Băng Hỏa Chí Tôn
-
Chương 56: Lượt Trận Quyết Định!
Toàn bộ quảng trường bỗng trở nên im bặt, tất cả đều đang nín thở chờ đợi thời khắc hai đòn công kích khủng bố trên sân đấu giao tranh với nhau. Mọi người đều đang chuẩn bị tâm lý để đón nhận một đợt rung chấn khổng lồ sắp tới.
Thế nhưng trái ngược hoàn toàn với mong đợi của những người xung quanh, khi hai chiêu thức cực mạnh kia lao vào cắn nuốt lẫn nhau thì không hề phát ra một chút chấn động nào mà chỉ vang lên những tiếng xèo xèo cùng những luồng khói màu trắng đục cuồn cuộn bay ra xung quanh.
Lúc này nhìn kỹ lại mới có thể thấy hỏa tinh cầu đang dùng nhiệt lượng to lớn của nó để thiêu đốt làm bốc hơi độc xà, khiến độc xà trở nên nhợt nhạt dần, cơ thể từ từ hóa thành những cột khói màu trắng đục bốc lên nghi ngút. Cái miệng to lớn cùng hai nanh độc đen kịt của độc xà há rộng ra hướng thẳng lên trời như đang gào thét vì đau đớn do hỏa tinh cầu gây ra.
“Không ngờ chiêu thức kia lại có lực sát thương ghê gớm đến như vậy, có thể khiến cho độc xà của ta bị tiêu tán nhanh đến như vậy. Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng lắm đến kết quả trận đấu…” Độc Hà quan sát hai chiêu thức đang không ngừng ăn mòn lẫn nhau, tuy bản thân đang ở thế dưới nhưng cô nàng lại tỏ ra hết sức bình thản, không hề có chút dấu hiệu lo lắng hay bất an nào.
Ngược lại, bên phía đối diện, Hỏa Ly vừa trông thấy lợi thế liền lập tức tăng thêm chút lực khiến cho tốc độ thiêu đốt càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Hỏa lực được tiếp thêm làm cho hỏa tinh cầu càng trở nên sáng rực, nhiệt năng toát ra càng lúc càng dữ dội. Chỉ sau vài phút, đầu của độc xà đã hoàn toàn bị bốc hơi!
Thừa thắng xông tới, hỏa tinh cầu mạnh mẽ bùng phát thiêu rụi toàn bộ độc xà khổng lồ. Tiếp đó lao thẳng về phía Độc Hà ở ngay phía sau.
Vừa trông thấy hỏa tinh cầu, Độc Hà đã nhanh chóng tạo ra một tấm chắn bằng độc dày đặc để chống đỡ. Tuy nhiên khi hỏa tinh cầu vừa chạm vào lớp độc dịch đó liền làm cho nó bốc hơi chỉ trong nháy mắt!
“Quả là đáng sợ, lực phá hoại của hỏa tinh cầu này đúng là không thể xem thường!” Độc Hà thầm nhủ, hai chân khẽ động, cả thân người lập tức nhảy sang một bên né tránh.
Ngay lập tức Hoả Ly liền dùng hai ngón tay điều khiển cho hoả tinh cầu truy đuổi theo Độc Hà. Đây được xem như là nhất sát chiêu của Hoả Ly vì thế không thể nào có chuyện dễ dàng né tránh được như vậy.
Một tay điều khiển tinh cầu, tay còn lại của Hoả Ly khẽ phóng ra một cỗ hoả lực xuống phía dưới sàn thi đấu, cách vị trí di chuyển của Độc Hà khoảng vài thước.
Trong lúc Độc Hà vừa lo né tránh vừa lo thi triển chiêu thức hệ độc để cản lại tốc độ của hoả tinh cầu thì vô tình rơi vào phạm vi Hoả Ly đã sắp đặt trước đó.
"Lưu Tinh Võng!"
Một tấm lưới lửa bỗng rực cháy từ phía dưới mặt sàn sau đó kết lại với nhau rồi nhanh chóng trói chặt đối thủ vào phía bên trong tấm lưới.
"Độc Hà, coi chừng!!!" Độc Cáp bên ngoài trông thấy tình thế bất lợi của Độc Hà, lo lắng hét lớn.
Lúc này Độc Hà đang bị vây bên trong hoả võng, không cách nào di chuyển để né tránh hoả tinh cầu đang hừng hực lao đến.
"Chết tiệt, không ngờ đến cùng vẫn phải dùng đến nó ngay vòng đầu này!" Độc Hà nghiến răng, tức giận thầm mắng.
Độc lực cuồn cuộn tuôn ra khắp người Độc Hà, cả cơ thể Độc Hà như biến thành một người to lớn hơn trước rất nhiều.
"Bí kỹ Độc Tộc - Vạn Độc Chân Thân!"
Vừa nghe thấy cái tên này phát ra từ Độc Hà, không ít cường giả xung quanh quảng trường bỗng nghiêm nét mặt lại. Nhìn vào vẻ nghiêm trọng trong từng ánh mắt kia có thể thấy được họ đều kiêng kị chiêu thức này như thế nào.
Ngay khi hoả tinh cầu vừa xuyên qua Lưu Tinh Võng để tấn công Độc Hà thì cũng là lúc Vạn Độc Chân Thân của Độc Hà đã hoàn toàn thành hình. Trông nó giống như một bộ giáp to lớn và kiên cố bao trùm khắp người Độc Hà. Nó to lớn đến mức làm cho người khác có cảm giác Độc Hà vừa biến thành một người khổng lồ!
Hai bàn tay Độc Hà lập tức vỗ mạnh vào hoả tinh cầu như muốn chặn nó lại. Sức nóng cực khủng khiếp toả ra từ hoả tinh cầu khiến cho lớp áo giáp bằng độc của Độc Hà bốc hơi nghi ngút, độc dịch không ngừng bị thiêu đốt, khiến cho lớp phòng vệ bên ngoài tan biến đi nhanh chóng.
"Như vậy cũng có khác gì lúc ban đầu đâu, sao cô ta lại sử dụng chiêu thức bị động như vậy nhỉ? " Hoả Long đứng bên ngoài quan sát chợt cảm thấy khó hiểu.
"Đơn giản là vì năng lượng của hoả tinh cầu quá mức cường đại nên dù cho là phòng ngự dạng nào thì kết quả cũng như vậy mà thôi. Tuy nhiên chiêu thức này của nha đầu kia có vẻ sẽ hoá giải được hoả tinh cầu của Hoả Ly." Hoả Bách đứng phía sau trầm giọng nhận xét.
"Sao lại có thể, nếu lớp giáp bên ngoài mà bị thiêu đốt hết thì làm sao có thể chống đỡ được chiêu thức của Hoả Ly?" Hoả Long gặng hỏi.
"Chúng ta cứ quan sát sẽ biết kết quả thôi…" Hoả Bách trầm ngâm đáp.
Nghe vậy Hỏa Long tuy vẫn cảm thấy có chút khó hiểu nhưng cũng đành quay trở lại khu vực thi đấu để tiếp tục theo dõi diễn biến trận đấu.
Thế nhưng chỉ vừa không quan sát trong một khoảng thời gian ngắn thôi mà tình thế trên sân đã hoàn toàn thay đổi một cách chóng mặt.
Hỏa Ly đang từ vị trí thượng phong thì đột nhiên cả người lảo đảo, đứng không vững. Liền sau đó ngã xuống mặt đất, trông có vẻ như đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Còn bên phía đối diện thì Độc Hà lúc này hoàn toàn thư thái và thoải mái khi chiêu thức hỏa tinh cầu không còn được Hỏa Ly duy trì nên đã tự động tiêu biến không tốn chút công sức nào. Trên gương mặt cô ta giờ hiện ra một nụ cười thâm tàng nham hiểm.
Biến đổi bất ngờ trên võ đài khiến cho mọi người đều ngỡ ngàng. Ngưu Minh theo bản năng vội chạy đến kiểm tra tình trạng của Hỏa Ly. Sau một hồi quan sát thì mới yên tâm là Hỏa Ly vẫn còn sống và không bị ảnh hưởng đến tính mạng.
Lập tức chiến thắng được tuyên bố dành cho Độc Hà của Thổ Quốc. Tuy nhiên do tất cả mọi người vẫn còn đang ngơ ngác chưa hiểu lý do tại sao đấu thủ Hỏa Ly bị ngất xỉu nên hiện trường đều im phăng phắc không một tiếng động. Một cảnh tượng hết sức kỳ quái!
“Nha đầu kia không biết dùng thủ đoạn gì lại có thể giành chiến thắng một cách dễ dàng như vậy…?” Lôi Kình lúc này cũng đang thắc mắc, quay sang hỏi một vị trưởng lão đứng bên cạnh.
Vị trưởng lão Lôi Tộc cũng đăm chiêu nhìn về khu vực thi đấu. Chợt một cơn gió quét qua khiến cho đôi mắt của vị trưởng lão này chợt sáng rực lên.
“Hóa ra là vậy, không hổ danh là Độc Tộc, lúc nào cũng có thể hạ độc mà không cho đối phương hay biết!” vị trưởng lão Lôi Tộc khẽ vuốt râu, mỉm cười thích thú.
“Là khi nào? ta đâu có thấy cô ta sử dụng chiêu thức hạ độc nào trong trận đấu?” Lôi Kình nghe qua vẫn chưa hiểu ra vấn đề.
“Nếu ta không nhầm thì chính là lúc đầu khi độc xà bị hỏa tinh cầu làm cho bốc hơi đi, làn khói trắng đục đó chính là một loại độc dược tác dụng lên thần kinh mới có thể khiến cho cô nương kia ngất đi trên sân như vậy.” vị trưởng lão nọ liền giải thích.
Lần này Lôi Kình mới ngẩn người ra. Không ngờ trong chiêu thức đó lại còn ẩn chứa âm mưu phía sau, đúng là thâm độc!
Về phía Hỏa Tộc, sau khi kiểm tra tình hình sức khỏe của Hỏa Ly, Hỏa Bách quay sang nói với những người khác trong nhóm:
“Chỉ là bị trúng khí độc dẫn đến hôn mê nhất thời, sức lực bị suy kiệt nên có thể sẽ mất vài ngày mới phục hồi hoàn toàn được.”
“Vài ngày? vậy là kết thúc đại hội này luôn rồi! “ Hỏa Nương bất bình nói.
“Đành chịu, chúng ta khi thi đấu với Độc Tộc đều phải hết sức cẩn thận, nếu không rất dễ dính phải độc chiêu của họ để rồi cuối cùng phải chấp nhận kết cục thất bại không đáng có.” Hỏa Cương lắc đầu bất lực, khẽ thở dài nói.
“Nếu vậy khi vào vòng trong chúng ta sẽ chỉ còn lại hai người có khả năng chiến đấu, như vậy sẽ có chút thiệt thòi về quân số…” Hỏa Lân trầm ngâm một lúc rồi phân tích.
“Không sao, chuyện còn lại cứ để cho đệ!” Hỏa Long siết nắm đấm lại, tự tin nói.
“Ta không phải không tin tưởng đệ, chỉ là kiến bu chết voi, chỉ cậy sức mạnh thì không thể giành chiến thắng sau cùng được mà phải dùng đến chiến lược.”
Nghe xong, Hỏa Long cũng hơi suy tư một chút. Đúng là nếu chỉ có một mình hắn thì khi bị vây công từ ba phía cũng rất khó vừa phòng ngự vừa phản công. Điểm này quả thật có chút khó giải quyết.
“Dù sao thì trước tiên vẫn phải chiến thắng trận cuối cùng đã. Bằng không thì đến cơ hội để vào vòng trong còn không có nói gì đến giành chức quán quân!” Hỏa Bách vỗ vai Hỏa Long, mỉm cười nhắc nhở.
Hỏa Long lập tức gật đầu. Trận vòng loại cuối cùng này chính là cơ hội sau cùng cho bọn họ. Nếu không may xảy chân thì mọi sự chuẩn bị trước đây đều như đổ sông đổ bể hết.
Trên quảng trường hiện giờ đã sắp sửa diễn ra trận đấu tiếp theo giữa hai đội Mộc Quốc và Thủy Quốc.
Thủy Quốc ban đầu tính để Băng Liên xuất chiến nhằm kiếm lợi thế trong việc đi tiếp vào vòng trong. Thế nhưng kẻ hay gây rối Băng Thiết lại khăng khăng đòi được ra sân thi đấu nên cuối cùng Băng Liên đành nhượng bộ hắn, nhưng cũng có giao ước rằng nếu hắn để thua trận này thì từ đây về sau sẽ phải hoàn toàn nghe lời Băng Liên.
Với áp lực như vậy, Băng Thiết tiến vào sân đấu với khí thế quyết tâm cao ngút trời. Tuy vậy đối thủ của hắn lại lại tiểu cô nương Phong Trúc vô cùng thông minh và linh hoạt.
Ngay sau khi Ngưu Minh ra hiệu bắt đầu thì như thường lệ, Băng Thiết là người lao lên tấn công trước. Nhưng lần này hắn có vẻ quá hấp tấp và nôn nóng nên đã bị Phong Trúc bắt được điểm yếu chí mạng đó. Sau một màn công thủ liên tục thì Băng Thiết đã quyết định tung ra một chiêu sát thương diện rộng để kết thúc trận đấu. Không ngờ rằng Phong Trúc lại có một tuyệt kỹ có thể phản ngược lại đòn tấn công của đối thủ khiến hắn phải nhận lấy thất bại đáng tủi hổ.
Kế đến là trận đấu giữa Hỏa Quốc và Kim Quốc. Do ba người bên Kim Quốc đều đang trong tình trạng trọng thương và không có khả năng thi đấu nên khi Hỏa Long ra tay thì chỉ trong hơn chục chiêu là đã có thể đả bại đối thủ. Đây là một trong những chiến thắng dễ dàng nhất từ đầu cuộc thi đến giờ.
Khi vừa bước xuống võ đài, Hỏa Long chợt nghe thấy một âm thanh đầy khiêu khích phát ra từ phía Thổ Quốc.
“Này tên kia, ngươi có thể giành chiến thắng dễ dàng như vậy thì ít ra cũng nên cám ơn chị em ta một tiếng. Nếu không thì giờ này ngươi đã phải đối đầu với tên quái vật Lôi Phách kia rồi đấy.” Độc Cáp chợt nhìn về phía Hỏa Long cười đầy mê hoặc.
“Ta không cần chiến thắng như vậy, nếu có dịp, ta muốn thỉnh giáo tài nghệ của cô nương đây!” Hỏa Long thẳng thừng đáp lại.
Thấy thái độ cứng rắn và nghiêm nghị của Hỏa Long, Độc Cáp tức giận xì một tiếng rồi quay mặt đi chỗ khác.
Hỏa Long cũng không rãnh đứng đôi co tiếp, nhanh chân quay về khu vực của mình tập trung với mọi người.
Trận cuối cùng của vòng loại chứng kiến một việc khá bất ngờ. Đó là Thổ Quốc xin nhận thua trước Mộc Quốc với lý do là dưỡng sức cho vòng trong. Vì vậy vòng loại đầu tiên chính thức khép lại.
Tuy nhiên, trong lần đại hội này lại có một trận hòa, chính là trận hòa giữa hai ddojoij Thủy Quốc và Kim Quốc, mà trùng hợp là hai đội hòa nhau này lại là hai đội đều có kết quả thấp như nhau. Vì vậy sau một hồi bàn bạc, Ngưu Minh đã thông báo sẽ tổ chức một trận thi đấu phụ giữa hai đội để tìm ra đội thắng cuộc và bước tiếp vào vòng trong.
Thế nhưng quyết định này là gây ra tranh cãi dữ dội khi các thành viên trong đội Kim Quốc đều sức cùng lực kiệt khó có thể đối đầu với Thủy Quốc với một Băng Liên cực kỳ mạnh mẽ và bí ẩn. Việc này được xem là một quyết định không công bằng.
Lúc này Lôi Kình đang phản ứng kịch liệt với Ngưu Minh, cho rằng đội của hắn ta bị xử ép khi không còn có ai đủ khả năng thi đấu với Băng Liên. Xung quanh võ đài cũng xuất hiện hai phe ý kiến đối lập nhau. Một bên cảm thông cho tình hình hiện tại của Kim Quốc, bên còn lại thì cho rằng thi đấu công bằng, mạnh được yếu thua, không có chỗ cho những suy tính hơn thua.
Chính vì vậy mà vòng đấu đáng lý ra đã kết thúc thì lại tiếp tục bị kéo dài đến gần tối. Khi đó, Ngưu Minh dõng dạc tuyên bố:
“ Đây là đại hội thi đấu, nếu đã không thể thi đấu thì không còn gì có thể bàn. Nếu ai không phục, có thể rời đi ngay bây giờ!”
Giọng nói cực kỳ uy lực và đanh thép vang lên khiến cho đám đông đao xôn xao bỗng trở nên im bặt. Đúng như Ngưu Minh nói, đã không đủ mạnh thì không nên tranh tài.
Và như vậy, Lôi Kình cũng đành phải ấm ức chấp nhận thua cuộc. Vòng loại kết thúc với đội đầu tiên bị loại chính là đội đến từ Kim Quốc. Bốn đội còn lại sẽ cùng nhau tranh tài vào sáng ngày mai.
Ngay sau đó, tất cả những người có mặt tại đây đều được hướng dẫn đi vào trong khu vực thần điện để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho ngày thi đấu thứ hai.
Khi vừa tiến vào khu vực hành lang, một luồng sức mạnh cực kỳ khủng khiếp từ sâu bên trong bất chợt tán phát mạnh mẽ ra khiến cho những người đang đi vào trong đều cảm giác như bị một vật gì đó vô hình đang đè nặng lên đôi vai của họ khiến cho việc di chuyển trở nên hết sức khó khăn.
“Đây là môi trường trọng lực do các vị linh thú đầu lĩnh tạo ra, mục đích để ngăn chặn những thành phần không rõ lai lịch tiến vào thần điện với mục đích bất chính” Ngưu Minh vừa đi vừa giải thích, hai tay cũng lập tức đan vào nhau tạo thành một vòng tròn màu tím cực lớn bao phủ toàn bộ nhóm người đến tham dự sự kiện vào bên trong.
Ngay khi bước vào trong vòng tròn màu tím đó thì cảm giác nặng nề lập tức biến mất, cơ thể liền lấy lại được trạng thái nhẹ nhõm, dễ chịu ban đầu.
“Những linh thú nơi đây thật sự thần bí, nếu có dịp phải tìm hiểu năng lực của bọn họ mới được!” Hỏa Long chứng kiến một màn thần kỳ do Ngưu Minh tạo ra, trong lòng cảm thấy vô cùng tò mò và thích thú với năng lực của những linh thú nơi đây.
Sau khi đi qua dãy hành lang khá dài và tối, ở phía bên kia của con đường lại là một khuôn viên cực kỳ yên tĩnh và tuyệt đẹp. Một loạt các căn phòng được bài trí xen kẽ không gian thiên nhiên. Có cây cối, có hồ nước, có chim chóc cùng không khí cực kỳ trong lành, tươi mát khiến cho những mệt mỏi lúc trước chợt tan biến!
Mỗi đội tham dự được bố trí một khu vực riêng cách nhau không xa nhưng lại vô cùng kín đáo vì được ngăn cách bởi những ao nước và bụi cây. Sự kết hợp hài hòa giữa các yếu tố tự nhiên với nhau tạo cho nơi này một vẻ đẹp không gì có thể so sánh được. Cảnh sắc nơi đây quả xứng với hai chữ: Tiên Cảnh!
Lúc này trời cũng đã tối, ánh trăng trên cao chiếu rọi xuống càng khiến cho cảnh vật nơi đây thêm lung linh, huyền ảo. Mọi người đều đã bắt đầu nghỉ ngơi để phục hồi sức lực cho trận thi đấu ngày hôm sau…
Thế nhưng trái ngược hoàn toàn với mong đợi của những người xung quanh, khi hai chiêu thức cực mạnh kia lao vào cắn nuốt lẫn nhau thì không hề phát ra một chút chấn động nào mà chỉ vang lên những tiếng xèo xèo cùng những luồng khói màu trắng đục cuồn cuộn bay ra xung quanh.
Lúc này nhìn kỹ lại mới có thể thấy hỏa tinh cầu đang dùng nhiệt lượng to lớn của nó để thiêu đốt làm bốc hơi độc xà, khiến độc xà trở nên nhợt nhạt dần, cơ thể từ từ hóa thành những cột khói màu trắng đục bốc lên nghi ngút. Cái miệng to lớn cùng hai nanh độc đen kịt của độc xà há rộng ra hướng thẳng lên trời như đang gào thét vì đau đớn do hỏa tinh cầu gây ra.
“Không ngờ chiêu thức kia lại có lực sát thương ghê gớm đến như vậy, có thể khiến cho độc xà của ta bị tiêu tán nhanh đến như vậy. Nhưng như vậy cũng không ảnh hưởng lắm đến kết quả trận đấu…” Độc Hà quan sát hai chiêu thức đang không ngừng ăn mòn lẫn nhau, tuy bản thân đang ở thế dưới nhưng cô nàng lại tỏ ra hết sức bình thản, không hề có chút dấu hiệu lo lắng hay bất an nào.
Ngược lại, bên phía đối diện, Hỏa Ly vừa trông thấy lợi thế liền lập tức tăng thêm chút lực khiến cho tốc độ thiêu đốt càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Hỏa lực được tiếp thêm làm cho hỏa tinh cầu càng trở nên sáng rực, nhiệt năng toát ra càng lúc càng dữ dội. Chỉ sau vài phút, đầu của độc xà đã hoàn toàn bị bốc hơi!
Thừa thắng xông tới, hỏa tinh cầu mạnh mẽ bùng phát thiêu rụi toàn bộ độc xà khổng lồ. Tiếp đó lao thẳng về phía Độc Hà ở ngay phía sau.
Vừa trông thấy hỏa tinh cầu, Độc Hà đã nhanh chóng tạo ra một tấm chắn bằng độc dày đặc để chống đỡ. Tuy nhiên khi hỏa tinh cầu vừa chạm vào lớp độc dịch đó liền làm cho nó bốc hơi chỉ trong nháy mắt!
“Quả là đáng sợ, lực phá hoại của hỏa tinh cầu này đúng là không thể xem thường!” Độc Hà thầm nhủ, hai chân khẽ động, cả thân người lập tức nhảy sang một bên né tránh.
Ngay lập tức Hoả Ly liền dùng hai ngón tay điều khiển cho hoả tinh cầu truy đuổi theo Độc Hà. Đây được xem như là nhất sát chiêu của Hoả Ly vì thế không thể nào có chuyện dễ dàng né tránh được như vậy.
Một tay điều khiển tinh cầu, tay còn lại của Hoả Ly khẽ phóng ra một cỗ hoả lực xuống phía dưới sàn thi đấu, cách vị trí di chuyển của Độc Hà khoảng vài thước.
Trong lúc Độc Hà vừa lo né tránh vừa lo thi triển chiêu thức hệ độc để cản lại tốc độ của hoả tinh cầu thì vô tình rơi vào phạm vi Hoả Ly đã sắp đặt trước đó.
"Lưu Tinh Võng!"
Một tấm lưới lửa bỗng rực cháy từ phía dưới mặt sàn sau đó kết lại với nhau rồi nhanh chóng trói chặt đối thủ vào phía bên trong tấm lưới.
"Độc Hà, coi chừng!!!" Độc Cáp bên ngoài trông thấy tình thế bất lợi của Độc Hà, lo lắng hét lớn.
Lúc này Độc Hà đang bị vây bên trong hoả võng, không cách nào di chuyển để né tránh hoả tinh cầu đang hừng hực lao đến.
"Chết tiệt, không ngờ đến cùng vẫn phải dùng đến nó ngay vòng đầu này!" Độc Hà nghiến răng, tức giận thầm mắng.
Độc lực cuồn cuộn tuôn ra khắp người Độc Hà, cả cơ thể Độc Hà như biến thành một người to lớn hơn trước rất nhiều.
"Bí kỹ Độc Tộc - Vạn Độc Chân Thân!"
Vừa nghe thấy cái tên này phát ra từ Độc Hà, không ít cường giả xung quanh quảng trường bỗng nghiêm nét mặt lại. Nhìn vào vẻ nghiêm trọng trong từng ánh mắt kia có thể thấy được họ đều kiêng kị chiêu thức này như thế nào.
Ngay khi hoả tinh cầu vừa xuyên qua Lưu Tinh Võng để tấn công Độc Hà thì cũng là lúc Vạn Độc Chân Thân của Độc Hà đã hoàn toàn thành hình. Trông nó giống như một bộ giáp to lớn và kiên cố bao trùm khắp người Độc Hà. Nó to lớn đến mức làm cho người khác có cảm giác Độc Hà vừa biến thành một người khổng lồ!
Hai bàn tay Độc Hà lập tức vỗ mạnh vào hoả tinh cầu như muốn chặn nó lại. Sức nóng cực khủng khiếp toả ra từ hoả tinh cầu khiến cho lớp áo giáp bằng độc của Độc Hà bốc hơi nghi ngút, độc dịch không ngừng bị thiêu đốt, khiến cho lớp phòng vệ bên ngoài tan biến đi nhanh chóng.
"Như vậy cũng có khác gì lúc ban đầu đâu, sao cô ta lại sử dụng chiêu thức bị động như vậy nhỉ? " Hoả Long đứng bên ngoài quan sát chợt cảm thấy khó hiểu.
"Đơn giản là vì năng lượng của hoả tinh cầu quá mức cường đại nên dù cho là phòng ngự dạng nào thì kết quả cũng như vậy mà thôi. Tuy nhiên chiêu thức này của nha đầu kia có vẻ sẽ hoá giải được hoả tinh cầu của Hoả Ly." Hoả Bách đứng phía sau trầm giọng nhận xét.
"Sao lại có thể, nếu lớp giáp bên ngoài mà bị thiêu đốt hết thì làm sao có thể chống đỡ được chiêu thức của Hoả Ly?" Hoả Long gặng hỏi.
"Chúng ta cứ quan sát sẽ biết kết quả thôi…" Hoả Bách trầm ngâm đáp.
Nghe vậy Hỏa Long tuy vẫn cảm thấy có chút khó hiểu nhưng cũng đành quay trở lại khu vực thi đấu để tiếp tục theo dõi diễn biến trận đấu.
Thế nhưng chỉ vừa không quan sát trong một khoảng thời gian ngắn thôi mà tình thế trên sân đã hoàn toàn thay đổi một cách chóng mặt.
Hỏa Ly đang từ vị trí thượng phong thì đột nhiên cả người lảo đảo, đứng không vững. Liền sau đó ngã xuống mặt đất, trông có vẻ như đã rơi vào trạng thái hôn mê.
Còn bên phía đối diện thì Độc Hà lúc này hoàn toàn thư thái và thoải mái khi chiêu thức hỏa tinh cầu không còn được Hỏa Ly duy trì nên đã tự động tiêu biến không tốn chút công sức nào. Trên gương mặt cô ta giờ hiện ra một nụ cười thâm tàng nham hiểm.
Biến đổi bất ngờ trên võ đài khiến cho mọi người đều ngỡ ngàng. Ngưu Minh theo bản năng vội chạy đến kiểm tra tình trạng của Hỏa Ly. Sau một hồi quan sát thì mới yên tâm là Hỏa Ly vẫn còn sống và không bị ảnh hưởng đến tính mạng.
Lập tức chiến thắng được tuyên bố dành cho Độc Hà của Thổ Quốc. Tuy nhiên do tất cả mọi người vẫn còn đang ngơ ngác chưa hiểu lý do tại sao đấu thủ Hỏa Ly bị ngất xỉu nên hiện trường đều im phăng phắc không một tiếng động. Một cảnh tượng hết sức kỳ quái!
“Nha đầu kia không biết dùng thủ đoạn gì lại có thể giành chiến thắng một cách dễ dàng như vậy…?” Lôi Kình lúc này cũng đang thắc mắc, quay sang hỏi một vị trưởng lão đứng bên cạnh.
Vị trưởng lão Lôi Tộc cũng đăm chiêu nhìn về khu vực thi đấu. Chợt một cơn gió quét qua khiến cho đôi mắt của vị trưởng lão này chợt sáng rực lên.
“Hóa ra là vậy, không hổ danh là Độc Tộc, lúc nào cũng có thể hạ độc mà không cho đối phương hay biết!” vị trưởng lão Lôi Tộc khẽ vuốt râu, mỉm cười thích thú.
“Là khi nào? ta đâu có thấy cô ta sử dụng chiêu thức hạ độc nào trong trận đấu?” Lôi Kình nghe qua vẫn chưa hiểu ra vấn đề.
“Nếu ta không nhầm thì chính là lúc đầu khi độc xà bị hỏa tinh cầu làm cho bốc hơi đi, làn khói trắng đục đó chính là một loại độc dược tác dụng lên thần kinh mới có thể khiến cho cô nương kia ngất đi trên sân như vậy.” vị trưởng lão nọ liền giải thích.
Lần này Lôi Kình mới ngẩn người ra. Không ngờ trong chiêu thức đó lại còn ẩn chứa âm mưu phía sau, đúng là thâm độc!
Về phía Hỏa Tộc, sau khi kiểm tra tình hình sức khỏe của Hỏa Ly, Hỏa Bách quay sang nói với những người khác trong nhóm:
“Chỉ là bị trúng khí độc dẫn đến hôn mê nhất thời, sức lực bị suy kiệt nên có thể sẽ mất vài ngày mới phục hồi hoàn toàn được.”
“Vài ngày? vậy là kết thúc đại hội này luôn rồi! “ Hỏa Nương bất bình nói.
“Đành chịu, chúng ta khi thi đấu với Độc Tộc đều phải hết sức cẩn thận, nếu không rất dễ dính phải độc chiêu của họ để rồi cuối cùng phải chấp nhận kết cục thất bại không đáng có.” Hỏa Cương lắc đầu bất lực, khẽ thở dài nói.
“Nếu vậy khi vào vòng trong chúng ta sẽ chỉ còn lại hai người có khả năng chiến đấu, như vậy sẽ có chút thiệt thòi về quân số…” Hỏa Lân trầm ngâm một lúc rồi phân tích.
“Không sao, chuyện còn lại cứ để cho đệ!” Hỏa Long siết nắm đấm lại, tự tin nói.
“Ta không phải không tin tưởng đệ, chỉ là kiến bu chết voi, chỉ cậy sức mạnh thì không thể giành chiến thắng sau cùng được mà phải dùng đến chiến lược.”
Nghe xong, Hỏa Long cũng hơi suy tư một chút. Đúng là nếu chỉ có một mình hắn thì khi bị vây công từ ba phía cũng rất khó vừa phòng ngự vừa phản công. Điểm này quả thật có chút khó giải quyết.
“Dù sao thì trước tiên vẫn phải chiến thắng trận cuối cùng đã. Bằng không thì đến cơ hội để vào vòng trong còn không có nói gì đến giành chức quán quân!” Hỏa Bách vỗ vai Hỏa Long, mỉm cười nhắc nhở.
Hỏa Long lập tức gật đầu. Trận vòng loại cuối cùng này chính là cơ hội sau cùng cho bọn họ. Nếu không may xảy chân thì mọi sự chuẩn bị trước đây đều như đổ sông đổ bể hết.
Trên quảng trường hiện giờ đã sắp sửa diễn ra trận đấu tiếp theo giữa hai đội Mộc Quốc và Thủy Quốc.
Thủy Quốc ban đầu tính để Băng Liên xuất chiến nhằm kiếm lợi thế trong việc đi tiếp vào vòng trong. Thế nhưng kẻ hay gây rối Băng Thiết lại khăng khăng đòi được ra sân thi đấu nên cuối cùng Băng Liên đành nhượng bộ hắn, nhưng cũng có giao ước rằng nếu hắn để thua trận này thì từ đây về sau sẽ phải hoàn toàn nghe lời Băng Liên.
Với áp lực như vậy, Băng Thiết tiến vào sân đấu với khí thế quyết tâm cao ngút trời. Tuy vậy đối thủ của hắn lại lại tiểu cô nương Phong Trúc vô cùng thông minh và linh hoạt.
Ngay sau khi Ngưu Minh ra hiệu bắt đầu thì như thường lệ, Băng Thiết là người lao lên tấn công trước. Nhưng lần này hắn có vẻ quá hấp tấp và nôn nóng nên đã bị Phong Trúc bắt được điểm yếu chí mạng đó. Sau một màn công thủ liên tục thì Băng Thiết đã quyết định tung ra một chiêu sát thương diện rộng để kết thúc trận đấu. Không ngờ rằng Phong Trúc lại có một tuyệt kỹ có thể phản ngược lại đòn tấn công của đối thủ khiến hắn phải nhận lấy thất bại đáng tủi hổ.
Kế đến là trận đấu giữa Hỏa Quốc và Kim Quốc. Do ba người bên Kim Quốc đều đang trong tình trạng trọng thương và không có khả năng thi đấu nên khi Hỏa Long ra tay thì chỉ trong hơn chục chiêu là đã có thể đả bại đối thủ. Đây là một trong những chiến thắng dễ dàng nhất từ đầu cuộc thi đến giờ.
Khi vừa bước xuống võ đài, Hỏa Long chợt nghe thấy một âm thanh đầy khiêu khích phát ra từ phía Thổ Quốc.
“Này tên kia, ngươi có thể giành chiến thắng dễ dàng như vậy thì ít ra cũng nên cám ơn chị em ta một tiếng. Nếu không thì giờ này ngươi đã phải đối đầu với tên quái vật Lôi Phách kia rồi đấy.” Độc Cáp chợt nhìn về phía Hỏa Long cười đầy mê hoặc.
“Ta không cần chiến thắng như vậy, nếu có dịp, ta muốn thỉnh giáo tài nghệ của cô nương đây!” Hỏa Long thẳng thừng đáp lại.
Thấy thái độ cứng rắn và nghiêm nghị của Hỏa Long, Độc Cáp tức giận xì một tiếng rồi quay mặt đi chỗ khác.
Hỏa Long cũng không rãnh đứng đôi co tiếp, nhanh chân quay về khu vực của mình tập trung với mọi người.
Trận cuối cùng của vòng loại chứng kiến một việc khá bất ngờ. Đó là Thổ Quốc xin nhận thua trước Mộc Quốc với lý do là dưỡng sức cho vòng trong. Vì vậy vòng loại đầu tiên chính thức khép lại.
Tuy nhiên, trong lần đại hội này lại có một trận hòa, chính là trận hòa giữa hai ddojoij Thủy Quốc và Kim Quốc, mà trùng hợp là hai đội hòa nhau này lại là hai đội đều có kết quả thấp như nhau. Vì vậy sau một hồi bàn bạc, Ngưu Minh đã thông báo sẽ tổ chức một trận thi đấu phụ giữa hai đội để tìm ra đội thắng cuộc và bước tiếp vào vòng trong.
Thế nhưng quyết định này là gây ra tranh cãi dữ dội khi các thành viên trong đội Kim Quốc đều sức cùng lực kiệt khó có thể đối đầu với Thủy Quốc với một Băng Liên cực kỳ mạnh mẽ và bí ẩn. Việc này được xem là một quyết định không công bằng.
Lúc này Lôi Kình đang phản ứng kịch liệt với Ngưu Minh, cho rằng đội của hắn ta bị xử ép khi không còn có ai đủ khả năng thi đấu với Băng Liên. Xung quanh võ đài cũng xuất hiện hai phe ý kiến đối lập nhau. Một bên cảm thông cho tình hình hiện tại của Kim Quốc, bên còn lại thì cho rằng thi đấu công bằng, mạnh được yếu thua, không có chỗ cho những suy tính hơn thua.
Chính vì vậy mà vòng đấu đáng lý ra đã kết thúc thì lại tiếp tục bị kéo dài đến gần tối. Khi đó, Ngưu Minh dõng dạc tuyên bố:
“ Đây là đại hội thi đấu, nếu đã không thể thi đấu thì không còn gì có thể bàn. Nếu ai không phục, có thể rời đi ngay bây giờ!”
Giọng nói cực kỳ uy lực và đanh thép vang lên khiến cho đám đông đao xôn xao bỗng trở nên im bặt. Đúng như Ngưu Minh nói, đã không đủ mạnh thì không nên tranh tài.
Và như vậy, Lôi Kình cũng đành phải ấm ức chấp nhận thua cuộc. Vòng loại kết thúc với đội đầu tiên bị loại chính là đội đến từ Kim Quốc. Bốn đội còn lại sẽ cùng nhau tranh tài vào sáng ngày mai.
Ngay sau đó, tất cả những người có mặt tại đây đều được hướng dẫn đi vào trong khu vực thần điện để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho ngày thi đấu thứ hai.
Khi vừa tiến vào khu vực hành lang, một luồng sức mạnh cực kỳ khủng khiếp từ sâu bên trong bất chợt tán phát mạnh mẽ ra khiến cho những người đang đi vào trong đều cảm giác như bị một vật gì đó vô hình đang đè nặng lên đôi vai của họ khiến cho việc di chuyển trở nên hết sức khó khăn.
“Đây là môi trường trọng lực do các vị linh thú đầu lĩnh tạo ra, mục đích để ngăn chặn những thành phần không rõ lai lịch tiến vào thần điện với mục đích bất chính” Ngưu Minh vừa đi vừa giải thích, hai tay cũng lập tức đan vào nhau tạo thành một vòng tròn màu tím cực lớn bao phủ toàn bộ nhóm người đến tham dự sự kiện vào bên trong.
Ngay khi bước vào trong vòng tròn màu tím đó thì cảm giác nặng nề lập tức biến mất, cơ thể liền lấy lại được trạng thái nhẹ nhõm, dễ chịu ban đầu.
“Những linh thú nơi đây thật sự thần bí, nếu có dịp phải tìm hiểu năng lực của bọn họ mới được!” Hỏa Long chứng kiến một màn thần kỳ do Ngưu Minh tạo ra, trong lòng cảm thấy vô cùng tò mò và thích thú với năng lực của những linh thú nơi đây.
Sau khi đi qua dãy hành lang khá dài và tối, ở phía bên kia của con đường lại là một khuôn viên cực kỳ yên tĩnh và tuyệt đẹp. Một loạt các căn phòng được bài trí xen kẽ không gian thiên nhiên. Có cây cối, có hồ nước, có chim chóc cùng không khí cực kỳ trong lành, tươi mát khiến cho những mệt mỏi lúc trước chợt tan biến!
Mỗi đội tham dự được bố trí một khu vực riêng cách nhau không xa nhưng lại vô cùng kín đáo vì được ngăn cách bởi những ao nước và bụi cây. Sự kết hợp hài hòa giữa các yếu tố tự nhiên với nhau tạo cho nơi này một vẻ đẹp không gì có thể so sánh được. Cảnh sắc nơi đây quả xứng với hai chữ: Tiên Cảnh!
Lúc này trời cũng đã tối, ánh trăng trên cao chiếu rọi xuống càng khiến cho cảnh vật nơi đây thêm lung linh, huyền ảo. Mọi người đều đã bắt đầu nghỉ ngơi để phục hồi sức lực cho trận thi đấu ngày hôm sau…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook