Bảo Bối Đáng Yêu Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
-
Chương 52: Quá khứ của Lãnh Ngạo, Tiêu Dật, Liệt Diễm
Bảo Ngọc ngồi trên xe của Liệt Diễm cô nhìn bầu trời xanh bên ngoài qua cửa kiếng xe với ánh mắt đượm buồn..
Những đám mây trôi lượn lờ cô tự hỏi nó sẽ trôi dạt về đâu??bao giớ nó mới ngừng lại..
Những làn gió mát thổi nhẹ lướt qua gương mặt khiến tâm trạng đau thương của cô vơi đi chút ít
Chợt nhớ lại ánh mắt sắc bén lạnh lùng đầy tức giận của Lãnh Ngạo khi gào thét với cô.
Bảo Ngọc liền quay đầu ngang qua hỏi Liệt Diễm:
-"Có thể kể cho tôi biết về quá khứ của Lãnh Ngạo,Tiẽu Dật và anh được không??
Tuy cô chỉ mới gặp Lãnh Ngạo lần đầu tiên cón bị anh ta mắng chửi
nhưng sự quan tâm, lo lắng của anh ta dành cho Hàn Phong thì rất đáng nể.
Không chỉ có mình Lãnh Ngạo mà còn có Tiêu Dật, Gia Huy,Gia Kiệt và cả người đang ngồi cạnh cô nữa.
Bảo Ngọc chờ lâu mà không thấy Liệt Diễm trả lới tưởng anh sẽ từ chối không ngờ.
Anh vừa lái xe nhìn thẳng về phía xa xa vừa bắt đầu nhớ lại những ký ức ngày xưa...
Trong một căn hẻm nhỏ, một thiếu niên gầy gò, ốm yếu đang bị vây quanh bởi một đám côn đồ.
Những tiếng mắng chửi thô tục vang lên, bọn chúng thi nhau đá, đánh vào người cậu.
Dủ đã cố gắng chống đỡ nhưng cậu vẫn bị thương nghiêm trọng, mặt mày be bét máu,
Người thanh niên bị đánh tơi tả chính là Lãnh Ngạo, toàn cơ thể đau đớn,
Tiếng đánh đấm và mắng chửi cậu vẫn không ngừng vang lên, ngay khi lúc cậu muốn buông xuôi,
bỏ mặc cho cái chết và số phận của mình thì chợt một giọng nói lạnh lùng được cất lên:
-"Mới bị đảnh như vậy mà đã bỏ cuôc thì chẳng khác nào một tên yếu đuối, vô dụng..
mau đứng lên hãy chứng minh cậu mạnh đủ để hạ gục tất cả bọn họ..
Và rồi nửa tiếng trôi qua những tên côn đồ đều nằm rên rỉ dưới đất, Hàn Phong tiến lại chỉ lạnh nhạt nói:
-"Cậu có muốn theo tôi không?? Con đường tôi đi là sự sinh tử trong gang tấc, là máu là mạng sống đấy.."!!
Lãnh Ngạo gật đầu lau đi vệt máu nơi khoé miệng nói:
-"Tôi sinh ra là kẻ lang thang, sống như loài súc sinh bị người ta coi thường, khinh bỉ vì thế tôi muốn biến thành một kẻ mạnh..
Liệt Diễm ngưng một lát rồi lại tiếp tục kể:
-"Từ đó Lãnh Ngạo luôn đi theo Hàn Phong, cậu ta càng ngày càng chứng tỏ được thực lực của mình..
Và trong một đêm lạnh lẽo, Hàn Phong và Lãnh Ngạo đã gặp Tiêu Dật..
Ngày đó, cha mẹ Tiêu Dật bị giết chết và chôn xác trong căn nhà đang bị bổc cháy với ngọn lửa dữ dội..
Cậu ta bị những tên cướp bao vây, đánh đập khi bọn chúng định kết liễu đời Tiêu Dật thì Hàn Phong lao tới..
Thân thể linh hoạt, chỉ xoay người người dùng chân một cước đá văng khấu súng..
Anh lạnh lùng như một ác ma, cả người chỉ toàn sát khí, chân anh dẵm vào tay tên cướp vừa ngã
khi súng bị văng ra nghe một tiếng rắc..cánh tay đã gãy..hắn rên la trong đau đớn.
Hàn Phong quay sang nhìn Tiêu Dật đang nằm thở hổn hển trên đất nói:
-"Đối mặt với kẻ thù giết cha mẹ cậu thì phải tàn nhẫn, mạnh mẽ thì mới trả được thù..
Anh đá khẩu súng trên mặt đất vào chỡ Tiêu Dật đang nằm, ánh mắt sắc bén lạnh lùng phun ra một chữ:
-"Giết"!!
Trong đêm khuya tĩnh lặng, những tiếng súng vang lên như một bãn nhạc cho sự chết chóc, nỡi oán hận cùng đau thương..
Hàn Phong mở ra nhiều thế lực, anh ấy là một người thần bí,
có nhiều người đi theo nhưng không ai biết về quá khứ của anh..
anh ấy không hề thuộc Hắc Bạch Đạo nhưng hai nơi đều kính nể anh..
Thuộc hạ theo Hàn Phong đều nguyện chết vì anh ấy bởi họ đều mang ơn mà dù chết cũng không trả hết..
Còn về Tôi, Liệt Diễm kể với ánh mắt còn vương vấn chút đau thương và sự tàn nhẫn của quá khứ..
Năm đó, cha mẹ tôi là người đứng đầu Mafia, họ tài giỏi, các anh em huynh đệ rất nhiều họ đều kính phục cha tôi..
Nhưng đến một ngày, vì sự ganh ghét, đố kị với cha tôi mà một trong bốn đại trưởng lão đã âm thầm sắp đặt, cấu kết với ba vị trưởng lão hãm hại cha mẹ tôi..
Họ đã chết trong xe ôtô khi chiếc xe lao xuống vực sâu..
Tôi đã bị đẩy ra ngoài lăn vào bụi cỏ còn nhớ lúc đấy mẹ tôi đã nói trước lúc chết:
-"con phải kiên cường, hãy nhớ phải sống sót thì mới có cơ hội rửa hận báo thù..
Tôi bị truy sát bởi những tên trưởng lão lang sói khi bọn chúng biết tôi còn sống..
tôi tranh đoạt mạng sống của mình với những tên sát thủ chạy trốn để sống sót..
Và một lán khi chạm mặt năm tên sàt thủ trong đêm tối tôi bị đưa vào đường cùng nghĩ rằng sẽ bỏ mạng thì Hàn Phong xuất hiện:
-"Hãy nhìn và làm theo sinh mạng của những tên sát thủ dơ bẩn
Có thể dễ dàng lấy được chứ không hề khó và cậu mạnh hơn bọn chúng rất nhiều..
Hàn Phong ném một khẩu súng cho tôi, những tên sát thủ chưa kịp rút súng đã bị anh bắn hẽt vào tứ chi cơ thể...
Anh nhìn Liệt Diễm lạnh lùng quát lớn:
-"nhắm vào mi tâm của bọn chúng!Giết hết"!!
Tôi đã làm được rồi tôi theo Hàn Phong và gặp Lãnh Ngạo, Tiêu Dật chúng tôi kể cho nhau nghe về quá khứ của mình..
Trải qua bao huấn luyện gian khổ của Hàn Phong, chúng tôi đã mạnh lên rất nhiều và ba c
Chúng tôi trở thành anh em coi Hàn Phong là thủ lĩnh..
Và ngày đó cũng đến, một năm sau tại doanh bản của Mafia là một ngày mưa tầm tã, gió lạnh thổi vi vu..
Tôi cao ngạo, lạnh lùng cùng Hàn Phong, Tiêu Dật ,Lãnh Ngạo dẵm đạp lên những xác chết đã bị bắn chết, mùi máu tanh nồng nặc càng làm chúng tôi hăng say giết người..
Tôi bước lên vị trí lão đại Mafia năm 18 tuổi, một cái tuổi mà khiến cho người khác nể sợ..
Tôi giết chết bốn trưởng lão trước mặt các thuộc hạ và nói cho họ biết cái chết của cha mẹ tôi là bị trưởng lão hãm hại, tôi bị truy sát..
Tôi ra lệnh những ai muốn cùng tôi xây dựng Mafia trở thành bang phái lớn mạnh nhất nước Italy thì ở lại..
Ai không phục hoâc không muốn ở lại thì xin mời rời khỏi đây..
Tất cả các thuộc hạ đều cúi đắu hô lớn:
-"Chúng tôi nguyện cùng lão đại xây dựng Mafia trở lên lớn mạnh nhất Italy.."!!
Khi đó tôi và Tiêu Dật 18 tuổi,Lãnh Ngạo 19 tuổi và Hàn Phong 21 tuổi..
Những đám mây trôi lượn lờ cô tự hỏi nó sẽ trôi dạt về đâu??bao giớ nó mới ngừng lại..
Những làn gió mát thổi nhẹ lướt qua gương mặt khiến tâm trạng đau thương của cô vơi đi chút ít
Chợt nhớ lại ánh mắt sắc bén lạnh lùng đầy tức giận của Lãnh Ngạo khi gào thét với cô.
Bảo Ngọc liền quay đầu ngang qua hỏi Liệt Diễm:
-"Có thể kể cho tôi biết về quá khứ của Lãnh Ngạo,Tiẽu Dật và anh được không??
Tuy cô chỉ mới gặp Lãnh Ngạo lần đầu tiên cón bị anh ta mắng chửi
nhưng sự quan tâm, lo lắng của anh ta dành cho Hàn Phong thì rất đáng nể.
Không chỉ có mình Lãnh Ngạo mà còn có Tiêu Dật, Gia Huy,Gia Kiệt và cả người đang ngồi cạnh cô nữa.
Bảo Ngọc chờ lâu mà không thấy Liệt Diễm trả lới tưởng anh sẽ từ chối không ngờ.
Anh vừa lái xe nhìn thẳng về phía xa xa vừa bắt đầu nhớ lại những ký ức ngày xưa...
Trong một căn hẻm nhỏ, một thiếu niên gầy gò, ốm yếu đang bị vây quanh bởi một đám côn đồ.
Những tiếng mắng chửi thô tục vang lên, bọn chúng thi nhau đá, đánh vào người cậu.
Dủ đã cố gắng chống đỡ nhưng cậu vẫn bị thương nghiêm trọng, mặt mày be bét máu,
Người thanh niên bị đánh tơi tả chính là Lãnh Ngạo, toàn cơ thể đau đớn,
Tiếng đánh đấm và mắng chửi cậu vẫn không ngừng vang lên, ngay khi lúc cậu muốn buông xuôi,
bỏ mặc cho cái chết và số phận của mình thì chợt một giọng nói lạnh lùng được cất lên:
-"Mới bị đảnh như vậy mà đã bỏ cuôc thì chẳng khác nào một tên yếu đuối, vô dụng..
mau đứng lên hãy chứng minh cậu mạnh đủ để hạ gục tất cả bọn họ..
Và rồi nửa tiếng trôi qua những tên côn đồ đều nằm rên rỉ dưới đất, Hàn Phong tiến lại chỉ lạnh nhạt nói:
-"Cậu có muốn theo tôi không?? Con đường tôi đi là sự sinh tử trong gang tấc, là máu là mạng sống đấy.."!!
Lãnh Ngạo gật đầu lau đi vệt máu nơi khoé miệng nói:
-"Tôi sinh ra là kẻ lang thang, sống như loài súc sinh bị người ta coi thường, khinh bỉ vì thế tôi muốn biến thành một kẻ mạnh..
Liệt Diễm ngưng một lát rồi lại tiếp tục kể:
-"Từ đó Lãnh Ngạo luôn đi theo Hàn Phong, cậu ta càng ngày càng chứng tỏ được thực lực của mình..
Và trong một đêm lạnh lẽo, Hàn Phong và Lãnh Ngạo đã gặp Tiêu Dật..
Ngày đó, cha mẹ Tiêu Dật bị giết chết và chôn xác trong căn nhà đang bị bổc cháy với ngọn lửa dữ dội..
Cậu ta bị những tên cướp bao vây, đánh đập khi bọn chúng định kết liễu đời Tiêu Dật thì Hàn Phong lao tới..
Thân thể linh hoạt, chỉ xoay người người dùng chân một cước đá văng khấu súng..
Anh lạnh lùng như một ác ma, cả người chỉ toàn sát khí, chân anh dẵm vào tay tên cướp vừa ngã
khi súng bị văng ra nghe một tiếng rắc..cánh tay đã gãy..hắn rên la trong đau đớn.
Hàn Phong quay sang nhìn Tiêu Dật đang nằm thở hổn hển trên đất nói:
-"Đối mặt với kẻ thù giết cha mẹ cậu thì phải tàn nhẫn, mạnh mẽ thì mới trả được thù..
Anh đá khẩu súng trên mặt đất vào chỡ Tiêu Dật đang nằm, ánh mắt sắc bén lạnh lùng phun ra một chữ:
-"Giết"!!
Trong đêm khuya tĩnh lặng, những tiếng súng vang lên như một bãn nhạc cho sự chết chóc, nỡi oán hận cùng đau thương..
Hàn Phong mở ra nhiều thế lực, anh ấy là một người thần bí,
có nhiều người đi theo nhưng không ai biết về quá khứ của anh..
anh ấy không hề thuộc Hắc Bạch Đạo nhưng hai nơi đều kính nể anh..
Thuộc hạ theo Hàn Phong đều nguyện chết vì anh ấy bởi họ đều mang ơn mà dù chết cũng không trả hết..
Còn về Tôi, Liệt Diễm kể với ánh mắt còn vương vấn chút đau thương và sự tàn nhẫn của quá khứ..
Năm đó, cha mẹ tôi là người đứng đầu Mafia, họ tài giỏi, các anh em huynh đệ rất nhiều họ đều kính phục cha tôi..
Nhưng đến một ngày, vì sự ganh ghét, đố kị với cha tôi mà một trong bốn đại trưởng lão đã âm thầm sắp đặt, cấu kết với ba vị trưởng lão hãm hại cha mẹ tôi..
Họ đã chết trong xe ôtô khi chiếc xe lao xuống vực sâu..
Tôi đã bị đẩy ra ngoài lăn vào bụi cỏ còn nhớ lúc đấy mẹ tôi đã nói trước lúc chết:
-"con phải kiên cường, hãy nhớ phải sống sót thì mới có cơ hội rửa hận báo thù..
Tôi bị truy sát bởi những tên trưởng lão lang sói khi bọn chúng biết tôi còn sống..
tôi tranh đoạt mạng sống của mình với những tên sát thủ chạy trốn để sống sót..
Và một lán khi chạm mặt năm tên sàt thủ trong đêm tối tôi bị đưa vào đường cùng nghĩ rằng sẽ bỏ mạng thì Hàn Phong xuất hiện:
-"Hãy nhìn và làm theo sinh mạng của những tên sát thủ dơ bẩn
Có thể dễ dàng lấy được chứ không hề khó và cậu mạnh hơn bọn chúng rất nhiều..
Hàn Phong ném một khẩu súng cho tôi, những tên sát thủ chưa kịp rút súng đã bị anh bắn hẽt vào tứ chi cơ thể...
Anh nhìn Liệt Diễm lạnh lùng quát lớn:
-"nhắm vào mi tâm của bọn chúng!Giết hết"!!
Tôi đã làm được rồi tôi theo Hàn Phong và gặp Lãnh Ngạo, Tiêu Dật chúng tôi kể cho nhau nghe về quá khứ của mình..
Trải qua bao huấn luyện gian khổ của Hàn Phong, chúng tôi đã mạnh lên rất nhiều và ba c
Chúng tôi trở thành anh em coi Hàn Phong là thủ lĩnh..
Và ngày đó cũng đến, một năm sau tại doanh bản của Mafia là một ngày mưa tầm tã, gió lạnh thổi vi vu..
Tôi cao ngạo, lạnh lùng cùng Hàn Phong, Tiêu Dật ,Lãnh Ngạo dẵm đạp lên những xác chết đã bị bắn chết, mùi máu tanh nồng nặc càng làm chúng tôi hăng say giết người..
Tôi bước lên vị trí lão đại Mafia năm 18 tuổi, một cái tuổi mà khiến cho người khác nể sợ..
Tôi giết chết bốn trưởng lão trước mặt các thuộc hạ và nói cho họ biết cái chết của cha mẹ tôi là bị trưởng lão hãm hại, tôi bị truy sát..
Tôi ra lệnh những ai muốn cùng tôi xây dựng Mafia trở thành bang phái lớn mạnh nhất nước Italy thì ở lại..
Ai không phục hoâc không muốn ở lại thì xin mời rời khỏi đây..
Tất cả các thuộc hạ đều cúi đắu hô lớn:
-"Chúng tôi nguyện cùng lão đại xây dựng Mafia trở lên lớn mạnh nhất Italy.."!!
Khi đó tôi và Tiêu Dật 18 tuổi,Lãnh Ngạo 19 tuổi và Hàn Phong 21 tuổi..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook