Bạo Ngược Thái Tử Bạch Nguyệt Quang Thế Thân
-
2: Lạc Triệt Ngây Ngốc Nhìn Người Trong Gương
Lạc Triệt ngây ngốc nhìn người trong gương, mi đen, mắt như hoa đào ngậm nước, làn da mềm mịn đến lỗ chân lông cũng không có, mĩ nhân!Đáng tiếc bộ dạng ngây ngốc đó càng làm tăng thêm vài phần nhân khí cho bộ dạng thanh tuyệt đích sắc này, tựa như tiên nhân lạc chốn phàm trầnNàng khép đôi mắt nói: "Ta muốn yên tĩnh"Tiểu nha đầu mấp máy môi, Lạc Triệt vẫy tay" "Đừng hỏi ta ai là yên tĩnh, ta sẽ không nói cho ngươi đâu."Tiểu nha đầu cúi đầu vâng dạLạc Triệt hít sâu: "Tiểu nha đầu, ta là ai?"Tiểu nha đầu cẩn thận nói: "Nô tì là tiểu Văn, Tống tiểu thư, cô là tiểu thư nhà họ Tống, Tống Tử Câm a."Tống Tử Cân ? Cái tên này giống y như tên của nữ phụ trong cuốn tiểu thuyết đó.Lạc Triệt mở to hai mắt, lời nói có chút lắp bắp: "Ta ta ta...!cha mẹ ta đã mất, là Hoàng Hoàng Hậu của chất nữ sao ?"Nha hoàn tên Tiểu Văn nói: "Đúng vậy ạ"Lạc Triệt nhắm lại mắt.
cắn răng hỏi: "Đây là Đông Cung sao ?"Tiểu Văn đáp: "Thái tử điện hạ đã đáp ứng nạp người làm thiếp rồi.""Được rồi Tiểu Văn, ngươi trước tiên ra ngoài đi, ta muốn yên tĩnh."Tiểu Văn vội vã hành lễ, khép của lui ra.La Lạc Triệt hai mắt vô thần, ngồi khoanh chân trên giường, cả người đều không ổn.Tống Tử Câm, nữ phụ ác độc trong tiểu thuyết, tuy phụ mẫu đã mất, nhưng trong nhà còn có một hoàng hậu cô cô, vốn dĩ cũng là môt tiểu thư quan gia có thanh danh tốt, nhưng từ khi gặp được thái tử, trái tim đập loạn không yên!Cái gì mà ngẫu nhiên gặp gỡ ở ngự hoa viên, tặng bánh ở thư phòng, đến mức còn sắp đặt một thân ướt nhẹp nên nàng ta mới có thể gà cho thái tử, chính bởi vì thái tử điện hạ cuối cùng cũng hạ cắp mắt trên đỉnh đầu kia nhìn nàng ta sau đó mới phát hiện, ồ hóa ra nàng ta sao có vẻ ngoài giống với nữ thần trong lòng hắn đến vậy?Sau đó nữ phụ như mong muốn trong mộng gả được vào đông cung.Nhưng lòng nàng ta ngo ngoe không biết an phận, đối với tình yêu cầu mà không được, trí thông minh hoàn toàn đặt vào việc xấu, cuối cùng vì yêu sinh hận, đội cho thái tử mũ xanh, sau đó nàng ta chết rồi.Chết rồi...Chết...Hiện tại cốt truyện đã đến phàn nam chính phát hiện nữ phụ có dung mạo giống bạch nguyệt quang, đồng thời chấp nhận nạp thiếp, cũng chính là nói, ta chính là thị thiếp của thái tử!Lạc Triệt cay đắng, ngươi nói xem ngươi đường đường là một quý nữ có danh tiếng, sao phải bám lấy người ta làm thiếp nhỉ?Cũng may, hiện tại nữ phụ ác động chưa làm ra chuyện gì xấu, tất cả vẫn kịp, chỉ cần nàng ta không đi tìm chết, không đi đắc tội nữ chính, không đội mũ xanh cho nam chính, nàng vẫn có thể sống tới đại kết cục !Lạc Triệt nhớ lại cá chết của nữ chính, bi thương oà khóc.Ngoài cửa, một nha hoàn lo lắng hỏi: "Tóng tiểu thư người sao rồi ?"Lac Triệt ở Vọng Nguyệt Các ngây ngốc 3 ngày, cửa lớn không ra cửa nhỏ không đi, coi như đã chấp nhận sự thực mình đã bị biến thành nữ phụ trong tiểu thuyết.Gần đây biểu tình của nha hoàn càng ngày càng kì lạ, ánh mắt mang theo sự nghi ngờ, Lạc Triệt cũng hiểu, bản thân dù sao cũng không phải nguyên chủ, nói chuyện thái độ hành vi cử chỉ đều không giống.
Nữ phụ trong tiểu thuyết ngoài mặt thì là tiên nữ, thực tế lại là người hay cáu giận, yêu hận vô cùng rõ ràng, tính cách vừa ác vừa ngu ngốc.Dù sao nữ phụ trong tiểu thuyết cũng đều được sắp đặt như vậy, người mà càng đẹp thì tính cách lại vàng ngu ngốc.Lạc Triệt ngây ngốc nhìn ra bên ngoài khung cửa, không phải nàng không muốn ra ngoài, mà là nàng không dám ra ngoài, vạn nhất gặp phải nam chính thì làm thế nào ? Vị thái tử trẻ tuổi bạo ngược đó, không phải đang suy nghĩ nên giết ai thì cũng là đang trên đường giết người a !Loại người này chính là kẻ thần kinh thích giết người, nàng lúc đọc truyện sao lại cảm thấy hắn mlem cơ chứ ?Lừa đảo a! Lạc Triệt biểu tình đau khổ, Tiểu Văn và Nguyệt Nha ở một bên đưa mắt nhìn nhau, Tiểu Văn mở miệng nói: "Tống tiểu thư, thái tử điện hạ hôm nay hồi kinh."Lạc Triệt sắc mặt trắng bệch: "Cái gì, thái tử về rồi sao?"Nam chính một tháng trước đã đi Giang Nam làm việc, giờ đã quay về rồi sao?Giang Nam tốt như vậy, cũng chính là nhà của hắn, tại sao không ở lại nơi đó dưỡng già chứ! Tại sao phải quay về !! Lạc Triệt đáy mắt tuôn ra một tầng nước mắt, con ngươi càng thêm ướt át trong veo, cả người giống như một tiểu tiên nữ vừa đáng thương vừa đáng yêu, khiến người khác hận không thể ôm lấy nàng, nhéo nhéo đôi má nàng.Nguyệt Nha cười: "Nô tì biết tiểu thư đối với thái tử điện hạ tình thâm, thái tử điện hạ đi một tháng, tiểu thư cũng gầy đi rấ nhiều."Không, ta không có gầy đi, không tin ngươi sờ thử thịt ở eo a đi, gần đây ăn chân giờ nhiều mặt cũng tròn ra rồi!Lạc Triệt chau mày hỏi: "Tiểu Nguyệt Nha, sao cơm trưa còn chưa dọn ra?"Nguyệt Nha là một tiểu cô nương mười sáu mười bảy tuổi, lớn lên rất thanh tú, khoé miệng có hai núm đồng tiền, là nha hoàn thiếp thân của nguyên chủ, chỉ là nàng có đôi phần ngốc nghếch, đến hiện tại vẫn chưa phát hiện chủ tử của mình đã đổi hồn rồi.Nguyệt Nha nói: "Giờ này cũng nên dọn rồi mới phải?"Tiểu Văn vội vàng nói: "Tống tiểu thư đợ chút, nô tì đi giục bọn họ."Nàng ta vừa ra cửa, bên ngoài bảy tám tên thái giám bước vào, vị lão thái giám đứng đầu kia mặt mày hiền hậu hô: "Bái kiến Tống tiểu thư, thái tử điện hạ sai nô tài mời tiểu thư đi chính điện dùng bữa trưa."Tiểu Văn ở bên cạnh vội vàng hành lễ: "Bái kiến Thuý công công."Nam chính mời nàng qua dùng bữa trưa sao? Lạc Triệt chân có chút run, mở miệng nói: "Cái này...!Công công, ta cảm thấy có chút không thoải mái, hôm khác được không? "Thuý công công biểu tình không đổi, vẫn như cũ hoà nhã nói: "Tóng tiểu thư, thái tử điện hạ nói, muốn tiểu thư đi chính điện dung bữa."Tiểu Văn sắc mặt trắng bệch, như con chim cút cúi đầu không dám nói chuyện.Lac Triệt cắn răng bước ra ngoài, nhìn lão thái giám trong sân, nàng bõng nhớ ra, lõ thái giám này cũng là ai ác.
Là tâm phúc tuyệt đối của thái tử, Thuý công công ở đông cung rất có uy quyền, không phải người mà nhân vật nhỏ như nàng có thể đắc tội!Lạc Triệt gượng gạo mỉm cười, cúi đầu nói: "Thuý công công dẫn đường đi."Thuý công con mỉm cười hoà nhã, hành lễ: "Tống tiểu thư, mời."Từ khi xuyên không đến giờ, đây là lần đầu tiên ra khỏi Vọng Nguyệt Các.Lạc Triệt nuốt một ngụm nước bọt, lòng bàn tay ra mồ hôi, học theo bộ dạng nguyên chủ nở nụ cười hiền hậu: "Thuý công công, không biết thái tử hôm nay tâm trạng thế nào?"Thuý công công mỉm cười, cúi đầu không nói.Lạc Triệt thiếu chút nữa chịu không được quay đầu bỏ về, trong lòng lặng lẽ an ủi bản thân: Không sao, chỉ cần không đội mũ xanh cho thái tử, thái tử sẽ không giết nàng.Dù sao tring tiểu thuyết, nữ phụ mỗi chương đều tìm đường chết, thái tử vẫn bỏ qua cho nàng, bất chấp nữ phụ cậy oai phong của thái tử làm càn, ngay cả khi hãm hại nữ chính cũng có thể bảo toàn tính mạng mà lui, có thể thấy gương mặt giống với nữ chủ của nàng ta chính là đại sát khí !Tống Tử Câm càng chiến càng dũng, trên con đường độc ác càng ngày càng mạnh, cho đến một hôm đội mũ xanh cho thái tử, tối đó mới chết, ra đi rất thanh thản, có điều quá trình có chút đau khổ.Tường của Đông Cung rất dày, giống như đang ẩn giấu một con dã thú ăn thịt người.
Lạc Triệt đi từng bước nhỏ, váy xếp ly như vầng trăng tuyết lướt nhẹ trên mặt đất, gương mặt thanh khiết không chút biểu tình, giống như Trích Tiên xuất trần, gió thổi nhẹ mái tóc dài của nàng, trong khoảnh khắc đó, cảm giác được nàng như có thể thuận gió mà đi.Lạc Triệt đương nhiên không biết ưu điểm dung mạo của cơ thể này, vẫn đang lo lắng sợ hãi.Lạc Triệt dừng bước trước cửa một toà cung điệnThuý công công sừng sờ, nở nụ cười ấm áp: "Tống tiểu thư, thái tử điện hạ ở bên trong, mời vào.".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook