Về Jaejoong? Yunho kinh ngạc một chút, chẳng lẽ lão K đã biết chuyện của mình và Jaejoong?

Yunho cái gì cũng không nói, chỉ lặng yên đứng đó.

“Jaejoong nó thực đáng thương, ba mẹ nó đã bị người giết chết từ khi nó còn nhỏ.” Lão K nói tới đây không khỏi có chút thương cảm, nhớ ngày đó hai vợ chồng đều vì cứu mình bị bắt cóc nên bị kẻ thù giết chết.

Từ đó về sau, lão K đột nhiên trở nên phi thường mạnh, đi theo con đường hắc đạo, chém chém giết giết, chỉ vì bảo vệ tốt đứa cháu này, để ca ca và đại tẩu yên lòng.

“Hiện tại tôi làm hết thảy đều vì Jaejoong, để nó có thể có cuộc sống tốt, nhưng tôi lại xem nhẹ tâm tình của nó, bởi vì tôi bảo vệ nó rất tốt, khiến nó luôn ở một mình, không thể đến trường giống những đứa nhỏ khác, bên người cũng không có bạn bè.” Lão K dụi tắt điếu thuốc lá, đi đến bên cửa sổ, nhìn cảnh đêm của Seoul phồn hoa, trong mắt có bi thương không nói ra.

“Cho nên tôi…” Yunho nhìn lão K, muốn nói gì, lão K lại mở miệng.

“Trước hết nghe tôi nói xong đã.’

“Việc này, tôi vẫn luôn cảm thấy rất có lỗi. Bởi vì tôi mà nó cô đơn như vậy. Nhưng từ khi cậu xuất hiện, Jaejoong dường như càng ngày càng thích nở nụ cười, tôi không nghĩ tới nó lại chạy tới ở với cậu, ba đại nam nhân mà ở cùng trong một nơi nhỏ hơn rất nhiều so với phòng nó, nó rất khiết phích a.”

Yunho nghe đến đó, cảm thấy càng kinh ngạc, lúc Jaejoong ở nhà bọn họ, rất ra dáng một đại nam nhân, không tính là thô lỗ nhưng cũng không hề có tính khiết phích a…

“Hai đứa hẹn họ đúng không.” Câu hỏi lại bị lão K nói như trần thuật, xem ra đã rõ ràng quan hệ của bọn họ.

“Đúng.” Yunho có vẻ có điểm kích động, nhưng vẫn duy trì tư thế cũ, lão K là muốn ngăn cản mình và Jaejoong quan hệ sao?

“Lấy hoàn cảnh hiện tại của cậu, muốn ở bên nó cả đời sao?”

Một câu, làm cho Yunho chấn động.

Lão K nói đúng, chính mình trước mặt Jaejoong nói sẽ thương cậu ấy cả đời, trong lòng cũng cho rằng vậy, nhưng hoàn cảnh liệu có cho phép…

“Tôi cũng không thể để đứa cháu bảo bối của ta với cậu chịu khổ vậy, tuy rằng hiện tại cậu có việc làm, nhưng nếu cậu thất nghiệp, Jaejoong sẽ phải ăn bờ bụi với cậu giống trước kia sao?”

Lão K nhìn thoáng qua Yunho đang trầm tư, tiếp tục nói. “Lấy năng lực của cậu, đi tìm một công việc nghiêm chỉnh hẳn là không khó đi?”

Không khí lâm vào trầm mặc, im lặng đến mức nghe thấy được tiếng hít thở của hai người.

“Tôi biết ý tứ của ông, tôi sẽ cố gắng.” Yunho ngẩng đầu, nhìn lão K, xoay người mở cửa đi.

Lão K lại đốt một điếu thuốc lá, tuy rằng không phản đối hai người ở cạnh nhau, nhưng là hi vọng Jung Yunho có thể để cho Jaejoong sống tốt một chút.

Nếu Yunho muốn lập nghiệp lớn, lão K cũng sẽ toàn lực ủng hộ. Thản nhiên cười, thật hy vọng bọn nhỏ có thể hạnh phúc.

Mưa rơi trên đầu, Yunho đi về nhà, suy nghĩ thực loạn, sao mình lại không nghĩ tới tương lai. Yêu đến rất đột ngột cũng quá đơn giản, muốn bảo vệ tốt Jaejoong thì chính mình phải mạnh mẽ lên mới được.

Yunho trong lòng hạ quyết tâm, vì Jaejoong, chính mình phải mạnh mẽ lên!

“Yunnie!” Jaejong ở nhà chờ Yunho, chờ mãi liền ra ngoài cửa ngồi, thấy bóng dáng Yunho ở xa liền kêu một tiếng, nhưng Yunho như trước cúi đầu đi.

“Yunho!?” Jaejoong tiến lên, đứng trước Yunho, che ô trên đầu hắn.

“Nga… Jaejoong a.”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương