Thời gian là một thứ đáng sợ nhiều người thường cảm thấy nó không hề quan trọng,

nhưng vào lúc nguy hiểm hay đối mặt với sinh tử thì chính thời gian là thứ quyết định.

"Nhanh hơn 1 giây hoặc chậm hơn 1 giây" cũng có thể thay đổi tình thế tuy nhiên bất cứ chuyện gì cũng không đoán trước được.

có thể thoát khỏi hiểm cảnh hay không là tuỳ theo tính toán của mỗi người..

Jaciy cảm thấy những câu nói này của Thiếu Chủ từng nói với bà quả là không sai, chỉ mong con bé có thể sống xót trở ra vì nó là một đứa bé có tài.

Cũng lâu rồi chắc phải hơn 5 năm bà chưa được gặp lại Thiếu Chủ, ngày đó bà là một sát thủ chuyên nhận tiền giết kẻ ác

trong một lần thất thủ tưởng rằng sẽ bị giết thì Thiếu Chủ đã ra tay cứu và đưa về khu tập huấn này .

làm việc cho lão đại mafia để huấn luyện cho các nữ sát thủ thành chuyên nghiệp..

Cũng từ đó bà cảm thấy yêu thích việc huấn luyện này,

lâu lâu bà cũng gặp qua các thân tín của Thiếu Chủ

nhưng mà bà chẳng thấy Thiếu Chủ lần nào nữa..

Không khí hồi hộp và lo lắng thể hiện trên từng gương mặt của mỗi người,

Elen thì lo sợ sẽ phải chứng kiến cảnh Bảo Ngọc chết,

Các người khác thì lo lắng việc nếu khu nhà sắt bị nổ với sức công phá lớn có khả năng bọn họ sẽ phải chết chung..

Còn đối với Mia gương mặt cô ta cũng làm ra vẻ lo lắng nhưng nếu quan sát kỹ thì thấy khoé miệng cô ta khẽ nhếch lên,

Ánh mắt độc ác hiện rõ tia giễu cợt như đứng xem một màn kịch hay đang diễn ra và trông chờ tiếng nổ hạ màn kết thúc vở kịch..

Bên ngoài là không khí ngột ngạt đến khó thở thì bên trong lại yên lặng, trầm tĩnh đến quỷ dị..

Xung quanh chỉ một màu đen, không một tiếng động nào phát ra ngoài tiếng lẹt xẹt của những cái camera và bóng đèn tu-lip đã cháy..

vì hệ thống camera phát nổ dòng điện nóng lên khiến các bóng đèn tu-lip cũng nổ theo

vì chúng không thuộc đèn chống nhiệt lượng tăng cao..

Bảo Ngọc thận trọng từng bước đi trong bóng tối, cơ thể linh hoạt di chuyển nhẹ nhàng..

Tên M-07 cách chỗ Bảo Ngọc cũng không bao xa nhưng ở trong bóng tối thì việc xác định,

một người đang đứng ở đâu là khá mong manh, cho nên hai người đều không hề biết đối phương ở rất gần.

Đôi chân đang di chuyển từ từ bỗng bàn chân của Bảo Ngọc khẽ chạm vào một mảnh thuỷ tinh của bóng đèn vỡ ra trong đầu cô chợt loé lên một ý tưởng..

Nghĩ là làm cô lùi lại một bước dơ chân dùng lực ở đầu mũi giày gần đế nó đủ cứng để chống chọi với vật sắc nhọn nguy hiểm,

Một cước đá mạnh vào mảnh thuỷ tinh theo lực đẩy mảnh thuỷ tinh văng vào góc tường gây ra tiếng động..

Và dĩ nhiên tên M-07 đã trúng kế của Bảo Ngọc hắn lao tới đạp vào bức tường một lực khá mạnh khiến nó rung chuyển..

Nhân cơ hội Bảo Ngọc lắng nghe liền xác định là góc bên phải chệch hướng 7 giờ kim đồng hồ cách khoảng 10m

Đã xác định được vị trí của hắn cô lao tới tung cước về phía hắn nhưng tên M-07 cũng không phải dạng vừa, chỉ một thoáng hắn đã né được và phản lại đòn tấn công của cô.

(Lê:Vân Anh Hoang bạn có thể vào face tìm nik tên Mê Lê là nik face của mình trên Face chỉ có 1 tên Mê Lê(tên độc ý)duy nhất ^^ cám ơn bạn và mọi người bên Ss đã ủg hộ hố nhà Lê ráng đợi 2 tuần nữa Lê sẽ mua đt lúc đó 1tuần/3c cho m.n đọc^^)

Bảo Ngọc vội xoay người né, chân tên M-07 lại đạp vào bức tường vì hai lần đều dùng lực mạnh khiến bức tường nức rạn mà chính vì thế lại giúp căn phòng sáng lên..

Có khả năng bên cạnh phòng cơ mật là một phòng có chứa kim loại fix-t nó là kim loại phản chiếu ánh sáng.

tựa giống như một hộp hình vuông mặt trên mặt dưới phản chiếu cho hai mặt ngang song song,

Loại kim loại này chỉ có tác dụng trong bóng tối còn khi gặp ánh sáng của mặt trời thì nó hoàn toàn vô tác dụng..

Cô chỉ nghe Hàn Phong từng giải thích còn nguyên lí sâu xa về kim loại fix-t thì cô chịu..

Có được chút ánh sáng khiến tên M-07 càng điên cuồng hơn, hắn giống như một con hổ nhào tới muốn xé xác cô..

Bảo Ngọc chật vật chống lại đòn tấn công của hắn, nếu cứ chống cự kiểu so tài sức chịu đựng và lãnh đòn thì một đứa con gái như cô không trụ được bao lâu..

Khi cô ngẩng đầu, khuỵ chân uốn người thấp xuống để tránh một cú đấm của tên M-07 chợt thấy trần nhà có thanh sắt nối dài giống một cây xà ngang..

Đại não xẹc qua một tia sáng, đôi mắt cô trở lên sắc lạnh, khoé miệng cong lên một nụ cười của tử thần,

cô xoay người né đòn lẩn vào một góc tường tối ánh sáng từ những khe nhỏ không thể chiếu sáng tới các góc tường..

Cầm con dao Hoa Vô Huyết cô ngậm chặt lưỡi dao vào trong miệng mùi máu tươi tanh nồng cũng không làm cô thay đổi sắc mặt..

Có lẽ cô đã vượt qua những thứ sợ hãi và chán ghét của người thường trong đầu cô bây giờ chỉ có một ý niệm duy nhất là giết chết kẻ thù..

Bảo Ngọc biết hành động này phải nhanh và dứt khoát chỉ cần cô trượt tay hoặc không với tới thanh sắt thì cô sẽ phải chết dưới tay tên sát thủ M-07.

Không còn nhiều thời gian suy nghĩ cô phải liều chết một phen, nắm chặt hai bàn tay chân cô đạp mạnh vào tường lấy đà rướng người lên cao..

May mắn là cô đã chụp được thanh sắt, hai bàn tay cô nắm chặt hai chân cũng đu lên mấp vào lỗ hổng bên trên thanh sắt,

Cùng lúc đó tên M-07 nghe tiếng động cũng chạy lao tới trước bức tường Bảo Ngọc chỉ chờ mỗi cơ hội đó..

Khi hắn đang đứng quan sát tìm kiếm thì cô buông thõng hai tay đu người xuống hai chân bám chặt vào thanh sắt,

Hắn vừa ngẩng đầu lên,Bảo Ngọc mỉm cười nhả con dao và chỉ một giây sau đó cô đã chụp lấy con dao cắt ngang cổ tên sát thủ M-07..

Hành động nhanh lẹ, quá trình chỉ diễn ra trong 2-3 giây khiến người khác phải kinh hãi..

Tên M-07 mắt trợn tròn, tay ôm lấy cổ ngăn máu phun ra nhưng đã cắt đứt cuống họng thì máu sẽ phun rất nhanh vài giây sau đó hắn đã tắt thở..

Bảo Ngọc nhảy xuống đất, cả người mệt như không còn sức nhưng cô cảm thấy lòng ruột nóng ran như có ai đó đang thúc dục cô mau rời khỏi nơi đây..

Cô hít thở lấy lại tinh thần, chạy ra khỏi phòng cơ mật , cô thấy rất kì quái lúc vào thì bẫy dày đặc lúc chạy ra sao lại dễ dàng như vậy..

Bảo Ngọc đã không hề biết rằng khi cơ quan tự huỷ hoạt động thì toàn bộ các chức năng bẫy trong khu nhà sắt đều bị vô hiệu hoá.

Cô chạy ra đứng trước một cánh cửa lớn với một lớp kim loại bạc , khi xoay qua nhìn xung quanh thì cũng là lớp kim loại bạc..

Cô rốt cuộc vẫn không thể hiểu chuyện quái quỷ gì đang diễn ra nữa, quan sát một hồi nhìn về bên cạnh cánh cửa có một bảng điện tử..

Trên mành hình nhấp nháy hiện lên chữ:"còn lại 1phút25" nữa sẽ thực hiện chế độ tự huỷ"..

Bảo Ngọc giật mình đầu óc ong ong như có đàn ong vò vẽ kêu lên trong đầu:"chế độ tự huỷ,..thời gian còn lại 1p25" ư"!!

Cô mệt mỏi ôm đầu gục xuống, cơ thể cô dường như đã không còn hơi sức nhưng tâm trí cô nó dường như chưa muốn đầu hàng chấp nhận số phận..

Đại não hoạt động như đang lục tìm trong trí nhớ chợt cô đứng bật dậy nhìn kỹ bảng điện tử thật không ngờ nó giống như cái Gia Kiệt đã cho cô xem..

Cậu ta có nói:bảng điện tử giải mã này gồm có ba loại mật mã chia làm ba cửa,

Thứ nhất là gồm 5 chữ cái, thứ hai gồm 7 chữ số, thứ 3 gồm 5 chữ 5 số bấm sai một chữ thì nó tự động phát nổ..

Thời gian chỉ còn lại 1p, Bảo Ngọc bấm theo những gì Gia Kiệt làm cửa thứ nhất mật khẩu:K-W-B-L-B

Đây là viết tắt của tập đoàn King-Word và công ty sản xuất vũ khí Black-Bird..

Có lẽ mật khấu lần một khá đơn gián nhưng rất ít người đoán được vì có những người luôn cho rằng,

họ tài giỏi nên cách nghĩ của họ là những thứ khó đoán chứ không phải là đơn giản vì thế nên họ không thể tìm được đáp án của cửa một và chịu chết..

Cửa thứ hai mật khẩu là:11-8-1967 là ngày mà bọn họ đã cùng nhau nhuộm đỏ đại bản doanh Mafia giết chết những tên ác nhân khiến máu chảy hoà tan với nước mưa lạnh giá..

Bảo Ngọc đã ngồi nghe Gia Kiệt kể và điền mật khẩu vào máy nhưng đến cửa thứ ba vì Hàn Phong gọi lên cô đã bỏ dở rồi cũng quên không hỏi lại cậu ấy..

Bây giờ cô phải làm sao?? Làm sao đây??thời gian chỉ còn lại 25giây nữa thôi…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương