn trước khi kết thúc năm mới được!

Ôm ý nghĩ này, hai người hoàn thành đàm phán vô cùng thuận lợi, rất nhanh đã định ra phương án cụ thể, chỉ cần đến lúc đó gặp mặt ký tên hợp đồng là được.

- Đúng rồi, tổng giám đốc Trần muốn phim điện ảnh CG, không biết phương diện diễn viên đã xác định rõ ràng chưa?

Nói xong chính sự, Tô Bằng thuận miệng hỏi theo đề tài này.

Dù sao thì anh cũng phải dùng tài nguyên mở rộng trong tay mình, nếu như có thể mời được tiểu thịt tươi tới diễn thì không còn gì tốt hơn.

Nhưng cân nhắc đến việc mấy người Trần Lâm chỉ là một công ty mới mở, nội tình tích lũy không đủ, cho nên cũng không ôm hi vọng quá lớn.

- Đúng là đã xác định không sai biệt lắm, nhưng mà còn thiếu một nhân vật nữ chính và một số nhân vật quần chúng, Tô Chủ Quản có đề cử nào không?

Nếu như đã quay bộ phim điện ảnh Thợ Săn Quái Vật thì Trần Lâm đương nhiên hy vọng nhân vật nữ chính sẽ liên quan đến chủ đề trò chơi một chút.

Mà mấy cô gái trong phòng làm việc đều quá nhanh nhẹn, không quá phù hợp tham gia vào nhân vật quan trọng này.

- Hay là để tôi đề cử mấy nghệ sĩ của phòng chúng tôi cho anh đi? Cũng là hệ biểu diễn, coi như là khách mời thân tình miễn phí, vai quần chúng thì tôi cũng có thể tìm cho anh, chỉ cần bao tiền công mỗi ngày là được.

Nghe thấy nhân vật nữ chính còn chưa xác định, hai mắt Tô Bằng sáng rực lên, vội vàng đề cử nghệ sĩ đến từ trong nhà mình.

Đây chính là cơ hội tốt.

Đến lúc đó cho dù phim điện ảnh không quá ổn thì bọn họ cũng có thể nhân cơ hội này tuyên truyền ký kết nghệ sĩ dưới tay, mang đến một chút lưu lượng là một chút, tốt xấu gì cũng không lãng phí tài nguyên mở rộng đúng không?

Trần Lâm suy nghĩ một chút, cũng gật đầu đồng ý.

- Được, đến lúc đó để cho bọn họ trực tiếp đến phòng làm việc của tôi.

- Cứ quyết định như vậy đi.

- Hợp tác vui vẻ.

Cúp máy xong, công ty Hồng Hoang và BiliBili cũng coi như chính thức đạt được hợp tác sơ bộ, cũng giải quyết nan đề tuyên truyền trò chơi mới của Trần Lâm.

kế tiếp.

Cũng chỉ thiếu chút nữa làm được chủ thể trò chơi, làm được quảng cáo trò chơi, tin tưởng không cần thời gian bao lâu nữa.

Nghĩ tới đây, Trần Lâm để điện thoại di động xuống, đứng dậy rời khỏi văn phòng đi ra bên ngoài, dự định xem tiến độ chế tác trò chơi thế nào ròi.

Nhưng anh vừa mới đi tới khu làm việc của Lê Minh đã phát hiện mấy người lão Lý đang tụ tập lại với nhau, mấy cặp mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh đang được chế tạo.

- Thế nào?

Trần Lâm mở miệng hỏi.

Nhìn thấy anh xuất hiện, mấy người lập tức vui mừng:

- Tổng giám đốc Trần, anh tới thật đúng lúc, chúng tôi vừa mới gặp một chút vấn đề.

- Vấn đề? Vấn đề gì?

Trần Lâm vượt qua đám người đi tới trước màn hình máy tính.

- Chính là AI của những quái vật này, sau khi chúng tôi train cho chúng xong thì phát hiện ra rằng công kích của chúng nó quá mạnh mẽ, như vậy sợ là sẽ bởi vì độ khó quá cao mà làm cho người chơi rút lui.

- Đúng vậy, vốn dĩ thao tác vũ khí lạnh đã rất khó, hơn nữa trò chơi thiết lập khung công kích, người chơi vốn đã không dễ dàng thao tác, nếu như quái vật AI quá mạnh thì có lẽ sẽ có phản hiệu quả.

Mấy tên nhân viên lao nhao, nói rõ chỗ không hợp lý.

Những người khác không nói chuyện, nhưng từ động tác gật đầu có thể thấy là rất đồng ý với những gì bọn họ vừa nói.

Dù sao thì người chơi trò chơi là để giải trí, chứ không phải để chịu ngược đãi.

- Tôi hỏi mấy anh, trò chơi này tên là gì?

Trần Lâm không trả lời bọn họ mà đột nhiên hỏi ngược lại.

- Tên? Không phải là Thợ Săn Quái Vật à? Người chuyên đi săn quái vật.

Đỗ Hưng ở bên cạnh không hiểu, hỏi.

Nhưng đáp lại anh lại là sự phủ nhận của Trần Lâm:

- Tôi có nói qua là người chơi phải đi săn giết quái vật không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương