Bảo Bối Thiên Tài Anh Nhớ Em!
-
Chương 70: Lâm đại thiếu gia bị bắt cóc!!!
Cuộc sống gia đình trôi đi theo ngày tháng của guồng quay nhưng
âm thầm trong bóng với và ngay bên cạnh họ là những âm mưu ,
toan tính ích kỷ. Một buổi sáng. Vẫn còn còn những làn sương
mỏng. Cô đang xem giác trên giường. Cái tiết trời lành lạnh như
thế này là sự lười nhác và làm biếng lại lên ngôi. Cô chưa
muốn rời khỏi giường nhưng hai cha con hắn đã rời khỏi nhà từ
lâu, điều này khiến cô bảo thấy thoải mãi. Song điều khác lại
làm cô đau đầu hơn là chiếc điện thoại đầu giường không ngừng
kêu. Tại sao số cô không thể thoát khỏi kiếp bị quấy phá giấc
ngủ. Cô thật sự không muốn nhấc máy nhưng tiếng chuông làm
phiền khiến cô không tài nào có thể ngủ thêm được nữa
- alo
- . . .
- cái gì - cô mở căng mắt
- . . .
- ở đâu - cô lạnh giọng
- . . .
Khuôn mặt cô sau khi nghe xong cuộc điện thoại lập tức hiện lên vẻ chết chóc , miệng khẽ rít lên
- dám động vào bảo bối của tôi. Các người không có kết cục đẹp đâu
- - -
chiếc xe thể thao trắng dừng lại trước một khu biệt thự cũ kĩ. Cô nhíu mày, nơi này khá quen, hình như cô đã đến rồi
- không vào sao- tên đứng bên cửa nhìn cô
cô bước vào và ngay sau đó không nằm ngoài dự đoán của cô, cánh cửa đóng sầm lại. Mắt cô nhìn lên chiếc ghế, nơi hàn phong đang say giấc ,cất giọng băng lãnh
- phạm thiên di. Phạm thiên ân. Hai chị em cô hèn hạ đến vậy sao
- không hèn hạ làm sao dụ được cô. Lâu rời không gặp - thiên đi cười
- năm năm qua AG vẫn phát triển tốt chứ. Sao lúc đó cô bỏ chạy nhanh thế
- cô còn dám mạnh miệng. Con trai cô đang ở trong tay tôi
- thì sao. Cô dám giết nó
- không . Nhưng mà . .
- um . . - từ phía sau, một chiếc khăn áp vào mặt cô. Dãy dụa trong giây lát rồi cơ thể từ từ trượt xuống
- đưa cô ta vào trong - phạm thiên di cười- còn thằng bé này dùng xe của cô ta đưa về biệt thự
tất cả cúi đầu, phạm thiên di ngồi xuống ghế, nhìn mọi việc diễn ra trong tầm tay, mặt không che khỏi sự sung sướng. Ngày cô ta chờ đợi suốt năm năm để phục thù cuối cùng cũng đã đến
- chị định làm gì tiếp- phạm thiên ân- nhưng nói trước hàn thiên là của tôi, chị đừng mơ chạm vào anh ấy
- mày câm miệng chó lại- phạm thiên di quát lên
- máu chúng ta chảy cùng một dòng, miệng chó của tôi cũng khác gì miệng chó của chị. Chị là gái đã có chồng đừng nên mơ tưởng. Cuộc hôn nhân kinh tế giữa anh jun cũng đừng hòng phá
- thì sao? Tao không được phép ngoại tình à
- chị . . Lăng loài
- mày cũng thế thôi em ạ. Mày khao khát lâm hàn thiên đến điên dại, ăn mặc sexy , vốn hàng triệu tiền để thẩm mỹ để mong anh ấy chạm vào người còn chưa được. Năm năm mày làm được cái gì. Mày thèm muốn lắm mà- nhỏ châm điếu thuốc, nhả lịch vào mặt thiên ân
- sao. Tôi thế đấy . Còn chị thì sao. Chị và anh jun lấy nhau cũng vì tài sản của nhau, lên giường cũng vì bản năng. Chị còn giơ bẩn hơn tôi
chát
- câm miệng lại cho tao. Nếu không phải này là em gái tao thì tao đã giết này từ lâu rồi
- vậy sao. Nói cho chị biết, tôi cũng chẳng ưa gì chị. Chồng chị yêu người đàn bà khác như chị yêu người đàn mở khác. Chị ở dưới thân anh ta cũng chỉ là thay thế thôi
phạm thiên ân nói rồi bỏ đi
- người thay thế sao. Nếu biết sớm tôi đã cho anh được thỏa mãn ước vọng cùng cô ta. Thật là có lỗi rồi. Nhưng anh còn quá cao quý, tôi muốn cô ta bị chà đạp bởi những thứ dơ bẩn nhất. Không phải là dưới thân chồng tôi- phạm thiên di nghiến răng, dí mạnh đầu thuốc xuống bàn
- - -
chiều. Lâm hàn phong nhăn này ngồi trên giường. Bất thì nhớ đến những ký ức mờ nhạt. Mặt nhóc đen sì, bình tĩnh tuyệt đối gọi cho ba
- ba. Mẹ bị bắt rồi
- . . .
- bắt cóc
thằng bé cúp máy như chỉ muốn thông báo cho ba biết. Sau đó lập tức gọi cho một số máy lạ
- thu mua toàn bộ cổ phiếu và đàn phán cổ phần của AG. Cháu sẽ tạo biến động thị trường anh phiếu giả
- . . .
- không. Gì đừng ham chơi nữa. Tập trung vào đi
nói xong cuộc điện thoại , lâm hàn phong lập tức mở laptop, những ngón tay thoăn thoắt và chuyên nghiệp. Dáng vẻ giống như thiên, cô và một người trong bóng đêm chưa ai biết được
- - -
suốt từ khi phong nói cho hắn biết cô bị bắt cóc, hắn đã không ngừng điên loạn đi tìm nhưng vẫn chưa có kết quả. Lâm hàn thiên hình như quên để ý đi một việc, hôm nay, cô thư ký chết mê chết mệt cậu- phạm thiên ân , cô ta không hề đi làm. Bar devil vẫn náo nhiệt như ngày thường, hắn ngồi bên bàn, chai rượu đã uống hơn phân nửa , mỗi khi tâm trạng không tốt hắn đều đến đây
- lâm hàn thiên
Hắn nhíu mày quay sang nhìn tên đàn ông có vẻ hơi quen
- không biết tôi rồi . Người có thế lực thứ hai thế giới ngầm lại quên bạn cũ
- evil
- nhớ rồi sao. Dạo này mọi việc vẫn tốt chứ
- tạm ổn
- tạm ổn gì chứ. TN hùng mạnh thế còn gì. Tại sao cậu đã sẵn giàu nay càng giàu hơn còn tớ nghèo vẫn cứ hoàn nghèo như vậy chứ
- cậu làm nhà thơ được đấy - hắn nâng ly
- tớ cũng rất muốn nhưng quả là tớ sợ một điều : các đại thi hào sẽ từ dưới đất đúng lên khởi nghĩ mất- evil chạm ly
- cậu đúng là có khiếu nói đùa
- sao dám. Cậu giết người trong chớp mắt mà. Bang tớ mãi vẫn không nhấc nổi chân lên. Đáng cuồng, đáng buồn
- đồng cảm
- đồng cảm cái đầu cậu. Sao lại không ở nhà với vợ mà lại ngồi ở đây. Hay là vợ chồng lại cãi nhau
- cậu khéo nói chuyện hài
- không phải sao. Tớ đây lại có chuyện vui. Cũng may mà chưa có người yêu
- là sao ?
- hôm qua tớ vừa được thuê bắt một người. Thật kinh hãi, con gái thời nay ghen tuông là đổ máu. Cậu thân là hotboy hãy nên cẩn thận
- cảm ơn cậu đã nhắc nhở
ring. . .
Điện thoại giữa bàn của hắn vang lên
- con sao vậy
- ba chưa về nhà
- ba xin lỗi
- ba uống rượu sao?
- ừ
- ba về nhà đi
- ba biết rồi
- mẹ không sao đâu
- ba biết
hắn đặt điện thoại, người bên cạnh vô cùng sửng sốt
- hai người này. Sao cậu lại có ảnh
- thì sao
- là hai người tớ vừa bắt hồi sáng, đứa bé hình như là được lệnh đưa về
- cái gì. Họ đang ở đâu. Cậu đã làm gì- hắn nắm lấy cổ áo evil
- làm sao tớ biết được . Tớ chỉ được thuê
- cậu có biết đó là vợ tớ không hả?
- sao
- - - -
cô cựa mình tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Căn phòng tối và bụi bặm khiến cô ho sặc sụa. Chợt. Một cơn buồn nôn từ bụng dưới trào lên làm cô khó chịu. Cái nơi quái quỷ nào đây. Từ bên ngoài truyền vào giọng nói
- vào xem cô ta tỉnh chưa
cô vội vàng nằm xuống, tiếp tục giả vờ
- thiên di. Cô ta vẫn chưa tỉnh
- cứ để cho cô ta ngủ đi. Còn giữ sức, ngày mai cô ta sẽ mệt đấy
- là sao?
- máy quay chuẩn bị rồi chứ
- rồi
- còn chất đó
- đã đủ
- tốt. Ngày mai lâm hàn thiên và cả thế giới này sẽ có một món quà vô cùng hấp dẫn. Hấp dẫn đến mê người. Một cuốn phim nóng mà chính hoàng ngọc tiểu thư cao quý thủ vai chính. Cô ngủ đi. Ngày mai trở đi thì cô sẽ không còn cơ hội ngủ nữa đâu
cạch. Cánh của đóng lại. Hoàng ngọc băng nhi nhíu mày. Cô đang nghĩ xem giờ này nên xông ra hay nghĩ cách khác. Nếu cô xông ra thì khả năng thắng rất cao nhưng nếu chúng có súng thì lại là cả một vấn đề. Bỗng. Một thông tin ngoại lai bỗng xâm nhập vào não cô như có ai đó thêm vào. Thật lạ khi chính giây phút này cô lại sực nhớ đến kỳ nguyệt san. Chợt . Đồng tử cô dãn ra. Không sai thì chu kỳ sinh lý của cô đã chậm cả một quãng dài mà cô không hay biết. Vậy là cô có khả năng cao về việc mang thai và việc khó chịu hồi nãy là ốm nghén trong thời kỳ đầu. Bây giờ cô ra ngoài có một trăm phần trăm thắng thì cũng không thể nào. Bất công. Bất công quá. Cô nhắm mắt lại. Bắt đầu định hình vị trí , khu biệt thự này rất quen, từng mảnh mờ nhạt bắt đầu được ghép lại với nhau từng chút một. Cô vội mở mắt, bước xuống giường, tay động lên đồng hồ , chiếc đèn tinh tế được gắn bên trong. Cô nhìn quanh. Chỉ có một chiếc giường, bàn gõ và tủ. Với một căn phòng kín như vậy, cửa sổ thì làm sao tên đó có thể thoát được. Trừ phi trong này có một lối thông ra ngoài bí mật. Cô nhếch môi, mở cánh vui, màng nhện và bụi bặm kinh người, ý cười trên môi cô càng sâu hơn, tay cô dùng thêm chút lực, đẩy nhẹ . Sau bức tường giả này được thông với đường lớn, cô phải thật cẩn thận nếu không tất cả sẽ xôi hỏng bỏng không. Chính thức thoát ra khỏi, cô đi nhanh theo đường lớn, vì chúng không ngờ có lối đi này nên không có sự đề phòng . Chưa hết con ngõ, ánh đèn pha ôtô chối mắt chiếc thẳng vào đồng tử cô. Hoàng ngọc băng nhi tội che đi ánh đèn quái ác đang chiếu vào mắt mình. Chiếc xe dừng lại, người trong xe vội vã chạy ra
- em không sao chứ
- lâm hàn thiên- cô nhíu mày
- vợ cậu thật đẹp - evil tiến lại
thiên không nói, chỉ dìu cô vào xe , nhìn cô đầy sủng ái
- em ở đây. Anh sẽ cho bọn chúng
- không- cô xen vào- chắc không có ai đâu, ai đó đã gọi cho chúng là chúng sợ
- evil - thiên gằn giọng
- không . Tớ chỉ gọi cho họ hỏi họ đang ở đâu , hẳn là họ . . Ai ngờ lại đánh động chứ. Thứ lỗi . Thứ lỗi
- không - hắn ngồi vào xe
- này. Đợi tớ. Không được bỏ rơi tớ
- hình phạt của cậu
Nói rồi, hắn phóng xe đi, khói bụi phế thải của chiếc xe ngoại tấp thẳng vào mặt của evil phía sau
chiếc ôtô lao vào lòng đường trong đêm vắng vẻ, chỉ còn ánh đèn đường vẫn soi dọi, vệt sáng lướt đều trên màu đen bóng loáng. Hắn quay sang nhìn cô
- em ổn chứ. Nhìn sắc mặt em không được tốt
cô tựa người vào cửa, sắc mặt nhợt nhạt , hai tay ôm lấy bụng như đang bảo tên thứ gì đó, mồ hôi đọng lại trên trán
- bệnh viện . Nhanh lên
- sao? - hắn cau mày nhìn xuống phía dưới, máu một phần thấm ra chiếc váy trắng
- tại sao lại có máu. Em bị thương sao?
- nhanh đi - cô gắt lên
- - -
bệnh viện
cô nheo này tiếp thu ánh sáng đèn điện và mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi
- em tỉnh rồi sao- hắn vội đỡ lấy cô
- ừ . Con . .
- hàn phong không sao. Thằng bé vừa gọi điện cho anh, anh nói là em đang ở bệnh viện trong bệnh viện
- không phải . . - cô tựa vào lòng hắn
- mẹ - phong chạy vào, leo lên giường nhưng
- nhóc cẩn thận. Mẹ đang mang thai đấy
- mang thai nghĩa là có em bé sao
- ừ - hắn đáp
- em bé có thông minh không
giờ phút này cô thật sự muốn đánh lâm hàn phong . Tại sao đứa bé này lại muốn chọc điên cô như thế
- tất nhiên là thông minh
- con không thích em gái đâu. Con thông báo trước đấy nhé
- tại sao?
- con gái rất phiền phức
- rồi sau này con cũng phải lấy vợ thôi. Lúc trước ba cũng nghĩ như con
- anh dám- cô trừng mắt
- nhưng trừ mẹ con ra
- - -
phụ nữ mang thai thường rất nóng tính và bây giờ thì lâm hàn thiên mới nhận ra. Cô thường cằn nhằn về việc hắn ngủ, ăn , ôm hay thậm chí là hôn cô. Đôi lúc còn nổi nóng vô cớ với lâm hàn phong. Tiêu biểu là một buổi tối đẹp trời như hôm nay. Cô nằm trên giường, hắn vừa bước ra khỏi phòng tắm, người còn vương nước, cô lập tức ngồi dậy nhìn hắn chằm chằm
- lâm hàn thiên. Anh sao lúc nào cũng không mặc áo vậy hả. Em biết body của anh đẹp rồi nên anh không cần lúc nào cũng bắt em nhìn như vậy chứ
- anh . . . - hắn cứng họng
- anh hết lý rồi sao?
- người ta nói khi mang thai phụ nữ ngắm người đàn ông nào sẽ sinh con như vậy
- tên nào nói với anh. Lúc em có thai hàn phong , em nhìn đàn mở khác , kết quả vẫn sinh ra một bảo bối giống anh
- là con anh mà
- tấm ảnh dưới gối em
- không biết. Em không ngủ giường này nữa
- tại sao?- hắn kéo cô ngồi vào lòng mình
- giường này cứng chết đi được, nằm đau lưng lắm
- cứng sao- lâm hàn thiên nhăn mặt- giường ngoại đấy
- không biết. Anh mau thay đi
- được rồi . Anh sẽ thay. Khuya rồi, em ngủ đi - thiên ôm cô nằm xuống trên người mình
- em không thích
- nằm trên người anh, thoải mãi hơn chứ. Bằng da thịt đấy- hắn ép đầu cô xuống ngực mình
- cũng thoải mãi. Nhưng người anh ướt lắm
- ừ - thiên với tay tắt điện
- da anh trắng nhỉ- tay cô lần trên cánh tay rắn chắc
- hả???- thiên chết đứng trước lời khen của cô
- lúc gặp anh , em đã nghĩ da anh còn trắng hơn cả bạch tuyết. Em nghĩ anh dùng mỹ phẩm hay đi lột da đấy
- em
- còn nữa, nụ hôn của anh với em có phải là đầu đời không đấy
- tất nhiên?
- em còn nghĩ với kỹ thuật ấy , anh phải hôn cả chục cô chưa không phải ít
- em nghĩ anh như vậy
- không. Em chỉ hỏi thôi
- sao em không hỏi lần đầu tiên của chúng ta ?
- hả?? Không. Không bao giờ- cô dụi đầu, người không ngừng cự quậy bên trên cơ thể thiên làm hắn nhăn mày , từng đường cong dán lên người hắn, nơi mềm mại không ngừng cọ xát với bờ ngực rắn chắc, khuôn mặt mịn áp vào da ngực. Cô thể hắn gần như căng lên vì phải chịu một nguồn nhiệt đang tập trung
- anh ốm sao. Sao người anh nóng vậy
cô ngẩng đầu nhìn thiên, mái tóc dài xoã xuống, bốn mắt nhìn nhau, cơ thể ở một tư thế mờ ám trong đêm. Hắn mím môi rồi bất ngờ kéo cô xuống, ép lên đôi môi nhỏ nụ hôn kéo dài, tay còn lại lần theo từng đường cong. Hắn bất ngờ ép cô xuống dưới, chống tay thôi dốc
- anh thật sự là không thể nào kìm chế được nữa
giọng nói đục đi vì dục tình làm cậu thêm yêu nghiệt
- - -
sau một hồi ân ái không ngừng nghỉ, thiên kéo cô vào lòng mình
- em mệt không- hắn vén những lọng tóc xoã trước mặt
- em thấy cái giường này cũng không khó nằm lắm
- có lẽ tại vì lăn lộn nhiều quá
- tại anh lăn lộn nhiều quá
- ừ. Anh xin lỗi. Anh khó kìm chế được - thiên đặt môi lên trán cô
- không sao. Anh cũng mệt mà. Em rất khó kiềm chế được cảm xúc, anh còn phải đi làm nữa
- anh biết. Em nghỉ đi- hắn ôm lấy cô
Hai cha con nhà lâm hàn thiên đi vào siêu thị ngay sau giờ làm. Cụ thể là khu sữa và gian hàng dành cho phụ nữ mang thai. Cô nhân viên không ngừng nhìn hắn cười tủm tỉm
- này cô kia. Ba tôi có vợ rồi. Còn đẹp hơn hai người. Đừng nhìn nữa- phong gắt lên rồi quay sang thiên
- ba mua nhanh lên nếu không mẹ sẽ lại mắng đấy
- ừ
- - - -
- cái gì . Lại có thai sao- băng hét lên
- ừ
- ruốt cuộc lâm hàn thiên có phải người không vậy. Làm sao có thể nhanh vậy chứ
- làm sao tớ biết được
- lạy chúa
cùng lúc đó , hai cha con lâm hàn thiên và lâm hàn phong vừa hay về, tay đang cầm rất nhiều đồ, lâm hàn phong còn ôm một hộp sữa cho thai nhi phát triển trí não toàn diện nhoẻ miệng cười với cô
- hai cha con anh làm gì vậy
- sữa cho mẹ và em bé. Cần phải chăm sóc và nâng cao chỉ số IQ ngay trong bụng mẹ
- con biến đi - cô hét lên
- tớ về. Tối rồi - băng nhìn cô, chưa hết kinh ngạc
- em cũng lên phòng. Bữa tối em không muốn ăn
- - -
sau khi hai cha con cô đơn dùng bữa tối, hắn và lâm hàn phong đang đúng trước một hộp sữa và một cái ly. Hai cha con đang trong tình trạng bótay.com với việc này
- ba tự làm đi. Con còn có việc
thế là, lâm hàn phong bỏ mặc ba mình và chuồn đi. Cuối cùng thì công việc cũng miễn cưỡng được coi là hoàn thành, để lại bãi chiến trường ở nhà bếp cho mấy cô giúp việc
- gì vậy ?- cô chau mày nhìn hắn
- sữa- thiên ngồi xuống bên giường
- sữa sao?- cô chợt liếc li sữa trong tay thiên- nhìn giống sữa chua hơn
- ???- khoé miệng thiên giật giật
song. Cô bịt miệng, mùi sữa xộc vào mũi khiến cơn buồn nôn lại trào lên. Thiên nhìn cô vội đi theo vào nhà vệ sinh
- em không sao chứ
- anh đi ra đi . Sang phòng hàn phong mà ngủ
---
- khuya. Cô trở mình tìm một vòng tay quen thuộc nhưng bên cạnh trống không. Cô khó chịu mở mắt. Muôn như vậy rồi mà hắn còn chưa đi ngủ sao? Cô xuống giường, không nhớ việc mình vừa đuổi thiên sang phòng nhóc phong. Ngoài hành lang lạnh hơn so với trong phòng ngủ. Cô dừng lại trước cửa phòng hàn phong, lâu rồi cô chưa hề nhìn con ngủ. Hoàng ngọc băng nhi đẩy nhẹ cửa như sợ làm con dậy, nhưng trên giường, hai cha con, một lớn một bé quay lưng vào nhau kiểu chiến tranh lạnh. Cô đến gần, sửa chăn cho thằng bé, phong khẽ cựa mình. Cô cười rồi lại đi sang phía hắn, thiên đang ngủ, chân này đôi lúc chau lại. Cô gạt đi những sợi tóc đen nhánh phủ xuống mặt, áo sơ mi nhăn nhúm. Lâm hàn thiên còn chưa thay đồ, vừa bị cô đuổi đã sang phòng bảo bảo ngủ. Thiên nhíu này khi nhận ra sự xuất hiện của ai đó
- em . .
Suỵt. Cô làm hiệu im lặng rồi đứng dậy, tiếp sau đó, thiên từ từ rời khỏi giường, đắp lại chăn một lần nữa cho bảo bảo. Lâm hàn thiên ôm lấy cô, sát cánh bên đi về phòng, như cảm nhận được sự không thoải mãi của cô, hắn cau mày
- em sao vậy ?
- lạnh
hắn ngơ người, nhìn xuống chân cô. Quả là cô không hề đi dép trong nhà. Chân co lại, hắn lắc đầu
- em không biết lo cho bản thân
cô tựa đầu vào ngực cậu, im lặng nghe tiếng bước chân vang dài trong đêm thanh vắng. Chợt. Cô lên tiếng
- em có nặng không
- không nặng một chút nào
- vậy sao
cậu mở của phòng rồi chu đáo đặt cô xuống sàn. Cô nhìn hắn, nheo cặp mắt lại
- anh đi tắm đi
- anh thật sự không hiểu- hắn ôm lấy cô
- hiểu gì?- cô cười , tháo từng chiếc khuy áo
- bọn đàn ông thường nói, sau khi kết hôn là một cuộc sống cực hình với người vợ nhưng anh lại thấy anh ngày càng nghiện em - hắn hiến sát vào tai cô, thì thầm đủ tính khiêu khích
- anh . .
- em rất biết cạnh khơi dậy anh- giọng nói của lâm hàn thiên khàn đục
và sau đó, cậu trực tiếp ôm người nào lại giường, xem như thử chất lượng giường mới
- alo
- . . .
- cái gì - cô mở căng mắt
- . . .
- ở đâu - cô lạnh giọng
- . . .
Khuôn mặt cô sau khi nghe xong cuộc điện thoại lập tức hiện lên vẻ chết chóc , miệng khẽ rít lên
- dám động vào bảo bối của tôi. Các người không có kết cục đẹp đâu
- - -
chiếc xe thể thao trắng dừng lại trước một khu biệt thự cũ kĩ. Cô nhíu mày, nơi này khá quen, hình như cô đã đến rồi
- không vào sao- tên đứng bên cửa nhìn cô
cô bước vào và ngay sau đó không nằm ngoài dự đoán của cô, cánh cửa đóng sầm lại. Mắt cô nhìn lên chiếc ghế, nơi hàn phong đang say giấc ,cất giọng băng lãnh
- phạm thiên di. Phạm thiên ân. Hai chị em cô hèn hạ đến vậy sao
- không hèn hạ làm sao dụ được cô. Lâu rời không gặp - thiên đi cười
- năm năm qua AG vẫn phát triển tốt chứ. Sao lúc đó cô bỏ chạy nhanh thế
- cô còn dám mạnh miệng. Con trai cô đang ở trong tay tôi
- thì sao. Cô dám giết nó
- không . Nhưng mà . .
- um . . - từ phía sau, một chiếc khăn áp vào mặt cô. Dãy dụa trong giây lát rồi cơ thể từ từ trượt xuống
- đưa cô ta vào trong - phạm thiên di cười- còn thằng bé này dùng xe của cô ta đưa về biệt thự
tất cả cúi đầu, phạm thiên di ngồi xuống ghế, nhìn mọi việc diễn ra trong tầm tay, mặt không che khỏi sự sung sướng. Ngày cô ta chờ đợi suốt năm năm để phục thù cuối cùng cũng đã đến
- chị định làm gì tiếp- phạm thiên ân- nhưng nói trước hàn thiên là của tôi, chị đừng mơ chạm vào anh ấy
- mày câm miệng chó lại- phạm thiên di quát lên
- máu chúng ta chảy cùng một dòng, miệng chó của tôi cũng khác gì miệng chó của chị. Chị là gái đã có chồng đừng nên mơ tưởng. Cuộc hôn nhân kinh tế giữa anh jun cũng đừng hòng phá
- thì sao? Tao không được phép ngoại tình à
- chị . . Lăng loài
- mày cũng thế thôi em ạ. Mày khao khát lâm hàn thiên đến điên dại, ăn mặc sexy , vốn hàng triệu tiền để thẩm mỹ để mong anh ấy chạm vào người còn chưa được. Năm năm mày làm được cái gì. Mày thèm muốn lắm mà- nhỏ châm điếu thuốc, nhả lịch vào mặt thiên ân
- sao. Tôi thế đấy . Còn chị thì sao. Chị và anh jun lấy nhau cũng vì tài sản của nhau, lên giường cũng vì bản năng. Chị còn giơ bẩn hơn tôi
chát
- câm miệng lại cho tao. Nếu không phải này là em gái tao thì tao đã giết này từ lâu rồi
- vậy sao. Nói cho chị biết, tôi cũng chẳng ưa gì chị. Chồng chị yêu người đàn bà khác như chị yêu người đàn mở khác. Chị ở dưới thân anh ta cũng chỉ là thay thế thôi
phạm thiên ân nói rồi bỏ đi
- người thay thế sao. Nếu biết sớm tôi đã cho anh được thỏa mãn ước vọng cùng cô ta. Thật là có lỗi rồi. Nhưng anh còn quá cao quý, tôi muốn cô ta bị chà đạp bởi những thứ dơ bẩn nhất. Không phải là dưới thân chồng tôi- phạm thiên di nghiến răng, dí mạnh đầu thuốc xuống bàn
- - -
chiều. Lâm hàn phong nhăn này ngồi trên giường. Bất thì nhớ đến những ký ức mờ nhạt. Mặt nhóc đen sì, bình tĩnh tuyệt đối gọi cho ba
- ba. Mẹ bị bắt rồi
- . . .
- bắt cóc
thằng bé cúp máy như chỉ muốn thông báo cho ba biết. Sau đó lập tức gọi cho một số máy lạ
- thu mua toàn bộ cổ phiếu và đàn phán cổ phần của AG. Cháu sẽ tạo biến động thị trường anh phiếu giả
- . . .
- không. Gì đừng ham chơi nữa. Tập trung vào đi
nói xong cuộc điện thoại , lâm hàn phong lập tức mở laptop, những ngón tay thoăn thoắt và chuyên nghiệp. Dáng vẻ giống như thiên, cô và một người trong bóng đêm chưa ai biết được
- - -
suốt từ khi phong nói cho hắn biết cô bị bắt cóc, hắn đã không ngừng điên loạn đi tìm nhưng vẫn chưa có kết quả. Lâm hàn thiên hình như quên để ý đi một việc, hôm nay, cô thư ký chết mê chết mệt cậu- phạm thiên ân , cô ta không hề đi làm. Bar devil vẫn náo nhiệt như ngày thường, hắn ngồi bên bàn, chai rượu đã uống hơn phân nửa , mỗi khi tâm trạng không tốt hắn đều đến đây
- lâm hàn thiên
Hắn nhíu mày quay sang nhìn tên đàn ông có vẻ hơi quen
- không biết tôi rồi . Người có thế lực thứ hai thế giới ngầm lại quên bạn cũ
- evil
- nhớ rồi sao. Dạo này mọi việc vẫn tốt chứ
- tạm ổn
- tạm ổn gì chứ. TN hùng mạnh thế còn gì. Tại sao cậu đã sẵn giàu nay càng giàu hơn còn tớ nghèo vẫn cứ hoàn nghèo như vậy chứ
- cậu làm nhà thơ được đấy - hắn nâng ly
- tớ cũng rất muốn nhưng quả là tớ sợ một điều : các đại thi hào sẽ từ dưới đất đúng lên khởi nghĩ mất- evil chạm ly
- cậu đúng là có khiếu nói đùa
- sao dám. Cậu giết người trong chớp mắt mà. Bang tớ mãi vẫn không nhấc nổi chân lên. Đáng cuồng, đáng buồn
- đồng cảm
- đồng cảm cái đầu cậu. Sao lại không ở nhà với vợ mà lại ngồi ở đây. Hay là vợ chồng lại cãi nhau
- cậu khéo nói chuyện hài
- không phải sao. Tớ đây lại có chuyện vui. Cũng may mà chưa có người yêu
- là sao ?
- hôm qua tớ vừa được thuê bắt một người. Thật kinh hãi, con gái thời nay ghen tuông là đổ máu. Cậu thân là hotboy hãy nên cẩn thận
- cảm ơn cậu đã nhắc nhở
ring. . .
Điện thoại giữa bàn của hắn vang lên
- con sao vậy
- ba chưa về nhà
- ba xin lỗi
- ba uống rượu sao?
- ừ
- ba về nhà đi
- ba biết rồi
- mẹ không sao đâu
- ba biết
hắn đặt điện thoại, người bên cạnh vô cùng sửng sốt
- hai người này. Sao cậu lại có ảnh
- thì sao
- là hai người tớ vừa bắt hồi sáng, đứa bé hình như là được lệnh đưa về
- cái gì. Họ đang ở đâu. Cậu đã làm gì- hắn nắm lấy cổ áo evil
- làm sao tớ biết được . Tớ chỉ được thuê
- cậu có biết đó là vợ tớ không hả?
- sao
- - - -
cô cựa mình tỉnh lại sau một giấc ngủ dài. Căn phòng tối và bụi bặm khiến cô ho sặc sụa. Chợt. Một cơn buồn nôn từ bụng dưới trào lên làm cô khó chịu. Cái nơi quái quỷ nào đây. Từ bên ngoài truyền vào giọng nói
- vào xem cô ta tỉnh chưa
cô vội vàng nằm xuống, tiếp tục giả vờ
- thiên di. Cô ta vẫn chưa tỉnh
- cứ để cho cô ta ngủ đi. Còn giữ sức, ngày mai cô ta sẽ mệt đấy
- là sao?
- máy quay chuẩn bị rồi chứ
- rồi
- còn chất đó
- đã đủ
- tốt. Ngày mai lâm hàn thiên và cả thế giới này sẽ có một món quà vô cùng hấp dẫn. Hấp dẫn đến mê người. Một cuốn phim nóng mà chính hoàng ngọc tiểu thư cao quý thủ vai chính. Cô ngủ đi. Ngày mai trở đi thì cô sẽ không còn cơ hội ngủ nữa đâu
cạch. Cánh của đóng lại. Hoàng ngọc băng nhi nhíu mày. Cô đang nghĩ xem giờ này nên xông ra hay nghĩ cách khác. Nếu cô xông ra thì khả năng thắng rất cao nhưng nếu chúng có súng thì lại là cả một vấn đề. Bỗng. Một thông tin ngoại lai bỗng xâm nhập vào não cô như có ai đó thêm vào. Thật lạ khi chính giây phút này cô lại sực nhớ đến kỳ nguyệt san. Chợt . Đồng tử cô dãn ra. Không sai thì chu kỳ sinh lý của cô đã chậm cả một quãng dài mà cô không hay biết. Vậy là cô có khả năng cao về việc mang thai và việc khó chịu hồi nãy là ốm nghén trong thời kỳ đầu. Bây giờ cô ra ngoài có một trăm phần trăm thắng thì cũng không thể nào. Bất công. Bất công quá. Cô nhắm mắt lại. Bắt đầu định hình vị trí , khu biệt thự này rất quen, từng mảnh mờ nhạt bắt đầu được ghép lại với nhau từng chút một. Cô vội mở mắt, bước xuống giường, tay động lên đồng hồ , chiếc đèn tinh tế được gắn bên trong. Cô nhìn quanh. Chỉ có một chiếc giường, bàn gõ và tủ. Với một căn phòng kín như vậy, cửa sổ thì làm sao tên đó có thể thoát được. Trừ phi trong này có một lối thông ra ngoài bí mật. Cô nhếch môi, mở cánh vui, màng nhện và bụi bặm kinh người, ý cười trên môi cô càng sâu hơn, tay cô dùng thêm chút lực, đẩy nhẹ . Sau bức tường giả này được thông với đường lớn, cô phải thật cẩn thận nếu không tất cả sẽ xôi hỏng bỏng không. Chính thức thoát ra khỏi, cô đi nhanh theo đường lớn, vì chúng không ngờ có lối đi này nên không có sự đề phòng . Chưa hết con ngõ, ánh đèn pha ôtô chối mắt chiếc thẳng vào đồng tử cô. Hoàng ngọc băng nhi tội che đi ánh đèn quái ác đang chiếu vào mắt mình. Chiếc xe dừng lại, người trong xe vội vã chạy ra
- em không sao chứ
- lâm hàn thiên- cô nhíu mày
- vợ cậu thật đẹp - evil tiến lại
thiên không nói, chỉ dìu cô vào xe , nhìn cô đầy sủng ái
- em ở đây. Anh sẽ cho bọn chúng
- không- cô xen vào- chắc không có ai đâu, ai đó đã gọi cho chúng là chúng sợ
- evil - thiên gằn giọng
- không . Tớ chỉ gọi cho họ hỏi họ đang ở đâu , hẳn là họ . . Ai ngờ lại đánh động chứ. Thứ lỗi . Thứ lỗi
- không - hắn ngồi vào xe
- này. Đợi tớ. Không được bỏ rơi tớ
- hình phạt của cậu
Nói rồi, hắn phóng xe đi, khói bụi phế thải của chiếc xe ngoại tấp thẳng vào mặt của evil phía sau
chiếc ôtô lao vào lòng đường trong đêm vắng vẻ, chỉ còn ánh đèn đường vẫn soi dọi, vệt sáng lướt đều trên màu đen bóng loáng. Hắn quay sang nhìn cô
- em ổn chứ. Nhìn sắc mặt em không được tốt
cô tựa người vào cửa, sắc mặt nhợt nhạt , hai tay ôm lấy bụng như đang bảo tên thứ gì đó, mồ hôi đọng lại trên trán
- bệnh viện . Nhanh lên
- sao? - hắn cau mày nhìn xuống phía dưới, máu một phần thấm ra chiếc váy trắng
- tại sao lại có máu. Em bị thương sao?
- nhanh đi - cô gắt lên
- - -
bệnh viện
cô nheo này tiếp thu ánh sáng đèn điện và mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi
- em tỉnh rồi sao- hắn vội đỡ lấy cô
- ừ . Con . .
- hàn phong không sao. Thằng bé vừa gọi điện cho anh, anh nói là em đang ở bệnh viện trong bệnh viện
- không phải . . - cô tựa vào lòng hắn
- mẹ - phong chạy vào, leo lên giường nhưng
- nhóc cẩn thận. Mẹ đang mang thai đấy
- mang thai nghĩa là có em bé sao
- ừ - hắn đáp
- em bé có thông minh không
giờ phút này cô thật sự muốn đánh lâm hàn phong . Tại sao đứa bé này lại muốn chọc điên cô như thế
- tất nhiên là thông minh
- con không thích em gái đâu. Con thông báo trước đấy nhé
- tại sao?
- con gái rất phiền phức
- rồi sau này con cũng phải lấy vợ thôi. Lúc trước ba cũng nghĩ như con
- anh dám- cô trừng mắt
- nhưng trừ mẹ con ra
- - -
phụ nữ mang thai thường rất nóng tính và bây giờ thì lâm hàn thiên mới nhận ra. Cô thường cằn nhằn về việc hắn ngủ, ăn , ôm hay thậm chí là hôn cô. Đôi lúc còn nổi nóng vô cớ với lâm hàn phong. Tiêu biểu là một buổi tối đẹp trời như hôm nay. Cô nằm trên giường, hắn vừa bước ra khỏi phòng tắm, người còn vương nước, cô lập tức ngồi dậy nhìn hắn chằm chằm
- lâm hàn thiên. Anh sao lúc nào cũng không mặc áo vậy hả. Em biết body của anh đẹp rồi nên anh không cần lúc nào cũng bắt em nhìn như vậy chứ
- anh . . . - hắn cứng họng
- anh hết lý rồi sao?
- người ta nói khi mang thai phụ nữ ngắm người đàn ông nào sẽ sinh con như vậy
- tên nào nói với anh. Lúc em có thai hàn phong , em nhìn đàn mở khác , kết quả vẫn sinh ra một bảo bối giống anh
- là con anh mà
- tấm ảnh dưới gối em
- không biết. Em không ngủ giường này nữa
- tại sao?- hắn kéo cô ngồi vào lòng mình
- giường này cứng chết đi được, nằm đau lưng lắm
- cứng sao- lâm hàn thiên nhăn mặt- giường ngoại đấy
- không biết. Anh mau thay đi
- được rồi . Anh sẽ thay. Khuya rồi, em ngủ đi - thiên ôm cô nằm xuống trên người mình
- em không thích
- nằm trên người anh, thoải mãi hơn chứ. Bằng da thịt đấy- hắn ép đầu cô xuống ngực mình
- cũng thoải mãi. Nhưng người anh ướt lắm
- ừ - thiên với tay tắt điện
- da anh trắng nhỉ- tay cô lần trên cánh tay rắn chắc
- hả???- thiên chết đứng trước lời khen của cô
- lúc gặp anh , em đã nghĩ da anh còn trắng hơn cả bạch tuyết. Em nghĩ anh dùng mỹ phẩm hay đi lột da đấy
- em
- còn nữa, nụ hôn của anh với em có phải là đầu đời không đấy
- tất nhiên?
- em còn nghĩ với kỹ thuật ấy , anh phải hôn cả chục cô chưa không phải ít
- em nghĩ anh như vậy
- không. Em chỉ hỏi thôi
- sao em không hỏi lần đầu tiên của chúng ta ?
- hả?? Không. Không bao giờ- cô dụi đầu, người không ngừng cự quậy bên trên cơ thể thiên làm hắn nhăn mày , từng đường cong dán lên người hắn, nơi mềm mại không ngừng cọ xát với bờ ngực rắn chắc, khuôn mặt mịn áp vào da ngực. Cô thể hắn gần như căng lên vì phải chịu một nguồn nhiệt đang tập trung
- anh ốm sao. Sao người anh nóng vậy
cô ngẩng đầu nhìn thiên, mái tóc dài xoã xuống, bốn mắt nhìn nhau, cơ thể ở một tư thế mờ ám trong đêm. Hắn mím môi rồi bất ngờ kéo cô xuống, ép lên đôi môi nhỏ nụ hôn kéo dài, tay còn lại lần theo từng đường cong. Hắn bất ngờ ép cô xuống dưới, chống tay thôi dốc
- anh thật sự là không thể nào kìm chế được nữa
giọng nói đục đi vì dục tình làm cậu thêm yêu nghiệt
- - -
sau một hồi ân ái không ngừng nghỉ, thiên kéo cô vào lòng mình
- em mệt không- hắn vén những lọng tóc xoã trước mặt
- em thấy cái giường này cũng không khó nằm lắm
- có lẽ tại vì lăn lộn nhiều quá
- tại anh lăn lộn nhiều quá
- ừ. Anh xin lỗi. Anh khó kìm chế được - thiên đặt môi lên trán cô
- không sao. Anh cũng mệt mà. Em rất khó kiềm chế được cảm xúc, anh còn phải đi làm nữa
- anh biết. Em nghỉ đi- hắn ôm lấy cô
Hai cha con nhà lâm hàn thiên đi vào siêu thị ngay sau giờ làm. Cụ thể là khu sữa và gian hàng dành cho phụ nữ mang thai. Cô nhân viên không ngừng nhìn hắn cười tủm tỉm
- này cô kia. Ba tôi có vợ rồi. Còn đẹp hơn hai người. Đừng nhìn nữa- phong gắt lên rồi quay sang thiên
- ba mua nhanh lên nếu không mẹ sẽ lại mắng đấy
- ừ
- - - -
- cái gì . Lại có thai sao- băng hét lên
- ừ
- ruốt cuộc lâm hàn thiên có phải người không vậy. Làm sao có thể nhanh vậy chứ
- làm sao tớ biết được
- lạy chúa
cùng lúc đó , hai cha con lâm hàn thiên và lâm hàn phong vừa hay về, tay đang cầm rất nhiều đồ, lâm hàn phong còn ôm một hộp sữa cho thai nhi phát triển trí não toàn diện nhoẻ miệng cười với cô
- hai cha con anh làm gì vậy
- sữa cho mẹ và em bé. Cần phải chăm sóc và nâng cao chỉ số IQ ngay trong bụng mẹ
- con biến đi - cô hét lên
- tớ về. Tối rồi - băng nhìn cô, chưa hết kinh ngạc
- em cũng lên phòng. Bữa tối em không muốn ăn
- - -
sau khi hai cha con cô đơn dùng bữa tối, hắn và lâm hàn phong đang đúng trước một hộp sữa và một cái ly. Hai cha con đang trong tình trạng bótay.com với việc này
- ba tự làm đi. Con còn có việc
thế là, lâm hàn phong bỏ mặc ba mình và chuồn đi. Cuối cùng thì công việc cũng miễn cưỡng được coi là hoàn thành, để lại bãi chiến trường ở nhà bếp cho mấy cô giúp việc
- gì vậy ?- cô chau mày nhìn hắn
- sữa- thiên ngồi xuống bên giường
- sữa sao?- cô chợt liếc li sữa trong tay thiên- nhìn giống sữa chua hơn
- ???- khoé miệng thiên giật giật
song. Cô bịt miệng, mùi sữa xộc vào mũi khiến cơn buồn nôn lại trào lên. Thiên nhìn cô vội đi theo vào nhà vệ sinh
- em không sao chứ
- anh đi ra đi . Sang phòng hàn phong mà ngủ
---
- khuya. Cô trở mình tìm một vòng tay quen thuộc nhưng bên cạnh trống không. Cô khó chịu mở mắt. Muôn như vậy rồi mà hắn còn chưa đi ngủ sao? Cô xuống giường, không nhớ việc mình vừa đuổi thiên sang phòng nhóc phong. Ngoài hành lang lạnh hơn so với trong phòng ngủ. Cô dừng lại trước cửa phòng hàn phong, lâu rồi cô chưa hề nhìn con ngủ. Hoàng ngọc băng nhi đẩy nhẹ cửa như sợ làm con dậy, nhưng trên giường, hai cha con, một lớn một bé quay lưng vào nhau kiểu chiến tranh lạnh. Cô đến gần, sửa chăn cho thằng bé, phong khẽ cựa mình. Cô cười rồi lại đi sang phía hắn, thiên đang ngủ, chân này đôi lúc chau lại. Cô gạt đi những sợi tóc đen nhánh phủ xuống mặt, áo sơ mi nhăn nhúm. Lâm hàn thiên còn chưa thay đồ, vừa bị cô đuổi đã sang phòng bảo bảo ngủ. Thiên nhíu này khi nhận ra sự xuất hiện của ai đó
- em . .
Suỵt. Cô làm hiệu im lặng rồi đứng dậy, tiếp sau đó, thiên từ từ rời khỏi giường, đắp lại chăn một lần nữa cho bảo bảo. Lâm hàn thiên ôm lấy cô, sát cánh bên đi về phòng, như cảm nhận được sự không thoải mãi của cô, hắn cau mày
- em sao vậy ?
- lạnh
hắn ngơ người, nhìn xuống chân cô. Quả là cô không hề đi dép trong nhà. Chân co lại, hắn lắc đầu
- em không biết lo cho bản thân
cô tựa đầu vào ngực cậu, im lặng nghe tiếng bước chân vang dài trong đêm thanh vắng. Chợt. Cô lên tiếng
- em có nặng không
- không nặng một chút nào
- vậy sao
cậu mở của phòng rồi chu đáo đặt cô xuống sàn. Cô nhìn hắn, nheo cặp mắt lại
- anh đi tắm đi
- anh thật sự không hiểu- hắn ôm lấy cô
- hiểu gì?- cô cười , tháo từng chiếc khuy áo
- bọn đàn ông thường nói, sau khi kết hôn là một cuộc sống cực hình với người vợ nhưng anh lại thấy anh ngày càng nghiện em - hắn hiến sát vào tai cô, thì thầm đủ tính khiêu khích
- anh . .
- em rất biết cạnh khơi dậy anh- giọng nói của lâm hàn thiên khàn đục
và sau đó, cậu trực tiếp ôm người nào lại giường, xem như thử chất lượng giường mới
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook