Bảo Bối Của Tam Đại Thiếu Gia Lạnh Lùng
-
Chương 44
một đứa lên tiếng-mày ngu vậy buộc chặt thế,tí nữa mày định cởi quần áo Nó ra thế nào: thằng đó nói
thằng đó nhìn qua Nó
-Mày định làm gì Nó:
-sao mày ngu vậy,Mã phu nhân đã bảo bọn mình làm gì đều được sau đó giết Nó là được mà:
Nó khuôn mặt trở nên tái xanh,môi không ngừng run rẩy tín tái lại
Nó phải tìm cách trốn thoát,trong phòng có hơn 10 tên vệ sĩ cao to lực lưỡng
-vậy mày định..: thằng đó lấp lửng nói
một đứa khác ra
-em nó gầy như thế này,sao nỡ: thằng đó nói
-Nỡ gì chứ bọn mình do Mã phu nhân cứu từ ngục ra, dù sao cũng nên hưởng thụ chứ:
Nó có thể biết bọn họ định làm gì Nó,Nó cô chà xát dây thừnuống mặt đất
-Tao trước hay bọn mày trước: một đứa nói
-tao mày trông chừng Mã phu nhân đến đi: cả bọn nhốn nháo hết cả lên
Đau quá tay Nó máu không ngừng chảy ra vì vết xước và từ cánh tay Nó ma xát dưới đất,mặc kệ cho da tay có bị sao
thằng đó nhìn qua Nó
-Mày định làm gì Nó:
-sao mày ngu vậy,Mã phu nhân đã bảo bọn mình làm gì đều được sau đó giết Nó là được mà:
Nó khuôn mặt trở nên tái xanh,môi không ngừng run rẩy tín tái lại
Nó phải tìm cách trốn thoát,trong phòng có hơn 10 tên vệ sĩ cao to lực lưỡng
-vậy mày định..: thằng đó lấp lửng nói
một đứa khác ra
-em nó gầy như thế này,sao nỡ: thằng đó nói
-Nỡ gì chứ bọn mình do Mã phu nhân cứu từ ngục ra, dù sao cũng nên hưởng thụ chứ:
Nó có thể biết bọn họ định làm gì Nó,Nó cô chà xát dây thừnuống mặt đất
-Tao trước hay bọn mày trước: một đứa nói
-tao mày trông chừng Mã phu nhân đến đi: cả bọn nhốn nháo hết cả lên
Đau quá tay Nó máu không ngừng chảy ra vì vết xước và từ cánh tay Nó ma xát dưới đất,mặc kệ cho da tay có bị sao
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook